Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh giới của vị Chấp sự ở Kim Huyền tộc đó là Địa Huyền tam trọng.

Hơn nữa, lực chiến đấu cũng không tệ, e là cũng không hề yếu hơn Địa Huyền

ngũ trọng.

Mà bây giờ, hắn bị khảm trong bức tường, đến cử động cũng chẳng cử động

nổi.

Bởi vì hắn đã hôn mê rồi.

Có thể bị lõm thành hình dạng kỳ lạ chân tay xoắn vào nhau thế này, chỉ nghĩ

thôi cũng biết hắn bị cú giáng đó đánh hắn trọng thương nặng đến mức nào.

Tất cả mọi người đều đơ luôn.

Đừng nói đến đám thiên tài của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền, cùng với

mấy Hộ Vệ của Bạch Huyền Tộc, cũng đừng nói đến Chiến Linh Điện chủ và

đám con gái Trác Ngạo Tâm, Nguyễn Lăng Diêu, đến cả Lê Hàn Ngọc thờ ơ,

không quan tâm bất cứ chuyện gì cũng hiện lên sự kinh ngạc sâu sắc.

Quả thực, cái bạt tai vừa nãy hơi đột ngột, đánh cho đối phương không kịp trở

tay.

Nhưng chỉ một đòn đã đánh cho một Địa Huyền tam trọng thành bộ dạng này,

cho dù tập kích bất ngờ, thì ít nhất bản thân cũng phải có lực chiến đấu của Địa

Huyền Cảnh nhất trọng.

Cực Huyền Cảnh?

Đối phương nhường ngươi đánh, ngươi cũng chẳng đánh nổi, ngược lại còn tự

làm chấn thương chính mình ấy chứ.

Tại sao Khương hiền giả có thể làm được chuyện này?

Bọn họ không hiểu.

Mà vị Hộ pháp dẫn đầu của Kim Huyền tộc cuối cùng cũng phản ứng lại.

“Người, là do ngươi làm?”

Hắn giận tím mặt: “Ngươi to gan lắm, thế này là muốn khai chiến với Kim

Huyền tộc bọn ta đúng không?”

Trong lòng Thành Ca thầm nghĩ ta quan tâm khai chiến hay không khai chiến

hay sao?

Không đi diệt sạch Kim Huyền tộc các ngươi, chỉ là vì các người tạm thời chưa

gây thù với ta, ca đây cũng không có tàn nhẫn và vô lý như thế.

Nếu như các người thật sự bức thiết mong muốn kiểu phục vụ này, thì ta cũng

có thể thỏa mãn các ngươi.

Nhưng trước mặt người của Bạch Huyền tộc, hắn vẫn tươi cười rạng rỡ, xua xua

tay.

“Không có không có, đây chẳng phải là do các ngươi cứ cưỡng ép đòi xem thực

lực của ta sao?”

“Cho nên ta mới thỏa mãn các ngươi!”

“Con người ta ấy mà, chính là phục vụ chu đáo như thế đấy. Các ngươi cũng

không cần nhiều lời cảm ơn, các ngươi là khách từ xa xôi lặn lội đến, đây là

điều ta nên làm.”

“Ngươi!”

Đám người của Kim Huyền tộc vừa phẫn nộ vừa tức giận, nhưng lại không tìm

được lời nào để đáp trả.

Ban nãy, lúc bọn họ chế nhạo Bạch Huyền tộc, cái giọng điệu quái gở ấy, suýt

chút nữa đã chọc cho Chiến Linh Điện chủ tức đến hộc máu.

Bây giờ đụng phải Thành Ca, coi như bọn họ đã đụng phải khắc tinh rồi.

Nhìn thấy những người đối diện tức giận nhìn chằm chằm mình, vị huynh đài

này vẫn tiếp tục tuôn ra.

“Thực ra người của các ngươi cũng lợi hại phết mà, bây giờ lòng bàn tay ta vẫn

còn đang âm ỷ đau nhức đây này. Xem ra, các ngươi cũng chịu khó khổ công tu

luyện da mặt đấy, thất lễ, thất lễ rồi!”

Câu nói này, tí nữa đã khiến hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền tức chết tại

trận.

“Rốt cuộc ngươi đã làm gì?”

“Chắc chắn là ngươi đã lừa bịp bọn ta!”

Một Hộ pháp của Kim Huyền tộc cũng vô cùng kinh ngạc giống như thế, đột

nhiên kêu lên.

“Ta biết rồi, chắc chắn là Chiến Linh Điện chủ đã âm thầm bí mật giúp đỡ

ngươi!”

“Trên thực tế, bọn họ căn bản nhìn không rõ khoảnh khắc cái bạt tai đó tung ra.”

Đừng nói bọn họ, đến cả Chiến Linh Điện chủ, người có thực lực mạnh nhất

trong số những người có mặt ở đây, cũng không dám chắc chắn quá trình cụ thể

của cảnh tượng vừa rồi.

Quá nhanh, quá đột ngột rồi.

Hắn chỉ có thể quy do một khoảnh khắc sơ suất bẩn cẩn lúc đó, vừa đúng lúc bỏ

qua đoạn quan trọng nhất.

Thậm chí hắn còn có cảm giác, vừa nãy hình như có một tia sức mạnh không

thuộc về Huyền Lực thoáng qua rồi biến mất.

Nhưng lúc suy nghĩ lại, hắn coi chuyện này chỉ là ảo giác.

Nghe thấy đám người này lại đổ “công lao” lên người mình, hắn chỉ cảm thấy

đám người này ngu dốt đến đáng thương.

“Được rồi, màn kịch ầm ĩ này của hai tộc các ngươi cũng kết thúc được rồi

đấy.”

“Đại hiền giả của tộc ta đến Địa Huyền Cảnh cũng đánh cho trọng thương được,

huống hồ chỉ qua một cái khảo hạch của Cực Huyền Cảnh cửu trọng?”

Hắn hít thở sâu, nhìn khắp tất cả mọi người, ngữ khí cũng trở lên kích động

hơn: “ Đánh giá xếp hạng loại Tuyệt vời này, căn bản không đủ để thể hiện thực

lực của hắn!”

Cũng do ở đây nhiều người, nếu không thì hắn thật sự muốn lẽo đẽo theo

Khương hiền giả hỏi xem, ruốt cuộc tại sao hắn lại làm được như thế?

Cực Huyền Cảnh đánh trọng thương Địa Huyền Cảnh, điều này còn có thể dùng

khiêu chiến vượt cấp để hình dung hay sao?

“Hắn đã chứng minh một cách hoàn hảo, khảo hạch của hắn không hề gian lận!”

“Đúng thế!”

Fan nữ bé nhỏ Chung Ly Xảo ngay lập tức nhảy ra cổ vũ, nói giúp.

“Những người khác có thể lấy được loại Xuất sắc và Hoàn hảo, là bởi vì thực

lực chỉ đến loại Xuất sắc và Hoàn hảo mà thôi.”

Nàng ôm chặt cánh tay của Thành Ca, vẻ mặt đầy sùng bái, ngưỡng mộ nhìn

hắn: “Khương hiền giả đạt được đánh giá xếp hạng loại Tuyệt vời, là bởi vì xếp

hạng cao nhất của khảo hạch chỉ có loại Tuyệt vời thôi!”

Sự nịnh hót của cô gái này vừa vặn lại thích đáng, Thành Ca vô cùng vui vẻ.

“Ha ha ha, chúng ta vẫn nên về rồi từ từ khen đi!”

Nói xong, hắn định dắt nàng rời khỏi đây.

“Đứng lại!”

“Ngươi đánh người xong lại muốn bỏ đi?”

Mấy thiên tài của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền không thể nào chấp nhận

được kết quả này.

Vốn dĩ là đến để vả vào mặt Đại hiền giả của Bạch Huyền tộc, kết quả bây giờ

lại bị vả ngược lại.

Vị Chấp sự đó bị thương, khiến bọn họ cảm thấy vô cùng xấu hổ, thể diện này

nhất định phải đòi lại.

“Vừa nãy nhất định có sự gian dối!”

Vị Hộ pháp của Kim Huyền tộc không biết xấu hổ nói: “Trừ khi ngươi chứng

minh lại một lần!”

Trong lòng Thành Ca thầm nói mặt mũi ngươi cũng lớn đấy!

Mặc dù điều này tương đương với ngươi đang cầu xin ta tẩn ngươi, nhưng

ngươi bảo ta ra tay thì ta phải ra tay sao?

Dựa vào đâu mà ta phải chứng minh cho ngươi xem?

Loại hèn mọn như ngươi mà cũng xứng sao?

Hắn không kiên nhẫn quay đầu lại, nháy mắt ra hiệu với Lê Hàn Ngọc.

“Giải quyết mấy thứ gây phiền phức cho người khác này, ta sẽ dạy liên tiếp cho

ngươi mười chiêu thức.”

Say đó hắn mặc kệ tất cả mọi người, bay về phía Hiền Giả cung.

Hắn tin Lê Hàn Ngọc sẽ không làm hắn thấy vọng.

Vốn dĩ Lê Hàn Ngọc cũng cảm thấy đám người này rất phiền phức, nhưng đại

cục của Thần Điện mới là quan trọng, hơn nữa còn có Chiến Linh Điện chủ ở

bên cạnh, nên nàng cũng không dám nói gì.

Cho nên mới im lặng giữ khuôn mặt không cảm xúc này.

Lúc nghe thấy từ “mười chiêu thức này”, huyết sắc trong đôi mắt sâu thẳm như

hồ nước thoáng vụt lên rồi biến mất.

Cả người giống như con ngựa hoang mất cương, rút kiếm theo phản xạ có điều

kiện.

Ngay sau đó, ánh kiếm toán loạn, cuốn tất cả 12 người còn lại của hai tộc Kim

Huyền và Ngân Huyền vào vòng chiến.

Những cọc băng đột nhiên thình lình xuất hiện giữa không trung.

Mọi người chưa kịp phản ứng lại thì ba tên Chấp sự trước mặt đã ngã xuống

đất!

Ở ngay vị trí tim của ba người đều bị cọc băng xuất hiện một cách thần kỳ kia

xuyên thủng, nhưng không có một vết màu nào, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng

màu xanh thẳm lượn lờ khiến người ta sợ hãi!

Lê Hàn Ngọc đã học hơn mười chiêu thức của Cực Huyền Thuật cấp Chí Tôn,

là người tiến bộ nhanh nhất trong số tất cả mọi người.

Cũng là người có hiệu quả học tập tốt nhất.

Nàng vốn dĩ đã có thiên phú xuất chúng, lại được Thành Ca cầm tay tự mình chỉ

dạy, không cần nghĩ cũng biết sức mạnh tiến bộ nhanh như thế nào.

Hơn nữa, vốn dĩ thực lực của nàng đã mạnh hơn bất kì kẻ nào trong đám người

này.

Nhát kiếm này vừa xuất ra, ba người ngã xuống, người đầu tiên phản ứng lại là

Chiến Linh Điện chủ.

“Dừng tay!”

“Ngươi điên rồi sao?”

Mà những Chấp sự và Hộ pháp còn lại cửa hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền

ở trước mặt, cũng giận giữ và kinh ngạc lẫn lộn, đan xen.

“Lê Hàn Ngọc!”

“Ngươi muốn khai chiến sao!”

Trả lời bọn họ chính là một đòn Cực Huyền Thuật cấp Chí Tôn tiếp theo!

Một vị Hộ pháp Địa Huyền cửu trọng xông lên, trước mặt lại đụng phải vô số

băng tiễn.

Hắn vừa mới lôi được băng tiễn đầu tiên ra thì băng tiễn đó đột nhiên nổ tung.

Sau đó, sương giá lạnh lẽo đầy trời bao phủ lấy hắn và ba vị Chấp sự khác của

Kim Huyền tộc ở phía sau hắn.

Ba người bọn họ căn bản không nhận ra màn sương giá lạnh lẽo này có nghĩa

gì.

Mà trong mắt những người khác, chỉ có thể nhìn thấy ba người bọn họ đột nhiên

bị băng giá dày đặc bao bọc lại, không thể nào mở ra được nữa.

Mãi cho đến khi bọn họ im hơi lặng tiếng mà ngã xuống.

Trên thực tế, cảnh giới của vị thiên tài Hộ pháp ở Kim Huyền tộc đó không hề

thấp hơn Lê Hàn Ngọc.

Nếu hai người đơn thương độc mã đấu với nhau, vốn dĩ nếu Lê Hàn Ngọc muốn

thắng được cũng phải tốn không ít thời gian.

Nhưng hiện tại, Cực Huyền Thuật cấp Chí Tôn đã hoàn toàn phá vỡ thế cân

bằng này.

Cô gái này không vui cũng chẳng buồn, giống như một cỗ máy thực hiện các

chương trình một cách trung thành.

Sau khi đóng băng ba người kia, đến nhìn thêm một cái nàng cũng lười chẳng

buồn nhìn, cứ thế đi lướt qua, đuổi giết đến trước mặt Hộ pháp của Ngân Huyền

tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK