nữa thì Khương Thành đã bật cười.
Gì mà đơn giản thế.
Thao túng tiên lực được quyết định bởi hai phương diện.
Thứ nhất là trình độ lý giải với sức mạnh thuộc tính khác nhau, thứ hai là mức
độ mạnh mẽ của tiên hồn.
Hai thứ này nếu hắn đứng thứ hai thì chẳng ai dám đứng nhất cả.
Hắn chính là người nắm giữ hơn một ngàn Huyền văn khác nhau, sự lý giải với
một ngàn loại thuộc tính khác nhau, đã thuộc hàng cao nhất của Tiên giới.
Tuy bây giờ hồn thể tách rời không thể dùng được Huyền văn nhưng kiến thức
quy tắc đã lĩnh ngộ được sẽ không biến mất.
Những sức mạnh này đứng trước mặt hắn đều ngoan ngoãn giống như một bộ
phận trong thân thể.
Về phần tiên hồn, hắn là tiên hồn biến dị đã thoát khỏi vạn cổ.
Dù chỉ có một chút tiến vào cơ thể Thải Anh thì cũng bỏ xa những tên Chuẩn đế
này mấy con phố.
Người bên ngoài đều cho rằng trận này là sở đoản lớn nhất của Thải Anh.
Mà đâu biết rằng Khương Thành còn thấy thoải mái hơn nhiều.
Đây hoàn toàn là đang bắt nạt các Chuẩn đế khác.
Nếu có thể hắn thậm chí chỉ cần dùng một ngón tay là đối phó được rồi.
Thời gian dần trôi qua, những Tiên Khí sư bát phẩm cảnh giới Chuẩn đế sơ kỳ
đều lần lượt bị loại khỏi cuộc chơi.
Độ khó sau đó vẫn tăng lên không ngừng, họ cũng không thể tiếp tục được nữa.
Mà Đồ Khâm cũng không hổ danh là Tiên Khí sư cửu phẩm, vẫn là một trong
hai người trụ lại trên sân lâu nhất.
Thành tích của lão nhân gia hắn đã một lần nữa vượt qua quán quân kỳ trước.
Nhưng đáng tiếc chỉ có thể là một trong hai người mà thôi.
Lúc mọi người thấy cảnh này đều lắc đầu thở dài tiếc nuối.
Một người một tay, một người hai tay.
Một người thoải mái dế dàng, một người đầu đầy mồ hôi.
Sự so sánh này thật thảm hại.
Dù là người ngoài nghề thì cũng đều có thể nhìn ra được ai sẽ là người thắng lợi
cuối cùng trong trận này.
Trời đã sinh Đồ Khâm sao còn sinh Thải Anh!
Dù dự thi ở giới nào thì lão đầu này đều có thể chiếm được hạng nhất.
Nếu như thi sớm hơn một kỳ, thì chắc chắn sẽ phá vỡ một loạt kỉ lục, khiến cho
hiện trường đều chấn động, muôn người thay nhau cúng bái.
Nhưng sao cứ hết lần này đến lần khác hắn lại đâm đầu vào kỳ thi này.
Đụng phải tên vua làm màu là Khương Thành.
Trước mặt vua làm màu thì hắn làm gì cửa?
Mỗi một trận đều bị áp chế hoàn mỹ, danh tiếng bị đoạt mất chẳng còn tí nào.
Đại sư đã rất cố gắng rồi.
Để kéo lại hai ván thua trước, bù đắp lại hình tượng, chấn hưng vị thế của mình,
hắn hầu như đã liều mạng vì trận này.
Cuối cùng chống đỡ được đến phút thứ mười ba mới phạm lỗi, sau đó bị loại.
Thành tích này đã hơn mấy vị Chuẩn đế sơ kỳ trước đó hẳn ba phút.
Nhưng đáng tiếc là Thải Anh vẫn còn trụ lại bên trong.
Lúc xuống sân, hắn quay đầu nhìn vào bên trong trước. Khi nhìn thấy bóng
dáng của Thiên Tiên đang dùng một tay thao tác, suýt nữa thì thổ huyết tại chỗ.
“Không thể nào, không thể có chuyện như vậy được…”
Hắn run run chỉ về hướng đó, nỗi ghen tỵ và không cam lòng hầu như xuyên
thủng lý trí của hắn, hận không thể xông lên sân cắt ngang.
Nhưng dù hắn có làm vậy thì Thải Anh cũng đã là người đứng đầu trong trận
này rồi.
“Sao nàng ta có thể làm được?”
“Một Thiên Tiên sao có thể làm được chuyện này chứ?”
“Chắc chắn là đã giở trò gì rồi!”
Giọng hắn vang vọng khắp hiện trường, lại không có bất kỳ ai đáp lại.
Ngay cả đám Tiên Khí sư không phục xung quanh cũng không thể nói gì hơn.
Trận đầu còn kêu là mang tài liệu được.
Chứ trận thứ hai thứ ba đều là thao tác luyện khí cả, muốn gian lận cũng chẳng
làm được, có cái gì để mà giở trò đâu?
Đây là thể hiện thực lực đường đường chính chính.
Cuối cùng trận thứ ba này, Khương Thành lại một lần nữa thành công trụ lại đến
khi kết thúc thời gian.
Lại lưu lại một kỷ lục chưa từng có trong lịch sử, cũng không thể nào phá vỡ
được.
Khi Thải Anh rời khỏi không gian tỉ thí, trở lại trong sân, cả hiện trường vang
lên tiếng hoan hô khó mà kìm nén nổi.
