Thành ca rất đỗi kinh ngạc.
Hắn thực sự không biết huyền văn của mình còn có loại hiệu lực này.
“Đương nhiên rồi”
Thương Linh đắc ý nói: “Mặc dù ta không có huyền phách nhưng những năng
lực tương đương với Quy Lai Tiên hiện tại ta đều có thể có được dễ như
không.”
Ngược lại, nàng không có huyền lực của Quy Lai Tiên.
Nhưng sức mạnh thực sự của Quy Lai Tiên lại không nằm ở huyền lực.
Mà là dựa vào sức mạnh quy tắc cấp độ cao hơn của huyền văn, để phá Pháp
Tắc không gian của kẻ địch.
Bây giờ thứ Thương Linh có được chính là loại năng lực này.
“Ngươi chưa từng nỗ lực luyện lần nào, trên đời làm sao có thể có chuyện tốt
đẹp như vậy?”
Trong lòng Thành ca hơi hụt hẫng một chút.
Mẹ nó chứ, người này rõ ràng chưa từng tu luyện huyền lực ngày nào.
Ca đây tại Huyền giới tốt xấu gì cũng phì phò Phụ Linh hơn ngàn lần, còn ăn rất
nhiều Huyền Nguyên Quả, cũng luyện hóa vô số Bí Không Thánh Sa đó hiểu
không?
Ngươi không hề bỏ ra chút công sức nào, vậy mà vẫn có thể ngồi không hưởng
lợi?
Thiên lý ở đâu?
Hắn hoàn toàn quên rằng, huyền văn của mình lúc nãy có thể thăng cấp cũng là
nhờ vào lợi ích lấy được từ Thương Linh, cũng không tốn bao nhiêu sức lực.
“Có lẽ đây gọi là may mắn của ta, ngươi không thể không phục.”
“Với lại sức mạnh của ta còn mạnh hơn Quy Lai Tiên một chút.”
Thương Linh vừa cười vừa vỗ vai hắn, đắc ý nói: “Bởi vì huyền văn tử kim của
ngươi mạnh hơn nhiều so với Quy Lai Tiên.”
Đúng vậy, cùng là Huyền văn thất trọng, thế nhưng Huyền văn của Thành ca lại
là huyền văn tử kim.
Mà bây giờ đã gần như sắp tiến hóa lên trọng thứ tám, đương nhiên sẽ phải
mạnh mẽ hơn Quy Lai Tiên.
Nghĩ kỹ lại, Thương Linh có thể dựa vào sức mạnh huyền văn của hắn không
phải nghĩa là nàng cũng sở hữu một huyền văn hay sao?
Cho nên sở hữu năng lực đặc biệt của Quy Lai Tiên, về cơ bản là chuyện đương
nhiên.
“Đệch, sao ngươi không nói sớm?”
Cảm khái mà nói đây thực sự là cơ duyên tuyệt vời đối với Thanh Long đại đế!
Sớm nắm được điều này, khi nãy Khương chưởng môn đã có thể dễ dàng thuyết
phục Thanh Long Đại Đế.
Còn cần nghĩ cách thuyết phục hắn làm gì nữa?
Thẳng thắn nêu ra ích lợi của huyền văn, rồi thẳng thừng hỏi một câu ngươi
muốn hay không!
“Tại sao ta phải nói?”
Thương Linh lãnh đạm trả lời: “Huyền Minh thăng cấp hay không, liên quan gì
tới ta?”
Nàng chính là không ưa Thanh Long Đại Đế.
Nếu không phải việc này có lợi cho Khương Thành, thậm chí nàng còn hi vọng
Huyền Minh cả đời đừng bắt kịp.
“Được rồi, chúng ta cũng nên xuất phát đến Vạn Yêu cung thôi.”
Thành Ca kinh ngạc nói: “Ngươi biết ta muốn làm gì sao?”
“Đương nhiên, ngươi đột nhiên đồng ý với Huyền Minh, tất nhiên là muốn lợi
dụng hắn làm chút chuyện gì đó.”
Thương Linh cũng cực kì thông minh, nàng đã nhìn thấu được ý đồ của Thành
Ca.
“Ngươi muốn dựa vào thời cơ này, lợi dụng hắn tập hợp các quỷ vương của phe
Kỳ Lân đến chung một chỗ để quét sạch đúng không?
Quyết định điên rồ này, cũng chỉ có nàng mới có thể hiểu nổi.
Suy cho cùng, nàng cũng đã được chứng kiến những chiến tích khủng khiếp của
Thành Ca.
Thành ca nhún vai: “Không sai, đây là cách tốt nhất, hơn nữa cũng không ai có
thể trốn thoát, không phải sao?”
Sau khi đưa ra quyết định, hai người để Huyền Hải, Ngao Dương đang bị
thương ở lại Long tộc giữ nhà.
Sau đó hắn bay ra khỏi Thanh Long cốc.
Một đường bay thẳng đến khi cách Vạn Yêu cung không còn xa, Thành Ca đột
nhiên dừng lại
“Sao thế?” Thương Linh hỏi.
“Nếu ta nhớ không lầm, bên dưới chính là lãnh thổ của Tước tộc?”
“Đúng vậy, Tước tộc, Nhạn tộc, Ưng tộc, Hạc tộc hầu hết các loại phi cầm đều
sinh sống tại khu vực này.”
“Vậy để ta đi tìm gặp vài đồng đội cũ trước đã.”
“Đồng đội?”
Thương Linh tự nhủ ngươi từ khi nào mà có đồng đội vậy?
Sau đó liền phản ứng lại ngay.
“Ngươi không phải đang nói đến Tước yêu do Tước Mi dẫn đầu đó chứ?”
Nàng lộ ra vẻ mặt kỳ quái.
Bọn Tước yêu này nàng đã từng gặp.
Nói về sức chiến đấu, bọn họ thậm chí còn không thể đánh bại những yêu quái
cùng cấp bậc khác, đây là đám yêu thấp nhất Yêu giới.
Xưa kia theo Thành ca từ núi Tiên Yêu ra trận, bọn họ chưa từng sát hại một kẻ
địch nào, vì vậy chỉ xem như tham gia cuộc vui làm người cổ vũ.
Vậy mà cũng được tính là đồng đội nữa hả?
Thành ca ngược lại rất trông mong.
“Đúng vậy, dẫn bọn họ theo sẽ thêm phần náo nhiệt.”
Hắn thực sự rất xem trọng đội cổ vũ giỏi nhất Yêu giới này, bằng không thì có
làm màu cũng sẽ không có được không khí như vậy.
“Ngươi chắc là có náo nhiệt?”
Chứ không phải là bị ép náo nhiệt.
Thương Linh khinh thường liếc hắn một cái: “Phẩm vị của ngươi tăng lên từ khi
nào vậy?”
Thành ca nhún vai, không hề thấy xấu hổ.
“Lần này chúng ta trở về từ Huyền giới, sau này vẫn còn rất nhiều trận chiến,
đương nhiên cần phải đem theo người để phô trương thanh thế chứ!”
Năm đó sau khi rời khỏi núi Tiên Yêu, Tước tộc đã quay về lãnh thổ của mình.
Lúc này ở phía dưới, bên cạnh một con suối trong khu rừng rậm ven sông, lão
Vân Tước cấp Kim Tiên đang phổ cập kiến thức lịch sử Tước tộc cho đám yêu
tước hậu bối sinh sau gần trăm ngàn năm.
“Tuy rằng Tước tộc chúng ta bây giờ sa sút như thế này nhưng thực ra trước
đây, chúng ta đã từng có thời gian vô cùng huy hoàng!”
“Vào thời kỳ đỉnh cao, Tước tộc chúng ta đã từng lừng danh Yêu giới, các tộc
khác đều ngưỡng mộ…”
Đám yêu tước nhỏ chút chít chưa từng nhìn thấy thế giới nông sâu ra sao, vô
cùng kinh ngạc.
“Không phải Tước tộc chúng ta sức chiến đấu yếu nhất sao?”
“Đúng vậy, Ưng tộc và Nhạn tộc sát bên thường xuyên cười nhạo chúng ta là
nỗi sỉ nhục của Yêu giới…”
“Với lại lãnh địa của chúng ta càng ngày càng nhỏ, hiện nay chỉ còn lại hơn
trăm dặm, dáng dấp vang danh Yêu giới ở đâu ra chứ?”
“Ông nội Vân Cung, ngươi đang lừa chúng ta phải không?”
“Đúng vậy, ông nội Vân Cung thường hay nói lung tung, thỉnh thoảng còn khoe
khoang rằng mình từng đến Tiên giới, đúng thật là quá nực cười.”
Lão Vân Tước nghe những lời nghi ngờ của hậu bối, chớp mắt nóng nảy lên
hẳn.
Hắn gào lên: “Những gì ta nói đều là sự thật!”
“Hàng triệu năm trước, chúng ta theo chân Thương Thành Đại Đế của Thương
Long tộc xuất chinh, chém giết vô số Tiên Vương và Chuẩn Đế của Tiên giới.”
“Những việc này các ngươi ra ngoài hỏi thăm một chút là biết ngay có hay
không.”
Trong mắt hắn hiện lên một tia hồi ức: “Sức mạnh của Thương Thành Đại Đế
đúng là thiên hạ vô song, giết Tiên đế dễ như trở bàn tay.”
“Sát cánh bên hắn là những người tài giỏi thuộc Long tộc, Hổ tộc, Viên tộc,
Phượng tộc, Nhân tộc, nhưng Tước tộc chúng ta mới chính là đồng đội chiến
đấu thân cận nhất của hắn.”
Hắn chưa kịp nói xong thì đã bị cắt ngang bởi tiếng cười của các yêu tước nhỏ.
“Thương Long tộc đã bị tiêu diệt, làm gì còn có Thương Long đế?”
“Chưa từng nghe qua cái tên Thương Thành này, xuất chinh núi Tiên Yêu chắc
cũng là giả.”
“Đúng vậy, ta đã từng hỏi Ưng tộc và Nhạn tộc, bọn họ đều nói làm gì có
chuyện này.”
“Mọi người đều nói năm đó tiến đánh Tiên giới là Ngọc Lân và Mặc Lân Đế,
không phải là Thương Thành Đại Đế”
“Cái đó mới là giả.” Hắn tức giận đập cánh.
“Chỉ dựa vào Ngọc Lân và Mặc Lân? Bọn hắn sợ Tiên giới còn không hết, làm
gì dám xuất chinh núi Tiên Yêu?”
“Họ đang bóp méo lịch sử.”
“Bây giờ phe Kỳ Lân cai quản Yêu giới, năm đó bọn họ đều là kẻ thù của
Thương Thành Đại Đế, cho nên mới không biết xấu hổ chiếm đi chiến tích của
hắn.”
Hắn trầm mặc, có chút không chấp nhận: “Hiện tại đám hậu bối này đều bị lịch
sử đã được thay đổi kia lừa gạt, sợ rằng trăm triệu năm sau sẽ chẳng còn ai nhớ
đến vị hoàng đế bất khả chiến bại một thời…”
Hắn vừa nói xong, có vài tiếng chế nhạo cách đó không xa truyền đến.
“Giỏi lắm, Vân Cung, ngươi dám phỉ báng chư vị Đại Đế Kỳ Lân, Cửu Vĩ,
Bạch Hạc”
“Ngươi biết tội của ngươi chưa?”
Tại phía rừng rậm ven sông bay ra vài Kim Tiên Ưng tộc.