Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi làm quen với cảm tình của muội tử, Thành ca đã ngồi bên cạnh nàng

một cách rất tự nhiên.

Giống như Mặc Đỉnh ở trên không hề tồn tại.

Nhưng may mà người này cũng không có biểu hiện gì, chỉ là yên lặng ngồi ở đó

nhắm mắt dưỡng thần.

“Ngươi vừa nói tu luyện lực thiên…”

Chỉ Dư đang định nói cho hắn biết, lúc này bên ngoài lại có hai người tới.

Một nam một nữ, nam thì tuấn tú phi phàm, nữ thì xinh đẹp diễm lệ.

“Nguyệt Sâm, Vân Lộ!”

Sau khi trải qua náo loạn Khương Thành muốn rời đội vừa rồi, dường như Chỉ

Dư càng trân trọng những người đồng bọn này hơn.

Nàng vội vàng đứng dậy nghênh đón.

“Hai người các ngươi đến cùng nhau à.”

“Người này là Khương Thành, cũng chính là chủ nhân của trái tim của thần.”

Vân Lộ mặc một chiếc váy dài đỏ rực đánh giá Khương Thành từ trên xuống

dưới, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng tràn trề.

“Cảnh giới của ngươi rất thấp đúng không?”

Thành ca cười: “Dựa theo cảnh giới của Thiên tộc các ngươi để phân định, hiện

tại có lẽ ta vẫn là Thiên giai ngũ trọng, làm sao vậy?”

Nguyệt Sâm cũng nhíu mày.

“Khi nhận được bộ phận thiên thần, linh ý đã có thể nhận được một cơ hội nâng

cao rất lớn.”

“Hiện tại ngươi mới chỉ Thiên giai ngũ trọng, vậy chẳng phải trước đây mới chỉ

là Địa giai sao?”

Thành ca nhún vai: “Ngươi đoán đúng rồi.”

Vân Lộ ngồi trên bồ đoàn bên phải, bộ phận thiên thần thuộc về nàng là tay trái.

“Sao trái tim của thần lại chọn một ký chủ cảnh giới thấp như vậy chứ?”

Nguyệt Sâm ngồi ở vị trí chân trái nhếch môi: “Quên đi, cho dù là ai đi nữa, có

thể gom đủ cũng xem như là không tệ rồi.”

“Chờ mấy chục tỷ năm, cuối cùng cũng đợi được, trước đây ta còn tưởng rằng

không có hy vọng.”

Thành ca cười ha ha: “Vậy thì thật đúng là làm khó các ngươi rồi.”

Hai người này vừa đi vào đã bới lông tìm vết, làm cho tâm trạng của hắn không

còn vui vẻ nữa.

Hắn âm thầm suy nghĩ, danh tiếng của bản thân ở thế giới này cần phải tăng lên

thôi.

Nếu không phải vừa rồi đã đồng ý với Chỉ Dư, nói chuyện phải tính toán lời

nói, thì có lẽ hắn sẽ lại quẳng gánh, dù sao hắn cũng không có hứng thú gì với

hợp thể.

Vì thế, hắn lại tiếp tục trò chuyện với Chỉ Dư.

“Việc tu luyện lực thiên mới nói vừa rồi…”

“À.”

Chỉ Dư ngược lại có hỏi tất đáp với hắn, không hề giấu giếm.

“Lực thiên là sức mạnh đặc biệt chỉ riêng thiên thần mới có, cao hơn lực thiên

địa tự nhiên bình thường chúng ta dùng linh ý liên kết.”

“Lực thiên của chúng ta đến từ di cốt của thiên thần.”

“Vốn dĩ là không thể tiếp tục tu luyện để mạnh hơn…”

“Nhưng bản thân di cốt thiên thần ẩn chứa sức mạnh vô biên, việc duy nhất

ngươi cần làm là kích phát từng chút một sức mạnh vốn có trong trái tim của

thần.”

Thành ca cười hỏi: “Vậy phải làm thế nào để kích phát nó?”

Lúc này, bên cạnh vang lên tiếng cười chế nhạo.

“Ngay cả cái này cũng không biết, không chỉ yếu, mà còn rất thiếu hiểu biết.”

Nhìn thấy Vân Lộ ngồi trên bồ đoàn, đảo mắt khinh người nhìn bên này.

Nguyệt Sâm và nàng giống như một lỗ mũi trút khí, lập tức phụ họa theo.

“Đúng vậy đó, bộ phận trái tim quan trọng như vậy, ta còn tưởng rằng sẽ là

nhân vật như thế nào, làm nửa ngày thì ra chỉ có như vậy…”

Cuối cùng Khương Thành cũng biết vì sao hai người này vừa đến đã nói xấu

mình.

Mặc dù nói là sáu bộ phận của thiên thần bình đẳng, nhưng trái tim và đầu, vừa

nghe thì đã thấy cao hơn vị trí tứ chi rất nhiều.

Nếu đổi thành người bình thường, tứ chi không đủ vẫn có thể sống, đầu và trái

tim không còn thì chỉ có thể chết.

Không có gì ngạc nhiên khi hợp thể trong tương lai, đầu và trái tim cũng sẽ đặc

biệt hơn một chút so với tứ chi.

Nói thẳng ra, hai người này ghen tị khi hắn có thể nhận được vị trí này.

“Được rồi!”

Mặc Đỉnh ở trên mở hai mắt ra, nhìn bọn họ.

Trầm giọng nói: “Khương Thành cũng không đơn giản, sức mạnh của hắn mạnh

hơn các ngươi nghĩ rất nhiều!”

Đối với hắn, Vân Lộ và Nguyệt Sâm ngược lại không dám chua ngoa.

Nhưng cái miệng vỡ của hai người vẫn không dừng lại.

“Hứ!”

“Thiên giai ngũ trọng, dù có thể mạnh hơn cũng mạnh được đến đâu, Thiên giai

thất trọng, bát trọng?”

“Nếu ta nói thì ta sẽ nói sau khi hợp thể, hắn chính là vật gây cản trở.”

“Cách đây không lâu, Khương Thành vừa giết Hy Mộc và Ngạn Đốc, hẳn là các

ngươi cũng biết sức mạnh của hai người này là như thế nào.”

Dường như Mặc Đỉnh biết rất nhiều thứ.

Hắn nhìn hai người đó, nói một cách đầy ẩn ý: “Cảnh giới Hy Mộc, cũng giống

như của các ngươi.”

“Cái gì?”

Sắc mặt của Vân Lộ và Nguyệt Sâm đồng loạt thay đổi.

“Thế mà hắn có thể giết chết Hy Mộc?”

“Sao có thể như vậy, chỉ dựa vào hắn?”

Đừng nói bọn họ, ngay cả Chỉ Dư ngồi bên cạnh cũng ngạc nhiên đến mức hai

mắt thay đổi màu sắc liên tục.

“Ngươi thật sự đã giết chết hai người đó sao?”

Vốn dĩ nàng còn tưởng rằng Khương Thành là một ‘người mới’ không thể tự

bảo vệ mình, cần nàng che chở.

Không ngờ rằng thế mà hắn lại mạnh như vậy.

Thành ca cười híp mắt buông lỏng tay về phía hai người kia: “Chỉ là chút chiến

tích nhỏ không đáng kể, không đáng nhắc tới.”

“Không ngờ phản ứng của mọi người lại lớn như vậy, thật sự khiến các ngươi

phải chê cười rồi.”

Nhìn thấy hắn ra vẻ thuần thục như vậy, trên mặt của Nguyệt Sâm và Vân Lộ

hiện lên vẻ nhục nhã và tức giận.

Hai người lại xì xầm.

“Mặc dù cảnh giới của Hy Mộc cũng giống như bọn ta, nhưng hắn không có lực

thiên, kém xa đối thủ của bọn ta.”

“Đúng vậy, ta đụng phải Hy Mộc cũng có thể giết chết hắn, có gì ghê gớm

đâu…”

“Đủ rồi!”

Sắc mặt của Mặc Đỉnh u ám, quát bọn họ dừng lại một lần nữa.

“Khương Thành đến từ dị giới, hắn có tu vi và phương pháp đặc biệt của dị giới,

không phải người các ngươi có thể xem thường.”

“Hơn nữa, việc hợp thể vốn cần thành tâm hợp tác, ta khuyên các ngươi nên tôn

trọng hắn một chút!”

Bị hắn nhắc nhở, ngoài ra còn cảnh cáo một trận như vậy, cuối cùng Nguyệt

Sâm và Vân Lộ cũng ngậm miệng lại, thành thật hơn rất nhiều.

Khương Thành nhìn thoáng qua Mặc Đỉnh, hơi kinh ngạc vì hắn giúp mình ra

mặt nói chuyện như vậy.

Có vẻ như hắn thật sự có dáng vẻ đại ca cầm đầu mà.

Chỉ là hình như bản thân cũng không cần đại ca mà.

Mà Chỉ Dư ở bên cạnh cũng tiếp tục giải thích cho hắn biết cách làm thế nào để

kích phát tiềm năng của trái tim của thần.

Nói không khó, là vận dụng linh ý để liên kết với viên Tử Tâm Tinh kia hết lần

này đến lần khác, nâng cao lực tương tác với nó.

Bản thân trái tim của thần là một kho tàng khổng lồ.

Chỉ khi đạt được sự công nhận càng nhiều càng tốt của nó, mới có thể sử dụng

nhiều lực thiên hơn.

Chỉ Dư không hề giữ lại mà nói hết một bộ tâm pháp liên kết và toàn bộ tâm

đắc tu luyện của bản thân cho Khương Thành biết.

Cuối cùng, cũng không quên động viên hắn.

“Ngươi có thể được trái tim của thần chọn trúng, đó là người được thần chọn,

chắc chắn là có lý do.”

“Ta tin rằng ngươi có thể làm tốt hơn ta!”

Thành ca thầm nghĩ, chênh lệch giữa người này và những người khác thật lớn.

Hai con quái mắt đỏ bên đó chỉ biết tỏ thái độ, Chỉ Dư bên này lại làm cho hắn

cảm nhận được sự ấm áp như gió xuân.

Hắn nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện tâm pháp liên kết.

Tâm pháp cũng không phức tạp, linh ý của hắn bắt đầu xoay quanh viên Tử

Tâm Tinh một cách nhanh chóng.

Khương Thành lập tức cảm nhận được sự tiếp xúc của Tâm Tinh, giống như đã

có một mối liên kết kỳ diệu được xây dựng giữa hai người.

Cùng lúc đó, hắn cũng cảm giác được bộ phận thần trên người của bốn người

còn lại.

Thời gian trôi qua từng chút, năm người trong điện đều đang tu luyện.

Quá trình liên kết trái tim của thần cũng không có phân chia cảnh giới, Khương

Thành cũng không biết tiến độ của bản thân như thế nào.

Hắn chỉ có thể cảm nhận được viên Tử Tâm Tinh đó càng ngày càng liên kết

chặt chẽ với trái tim của bản thân.

Thậm chí còn có ảo giác muốn hoà tan

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK