Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Huyết Đế rời đi, Long giới đã chào đón một thời kỳ phát triển nhanh

chóng.

Cuối cùng Long tộc cũng đã có được vị trí xứng đáng.

Bán Long tộc dường như cũng bị quét sạch.

Sau khi không còn Long mạch, Long tộc không còn bị bất cứ trói buộc nào nữa,

căn bản cũng đã khôi phục lại trật tự trước đó.

Mà Khương Thành cũng trở nên nhàn rỗi không có việc gì.

Trong khoảng thời gian này hắn cũng không tu luyện nhiều lắm, cũng không

còn tiếp tục thăm dò về những tiểu thế giới khác nữa.

Dù sao Huyết Đế cũng đã nói, những tiểu thế giới khác đều đã bị khống chế bởi

VôThượng Đạo Cực.

Thăm dò cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Trong khoảng thời gian này, chủ yếu là hắn đang nghiên cứu một số đạo vận

của hồn hải – là những đạo vận do Lạc Tu để lại.

Lúc trước khi Lạc Tu tấn công hồn hải của hắn cũng đã bị nó ngăn chặn.

Cuối cùng hắn bắt buộc phải để lại một ít đạo vận.

Một ít đạo vận hắn để lại ở hồn hại đã khiến cho Khương Thành có chút thu

hoạch bất ngờ.

Dù sao cái đó cũng là thần hồn của Đạo Thần.

Nếu như Khương Thành bằng lòng từ từ nhận thức, cảm nhận và tu luyện thì có

lẽ hắn sẽ nhận được rất nhiều thứ từ nó.

Chỉ tiếc là ca này dường như không có sự kiên nhẫn như vậy.

Sau mười mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, hắn đi ra khỏi hồn hải.

“Phiền toái.”

“Đạo vận gì mà chó má, quá phiền phức.”

Hắn hoàn toàn không có ý định từ từ cảm nhận.

Thậm chí còn cực kỳ không hài lòng.

“Đạo vậy này không giết chết được người đâu nhỉ?”

“Nếu có thể giết chết ta một lần thì tốt.”

Bởi vì ở hắn không có được bất cứ lợi ích nào từ cấp độ Thần hồn, bình thường

hắn cũng không thể nào ở lại Thiên Long thành.

Công việc hàng ngày cũng đều ném cho đám người Long tộc Thương Tật, Ngao

Thiên và Huyền Hải.

Trong số ba vị Long đế này, chỉ có một ngoại lệ duy nhất là Thanh Long Đại Đế

mà thôi.

Bây giờ hắn vẫn còn rất nhiệt tình đối với các công việc của Thiên Long giới.

Hôm nay Khương Thành và Thương Linh đã đi “dò xét” các nơi ở Thiên Long

giới.

Nói là dò xét, nhưng thật ra cũng không có chuyện gì cụ thể, vẫn chỉ là đi dạo

khắp nơi ở Long tộc.

Với uy vọng đã cứu vớt cả Long tộc của hắn, lúc này địa vị của hắn đã như là

Thần ở khắp mọi nơi, cứ thế vượt qua Thương Linh và Huyền Minh, hay thậm

chí là cả Long tộc.

Và cũng vào ngày hôm nay, ở khu vực của Hắc Long tộc, hắn đã gặp lại ba vị

cố nhân đến từ Thiên Cung – Diệu Vương, Tương Vương và Phạm Lôi Đạo

Tôn.

À không đúng, bây giờ Phạm Lôi Đạo Tôn đã là Đạo Thánh rồi.

Lúc Khương Thành chạm mặt bọn họ, bọn họ đang bị một đám Hắc Long vây

quanh.

“Bán Long tộc chết tiệt!”

“Vẫn còn dám xuất hiện ở trước mặt bọn ta.”

“Cho các ngươi cơ hội rút lui ra khỏi Long giới mà các ngươi vẫn còn dám ở lại

đây, đây chính là tìm đến cái chết!”