Nghĩ đến lời nói trước kia của nàng, thậm chí đã có rất nhiều người thật sự tin
rằng nàng là Tiên Khí sư cửu phẩm.
“Chắc chắn nàng đang giấu giếm thực lực.”
“Chắc chắn là Tiên Khí sư cửu phẩm lánh đời ở ẩn.”
“Đúng vậy, nếu ai còn nghĩ nàng mới có nhị tam phẩm thì không phải ngu xuẩn
nữa, mà là ác ý rồi.”
“Không ngờ Ma giới còn có vị Tiên Khí sư cửu phẩm thứ năm.”
Ba vị Ma Đế chủ động tiến lên nghênh đón, song lần này dưới chỉ thị của
Khương Thành, Thải Anh còn không thèm liếc mắt nhìn họ của cái.
Cứ thế bỏ qua đi thẳng.
Khiến cho ba vị Đại Đế xấu hổ vô cùng.
Họ hối hận rồi.
Nếu biết trước cô nương này có thể giành được hạng nhất ở vòng kiểm tra thứ
ba là Khống nguyên này thì họ đã chẳng dám uy hiếp nàng rồi.
Có thể làm được như vậy chắc chắn là Tiên Khí sư cửu phẩm rồi, không còn
nghi ngờ gì nữa.
Tuy cảnh giới Thiên Tiên của nàng thật sự khó hiểu nhưng kết quả tỷ thí vẫn
còn đó.
Nghĩ lại mình trở mặt với một vị Tiên Khí sư cửu phẩm, tổn thất này đúng là
không thể đánh giá được.
Mà những người khác đều âm thầm hả hê khi thấy cảnh này.
Ba vị Ma Đế này đúng là không xứng nhận nàng làm đồ đệ.
Các ngươi có thể dạy được cái gì cho một Tiên Khí sư cửu phẩm?
Tới ba ngày sau, lúc bắt đầu trận thứ tư của nhóm Luyện Khí, người đứng trên
đài cao xem trận đã không chỉ có ba vị Ma Đế nữa.
Thành điện có ít nhất hai mươi vị Ma Đế đến hiện trường.
Đại hội Giảng Đạo khóa trước cũng chưa từng sôi nổi như vậy bao giờ.
Ma Đế tôn quý thế nào, trước kia cho dù là ngày cuối của đại hội, thì đến đây
cũng không quá mười vị.
Song lần này, thành tích của Thải Anh đã ngoài sức tưởng tượng, chấn động
khắp nơi.
Những Ma Đế này đều không thể ngồi yên được nữa.
Sau khi nhìn thấy Thải Anh đứng trên sân, họ chỉ cảm thấy không thể lý giải
nổi.
“Chính là nàng ư?”
“Nhìn thế nào cũng chỉ là một Thiên Tiên rất bình thường thôi mà?”
“Thật sự ba trận trước đều đứng nhất hả?”
“Đồ Khâm cũng bị áp đảo ư?”
“Nàng ta giống Tiên Khí sư cửu phẩm à?”
“Tông sư cảnh giới Thiên Tiên? Cũng hoang đường quá đi.”
Trong tiếng nghị luận đầy hoài nghi của họ, cuộc tỷ thí cuối cùng của nhóm
Luyện Khí đã chính thức bắt đầu.
Sau đó, họ đều rơi vào nỗi khiếp sợ giống như những người khác.
Trận thứ tư là đầu dung trận.
Trên một thanh tiên khí thường sẽ có khắc vài loại pháp trận, dùng để tăng uy
năng của tiên khí.
Luyện khí sư không cần tự khắc pháp trận, chỉ cần dung luyện chữ đã khắc sẵn
trên đồ vật là được.
Nhưng mà bước này cũng là một cửa ải vô cùng khó khăn cản bước vô số tiên
khí sư.
Vấn đề phối hợp và dung hòa giữa những loại trận pháp khác nhau rất dễ xảy ra
phản ứng dây chuyền, cuối cùng sẽ làm cho tiên khí vỡ nát.
Đối mặt với hư ảnh của nhiều minh văn khác nhau vô cùng vô tận trong không
gian tỉ thí, hai mươi ngàn Tiên Khí sư cuối cùng trên sân đều dốc hết tất cả bản
lĩnh ra.
Nhưng cũng giống như trước, đối mặt với độ khó biến thái nên đều có người nọ
nối người kia thất bại từ lúc mở màn.
Lần lượt từng Tiên Khí sư đều bị loại trừ.
Cuối cùng chỉ còn lại mấy vị Tiên Khí sư bát phẩm, Đồ Khâm cùng với… Thải
Anh.
Có lẽ vì quá chú ý đến thành bại của trận này nên tâm trạng Đồ Khâm bất an
cực độ.
Lại không nhịn được mà phân tâm nhìn về phía Thải Anh bên kia, kết quả là vì
phân tâm mà tỷ thí phạm lỗi, bị loại khỏi sân sớm.
Ngay cả vị trí thứ hai ván đã đóng thuyền cũng không thể giữ được.
Chuyện này khiến hắn sụp đổ hoàn toàn, suýt thì phát điên tại chỗ.
Mà bên kia, biểu hiện của Khương Thành vẫn ổn định trước sau như một.
Đành chịu thôi, hắn không chỉ là Tiên Khí sư cửu phẩm level max của hệ thống,
còn là một tiên trận sư và minh văn sư cửu phẩm.
Ở phương diện dung trận, hắn còn có ưu thế hơn hẳn bất cứ một Tiên Khí sư
nào trên thế gian này.
Với hắn thì trận này cũng chỉ là trò trẻ con thôi.