Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trời ạ, sao ngươi lại làm được?”

“Vân Soa tôn giả kia lại có thể đồng ý để ta cùng tiến vào sao?”

Nàng vẫn chưa biết là Thành Ca xông thẳng vào căn nguyên.

“Ngươi còn hy vọng vào hắn?”

Khương Thành bĩu môi.

“Ca tự có cách.”

Nếu người khác nói như vậy, Cung Tình có thể sẽ cho rằng khoác lác, nhưng

Khương Thành nói như vậy, hiện tại nàng chắc chắn tin tưởng.

“Khu vực trung tâm của căn nguyên băng, sao lại có cảnh sắc thế này?”

Theo nguyên tắc, nơi này chẳng phải nên là băng cứng ở khắp nơi sao?

Câu hỏi của nàng, Thành Ca cũng không trả lời được.

“Có lẽ là căn nguyên băng rảnh rỗi buồn chán thôi?”

“Được rồi, chúng ta nên làm việc chính.”

Hắn còn phải tìm kiếm đám người Kỷ Linh Hàm.

Ban đầu dự định mở Thần Hồn Phúc Tán, trực tiếp tìm kiếm.

Nhưng có lẽ sức mạnh căn nguyên nơi này quá lớn mạnh, thần hồn chỉ có thể

soi vài trăm dặm.

Hai người còn chưa đi được bao xa, đã gặp người ở bên trong.

Nhưng lại là người quen.

“Ngươi, sao các ngươi lại vào được?”

Khi nhìn thấy Thành Ca và Cung Tình lần nữa, con mắt của Vân Soa tôn giả

suýt nữa thì kinh hãi rơi xuống.

Sau khi đóng cửa con đường thang băng, hắn vốn tưởng rằng cả đời này cũng sẽ

không gặp lại hai người này nữa.

Nào biết, nhanh như vậy đã gặp lại.

Hơn nữa hai người này còn xuất hiện một cách thần kỳ bên trong Băng Nguyên

cốc.

“Ôi! Chúng ta thật là có duyên!”

Thành Ca cười tủm tỉm vẫy tay với hắn.

Có duyên cái đầu ngươi!

Vân Soa tôn giả không thể bình tĩnh.

“Ngươi vào bằng cách nào?”

Nghe câu hỏi này, Cung Tình cũng ngây ngốc.

Lúc này nàng mới phát hiện, thì ra vậy mà Khương Thành lại vào bằng cách

“nhập cư trái phép”.

Mẹ kiếp, sao hắn lại làm được?

“Đi vào bằng chân, cứ đi bộ liên tục như vậy là vào được.”

Thành Ca nói như điều đương nhiên.

Giống như câu hỏi này của đối phương rất nghiệp dư vậy.

“Đi vào?”

Vân Soa suýt nữa bị hắn chọc giận đến bật cười.

Ngươi cho rằng Băng Nguyên cốc này của bọn ta là vườn rau sao, có thể tùy

tiện đi vào?

“Rốt cuộc đi vào thế nào, rõ ràng ta đã đóng cửa thang băng, ngươi không thể đi

vào!”

Hắn chủ động đón người vào là một chuyện.

Người khác đột nhiên xuất hiện bên trong mà không một lời chào hỏi, đó là một

chuyện khác.

Chuyện này hắn cần phải biết rõ ràng.

Bởi vì điều này có thể có nghĩa là Băng Nguyên cốc xuất hiện lỗ hổng, đặc biệt

nghiêm trọng.

“Băng Nguyên cốc này của các ngươi, cũng không phải được tường thành vây

quanh.”

Thành Ca không hiểu gì nhìn hắn, giống như nhìn tên ngốc.

“Không có thang và cửa, ta không thể vào được từ nơi khác sao, chuyện đơn

giản như vậy mà ngươi cũng không hiểu được?”

Đây là lần đầu tiên trong đời Vân Soa tôn giả bị xem như kẻ ngu si.

Hắn giận dữ bật cười: “Hả, nơi khác?”

“Chẳng lẽ ngươi muốn nói ngươi vọt thẳng vào từ bên ngoài căn nguyên hay

sao?”

“Đúng vậy!”

“Ngươi lừa quỷ chắc!”

Vân Soa hoàn toàn không tin tưởng hắn, coi như hắn đang nói dối.

“Nói thật cho ngươi biết, không nhờ vào Thông Thiên Phù, vậy chỉ có một mình

Băng Cực Thiên Tôn mới có thể đi mà không gặp trở ngại gì!”

“Những người khác, cho dù là Đế Cảnh cửu trọng cũng không thể sống sót!”

“Ngươi tưởng ngươi là ai, còn xông thẳng đến đây, ngươi cứ nói ngươi còn

mạnh hơn Đế Cảnh cửu trọng là được ư!”

Ô này?

Đế cảnh cửu trọng cũng không qua được sao?

Thành Ca không ngờ, việc làm vĩ đại trước đây mình hoàn thành, vậy mà còn

khó tin hơn cả tưởng tượng.

“Lực sát thương của căn nguyên này lại lợi hại như vậy sao?”

Vân Soa cười chế giễu: “Hừ hừ, ngươi nghĩ sao? Đây chính là nơi ở gần căn

nguyên nhất, há lại là vị trí mà sức người có thể với tới?”

Thành Ca bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“Thì ra ca lợi hại như vậy, thất lễ thất lễ!”

Vậy mà hắn lại chắp tay với bản thân mình, biểu lộ lòng tôn kính.

Hành động này được coi như là xưa nay chưa từng có.

Quả thật Vân Soa không thể hiểu mạch não của hắn.

Vấn đề hiện tại là ngươi nói dối!

Lại còn có mặt mũi để huênh hoang?

“Ngươi lợi hại cái rắm, chỉ với Đế Cảnh ngũ trọng này của ngươi…”

Hắn quan sát Thành Ca một lượt từ trên xuống dưới: “Thành thật khai báo, rốt

cuộc ngươi gian lận vào thế nào.”

Thành Ca cũng không kiên nhẫn: “Lão tử không gian lận, ngươi có tin hay

không!”

“Không khai báo, vậy ngươi cũng đừng nghĩ tới việc rời đi!”

“Ngươi có ý gì?”

Thành Ca híp mắt lại, sát khí chợt lóe rồi biến mất.

Tuy rằng tính tình của ca bình thường rất tốt, nhưng lão đầu ngươi đừng ép ta!

Thế nhưng vào lúc này, cuối cùng những người khác từ phía xa bị kinh động,

chạy tới.

Sống ở nơi này, ngoại trừ bảy người may mắn mới vào từ bốn triệu năm trước,

các cấp độ tối thiểu khác đều là Đế Cảnh bát trọng.

Nhìn thấy những người này, Cung Tình hoảng sợ.

Vội vàng khom mình hành lễ, rồi kêu lên một tiếng đầy kích động và hưng

phấn.

“Trời ơi! Trọng Bi tôn giả!”

“Có cả Phong Lẫm tôn giả!”

“Tả Mạch tôn giả…”

Ai nấy đều là những nhân vật được lưu truyền trong truyền thuyết Băng giới!

Ba vị Trọng Bi, Phong Lẫm, Tả Mạch này, đều đã đến siêu cấp cao thủ của Đế

Cảnh cửu trọng.

Trong nhiều trận đại chiến với chân giới khác, đều lập nên chiến công hiển

hách.

Chiến tích của bọn họ, Cung Tình có thể thuộc như lòng bàn tay mà kể cả buổi.

Trước đây những người này cách nàng rất xa xôi, hiện tại nhìn thấy tận mắt,

nàng cảm thấy rất không chân thật.

Còn những tiền bối cao nhân này, sau khi nhìn thấy nàng và Khương chưởng

môn, cũng hơi giật mình.

Sau đó Tả Mạch tôn giả cười ha ha: “Sao, lại có người mới vào được à?”

Phong Lẫm tôn giả nhướng mày, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ thông qua thử thách

thang băng?”

“Vậy thật đáng kinh ngạc!”

Vẻ mặt Trọng Bi tôn giả không thay đổi chút nào nói: “Việc vui, đáng chúc

mừng!”

Mấy chục cao thủ của Băng Nguyên cốc phía sau bọn họ cũng đều lộ ra vẻ tươi

cười nhiệt tình.

“Chào mừng chào mừng!”

“Chào mừng hậu bối mới gia nhập!”

Dường như bọn họ hoàn toàn không quan tâm tới cảnh giới tu vi cực thấp kia

của Thành Ca và Cung Tình, bộ dạng chỉ cần vào được thì chính là người một

nhà.

“Ha ha ha, mọi người khách sáo.”

Từ trước đến nay Thành Ca đã quen, nhìn thấy người khác thân mật nhiệt tình

như vậy, hắn đương nhiên cũng sẽ nể mặt người ta.

Cũng hiếm khi được “khiêm tốn” một lần

“Người bạn mới đến, mong được chiếu cố nhiều hơn…”

“Chiếu cố cái đầu ngươi!”

Vân Soa tôn giả hiểu rõ vẻ huênh hoang này của hắn, tức giận đến suýt nữa thì

chửi ầm lên.

Ngươi đúng là thuận cọc mà leo.

Nếu ta là một người không chú ý, chẳng lẽ ngươi cũng xưng huynh gọi đệ với

bọn họ, trở thành bạn chí cốt?

“Các ngươi chào mừng hắn làm gì?

“Tên này lén chuồn vào, vốn dĩ không phải qua thử thách thang băng!”

“Ta không bắt hắn thẩm vấn đã tính là không tệ, còn chào mừng?”

“Cái gì?”

Những người còn lại bị lời này làm cho kinh ngạc.

“Chuồn vào?”

“Lời này của Vân Soa đạo hữu có ý gì?”

Vân Soa lập tức nói ra đầu đuôi ngọn ngành những gì mình biết.

Cuối cùng còn tổng kết một chút.

“Hắn làm gì ở bên ngoài không quan trọng.”

“Dựa vào lời dạy bảo của Thiên Tôn, thân phận người dị giới cũng có thể tạm

thời không để ý.”

“Nhưng mà! Chuyện hắn chuồn vào Băng Nguyên cốc, tuyệt đối không thể cứ

buông tha như vậy, phải nghiêm khắc điều tra!”

“Tra tra tra, tra cái đầu ngươi!”

Thành Ca không kiên nhẫn cắt ngang lời hắn: “Nơi này của ngươi cũng không

phải trọng địa bí mật, ta vào thì có gì ngạc nhiên?”

“Nói thật cho ngươi biết, đại gia đi vào là để tìm người.”

“Tìm được rồi sẽ đi, đến lúc đó ngươi xin ta ở lại, ta còn lười ở lại nơi tồi tàn

này đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK