cũng hệt như bong bóng vậy, chậm rì rì.
Bọn họ chỉ cần hơi không cẩn thận một chút là sẽ chạm phải nó.
Lúc ba người Kim Dực Chuẩn Đế, Lý Tuấn Lãng và Chúc Thanh Liên đang bận
rộn thăng cấp thì Thành ca đã chủ động tới gần ảo ảnh con chim Thụy kia.
Thấy hắn vươn tay ra định chạm vào, Lý Tuấn Lãng lập tức sợ hãi hô lên.
“Khương tiền bối, ngươi cẩn thận!”
Hai người còn lại cũng bị kinh động, nhao nhao quay đầu qua nhìn.
Kim Dực Chuẩn Đế vội vàng khuyên nhủ: “Khương chưởng môn, ngươi định
làm gì thế, con chim Thụy này không thể động vào đâu!”
“Không sao đâu, thứ này không làm hại được ta đâu.”
Thành ca cố ý làm vậy.
Sau khi đến nơi này, tiên hồn của hắn có chút phản ứng, nhưng mà vẫn không
thăng cấp hệt như trước đó.
Con chim Thụy cứ bay lượn mãi ở nơi này trông rất kỳ lạ, không thử thì làm sao
biết được.
Còn nguy hiểm ư?
Trước mặt Thành ca không tồn tại cái gọi là nguy hiểm, chết rồi thì có thể bật
hack mà.
Dưới ánh mắt vừa lo lắng vừa phức tạp của ba người, ngón tay của hắn thuận
lợi chạm vào ảo ảnh của một con chim Thụy.
Sau đó, điều kỳ diệu xảy ra.
Con chim thụy gần như trong suốt đang vỗ cánh kia mổ vào ngón tay hắn, một
tia sáng nhạt màu xuất hiện.
Con chim Thụy kia giống như tuyết dần tan, chậm rãi tan ra từng chút một.
Mà giữa một chim một người, từng đốm sáng như những vì sao dần dần tản ra
xung quanh.
Ngón tay của Thành ca cũng theo đó mà trở nên trong suốt.
Mãi cho đến khi con chim Thụy kia hoàn toàn biến mất, cả ngón tay của Thành
ca cũng hoàn toàn trở nên trong suốt.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Ba người kinh ngạc đến mức ngẩn người.
Chuyện như này hoàn toàn nằm ngoài phạm vi hiểu biết của bọn họ.
“Khương chưởng môn… ngươi ổn chứ?”
Thật ra Kim Dực Chuẩn Đế rất tin tưởng Thành ca, cơ mà bây giờ hắn cũng có
hơi không đoán được tình huống này.
Đây chính là đại đạo Tiên m, là một tồn tại mà đến cả Tiên Đế cũng không thể
giải thích được.
“Ta ổn lắm.”
Thành ca không hề cảm thấy khó chịu, cũng chưa chết.
Hắn phát hiện ra rằng, hình như tiên hồn của bản thân có thêm một chút gì đó.
Nếu như dùng tiên hồn bây giờ để ra tay e rằng giết năm Chuẩn Đế kia còn nhẹ
nhàng hơn ấy chứ.
Nói trắng ra thì, mặc dù cảnh giới tiên hồn của hắn vẫn là Chuẩn Đế sơ kỳ, cơ
mà thực lực đã tăng lên rồi.
Nhìn ngón tay trong suốt kia, hắn không khỏi nghi ngờ, lẽ nào đây chính là khí
tức đại đạo mà Thương Linh nhắc đến ư?
Mà không ngờ bản thân mình lại thành công nhiễm phải nó như vậy ư?
Đơn giản như vậy?
Thuận lợi quá rồi phải không?
Nhìn thấy phía xa xa còn có ảo ảnh của một con chim Thụy khác, hắn rung
động.
“Haizzz, nếu các ngươi đụng phải con chim nhỏ này thì chẳng phải rất nguy
hiểm sao?”
“Vì để tạo ra một môi trường tốt hơn để các ngươi thăng cấp…”
“Ta sẽ bỏ ra chút công sức tiêu diệt hết bọn chúng!”
Ba người còn lại không hề biết rằng hắn đã đạt được lợi ích, còn cho rằng hắn
thật sự vĩ đại như vậy, không khỏi có hơi cảm động.
Lý Tuấn Lãng vội vàng nói: “Khương tiền bối, thật sự không sao đâu, nó cách
xa như vậy thì sẽ không đụng vào bọn ta đâu.”
Kim Dực Chuẩn Đế cũng nói: “Đúng vậy, ngươi không cần phải mạo hiểm như
thế, không hề đáng chút nào.”
Hắn nhìn ngón tay đã trở nên trong suốt của Thành ca, còn nghĩ rằng mới nãy
Thành ca bị thương rất nặng.
Làm gì có chuyện không biết ngại mà để hắn trả “cái giá” lớn hơn nữa chứ.
Thành ca nặng nề lắc đầu, thẳng thắn nói: “Không sao đâu, hy sinh một mình ta
mà có thể tạo phúc cho hàng nghìn… à không, ba người, đáng lắm!”
Dường như cảm thấy bản thân nói mà không có chút sức thuyết phục gì, hắn dứt
khoát chẳng buồn nhiều lời, trực tiếp một đi không trở lại bay về phía bên kia.
Nơi này không hề có Liệt Hồn Phong cho nên không cần phải bảo vệ nữa.
Ba người còn lại đứng im tại chỗ nhìn bóng hình của hắn dần dần biến mất, hốc
mắt cũng đều ươn ướt.
Nếu như tiên hồn của cốt linh mà cũng có nước mắt thì…
Sau khi đến bên cạnh con chim Thụy thứ hai, Khương Thành lại vươn một ngón
tay tiếp xúc với nó.
Tất cả đều rất thuận lợi.
Con chim Thụy kia cũng nhanh chóng biến mất, mà ngón tay hắn cũng lại trở
nên trong suốt.
Thực lực tiên hồn cũng tăng lên một bậc.
“Cứ thế này thì khí tức đại đạo sẽ càng ngày càng nồng đậm.”
Có hai lần ngoài ý muốn là lúc thăng cấp lên Tiên Vương và Chuẩn Đế, bây giờ
thật sự hắn cũng không có lòng tin lắm vào việc thăng cấp lên Tiên Đế.
Có trời mới biết đến lúc đó Ngộ Đạo Tiên Thụ và cái tiên quốc biến thái với
992 điều quy tắc chủ kia sẽ xảy ra chuyện quái quỷ gì.
“Thương Linh nói rằng chỉ cần nhiễm một chút khí tức thì việc trở thành Tiên
Đế dễ dàng hơn, ta cố kiếm thêm chút, tương lai có khi lại nắm chắc chín phần
mười ấy chứ?”
“Vậy thì cần phải cố thêm rồi!”
Sau khi hấp thu con chim Thụy kia, hắn lại phóng tầm mắt nhìn xung quanh
nhưng lại không hề phát hiện con nào mới hết.
Chỉ đành bay xa thêm một đoạn nữa, tìm kiếm xung quanh vậy.
Cùng với thời gian trôi qua, hắn tìm được con thứ ba, con thứ tư, con thứ năm…
Nhưng mà sau con thứ năm, hắn không hề tìm được thêm con nào mới nữa.
Không biết phạm vi trên tầng mây phước lành này rộng tới mức nào, sau khi
tìm kiếm mấy vòng, hắn chỉ đành bỏ cuộc.
“Mới chỉ được có một bàn tay thôi mà!”
Thành ca nhìn bàn tay trong suốt kia, hắn cảm thấy hơi bất mãn.
Hắn muốn cả bàn tay khác, thậm chí cả tiên hồn đều có thể nhiễm hỉ khí.
À không, khí tức đại đạo…
“Theo như cách nói của bọn họ thì đại đạo Tiên âm này chỉ xuất hiện khi có
Tiên Đế mới xuất hiện thôi.”
Sau khi Thành ca xoa cằm nghĩ ngợi, một suy nghĩ đáng sợ bùng lên trong đầu
hắn.
Sau đó hắn lại lao đầu xuống bên dưới tầng mây.
Đúng vậy, hắn định tìm một Tiên Đế khác của Tiên Minh để giết.
Nếu như có thêm một Tiên Đế nữa chết đi, thì không bao lâu sau sẽ có một Tiên
Đế mới xuất hiện.
Như vậy thì nhanh chóng sẽ có lần tiếp theo rồi!
Dù sao cũng là kẻ thù, chẳng việc gì phải khách khí hết.
Trở lại khu vực tối đen với tiếng gió rít gào kia, hắn phát hiện tiên hồn của bản
thân không hề thể hiện hiệu quả sau khi thăng cấp.
Trước đó khi ở đây, chiếc ô bảo vệ của hắn rung lắc dữ dội.
Mà bây giờ cũng vẫn rung lắc dữ dội hệt như vậy, nhưng mà phạm vi vẫn là
mười mét hệt như trước đó. Nếu như không phải thực lực thật sự có thay đổi thì
hắn đã nghi ngờ là vô ích rồi.
Ở nơi này, hắn vu vơ tìm kiếm.
“Bình thường thì hẳn là ở đây sẽ có Tiên Đế đúng không?”
Hắn lang thang tìm kiếm mãi, đáng tiếc là không tìm kiếm được ai.
Chỉ đành tiếp tục xuống sâu hơn.
Không bao lâu sau, công sức không phụ lòng người, cuối cùng hắn cũng nhìn
thấy một vòng ánh sáng le lói trong cơn bão tối tăm này.
Hy vọng đó là người của Tiên Minh!
Người của Thánh cung ma giới cũng được!
Thành ca âm thầm cầu nguyện, nếu như là một người không thù không oán thì
hắn thật sự không muốn ra tay.
Sau khi tiếp cận, hắn nhìn thấy một quả cầu hình tròn lóe lên những tia điện
quang.
Ánh lửa màu tím tanh tách không ngừng va chạm với Liệt Hồn Phong xung
quanh đó, nhưng lại cứ lù lù bất động, lại còn có xu hướng trở nên lớn mạnh
thêm.
Mà lúc hắn tới gần đó, tiên hồn của quả cầu điện quang bỗng nhiên hóa thành
một người đàn ông với bộ râu màu đen.
“Tốt quá, hóa ra là người của tiên giới!”
“Ta còn cho rằng là người của linh giới cơ…”
Thành ca vui mừng khôn xiết hét lên một tiếng: “Lão huynh, ngươi là người của
Tiên Minh sao?”
Nếu như ngươi là người của Tiên Mình thì ta không cần phải khách khí nữa rồi.
Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là sau khi Tiên Đế kia nhìn thấy hắn thì cũng
vui mừng hệt như vậy.
“Tiên Minh ư?”
“Đương nhiên rồi…”
“Ha ha ha ha!”
Hắn ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười mang theo hận ý nồng đậm.
“Không ngờ rằng ta lại gặp trước được kẻ thù là ngươi ở đây đấy!”
“Đáng lẽ bọn ta còn đang đi tìm ngươi đây…”
“Ngươi lại còn tự dâng mình đến cửa!”
Toàn thân hắn lóe lên tia điện kêu tanh tách tanh tách, hệt như một vị thần giáng
lâm.
Nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người của hắn, Thành ca đột
nhiên phản ứng lại.
“Không phải ngươi là Tử Điện Tiên Đế của Vô Cực Động Thiên đấy chứ?”