huyền tinh.
Trước mắt Khương Thành chỉ có bảy lăm môn huyền văn đạt được cấp bậc này.
Nhưng bây giờ nhìn lại, nguyên thuật thất ngũ trọng đánh Thánh Chủ còn được,
đối mặt Thánh Tôn thật sự không đủ sức.
Mặc cho trước đây đối quyết với Nam Khâu, hay là sau này bị Nguyên Ly đánh
lén, hắn đều không thể phá phòng của đối diện.
Hết cách, khoảng cách của thánh giới hơi lớn.
Hắn suy ngẫm một hồi, cuối cùng dùng tầm cỡ mười bảy triệu huyền tinh, thăng
cấp ba trăm hai lăm căn nguyên đến thập lục trọng, gom đủ bốn trăm môn.
Sau khi tiêu hao thêm huyền tinh nâng cấp đạo quy tắc tới tứ bách trọng, hắn
chính thức sở hữu nguyên thuật tứ bách trọng.
So với nguyên thuật tam bách trọng của thời kỳ Đạo Thần, uy lực này đã hoàn
toàn không phải một đẳng cấp.
Vì khi đó là căn nguyên thần đài, còn hiện nay là căn nguyên thần hạch.
Hắn có được sát chiêu mới liền muốn thử xem hỏa lực lớn nhường nào.
Nhưng rất nhanh thì hắn gượng gạo phát hiện cái giá phải trả của sát chiêu này
hơi lớn.
Vì mỗi lần sử dụng đều cần phải liên kết bốn trăm căn nguyên thần hạch, hồn
lực cần thiết thật sự quá nhiều, thần hồn của hắn thả hai lần thì sắp rỗng rồi.
Hết cách, Thành ca chỉ đành nâng thêm cảnh giới thần hồn của mình.
Trọng tiếp theo của nguyên hồn là chân hồn, đó là cảnh giới thần hồn của cấp
độ Thánh Tôn.
“Dù sao tương lai ta cũng phải đột phá Thánh Tôn, sớm muộn vẫn phải nâng.”
Hắn cắn răng, tốn cả mười triệu huyền tinh, tăng thần hồn của mình tới chân
hồn.
Hắn cảm nhận cấp bội số của hồn lực tăng vọt, vui mừng đến nỗi không thể
khống chế mình.
Cảm nhận sơ qua, chắc chân hồn đủ cho hắn tung ra khoảng chừng mười hai lần
nguyên thuật tứ bách trọng trong một trận chiến đấu.
“Đủ dùng rồi!”
“Một trận chiến đấu cần dùng nhiều lần như thế kia, chứng tỏ kẻ địch quá mạnh,
vốn cần phải bật hack mới có thể giải quyết.”
Mà khi hắn hoàn thành xong bước này, cả thần điện và xung quanh đều nổi lên
một cơn bão táp vô hình.
Đám người Bạch La Chân và Kim Bột xôn xao chạy nhanh ra ngoài.
“Ta cảm nhận được một luồng lực thần hồn còn mạnh hơn ta, ai tới vậy?”
Vì Nhân Hồn của Khương Thành sớm thì đã tiến hóa đến Thiên Hồn, cho nên
cùng là cảnh giới chân hồn, cường độ thần hồn của hắn còn cao hơn Thánh Tôn
bình thường và Huyền Thánh cửu trọng.
Hồn lực chất chứa cũng nhiều hơn một khoản lớn.
Khiến người khác cảm giác cứ như cường giả cấp độ cao hơn hạ xuống.
“Chẳng lẽ là tiền bối Bạch Vô Khải đã trở về ư?”
“Không có, không phát giác được hắn.”
“Vậy là ai chứ, không lẽ là những cao thủ Huyền tộc bên ngoài thâm nhập vào
đây?”
“Ta còn mong vô cùng đấy, hiện giờ Khương hiền giả trấn thủ, đến đây chính là
tìm đường chết.”
“Không sai, Khương hiền giả trở về, chúng ta hoàn toàn không còn áp lực nữa.”
Trong tiếng bàn tán của mọi người, cuối cùng Thành ca cũng lần nữa hiện thân.
Làn sóng thăng cấp cực to của thực lực này, cái giá mà hắn phải trả cũng không
nhỏ, ba mươi triệu huyền tinh có được gần đây hầu như tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng cũng may trước đây khi hắn luyện khí giúp người ta, đã để dành được
nhiều của cải.
Sau khi hắn thăng cấp xong thì hắn triệu tập hết mấy vị đại điện chủ qua đó.
“Mấy năm nay, tại sao các ngươi lại ở trong tiểu thế giới này?”
“Ôi!”
Kim Bột tỏ ra sầu muộn: “Bọn ta cũng không muốn, tuy nhiên, không thể ra
ngoài được.”
Trái lại Khương Thành đã đoán được nguyên nhân: “Là vì Huyền tộc ngoài
kia?”
“Đúng thế.”
Ngân Trí khẽ thở dài: “Chỉ nhìn xưng hô Khí tộc do bọn họ đặt cho bọn ta thì
biết là quan hệ gì rồi.”
“Hiện nay thế lực bọn họ to lớn, bọn ta chỉ đành sống sót ở tiểu thế giới này.”
Khương Thành không hiểu lắm.
“Theo lý mà nói, các ngươi đều là Huyền tộc, không phải cùng tộc sao?”
“Vốn cùng một gốc sinh, sao lại phát triển thành ra bước đường này?”
Bạch La Chân lắc đầu: “Bọn ta và bọn họ cũng không thể hoàn toàn tính là cùng
tộc.”
“Tuy đều là Huyền tộc, nhưng bọn họ là con rối từng bị Di cải tạo, còn bọn ta
và hắn không hề liên quan.”
“Con rối?”
“Không sai.”
Khương Thành tò mò nói: “Theo ta được biết, Huyền giới là do Di sáng lập, vậy
chắc các ngươi đều là hậu nhân của hắn nhỉ, sao lại không hề liên quan tới hắn.”
Năm đại điện chủ há miệng, sau đó lắc đầu tới tấp.
“Ngươi hiểu lầm rồi.”
“Không phải Di tạo ra Huyền giới, cũng không phải hắn sinh sôi ra Huyền tộc
đâu, chẳng qua đều là do hắn mà có thôi.”
Hắc Nhạc chậm rãi nói: “Năm xưa Di trộm mất Thiên Đạo, một mặt của Thiên
Đạo diễn hóa ra Tiên giới, một mặt khác diễn hóa ra Huyền Giới.”
“Một mặt kia của Tiên giới, sinh linh cảm ngộ quy tắc, khơi ra sức mạnh căn
nguyên to lớn.”
“Còn một mặt này của Huyền giới, sinh linh ngưng luyện huyền văn, chủ tu thế
giới tự thân.”
“Đây là số trời.”
“Sau khi Huyền giới xuất hiện, hệ thống tu luyện của Huyền tộc sinh ra đúng
thời, là mấy vị tiên tổ Huyền tộc bọn ta phát hiện hệ thống này trước tiên.”
“Cũng như Thượng Cổ thiên tài đầu tiên của Tiên tộc truyền xuống Pháp Môn
liên kết căn nguyên, đó không có nghĩa với thứ mà người đến sau tu luyện đều
là căn nguyên của hắn.”
“Huyền văn bổn mệnh mà bọn ta phụ linh có được đến từ thiên địa này, nhưng
huyền văn bổn mệnh của những người ngoài kia nhận được lại bị khắc lên dấu
ấn của Di.”
Khương Thành vô cùng kinh ngạc: “Không phải chứ, Di lại cũng có thể khiến
người khác trói buộc huyền văn của hắn ư?”
Khiến người khác trói buộc huyền văn của mình, đây vẫn luôn là kỹ năng bí
truyền độc môn của hắn, thế cũng có người mô phỏng được?
Mấy đại điện chủ không biết tại sao hắn phải nói cũng.
Sau khi mấy người hiểu rõ ý nghĩatrói buộc huyền văn, lần nữa lắc đầu bật cười.
“Nếu Di làm được chuyện này, đó chẳng phải chính là Thần sáng lập, có thể
tranh giành với Thiên Đạo rồi sao?”
“Hắn không mạnh như vậy, huyền văn của người khác không thuộc về hắn, hắn
cũng không thể thao túng.”
“Di chỉ là nhân lúc mỗi người phụ linh, bỏ một ít chân ý vào trong huyền văn
của đối phương, giống như ký sinh.”
“Như thế kèm theo những người đó nâng cao huyền văn, chân ý do hắn phụ
cũng nhận được một ít phụng dưỡng, dùng để thăng cấp cảm ngộ quy tắc của
bản thân hắn.”
“Thật ra hắn cũng không nhận được nhiều lắm, dù sao cấp độ huyền văn của tất
cả mọi tộc nhân Huyền tộc đều thua xa hắn, không thể cho hắn bao nhiêu cảm
ngộ hữu dụng.”
Khóe miệng Khương Thành giật nhẹ, thầm nói đây đã vô cùng thần thông
quảng đại rồi đấy.
Có thể mượn được cảm ngộ quy tắc của người khác, cho dù chỉ là một phần
chục nghìn, đặt trên cơ số lượng lớn tu sĩ Huyền giới cũng đã rất đáng sợ.
Điều này đồng nghĩa mỗi ngày đều có vô số người đang lĩnh hội quy tắc giúp
hắn.
E rằng mấy Chính Thần Nguyên Tiên giới kia không một ai làm được việc này.
“Vậy đạo của bọn họ, cũng tức là huyền linh lại đến từ đâu hả?”
“Vẫn là vì Di.”
“Di dựa vào cảnh giới huyền văn, chia cho bọn họ phần Thiên Đạo do mình
nắm giữ.”
Suỵt!
Thành ca lần nữa cảm nhận được sự chấn động.
“Như vậy cũng mạnh bạo quá rồi nhỉ?”
Khó trách tộc nhân Huyền tộc ngoài kia căn bản không cần tu đạo tự thân gì cả.
Vì mỗi người bọn họ đều nhận được sự gia trì của Thiên Đạo.
Về một ý nghĩa nào đó, thật ra toàn bộ Huyền tộc bên ngoài tương đương như
Chính Thần phiên bản phá sản.
Chính Thần của Nguyên Tiên giới cũng có Thiên Đạo ủng hộ.
Tuy nhiên sức ủng hộ mạnh hơn tộc nhân Huyền tộc gấp vô số lần.
“Chỉ có như thế, Di mới có thể hoàn toàn chi phối bọn họ như con rối.”
“Dù sao huyền linh của bọn họ là đến từ Di, đồng nghĩa là được hắn tạo nên.”
Khương Thành ngạc nhiên nói: “Di lợi hại như vậy, tại sao không chinh phục
các ngươi, ép buộc các ngươi cũng tu luyện huyền linh của họ?”
“Vì bọn ta không tu được.”
Bạch La Chân hít một hơi thở sâu, chậm rãi nói: “Được ban tặng Thiên Đạo chỉ
có thể là người chưa từng sở hữu huyền linh.”
“Mà khi đó bọn ta sớm thì đã có huyền linh.”