Có lẽ là do bị ức hiếp quá lâu nên đôi mắt của bọn họ đều trở nên đờ đẫn, không
có sức sống.
Nhưng mà ngay lúc nhìn thấy hình bóng đang đứng ở phía trước thì đôi mắt vô
thần của họ đột nhiên liền hiện ra những ánh sáng vô cùng chói mắt!
“Đại đế!”
“Là đại đế!”
“Đại đế, ngươi tới đây để cứu bọn ta sao?”
Một vị thủ lĩnh Chuẩn Đế hậu kỳ của Ưng tộc đứng ở phía sau chế nhạo.
“Tước tộc các ngươi thật không biết sống chết là như thế nào! Đây là người mà
các ngươi mời đến để giúp đỡ hay sao?”
Hắn nhìn chằm chằm vào Thành ca, vẻ mặt của hắn chợt hiện lên sự hung ác rồi
biến mất.
“Nếu ngươi dám ra tay, ta sẽ lập tức giết chết bọn họ!”
Những Chuẩn đế khác của Ưng tộc cũng thi nhau gào lên.
“Còn không mau khoanh tay chịu trói?”
“Ngươi không phải tới đây để cứu bọn họ sao? Chỉ cần ngươi khoanh tay chịu
trói, ta sẽ thả bọn họ, thế nào?”
“Chẳng lẽ ngươi muốn hại chết bọn họ sao?”
Đê tiện!
Thật vô sỉ!
Bầy yêu đứng xem ở xung quanh cũng đều phát ra những tiếng lòng giống
nhau.
Chuyện này hoàn toàn là không còn đạo đức.
Mọi người đều biết rằng nếu từ bỏ chống cự và khoanh tay chịu trói thì kết cục
sẽ vô cùng khủng khiếp.
Thậm chí có khả năng là Ưng tộc vẫn sẽ giết chết đám Tước yêu.
Nhưng nếu đánh lại thì đám người ở trước mặt sẽ ngay lập tức bị giết chết. Đến
lúc đó sẽ bị nói là bởi vì ngươi phản kháng mà hại chết bọn họ.
Thật là tiến cũng không được, lùi cũng không xong.
Rõ ràng là sáu vị Chuẩn đế của Ưng tộc có đội quân mạnh mẽ, có thể tấn công
trực diện. Nhưng bọn họ lại cố tình muốn dùng loại phương thức này để áp chế
bọn họ. Thật là vô cùng hạ lưu!
Nhưng mà, loại thủ đoạn hạ lưu này lại thường là phương thức tốt nhất.
“Đại đế, không cần lo cho bọn ta!”
Đám Tước yêu bị xích đột nhiên lại thi nhau hét lớn lên đến mức khàn cả giọng.
“Ra tay đi!”
“Báo thù cho bọn ta là được!”
“Giết bọn ta trước, sau đó giết Ưng tộc, bọn ta sẽ không để ngươi phải bị liên
lụy!”
Bầy yêu đứng xem đều bị cảm động.
Trước kia bọn họ vẫn luôn khinh thường Tước yêu, nhưng lúc này bọn họ mới
phát hiện ra tộc này lại có ý chí mạnh mẽ như vậy.
Đây là một ý chí như thế nào?
Ngay cả đám Chuẩn đế của Ưng tộc cũng bị sốc.
“Chết tiệt!”
Vị Chuẩn đế hậu kỳ cầm đầu nâng cánh lên rồi thản nhiên hạ lệnh.
“Giết bọn họ để tế cờ!”
Hắn vừa nói xong thì Thành ca ở đối diện cũng ngay lập tức ra tay.
Hắn quả thật là ra tay về phía đám Tước yêu.
Dù sao thì bọn họ cũng đang đứng ở trước mặt hắn.
Với cú đánh này của hắn thì cho dù là bầy yêu xung quanh hay là đám Tước yêu
đứng ở phía sau, tất cả đều không thấy rõ được cảnh vật ở trước mắt.
Bọn họ chỉ có thể nghe thấy một trận gào thét khủng khiếp. Bầu trời đột nhiên
tối lại.
Rồi ngay sau đó lại sáng lên.
Nhìn về phía trước, đám Tước yêu bị xích đã được cởi bỏ gông xiềng, tất cả đều
bình yên vô sự.
Mà đại quân của Ưng tộc ở phía sau bọn họ trong nháy mắt đã biến mất 99%.
Mấy chục ngàn Kim Tiên và mấy ngàn Yêu Tôn đều biến thành làn khói mỏng,
ngay cả xương vụn cũng không còn.
Hơn hàng trăm Yêu Vương đều tan thành mây khói. Bọn họ vẫn có thể nhìn
thấy tro tàn đang phiêu tán trong không trung.
Còn sáu vị Chuẩn đế thì yêu thể vỡ vụn, máu văng lên trời cao, thần hồn bị diệt,
cũng triệt để chết đi.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi ấy, Ưng tộc đã trở thành lịch sử.
Mọi thứ đều xảy ra vô cùng đột nhiên và nhanh chóng.
Chưa kể đến bầy yêu vây xem, ngay cả đám Tước yêu ở phía sau, vốn dĩ vô
cùng tin tưởng vào Thành ca cũng tỏ vẻ chính mình sợ ngây người.
Quá trình chiến đấu đâu rồi?
Vừa rồi là một trận chiến sao?
Trên thực tế, đối với Thành ca mà nói, vốn dĩ chỉ cần một đạo Tiên hồn xung
kích là có thể ngay lập tức giết chết đối phương, không cần phải chiến đấu làm
gì.
Chỉ là hắn cảm thấy làm như vậy là quá sạch sẽ.
Tình cảnh bi thảm này của Tước tộc phải dùng máu tươi của địch nhân để bù
đắp thì tốt hơn.
Nhưng mà, việc này đã vượt qua giới hạn nhận thức của tất cả Yêu tộc có mặt ở
đây.
Sau một hồi im lặng, Vân Cung là người đầu tiên hét lên.
“Đại Đế vẫn bách chiến bách thắng như mọi khi!”
Những Tước yêu còn lại cũng phản ứng lại.
Sau đó nhanh chóng chuyển sang chế độ nịnh hót.
“Ưng tộc là cái thứ chó má gì, còn không đủ để Đại Đế giết nữa!”
“Ta đoán Đại Đế chắc chắn vẫn chưa thỏa lòng.”
“Ưng tộc yếu thật, chúng ta tới đây để xem một hồi đại chiến long trời lở đất.
Thế mà lại làm mọi người thất vọng, đúng không?”
“Đại Đế không cẩn thận dùng hơi nhiều sức một chút, lão nhân gia hắn không
nghĩ tới đối phương lại yếu như vậy…”
“Ha ha ha ha…”
“Quá làm khó Ưng tộc rồi, vừa mới xuất hiện đã đụng tới cấp bậc đối thủ cao
như đại đế. Cấp bậc địa ngục đúng không?”
“Có thể chết ở trong tay Đại Đế cũng là may mắn của bọn họ. Như thế thì người
khác sẽ không phát hiện ra bọn họ yếu như thế nào…”
Thành ca vô cùng cảm khái!
Đám Tước yêu này quả nhiên là đội cổ động viên chuyên nghiệp, khen người
khác còn đồng thời làm tổn hại địch nhân. Thật là vô cùng chuyên nghiệp.
Nếu Ưng tộc còn lại một hơi cuối cùng, nghe được mấy lời bọn họ nói, không
chừng cũng sẽ ngay lập tức bị tức giận đến chết luôn.
Vẻ mặt của đám yêu vây xem đều dại ra.
Mẹ nó, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
Ưng tộc cường đại thật sự bị diệt?
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đại tộc đứng thứ hai trong nhóm Phi cầm đã biến
mất?
Cho dù là tận mắt nhìn thấy, cho dù là hiện tại vẫn có thể nhìn thấy hài cốt của
Chuẩn đế rơi xuống ở phía dưới, bọn họ cũng không dám tin đây là thật sự!
Không lâu trước đây, bọn họ còn xem việc Tước tộc xuất chinh là một trò khôi
hài.
Hiện tại ai còn có thể cười được?
Mà sau khi các cao thủ của Ưng tộc xuất hiện, tất cả bọn họ đều cho rằng hôm
nay sẽ là ngày mà Tước yêu bị diệt tộc.
Dù sao thì Ưng tộc cũng quá mạnh mà Tước tộc lại quá yếu, thực lực của hai
bên vô cùng cách biệt.
Nhưng mà hiện tại… kết cục lại ngược lại.
Bầy yêu đứng xem chỉ cảm thấy một luồn khí lạnh đánh thẳng vào não, nhìn
hình bóng ở phía trước, cả người không rét mà run.
Đại đế!
Đó là Đại Đế chân chính!
Bên trong đội ngũ có mười mấy con Tước yêu còn nhỏ cũng hét lên trong lòng.
Giờ khắc này, bọn họ rốt đã cuộc tin vào lịch sử của Tước tộc mà lúc trước Vân
Cung kể.
Hoá ra Tước tộc thật sự đi theo một vị Đại Đế vô cùng mạnh mẽ.
Đây là kiểu thực lực gì?
Bọn họ đã không thể tưởng tượng được.
Chỉ biết là có hắn, Tước tộc nhất định có thể quật khởi.
Nhưng mà rất nhanh sau đó, bọn họ đã rơi vào một câu hỏi khác.
Một sự tồn tại cường đại như vậy, vì gì mà nguyện ý giúp đỡ Tước tộc?
Tước tộc có thể làm gì cho hắn?
Bọn họ không thể làm được gì khác ngoài việc làm một vị khán giả!
Nếu Thành ca nghe được tiếng lòng của bọn họ thì nhất định sẽ nói, tiểu bằng
hữu các ngươi đoán đúng rồi đó.
Điều ca muốn cũng chỉ là khán giả mà thôi.
Cho dù là Chuẩn đế, Yêu Vương, hay là Kim Tiên, Thiên Tiên, thì đối với ca tất
cả đều giống nhau.
Giết chết Ưng tộc, cứu mười mấy tên Yêu tôn và Kim Tiên của Tước tộc, Thành
ca giúp bọn họ giải khai phong ấn yêu đan.
Cuối cùng thì đội hình của Tước yêu cũng có thể trông được hơn một chút.
Và ngay sau đó, hắn liền vung tay lên.
“Trong lãnh thổ của Ưng tộc hẳn vẫn còn không ít bảo vật và tài nguyên, các
ngươi tự mình đi lấy đi!”
Đối với Thành ca, một người vô cùng xem trọng chiến lợi phẩm, đây là một
quyết định cực kỳ hiếm thấy.
Trải qua nhiều trận đại chiến, ở mấy trận như Phi Thăng chiến hay Tiên Yêu
sơn, hắn đều cho “đồng đội” cơ hội để đoạt tài nguyên.
Còn những lần khác, tất cả chiến lợi phẩm đều thuộc về hắn.
Dù sao thì hắn cũng cần rất nhiều tài nguyên để thăng cấp, hơn nữa hắn luôn
một mình chiến đấu, không dựa vào sự giúp đỡ của bất cứ ai.
Trong trận chiến Tiên Yêu sơn năm đó, đám Tước yêu này không đạt được bất
kỳ chiến lợi phẩm nào.
Chiến lực của bọn họ quá yếu, làm sao có thể đoạt được thứ gì từ tay những
cường giả của Phi Tiên Môn và Thương Long Cốc?
Hiện giờ Thành ca cảm thấy, mình nên chiếu cố một chút đội cổ động viên của
mình, ít nhất cũng phải cho bọn họ có khả năng tự bảo vệ mình.