“Đúng rồi, Khương đạo hữu, không biết ngươi đã tìm được tung tích của mấy vị
Thiên Đế chưa?”
Khương Thành gật đầu.
“Đương nhiên là tìm được rồi.”
“Hả? Cái gì, đã tìm được rồi sao?”
Ba người vừa mừng vừa sợ.
“Bọn họ ở đâu?”
“Chẳng lẽ đang ở Thiên Long giới?”
“Bọn họ thế nào rồi?”
Về chuyện này thì thật ra Khương Thành cũng không có ý định giấu giếm.
“Ta đã gặp Huyết Đế, hắn rất ổn, hiện này những Thiên Đế khác đều đang ở Vô
Thượng Đạo Cực.”
“Một thời gian ngắn nữa bọn họ sẽ trở về.”
Phạm Lôi, Diệu Vương và Tương Vương ngơ ngác nhìn nhau.
Cái tên Vô Thượng Đạo Cực này trước đó bọn họ cũng đã nghe nói đến rồi.
“Rõ ràng đám người Huyết Đế bọn họ chính là người của Thiên Cung, làm sao
có thể gia nhập vào Vô Thượng Đạo Cực chứ?”
Thành ca cũng không có đủ kiên nhẫn phổ cập khoa học cho bọn họ một lần
nữa.
“Vậy các ngươi đi hỏi hắn là được rồi.”
Gương mặt của ba người bọn họ đều tràn ngập vẻ không tin.
“Không phải ngươi đang lừa gạt bọn ta đấy chứ?”
Khương Thành bĩu môi: “Không tin thì tự các ngươi đi tìm đi.”
“Ngươi…”
Không đợi cho ba người họ nói thêm gì nữa, Khương Thành lập tức dẫn
Thương Linh bay đi.
“Người này quá đáng ghét!”
“Hắn có thái độ gì vậy?”
Phạm Lôi thì không sao, nhưng Diệu Vương và Tương Vương có ý kiến khá lớn
đối với Khương Thành.
“Hắn thật sự coi mình là Ẩn Hoàng sao?”
“Năm đó ta là Thần Quân, hắn vẫn chỉ là dự khuyết mà thôi, ngạo mạn cái gì
chứ?”
“Nếu không phải Tâm Đế đã ra lệnh thì nhất định ta sẽ không bỏ qua cho hắn!”
Hai người bọn họ cũng chỉ dám nói lén lút như vậy thôi.
Không dám làm trò ở trước mặt Khương Thành.
Dù sao thì những Thần Quân đã bị giết trước đó cũng đã dùng tính mạng để
chứng minh được sự chênh lênh thực lực rồi.
“Bây giờ chúng ta làm sao đây?”
“Bất luận là có muốn tiếp tục đi hay là lập tức trở về thì đều phải đi qua trung
tâm của Thiên Long giới.”
“Chỉ có ở đó mới có lối ra vào.”
“Nhưng mà nếu như những Long tộc khác lại coi chúng ta thành Bán Long tộc
nữa thì phải làm sao?”
Trong lòng ba người bọn họ có chút lo lắng.
“Cố gắng cẩn thận một chút đi, tránh Long tộc ra.”
Bọn họ cũng không dám nghênh ngang bay theo đường thẳng giống như
Khương Thành.
Hai ngày sau, ba người dọc đường che che giấu giấu, cẩn thận từng chút tiếp
cận Thiên Long thành.
Nhưng vào thành như thế nào, làm sao để đến gần lối đi, vấn đề này làm cho
bọn họ gặp khó khăn.
Nhìn bên tường thành như ẩn như hiện kết giới và đại trận, rồi lại nhìn Long tộc
đang đi lại ở bên trong, gần như ba người đã có thể đoán được kết cục bị bao
vây sau khi bọn họ xuất hiện.
Cuối cùng, bọn họ cũng nghĩ ra một cách – biến thành Long tộc.
Là một vị Đạo Thánh, Thuật Biến Hóa nằm ở trong tầm tay bọn họ.
Ba người biến thành ba con Hắc Long, rồi lại bắt chước theo khí tức của Hắc
Long tộc, sau đó cứ như vậy trộn lẫn vào một cách quang minh chính đại.
Sau khi thuận lợi vào trong thành thì ba người mới thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng không tránh khỏi cảm thấy đắc ý.
Điều này quá đơn giản.
Thì ra là Long tộc dễ lừa gạt như vậy sao?
Trên đường chậm rãi bay về phía trước, ba người bất chợt phát hiện không khí
bên cạnh có chút không đúng lắm.
Tại sao tất cả Long tộc ở xung quanh đều đang nhìn mình?
Đột nhiên, một con Chúc Long ở ven đường chỉ vào ba người hô to lên.
“Bọn họ là giả mạo đấy!”
“Vốn dĩ không có chút lực huyết mạch Hắc Long nào, không phải là Hắc Long
tộc!”
“Gian tế sao?”
“Bắt bọn họ lại!”
Trong chớp mắt ba người đã bị bao vây đến mức nước chảy cũng không lọt.
Long tộc vậy mà lại không dễ giả mạo như vậy.
Nhìn thấy Long tộc xung quanh sắp ra tay, ba người vội vàng hiện nguyên hình,
khoát tay tỏ vẻ bản thân mình không có chút ác ý nào, chẳng qua chỉ là tới
mượn đạo mà thôi.
Điều này làm cho sự thù địch của Long tộc ở bốn phía càng nặng nề hơn.
“Bán Long tộc!”
“Nhất định là dư nghiệt của Bán Long tộc!”
“Cảnh giới của bọn họ còn rất cao, mau đi gọi các cao thủ Long Đường tới hỗ
trợ.”
Nếu không phải ba người này là cảnh giới Đạo Thánh thì những Long tộc kia đã
sớm ra tay ngay tại chỗ rồi.
Chỉ một lát sau, Thương Tật và Ngao Dương chạy tới.
Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của bọn họ, ba vị Thần Quân gần như tuyệt
vọng ngay tại chỗ.
“Cái vị đại gia Long tộc, bọn ta thật sự không phải là Bán Long tộc!”
“Bọn ta đến từ Thiên Cung, là Thần Quân của Thiên Cung, chuyến này là có
chuyện quan trọng đi ngang qua bảo địa.”
“Bọn ta thật sự không có bất cứ ác ý nào…”
Bọn họ lại móc ra ấn tỳ Thần Quân một lần nữa.
Ầm!
Sau đó lại bị bay đi lần nữa.
Long tộc ở bên cạnh làm sao nghe lọt tai điều này chứ.
“Ngươi nói không phải là không phải sao?”
“Không phải là gian tế thì tại sao lại biến thành Long tộc?”
“Rõ ràng là có mưu đồ bất chính!”
“Giết những thứ dư nghiệt Bán Long tộc này!”
Nhìn thấy một cuộc đại chiến sắp nổ ra, dưới tình thế cấp bách, Phạm Lôi chỉ có
thể ôm hy vọng cuối cùng móc rút điếu thuốc kia ra.
“Ta có tín vật…”
Những Long tộc ở bên cạnh lớn tiếng gào thét.
“Tín vật chó má gì!”
“Ta chưa từng nhìn thấy!”
Ngao Dương và Thương Tật đột nhiên ngây ngẩn cả người.
“Khoan đã!”
Hai vị đại lão của Long tộc gắt gao nhìn chằm chằm vào điếu thuốc kia.
Trước kia bọn họ đã từng nhìn thấy Thương Thành Đại Đế hút thuốc lá, mà
ngoại trừ Thành ca và Tam Nhãn Hổ thì không còn có người thứ ba sử dụng thứ
đồ chơi này.
Phạm Lôi có thể lấy ra cái này…
Điều đó có ý nghĩa như thế nào?
Thương Tật sát khí toàn thân chậm rãi tản ra, hắn từ tốn hỏi: “Thứ này ngươi
lấy từ đâu tới?”
Cảm nhận được thái độ thay đổi của hắn, suýt chút nữa Phạm Lôi đã rơi nước
mắt vui mừng.
Diệu Vương và Tương Vương cũng có vẻ mặt hoài nghi đời người.
Mẹ nó, thứ đồ bỏ đi này đúng là vật Thần như vậy sao?
“Ta… Là vị kia ban thưởng cho ta.”
Với kinh nghiệm ở bên phía Hắc Long tộc, đương nhiên Phạm Lôi không dám
nói là mua từ chỗ Khương Thành.
“Ban thưởng?”
Ánh mắt của Thương Tật và Ngao Dương hoàn toàn thay đổi.
“Vậy mà ngươi lại biết Long thần chí cao?”
Cái gì, cái gì?
Long thần chí cao?
Chủ nhân của điếu thuốc này vậy mà lại là Long thần chí cao sao?
Phạm Lôi, Diệu Vương và Tương Vương bị chấn động đến mức thân thể mềm
nhũn rối loạn.
Mặc dù đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy danh hiệu này, nhưng có thể gọi là
Long thần, không cần phải nói cũng biết là lão đại của Long tộc.
“Đúng, đúng…”
Phạm Lôi cũng không ngu ngốc, hắn vội vã gật đầu: “Ta biết.”
Sự thù địch của Ngao Dương và Thương Tật hoàn toàn biến mất, trên mặt bọn
họ cũng hiện lên nụ cười.
“Thì ra là là người mình.”
“Ngươi nói sớm đi chứ, suýt chút nữa đã hiểu lầm các ngươi thành kẻ địch rồi.”
“Giải tán đi, vị này là người của Thương Thành Đại Đế, chắc chắn sẽ không
phải là Bán Long tộc.”
Vừa nghe nói là người của Thương Thành Đại Đế, tất cả những Long tộc vừa
rồi mới la đánh kêu giết đều trở nên thân thiết.
“Ha ha ha, suýt chút nữa đã làm bị thương người mình.”
“Xin lỗi xin lỗi, làm hồi lâu hóa ra ngươi còn được Đại Đế ban thưởng.”
“Vậy ngươi lăn lộn tốt hơn so với đám bọn ta rồi.”
“Đúng vậy, có thể nhận được tín vật của Long thần chí cao, xem ra địa vị của
ngươi còn cực kỳ không tầm thường.”
Buổi nói chuyện này của bọn họ kết thúc đã làm cho Phạm Lôi choáng váng
chóng mặt.
Lúc này hắn hận không thể cất giọng ca vàng hát một bài.
Cái gì gọi là ngăn cơn sóng dữ chứ?
Cái gì gọi là dùng được?
Địa vị của điếu thuốc này lớn như vậy sao?
Có cái này vậy chẳng phải bản thân hắn sẽ có được tình hữu nghị của toàn bộ
Long tộc à?
Không chừng trong tương lai hắn còn có thể dùng tín vật này để khiến cho Long
tộc giúp đỡ mình ấy chứ.
Quả thực là có ý nghĩa phi phàm mà!
Ở trong vòng vây của một đám Long tộc, bọn họ đi một đường đến lối đi.
Trên đường, Diệu Vương và Tương Vương vẫn còn đang cực kỳ ao ước.
“Phạm Lôi đạo hữu, không biết làm sao năm đó ngươi có thể nhận được sự ban
thưởng của Long thần?”
“Có thể cho bọn ta xem được không?”
“Cái đó không được.”
Phạm Lôi giống như đang đề phòng cướp, hắn trân trọng cất điếu thuốc kia vào
lại không gian trữ vật.
Hắn đã quyết định, sau khi trở về sẽ hóa trang cho điếu thuốc này và cung cấp
thật tốt.
Hắn hoàn toàn không biết rằng, Khương Thành đang quan sát cảnh tượng này từ
phía xa.