Diệu Vương, Tương Vương và Phạm Lôi Đạo Thánh suýt chút nữa đã bị trận

chiến này làm cho sợ hãi.

Số lượng Đạo Thánh của Hắc Long tộc cũng không nhiều, chỉ có ba người mà

thôi.

Mấu chốt là bên ngoài còn có hơn bốn mươi Hắc Long Đạo Tôn và hàng trăm

Hắc Long Chí Tôn.

Điều này đã làm cho ba ngươi vô cùng hoảng sợ rồi.

“Các ngươi hiểu lầm rồi, bọn ta không phải là Bán Long tộc.”

“Thật sự không phải là Bán Long tộc.”

Ba người vừa mới đi tới Thiên Long giới, trong lòng cũng cảm thấy buồn bực.

Bán Long tộc và Long tộc không phải là họ hàng gần sao, làm sao lại trở thành

có thù hận to lớn như vậy chứ?

“Hừ, các ngươi nói không phải thì là không phải sao?”

Mặc Ương cầm đầu lạnh lùng cười một tiếng.

“Bán Long tộc am hiểu nhất là ngụy trang, ngày nay bọn ta đã thấy rất nhiều

Bán Long tộc che giấu huyết mạch Long tộc của mình.

Những cao thủ khác của Hắc Long tộc cũng đã không nhịn được kêu lên.

“Giết bọn họ!”

“Đúng, giết bọn họ là được!”

“Đừng!”

Diệu Vương và Tương Vương đều không muốn khai chiến ở chỗ này.

Đương nhiên Tâm Đế cũng không thể nào chỉ trông cậy vào người qua đường

như Khương Thành được.

Còn cử ra một đường khác, cũng chính là Diệu Vương, Tương Vương và Phạm

Lôi Đạo Thánh.

Bọn họ không phải là người đến từ trung tâm của Thiên Đạo, mà là bước vào từ

cánh cửa trung tâm của Đạo Tuyệt Chi Địa.

Trước khi bọn họ đi tới Thiên Long giới đã trải qua ba tiểu thế giới.

Mỗi tiểu thế giới đều có những quy tắc khác nhau.

Cũng không nhất định là thực lực của Đạo Thánh có thể giải quyết được.

Hơn nữa cho dù tiêu diệt hết bọn Hắc Long này thì sẽ còn phải nghênh đón

thêm nhiều Long tộc hơn nữa.

“Bọn ta đến từ Thiên Cung, cũng không có ác ý, chỉ là để tìm kiếm những

Thiên Đế khác…”

Lời nói của bọn họ còn chưa dứt thì đã bị Mặc Ương cắt ngang.

“Bán Long tộc cũng bịa ra thân phận giống như các ngươi vậy, viện đủ các loại

cớ, kết quả tất cả đều là giả dối.”

“Đừng tin bọn họ, giết đi!”

Phạm Lôi Đạo Thánh gần như đã tuyệt vọng, trận đấu này có thể xong đời rồi.

Mà đúng lúc này hắn nghe thấy âm thanh thần tiên dễ nghe.

“Dừng tay, các ngươi đang làm gì đó?”

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Khương Thành và Thương Linh, Mặc Ương và

hai Hắc Long tộc này suýt chút nữa đã nằm sấp xuống mặt đất rồi.

Một vị là Thần đã cứu vớt toàn bộ Long tộc và thay đổi vận mệnh của bọn họ.

Một vị là Thủy tổ của Thương Long tộc, là cấp trên Hắc Long tộc trực thuộc.

Nhưng ở khoảnh khắc đầu tiên, bọn họ đã nghe được truyền âm của Khương

Thành.

“Các ngươi làm ra vẻ không nhận ra ta.”

Lần này Khương Thành đảo lộn không phải để làm màu, mà là để cứu vãn danh

dự của mình.

Nghe thấy những lời này của hắn, Mặc Ương và hai vị Đạo Thánh Hắc Long

này chỉ có thể cẩn thận từng chút làm ra vẻ không nhận ra hắn mà diễn.

“Ầm!”

“Các ngươi là ai?”

Khương Thành kéo khuỷu tay của Thương Linh rồi thản nhiên đi vào trong sân.

“Bọn ta là gặp chuyện bất bình.”

Hắn nhìn quanh những Long tộc có mặt ở đây và ba vị Nhân tộc.

Cuối cùng nhìn lướt qua Phạm Lôi Đạo Tôn.

“Vị này là bạn của ta, có thể nể mặt ta, thả bọn họ một lần hay không?”

Lời này nói làm cho ngay cả Diệu Vương, Tương Vương và Phạm Lôi Đạo

Thánh đều rất muốn than phiền.

Ngươi là ai chứ, người ta là Long tộc, tại sao phải nể mặt ngươi chứ.

Nhưng Hắc Long tộc có mặt ở đó lại không dám không phối hợp.

Thậm chí vẻ mặt của Mặc Ương còn đau khổ, âm thầm truyền âm cho Thành

ca.

“Lang Lâm Đại Đế, ta nên trả lời như thế nào?”

Thành ca vô cùng bất lực, tên đồng đội này không có hiểu biết gì cả.

“Tiếp tục sắm vai ác bá cản đường.”

“Ồ.”

Mặc Ương ngầm hiểu.

Ngay sau đó sắc mặt hắn sa sầm lại, nở một nụ cười lạnh lùng.

“Cái gì mà bạn bè của ngươi, ngươi là cái rễ hành nào?”

“Tại sao ta phải nể mặt ngươi?”

Khương Thành quay đầu lại liếc nhìn Thương Linh, lúc này hắn mới thản nhiên

nói: “Ta và Đại Đế của tộc ngươi có chút giao tình, hơn nữa tên Phạm Lôi Đạo

Thánh này có một món tín vật đặc biệt.

Đương nhiên Mặc Ương phối hợp với vai diễn phụ.

“Tín vật đặc biệt? Đó là cái gì?”

“Bảo hắn lấy ra xem, các ngươi sẽ hiểu thôi, có được món tín vật đó sẽ không

phải kiêng kỵ bất cứ thứ gì trong toàn bộ Nguyên Tiên giới!”

Khương Thành nói xong thì nháy mắt với Phạm Lôi Đạo Thánh.

Phạm Lôi hoàn toàn không biết hắn đang nói cái gì.

Đột nhiên vẻ mặt của hắn trông lờ mờ.

Mà Diệu Vương và Tương Vương cũng vô cùng khó tin.

Hai người đang lặng lẽ truyền âm cho Khương Thành.

“Tại sao ngươi cũng ở đây?”

“Nghe nói Thiên Long giới này là Long tộc vi tôn, hơn nữa tính bài ngoại vô

cùng cao, chỉ cần là Nhân tộc thì đều sẽ bị thắt cổ.”

“Hay là nghĩ cách đi, chúng ta cùng nhau đấu tranh ra ngoài…”

Khi hai người bọn họ ở Thiên Cung vẫn thường rất chống đối Khương Thành.

Nhưng ở đây, người có thể trông cậy cũng chỉ còn lại Khương Thành, dù sao thì

lực chiến đấu của người này thực sự rất mạnh.

Nhưng mà Khương Long thần lại không để ý tới bọn họ.

Hắn chỉ nhíu mày với Phạm Lôi.

“Lão huynh, mau lấy ra nhanh lên một chút, còn không lấy ra thì sẽ bị giết đó.”

Phạm Lôi hoàn toàn không rõ là hắn muốn lấy cái gì.

“Tín vật gì chứ? Tại sao ta không biết?”

Hắn hoàn toàn mông lông có được không hả?

“Cái đó, những loại thuốc trước đây ta bán cho ngươi…”

“Cái gì?”

Nhắc tới những Tín Hương đó, Phạm Lôi gần như bùng nổ ngay tại chỗ.

Ngươi vẫn còn không biết xấu hổ nói cái này sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK