“Khương Ẩn Hoàng quả thực là đã quá khách khí rồi.”
“Thật ra đó đều là ta phát tự tận đáy lòng đấy, là bởi vì kính ngưỡng ngươi,
không tham muốn hồi báo, làm gì tính là nhân tình gì chứ?”
“Ngươi căn bản không cần trả đâu.”
Lão già này xem như là đã học được tiết tấu của Thành ca, không ngừng lấy
lòng theo.
Khuôn mặt già nua đều đã sắp cười thành hoa cúc.
“Nhưng mà ta lại không thể phá vỡ nguyên tắc của ngươi, làm hại buổi tối
ngươi không ngủ được, lỗi lầm này quá lớn rồi.”
“Thế này đi, Linh Tiễu của ta vẫn chưa hoàn thành, hay là ngươi giúp ta hoàn
thành đi, như vậy ngươi sẽ không nợ nhân tình nữa.”
Thành ca cực kì vui mừng.
“Vậy đúng thật là phải cảm ơn ngươi đã cung cấp cơ hội trả lại nhân tình này
rồi.”
“Đây là việc ta nên làm.”
Mọi người ở một bên đều đã sắp hoá đá rồi.
Còn có thể chơi như vậy?
Hai người các ngươi là coi bọn ta ngốc, hay là coi bọn ta vừa mù vừa điếc?
Cho rằng bọn ta không nhìn thấy cảnh tượng nhận nhẫn trữ vật kia?
Hay là cho rằng bọn ta nghe không hiểu cuộc trò chuyện thần tiên của hai người
các ngươi?
Cầu xin hai người các ngươi thu lại thần thông đi, đừng biểu diễn nữa.
Một cuộc giao dịch ngầm không thể lộ ra ngoài ánh sáng, lại bị hai người các
ngươi nói thành một lần hành vi cao thượng giúp đỡ lẫn nhau làm niềm vui.
Mọi người đều đã sắp bị bọn họ cảm động chết rồi.
Ngay cả ba vị Thiên Đế cũng nghẹn họng nhìn trân trối, bị hai tên này đổi mới
nhận thức đối với từ vô sỉ này.
Đám Thần Quân Quân Vương và Cảnh Vương quả thực không thể nhìn tiếp
được nữa.
Quá tồi tệ rồi!
Thay người ta thi đấu trước mặt mọi người, gian lận trước mặt mọi người, hơn
nữa còn mẹ nó nhét chỗ hời trước mặt mọi người…
Các ngươi coi đây là cái gì?
Đường đường Thiên Cung lại không cần mặt mũi sao?”
Không biết có vài chuyện căn bản không thể lộ ra ánh sáng, không thể đặt trên
mặt bàn hay sao?
Cho dù thật sự muốn làm cũng đừng để nhiều người như vậy nhìn thấy chứ!
“Khương Thành, ngươi dám giúp hắn thử xem!”
“Ngươi coi đại hội này là cái gì rồi? Thay người khác thi đấu như vậy, quả thực
chính là nhiễm bẩn công chính công bằng của tỉ thí!”
“Ngươi đã quên vừa rồi từng nói gì rồi sao?”
Một lát trước, bọn họ còn cảm thấy Thành ca lo cho đại cuộc đấy.
Hiện tại cảm thấy tiểu tử này quá khiến người ta thất vọng, thật sự là đã nhìn
nhầm hắn!
Đều đã có một chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép như thế rồi.
“Chúng ta là đang giúp đỡ lẫn nhau, ngươi đừng nhúng tay vào nữa.”
Thành ca trực tiếp khoát tay, cũng không thèm liếc nhìn hắn nhiều thêm một
cái.
“Vả lại trước đó không phải là các ngươi cũng đã tuyên bố rồi sao, thay người
thi đấu là phù hợp quy củ tỉ thí đấy.”
Hắn biết phá hoại sự công chính của tỉ thí như vậy sẽ khiến Thiên Cung mất hết
thể diện.
Nhưng vậy thì lại sao chứ?
Trước đó phân mình đến Linh Tiễu khó nhất, không phải cũng là Thiên Cung
lợi dụng chức quyền lén lút làm đó sao?
Lúc đó sao bọn họ không nói công chính đi?
Hoài Liễu Đạo Tôn tung tăng đi lên trước dẫn đường, dẫn hắn đến phía trước
Linh Tiễu của mình.
Thật ra hiện tại Khương Thành căn bản không cần vỗ bay Linh Tiễu, trực tiếp
dùng thần niệm thì đã có thể nhìn thấy tên của điển tịch ở dưới đế rồi.
Nhưng hắn vẫn là làm bộ làm tịch vỗ một chưởng.
Sau đó mới cười khổ chỉ vào Hoài Liễu Đạo Tôn, cố ý oán trách một câu:
“Ngươi đấy ngươi đấy, không có lần sau đâu!”
Người sau ngầm hiểu trong lòng.
“Khà khà khà! Hiểu mà hiểu mà!”
Ngay sau đó, Khương Thành lại lần nữa ấn mở hệ thống thương thành, tìm thấy
môn công pháp cấp Đạo Tôn này, tiêu mất chín mươi lăm triệu điểm tiên
nguyên để mua lấy.
Sau khi kích hoạt chính là công tác liên tục bổ sung toàn bộ trình tự công pháp.
Đám người Quân Vương và Cảnh Vương tức đến mí mắt máy động.
Dưới tình huống bình thường, bọn họ nhất định sẽ nhảy ra lớn tiếng quát mắng,
sau đó cả hai người một là gian lận và một là giúp đỡ gian lận, đều sẽ bị trục
xuất cả ra khỏi trận.
Vấn đề là sau khi đã trải qua lần của Lăng kia, bọn họ đã không thể nói đây là
gian lận nữa.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn ba toà Linh Tiễu hoàn toàn thành hình.
“Thành công rồi!”
Các Tiên Nhân vây xem lại hoan hô lần nữa.
“Lại hoàn chỉnh phục hồi một bộ điển tịch không hoàn chỉnh, quả thực thần kì!”
“Mẹ nó đây nếu như còn từng học qua trước, vậy chính là sỉ nhục chỉ số thông
minh của ta.”
“Bí thuật vỗ một chút kia cũng thần kì quá rồi đi…”
Trong tiếng khen ngợi xung quanh, Hoài Liễu Đạo Tôn kích động đến khuôn
mặt già nua tươi cười rạng rỡ.
“Ha ha ha, thật tốt quá!”
“Đa tạ Khương Ẩn Hoàng, đa tạ…”
Nếu không phải là Khương Thành tránh nhanh, lão già này đã suýt nữa muốn
ôm hắn một cái nhiệt liệt chắc nịch.
Có điều Hoài Liễu Đạo Tôn cũng không có cơ hội phát biểu gì.
Một lúc sau, hắn đã bị những Tiên Nhân khác xung quanh chôn vùi, sau đó xô
đẩy chen đến bên ngoài.
“Khương Ẩn Hoàng, đây là một chút tâm ý của ta!”
“Còn có ta, ta cũng muốn góp hết một phần lực non yếu cho lương tâm bị tổn
thương của ngươi.”
“Khương Ẩn Hoàng nhìn ta đi!”
“Ta với Khương Ẩn Hoàng vừa gặp như đã quen biết từ lâu, phần lễ vật này
thuộc về biết anh hùng trọng anh hùng, hoàn toàn không cầu hồi báo. Đương
nhiên nếu như ngươi vẫn cứ muốn giúp ta hoàn thành Linh Tiễu, vậy ta cũng sẽ
vô cùng cảm động…”
Mặc dù coi như đã thông qua vòng thứ ba, cơ hội bọn họ có thể lấy được trí bảy
người đứng đầu ở trận thứ tư vẫn là cực kì nhỏ bé, nhưng dù sao vẫn có một
tưởng niệm.
Huống hồ đây lại không cần bọn họ trả ra toàn bộ thân gia.
Đối mặt với sự mê hoặc của vị trí Thần Quân, liều một phen vẫn đáng giá.
Thành ca rất nhanh cũng đã bị sự nhiệt tình của mọi người chôn vùi.
Người người đều giơ nhẫn không gian lên, khóc lóc gào thét cầu hắn thu lấy.
Tư thế đó, rất nhiều dấu hiệu ngươi không thu bọn ta sẽ phải nằm xuống khóc
lóc om sòm ngay tại chỗ.
Nhìn đến những người xem bên ngoài trận kia cũng đều không nói nên lời nữa.
Sống nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy loại cảnh
tượng này.
Hơn nữa còn xảy ra ở nơi đường đường là Thiên Cung, cách Tử Tiêu điện
không xa.
“Trò cười!”
“Thật đúng là một trận trò cười…”
Ba vị Thiên Đế chậm rãi nhắm mắt, dứt khoát cắt đứt nhận biết với bên ngoài.
Nhắm mắt làm ngơ.
Ngược lại Lăng không để bụng chuyện này, ngược lại tràn đầy hứng thú nhìn
náo nhiệt.
Mà bên cạnh Thu Vũ Tuyền ở chỗ không xa cũng đã tụ tập không ít người.
“Vũ Tuyền Tiên tử, có thể giúp ta thông qua một chút không?”
“Đúng thế đúng thế, đây là một chút tâm ý của ta.”
“Vũ Tuyền Tiên tử ngươi không thể thấy chết không cứu…”
Thành ca bên kia đã quá nhiều người, hai nghìn người đến, hơn ba tiếng còn lại
căn bản không bận hết.
Chút thời gian như vậy, còn có nắm chắc giúp người khác hoàn thành cũng chỉ
có Thu Vũ Tuyền tốc độ mở màn nhanh nhất thôi.
Đáng tiếc nhiều nhất nàng chỉ có thể giúp một hai người, hơn nữa nàng căn bản
không có hứng thú đó.
“Từng người từng người đến!”
“Xếp thành hàng cẩn thận hết cả đi.”
Bởi vì làm ăn quá nhiệt huyết, Khương Thành quyết định sau đó sẽ làm một
tầng chân ý rồi sẽ thu tay, không cần phục hồi hết toàn bộ bí tịch nữa.
Dù sao một tia chân ý đã qua cửa ải.
Có điều cho dù hắn có nhanh hơn nữa, tìm được công pháp phù hợp từ hệ
thống, mua lấy, sau đó kích hoạt, lại hoàn thành một tia chân ý, ít nhất cũng
phải mười mấy giây.
Chủ yếu là tìm công pháp trong thương thành khá phiền phức.
Hơn ba tiếng còn lại có thể giúp được một nghìn người đã coi như là hiệu suất
cao rồi.
Ca này vẫn là rất có đạo đức nghề nghiệp đó, không hề thu trước nhẫn không
gian của tất cả mọi người.
“Vòng thứ tư khá khó qua cửa ải, cho nên ưu tiên vòng thứ tư.”
Nghe thấy tin tức này, hơn sáu mươi Tiên Nhân bị phân đến vòng thứ tư hoan
hô như sấm dậy.
Cho đến hiện tại, vòng thứ tư này chỉ có một tên Đạo Thánh đã thành công
ngưng ra một tia chân ý.
Toàn bộ những người khác đều không có manh mối gì.
Dưới tình huống bình thường, tỉ lệ cao bọn họ đều sẽ bị loại bỏ.
Nói thật, điều này rất không công bằng.
Nếu như hơn sáu mươi người này phân ở vòng thứ nhất, ít nhất có từ bốn mươi
người trở lên có thể thành công.
Nhưng hết cách rồi, đây chính là số mệnh từ lúc đầu Thiên Cung đã nói.
Đáng đời người rút được một vòng này, ai bảo số mệnh của ngươi thấp chứ?
Mà hiện tại, Khương Thành coi như là đã giúp bọn họ thay đổi số mệnh.