truyền đến từ Đinh Thụy.
“Cái gì?”
“Có bao nhiêu mua bấy nhiêu?”
“Có phải hắn không biết Thiên khu các có tổng cộng bao nhiêu Tiên Duyên
Lệnh hay không?”
“Rốt cuộc người này muốn làm gì?”
Mâu Vũ không hề nghi ngờ Khương chưởng môn không thể mua nổi.
Chỉ là nàng không thể hiểu được quyết định này.
Mua hết sạch toàn bộ Tiên Duyên Lệnh, đây không phải là muốn tuyên bố đối
đầu với cả trung tiên giới sao?
Những người khác đều sợ bị các thế lực khác vây đánh, cho dù là những Thái
Cổ Tiên Môn, Ma Môn có bối cảnh thâm hậu vô cùng và những năm truyền
thừa không thể đếm được cũng không phải là ngoại lệ.
Trái lại người này lại kỳ lạ, dường như sợ rằng trung tiên giới không liên thủ lại
đối phó với hắn vậy.
Một mảnh Tiên Duyên Lệnh giá mười vạn tiên tinh, cái này không là gì với
Thiên Khu các.
Nhưng con số lớn lên đến mười mấy vạn mảnh, thậm chí hai mươi, ba mươi vạn
mảnh, vậy thì không phải con số nhỏ nữa.
Đặc biệt là giá trị của Tiên Duyên Lệnh vốn dĩ đã rất lớn, đây chính là “vé vào
cửa” của Thượng Tiên giới.
Vì điều này, toàn bộ mười hai vị Tiên Vương của Thiên Khu các bị giật mình.
Câu hỏi đặt ra là cho bọn họ lúc này là bán hay là không bán?
“Có thể bán, nhưng không thể bán quá nhiều.”
“Nếu như bán toàn bộ cho hắn, Thiên Khu các sẽ gây ra bất mãn cho cả trung
tiên giới.”
“Sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt tới các cuộc mua bán khác của chúng ta,.”
Người mở miệng trước tiên là Độ Trần Tiên Vương, tổng hội trưởng của trung
tiên giới, là một vị Tiên Vương đã hàng tỷ năm. Hoàn toàn là một lão cổ hủ,
thực lực không thể lường được.
Lời này của hắn, nhận được sự đồng ý của không ít Tiên Vương.
“Đúng vậy, bán hết Tiên Duyên Lệnh cho một nhà, sẽ đắc tội với rất nhiều
người.”
“Hơn nữa mang theo một đám người không có tu vi thiên phú gì hết, cũng sẽ
làm trái lại với chủ ý chỉ tuyển chọn tinh anh của thượng tiên giới…”
Nhưng cũng có ý kiến phản đối.
Cực Minh Tiên Vương nắm toàn bộ công việc thường ngày của Thiên Khu các
lắc đầu.
“Các ngươi nghĩ nhiều rồi, nhiều Tiên Duyên Lệnh như vậy, không ai có thể giữ
mãi được.”
“Khi đến mười năm cuối cùng, chắc chắn sẽ bị cướp đi chia ra.”
“Nên thế nào thì vẫn phải như thế, Tiên Duyên Lệnh nhất định sẽ rơi vào tay
của người nên có nó.”
“Mười mấy vạn người mỗi người mua một mảnh, với một người mua mười mấy
vạn viên, chúng ta đều kiếm được nhiều như nhau, không hề khác biệt.”
“Bán cho ai chẳng phải vẫn là bán sao?”
“Nếu tự tiện thay đổi quy củ, từ chối bán, đó mới là tiếng xấu!”
Lời này của hắn, cũng nhận được rất nhiều cái gật đầu của các trưởng lão.
Nhưng mà Độ Trần Tiên Vương vẫn giữ vững ý kiến của mình.
“Ta tin lão tổ của Phi Tiên môn kia không ngu, hắn phải biết mình không giữ
được nhiều Tiên Duyên Lệnh như vậy.”
“Nhưng hắn vẫn bỏ ra một số tiền lớn để mua.”
“Tại sao hắn phải làm như vậy?”
“Nếu khác thường như vậy, chắc chắn có kế hoạch mờ ám gì đằng sau.”
“Nếu như chúng ta đồng ý bán cho hắn, chính là đang giúp hắn hoàn thành kế
hoạch bí ẩn kia.”
Cực Minh Tiên Vương không cho là như vậy.
“Cho dù hắn có âm mưu quỷ kế gì, không liên quan tới chúng ta!”
Hai bên nhanh chóng bắt đầu tranh luận.
Mà Mâu Vũ ngồi phía trên cao nhất chỉ lẳng lặng nghe, nàng mới là người đưa
ra quyết định cuối cùng.
Mãi cho tới khi hai bên tranh luận kha khá rồi, nàng mới mở miệng.
“Người này có mục đích không thể cho người khác biết, chắc chắn là vậy.”
“Nhưng mà chúng ta là người làm ăn, không có đạo lý từ chối bán.”
“Vừa đúng lúc Ngộ Đạo Tiên Thụ sắp xuất hiện trở lại, chúng ta có thể bán Tiên
Duyên Lệnh ra để lấy ân huệ, có được sự hợp tác với hắn.”
“Cái này…”
“Ngộ Đạo Tiên Thụ?”
Những người có mặt vừa nghe thấy bốn từ này, không hẹn mà lộ ra vẻ mặt khác
nhau.
Ngay cả Độ Trần là người phản đối dữ dội nhất cũng im lặng.
Hắn đã bế quan 5000 vạn năm rồi, cứ cách mười vạn năm sẽ bán Tiên Duyên
Lệnh một lần, kỳ thực cũng không thể kinh động đến hắn.
Nguyên nhân lớn nhất khiến cho hắn lựa chọn xuất quan, vẫn là sự ra đời của
Ngộ Đạo Tiên Thụ kia.
Đây là cơ hội 5000 vạn năm mới có một lần, cực kỳ có ý nghĩa đối với mỗi vị
Tiên Vương.
Lần đầu tiên Diệp Dương Tiên Vương đứng ra bày tỏ đồng ý: “Bên cạnh những
người này đã có 12 vị Tiên Vương cấp cao thủ, nếu như hắn đồng ý hợp tác, quả
thực cực kỳ có lợi đối với chúng ta!”
Cực Minh Tiên Vương cũng nói: “Nếu có đồng minh, có thể giúp cho hành
trình của chúng ta ở Ngộ Đạo Tiên Thụ đi được xa hơn!”
“Đúng vậy, 12 vị bên cạnh hắn không thể coi thường được, ảnh hưởng cực lớn.”
“Sức mạnh của Tiêu Hỗn Ma Vương và Ma Quyết Tiên Vương, có lẽ chỉ đứng
sau tổng hội trưởng thôi!”
“Họ tuyệt đối là một lực lượng viện trợ vô cùng mạnh mẽ!”
Cuối cùng Độ Trần Tiên Vương cũng gật đầu.
“Có thể xem xét.”
Ba ngày sau, Mâu Vũ lại đến phân bộ thành Đan Hoa.
“Đến nay Tiên Duyên Lệnh của tất cả các phân bộ của Thiên khu các tổng cộng
có 303621 viên, ngươi chắc chắn muốn mua toàn bộ sao?”
Sau lần chia tay trước, nàng còn cho rằng sẽ không còn cơ hội nào gặp lại nữa
cơ.
Nhìn vị nữ tiên vô cùng xinh đẹp ở trước mặt, Thành ca cười híp mắt lại rồi gật
đầu.
“Đúng vậy, nếu như các ngươi còn có nhiều hơn nữa, vậy thì càng tốt!”
Vậy mà 30 vạn viên còn chưa đủ thỏa mãn lòng ham muốn của hắn sao?
Mấy người trong phòng đều không nói nên lời.
Nói thật lòng, ngay cả nhóm Tiên Vương phía sau hắn là tam đại Thi Vương,
Vô Quyết và Minh Trí cũng không thể hiểu nổi tại sao hắn phải mua nhiều như
vậy.
Đương nhiên Mâu Vũ càng không thể hiểu được.
Nhưng mà nàng biết, Khương Thành chắc chắn sẽ không trả lời.
“Ngươi muốn nhiều quá, chúng ta rất khó bán.”
“Không phải chứ?”
Thành ca đứng bật dậy, đây vẫn là chuyện mà hắn lo lắng nhất.
Có tiên tinh nhưng người ta lại không bán, hắn cũng chịu.
“Thiên Khu các các ngươi hình như không có con số giới hạn mua bán, có tiền
các ngươi cũng không kiếm hả?”
Mâu Vũ nhàn nhạt đáp: “Nhiều Tiên Duyên Lệnh như vậy mà bán hết cho mình
ngươi, Thiên Khu các chúng ta sẽ phải chịu khiển trách và nguy hiểm to lớn.”
Thành ca nhún nhún vai, lại ngồi xuống.
“Cho nên các ngươi muốn ra điều kiện gì?”
“Cứ nói thắng đi.”
Mâu Vũ gắt gao nhìn thẳng vào mắt hắn, chậm rãi nói: “Chúng ta muốn có cơ
hội hợp tác với ngươi một lần!”
“Hợp tác cái gì?”
“Ngộ Đạo Tiên Thụ!”
Khương Thành sững người, vẻ mặt mờ mịt.
“Ngộ Đạo Tiên Thụ là cái gì cơ?”
Phản ứng này làm Mâu Vũ có chút trở tay không kịp.
Nàng đã nghĩ rằng Khương Thành có lẽ sẽ từ chối, cũng từng nghĩ hắn sẽ thẳng
thắn đồng ý, hoặc sẽ bàn điều kiện, điều duy nhất không nghĩ đến là hắn chưa
từng nghe qua.
Chỉ cần là người có chút kiến thức và địa vị trong trung tiên giới, chắc hẳn đều
biết Ngộ Đạo Tiên Thụ nhỉ?
Hắn và 12 vị Tiên Vương có giao tình, vừa nhìn đã biết là nhân vật lớn nhiều
năm, sao có thể không nghe thấy?
Nhưng ngay sau đó lại nhìn thấy Vô Quyết Tiên Vương rất nhanh đến giải thích
cho hắn.
“Khương chưởng môn có lẽ không biết, cái gọi là Ngộ Đạo Tiên Thụ là một cơ
duyên trọng đại của tất cả các Tiên Vương.”
“Có ích cực lớn đối với sự định hình tiên quốc!”
“5000 vạn năm một lần, lần trước chúng ta cũng đã từng đi qua, chỉ tiếc là vẫn
chưa thể tiến vào…”
“Muốn tiến vào Ngộ Đạo Tiên Thụ, cần phải có thực lực nhất định.”
“Mà nghe nói ở thế giới cây đó, sẽ còn một đợt cạnh tranh, cho nên mới có một
vài Tiên Vương muốn liên thủ.”
Thành ca cái hiểu cái không gật gật đầu: “Thì ra là như vậy à!”
Mâu Vũ không nói nên lời.
Với những bản lĩnh trước đó mà hắn thật sự không biết tí chuyện nào sao?
Người này rốt cuộc sao vậy?
Lai lịch lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng ngay cả loại kiến thức
cơ bản này cũng không biết?
Sau khi biết được yêu cầu của đối phương với mình, Thành ca lập tức nắm rõ
vấn đề.
“Người của bọn ta chắc chắn không thể ra trận vô ích đúng chứ?”
Hắn cười híp mắt, xoa xoa ngón tay: “Nếu các ngươi đã có yêu cầu với bọn ta,
vậy thì Tiên Duyên Lệnh có thể miễn phí đúng chứ?”