Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo từng Long tộc được sống lại, không khí ở đây đã được niềm vui sướng lấp

đầy.

Không riêng gì Thương Long cốc, hai cốc Kim Long và Thanh Long cũng hoan

hô nhảy nhót.

Tuy rằng trước kia giữa ba cốc có cạnh tranh và mâu thuẫn với nhau, nhưng

chung quy đều là Long tộc.

Ai cũng không hy vọng hai cốc bên kia bị diệt sạch.

Ngay sau khi Dực Long cuối cùng sống lại, Thương Long cốc cơ bản khôi phục

lại quy mô như trước.

Những người đã chết được sống lại lệ nóng lưng tròng, nhìn đồng tộc của mình,

nhìn thấy hai vị Đại Đế lại xuất hiện trước mặt mình, tất cả đều kích động phát

điên.

“Quá tốt rồi!”

“Không ngờ vẫn còn có thể trở lại thế gian…”

“Hai vị Đại Đế đã trở về, tộc của ta bây giờ không cần phải sợ hãi gì nữa!”

“Sau này Đại Đế sẽ báo thù cho chúng ta!”

Đám Chuẩn Đế Thương Tật, Thương Khung, Dực Không vui vẻ ra mặt, ý chí

chiến đấu sục sôi, chỉ hận không thể lập tức đi theo Thành Ca xuất chinh lần

nữa.

Thanh Long Đại Đế bên cạnh đột nhiên có cảm giác mình không tồn tại.

Làm ơn, nơi này người duy nhất đạt tới Đế cảnh mà trạng thái toàn vẹn chỉ có

mình hắn thôi biết không?

Có thể quan tâm Viễn Cổ Đại Đế một chút không?

“Khụ!”

Hắn ho nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói: “Các ngươi không nên vui mừng quá sớm,

sức mạnh tổng thể của hai giới Tiên Ma và Phe Kỳ Lân vẫn cao hơn chúng ta

rất nhiều, quá phách lối sẽ hại chết chúng ta lần nữa…”

“Khương chưởng môn!”

Ngao Dương từ trước đến nay luôn luôn tôn kính Đại Đế, trực tiếp lên tiếng

ngắt lời hắn.

Không còn cách nào khác, bây giờ có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Vẻ mặt hắn đầy chờ mong và khẩn cầu nhìn Thành Ca: “Kim Long cốc chúng ta

tử nạn cũng rất đông, hài cốt của bọn họ cũng đều được vùi lấp tại đây, không

biết ngươi có thể ra tay giúp…”

Lời hắn vừa nói ra, ánh mắt của đám người Ngao Thiên, Long Vương, Chuẩn

Đế của Kim Long cốc cũng sáng lên.

“Đúng vậy, Thương Long Đại Đế, có thể cầu xin ngươi hồi sinh người Kim

Long cốc chúng ta không?”

“Kim Long cốc chúng ta đời đời kiếp kiếp chắc chắn không quên ân tình của

ngươi!”

“Sau này ngươi ra lệnh một tiếng, Kim Long cốc trên dưới không ai dám từ

chối…”

Trong lòng Thành Ca thầm nói các ngươi thế này cũng quá khách sáo rồi.

Thực ra cho dù Ngao Dương không khẩn cầu, hắn cũng sẽ hồi sinh Kim Long

cốc.

Dù sao thì trong triệu năm mình không ở đây, ba cốc Long tộc là đồng đội với

nhau, hắn sẽ không bên trọng bên khinh.

“Yên tâm đi, để đó cho ta!”

Có những lời này của hắn, tất cả Long tộc Kim Long cốc đều vui mừng phát

khóc.

Đám người Ngao Thiên Kim Long tộc, chưa từng trông mong những đồng tộc

đã chết còn có thể sống lại.

Triệu năm nay, vẫn luôn sống trong bi thương và tuyệt vọng.

“Thương Thành Đại Đế, ngươi đúng là đại ân nhân của chúng ta!”

“Thật tốt quá, sau này ngươi chỉ đâu chúng ta sẽ đánh đó, tuyệt đối không trái

lời!”

“Thương Thành Đại Đế vạn tuế!”

“Cảm tạ Thương Thành Đại Đế!”

Thấy bọn họ ủng hộ Khương Thành như thế, bọn người Thương Tật, Thương

Khung, Thương Long cũng vô cùng vui mừng.

Thương Thành Đại Đế làm việc tuy rằng luôn khiến người ta không ngờ, thậm

chí có đôi khi còn đúng là không đâu vào đâu, nhưng cuối cùng vẫn thực hiện

được những điều mà bọn họ chờ mong!

Nhưng mà, Thanh Long Đại Đế bên cạnh lại có chút hụt hẫng.

Hắn trước giờ vẫn luôn tự cho mình là cha của tất cả Long tộc, nguyện vọng lớn

nhất cả đời chính là thu nạp tam Cốc Long tộc về dưới trướng của mình, khiến

cho bọn họ chấp nhận để mình lãnh đạo.

Bây giờ ngay trước mắt nhìn thấy trái tim Kim Long cốc dường như đều đã ngả

về con sâu làm rầu nồi canh kia, nên có chút đau lòng.

Có điều, bây giờ cũng không có ai chú ý tới cảm nhận của hắn.

Bởi vì rất nhanh sau đó lại có từng Kim Long một lần lượt được hồi sinh.

Tiếng hoan hô chúc mừng vẫn luôn vang lên không ngừng chưa từng dừng lại,

đi kèm với tiếng cảm tạ phát ra từ đáy lòng dành cho Thành Ca.

Mãi cho đến khi tất cả Long tộc của Kim Long cốc đều đã được sống lại rồi,

Thanh Long cốc bên này cũng đứng ngồi không yên.

Thanh Long Đại Đế biết, trong cuộc xâm lấn trước đây tuy rằng Thanh Long

cốc không tổn thất lớn lắm, nhưng trăm vạn năm nay bất trắc dồn dập xảy ra,

cũng không phải không có vướng mắc.

Nếu có thể được sống lại, ai lại muốn để đồng tộc của mình ngủ yên dưới đất?

Chỉ là trong Thanh Long cốc, Thanh Long Đại Đế là lớn nhất, hắn không lên

tiếng, các Long Vương Chuẩn Đế khác cũng không dám lên tiếng nói thay.

Vì thế ánh mắt mọi người chăm chăm nhìn vào Đại Đế, ông già ngươi cũng cầu

xin hắn một tiếng đi chứ!

Trong lòng Đại Đế rối rắm giống như bị táo bón, muốn mình cầu xin hắn, đang

giỡn cái gì vậy?

Trước đây không lâu, mình mới dạy cho hắn một bài học.

Nháy mắt đã cúi đầu trước hắn, mất mặt biết bao nhiêu?

Hơn nữa theo như hắn thấy, việc này có nghĩa là hai ngọn núi quyền lực của

Long tộc sẽ có đụng chạm.

Bây giờ nếu như mình cúi đầu, danh tiếng sẽ bị hao tổn, tương lai muốn thống

trị tam đại Long cốc sẽ vô cùng bất lợi.

Hắn chỉ có thể không ngừng đá lông nheo với Khương Thành, hy vọng hắn có

thể thức thời chủ động một chút.

Sau đó Đại Đế sẽ rất vui mừng mà thuận theo: “Nếu như ngươi đã nhiệt tình có

lòng muốn giúp, vậy thì ta sẽ cho ngươi cơ hội được cứu vớt Thanh Long cốc.”

Nhưng đáng tiếc Thành Ca hình như không cảm nhận được sóng điện não của

hắn, lúc này hoàn toàn đắm chìm trong sự ca ngợi của mọi người, đã bỏ quên

hắn lại từ lâu rồi.

Trái tim Đại Đế trải qua vô số lần giao chiến, chỉ trong khoảng nửa khắc mà nét

mặt dao động không biết bao nhiêu lần.

Cuối cùng, hắn mới nhớ tới, con trai của mình Huyền Hải trăm vạn năm trước

cũng đã mất mạng.

Không cứu hình như không được đâu.

Lúc này mới vô cùng bất đắc dĩ mà mở cái miệng tôn quý: “Khụ, Thương

Thành, nếu tiện thì cũng giúp Thanh Long cốc của ta hồi sinh được không!”

Thành Ca làm sao mà biết được tâm lý phức tạp của Đại Đế ít phút trước?

Càng không biết hắn đã suy nghĩ sâu xa như vậy.

Nghe vậy nhanh chóng dứt khoát gật đầu: “Không thành vấn đề!”

Thanh Long Đại Đế thở phào nhẹ nhõm.

Cũng còn may, hắn không cố ý bắt chẹt mình vào thời điểm này.

Vì thế ánh mắt hắn nhìn Thành Ca cũng thiện cảm hơn rất nhiều.

Rất nhanh, Huyền Hải và hơn mười vị Long tộc tử nạn của Thanh Long cốc

cũng sống lại.

Lúc này, ở tam cốc Long tộc tiếng hoan hô vang lên rung trời.

Triệu năm trước, tử thương mà Phe Kỳ Lân liên thủ hai giới Tiên Ma gây ra,

cuối cùng cũng bị loại bỏ hoàn toàn.

Nhìn Thành Ca được vây quanh cảm tạ tâng bốc, trong lòng Đại Đế tuy cảm

kích, nhưng đồng thời lại có chút ghen tị.

Hắn làm sao không có một cái mộng làm vua làm màu cơ chứ?

Nhưng bây giờ phần làm màu đều bị một mình Thành Ca cướp hết rồi.

Nhìn Hoàng Hải con trai ruột của mình, lại giống như ngựa con trung thành

đang đi theo Thành Ca, hắn càng tức giận không biết phát tiết ở đâu.

Nhớ đến những mộ phần bên trong Thanh Long cốc vẫn còn các Long Vương

và Chuẩn Đế khác đã tử nạn mấy chục tỷ năm qua, tròng mắt hắn chuyển động,

rồi lại nhẹ giọng nói.

“Khụ, Thương Thành, Thanh Long cốc của ta còn có rất nhiều Thanh Long

đang đợi được hồi sinh, ngươi cũng tiện tay giúp bọn họ sống lại đi.”

Thành Ca sửng sốt: “Vẫn còn? Lần trước không phải các ngươi chỉ chết có

mười mấy người kia thôi sao?”

“Lần trước thì chỉ có mười mấy, nhưng trước kia còn rất nhiều!”

Mấy chục tỷ năm qua, nào là đại chiến Tiên Ma xâm lấn, nào là kiếp nạn lớn,

trong lịch sử Thanh Long cốc, Chuẩn Đế tử nạn có bảy tám chục vị.

Nếu như toàn bộ đều sống lại, vậy thì chính là một lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Thành Ca click vào hồi sinh, xem xét một hài cốt trong đó, nhìn thấy một tràng

số 0 dài phía sau công đức hồi sinh, lặng lẽ đóng kỹ năng lại.

Bỏ đi, cứ để cho bọn họ tiếp tục chết đi, quấy rầy người chết an giấc ngàn thu

nhiều quá không tốt.

“Không làm được.”

Thanh Long Đại Đế nghi ngờ hỏi: “Sao lại không làm được? Ta thấy ngươi

không muốn thì có?”

“Ai nói không phải trả giá?”

Thành Ca cũng là một chuyên gia diễn kịch, lập tức diễn màn cơ thể đang trong

tình trạng yếu đuối suy nhược.

“Vừa rồi hồi sinh nhiều như vậy, đã phá hoại của ta không ít căn cơ, chỉ là ta

chưa nói ra mà thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK