Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng ngay tại lúc này, bầu trời xuất hiện một gã Tiếp Dẫn tiên nhân tiên phong

đạo cốt, cảnh giới cũng đã đạt tới Đế Cảnh cửu trọng.

“Hai vị chính là người được Bách Ngỗi Tiên quan giới thiệu tới, Thu Vũ Tuyền

và Khương Thành sao?”

“Gia Vương đạo trường chào đón các ngươi gia nhập, hy vọng các ngươi có thể

vượt qua bài kiểm tra đánh giá.”

“Đi theo bổn tọa!”

Sau khi viết tên lên trên phiến đá tiên thạch đó, Gia Vương đạo trường ở bên

này có thể biết được tình hình ngay tại chỗ.

Nhưng mà hình như bọn họ cũng không biết là Bách Ngỗi Tiên quan đã chết.

“Còn có kiểm tra đánh giá sao?” Thành Ca trợn tròn mắt.

“Một nhân vật chính kiêu ngạo như ta, người nào có đủ tư cách để đánh giá ta

chứ?”

Mặc dù tên Tiếp Dẫn tiên kia cũng là Đế Cảnh cửu trọng, nhưng lại không phải

là Tiên quan.

Hắn vẫn rất nể mặt đối với người mà Bách Ngỗi Tiên quan tự mình chỉ đích

danh đưa tới.

Nghe thấy vậy thì hắn không nhịn được bật cười: “Khương đạo hữu cứ nói đùa,

Gia Vương đạo trường dù sao cũng là Vương cấp đạo trường, cạnh tranh vô

cùng quyết liệt. Không những phải tiến hành sàng lọc trước khi kiểm tra đánh

giá mà sau đó còn có thể kiểm tra bất ngờ không theo kỳ hạn.”

Khóe miệng Thành Ca khóe co giật.

Đánh giá Thiên phú thì không sao cả, mà chủ yếu là cái đánh giá Thiên Tâm

kia, đến lúc đó chắc chắn là hắn sẽ lại không có một chút phản ứng nào!

Dựa vào phong cách này của Thiên Cung, lòng trung thành đối với thiên đạo là

quan trọng hơn cứ thứ gì khác.

Chẳng phải đến lúc đó hắn sẽ bị đuổi ra khỏi Gia Vương đạo trường sao?

Thu Vũ Tuyền ở bên cạnh suýt chút nữa phì cười ra tiếng.

Thiên phú của nàng cao như vậy, hơn nữa đẳng cấp của Thiên Tâm lại càng

bùng nổ ra bên ngoài, đương nhiên cũng không sợ phải thử lại một lần nữa.

Nàng chỉ đang cười trên nỗi đau của người khác.

Cô em gái này vội vã truyền âm thanh cho Thành Ca: “Ôi, một số người nào đó

còn muốn làm lão gia, kết quả chỉ là vào được cái cửa, nán lại một cái là sẽ lại

sắp bị đuổi ra khỏi cửa, thật sự là mất mặt quá đi mất!”

“À đúng rồi!”

Nàng che môi khẽ cười: “Ngược lại ta quên mất, Thiên Tâm của ngươi lại là số

không! Số không xưa nay chưa từng có trong lịch sử, ôi chao! Không chừng sẽ

bị đuổi về Khu vực vứt bỏ, quá thê thảm rồi ha ha ha…”

Thành Ca bối rối suy nghĩ không biết có nên trực tiếp mở hệ thống hack ra hay

không, ở nơi này đạo trường giết cái bảy vào bảy ra, cho người phụ nữ này bắn

tung tóe máu khắp cả người.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, người ở đạo trường này cũng không gây thù

chuốc oán với mình, làm như vậy hình như có phần không được đúng đắn cho

lắm.

Chuyện này có hơi nhức đầu.

Ba người bay thẳng một đường tiến vào bên trong đạo trường.

Quả nhiên tiên khí ở bên trong còn đậm đặc hơn gấp mấy lần so với bên ngoài.

Giữa những dãy núi và hồ nước ở cảnh tượng tiên cảnh trần gian này được điểm

xuyến bằng từng gian hàng lầu gác.

Phạm vi vô cùng rộng lớn, nhưng người ở bên trong lại rất ít.

Thành Ca dùng thần niệm quét qua một chút, nhiều nhất cũng chỉ có không quá

một ngàn người.

Mà trong số một ngàn người đó, còn có ít nhất là một trăm người vừa mới tiến

vào ngày hôm nay.

Bọn họ cũng là do những vị Tiên quan khác tiến cử, tạm thời bước vào Gia

Vương đạo trường.

Khương Thành cảm thấy tình thế này và cái gọi là đánh giá môn đồ quả thực là

hoàn toàn không giống nhau.

Bởi vì đánh giá môn đồ thì chắc chắc cũng phải chiêu mộ những thiên tài trẻ

tuổi từ từ bồi dưỡng, nói chung tu vi cũng sẽ không cao quá.

Mà ở trong số mấy trăm người đang chuẩn bị kiểm tra này lại có sự khác biệt rất

lớn về tu vi.

Thấp cũng mới chỉ là đế cảnh nhất trọng mà thôi, còn cao thì cũng có cả Đế

Cảnh cửu trọng rồi.

Hơn nữa có cả người trẻ lẫn người già, e rằng có người cũng đã sống được mấy

chục tỷ năm.

Thấy những người già cổ như vậy cũng tới đạo trường để kiểm tra, tâm trạng

của Thành Ca bình tĩnh lại rất nhiều.

Sau khi hắn và Thu Vũ Tuyền được tiếp đón ở trong đại điện của cuộc kiểm tra,

lập tức làm cho mọi người chú ý đến.

Không có cách nào cả, nhan sắc và khí chất của hai người bọn họ vô cùng xuất

chúng.

Mặc dù tiên nhân có thể thay đổi được vẻ ngoài, nhưng đúng là không thể thay

đổi tới trình độ này của bọn họ.

Bởi vì ở đây đa số đều là tiên nam, cho nên Thu Vũ Tuyền đã nhanh chóng trở

thành tiêu điểm trong tầm mắt của mọi người.

Một số tiên nhân sắp kiểm tra đều đảo mắt theo bất cứ hành động nào của nàng,

hoàn toàn bị nàng cướp mất linh hồn rồi.

Mà sau khi tiến vào đại điện này, dường như Thu Vũ Tuyền cũng như là một

người khác.

Gương mặt vô cùng xinh đẹp không có một chút biểu cảm nào, có cảm giác xa

lánh đề phòng với từng người một, nhìn có vẻ lạnh lùng thánh thiện.

Quả thật dáng vẻ kia giống như một nữ thần nghiêm nghị không thể nào xâm

phạm nổi.

Thành Ca liếc nhìn người phụ nữ trước đó không lâu còn tranh cãi với mình.

Không nhịn được phun ra một lời chế nhạo: “Ngươi đúng là có thể giả vờ giả

vịt.”

Thu Vũ Tuyền khẽ nắm chặt đôi bàn tay trắng hồng, nhưng để giữ vững được

hình tượng, vẻ mặt nàng vẫn không thay đổi chút nào, chỉ cố ý làm ra vẻ không

nhận ra hắn.

Thành Ca còn chưa nói gì thì hai gã đàn ông bên cạnh lập tức vọt ra đứng bật

dậy.

“Vị tiên tử này, ngươi có quen biết với người này không?”

Thu Vũ Tuyền vốn không muốn phát sinh thêm sự cố nữa, nhưng nghĩ đến mình

đã cùng Khương Thành có chuyện trước đây, không trừng trị hắn thì cũng

không thể nào hết tức giận được…

Vì thế nàng cố ý lạnh lùng trả lời: “Không quen!”

Nghe được hai chữ này của nàng, hai người đàn ông kia đã lập tức nắm được

trọng tâm.

Hai người tiếp tục hỏi: “Vậy vừa rồi là hắn mới bắt nạt ngươi sao?”

“Không sai.”

Lời này vừa mới nói ra thì mọi người đều sửng sốt.

Một người phụ nữ nhan sắc tuyệt vời và khí chất xuất trần như vậy, lại vẫn bị

người khác bắt nạt sao?

Điều này có thể chịu đựng không?

Đúng thật là không chấp nhận được!

Sau khi Thu Vũ Tuyền nói xong câu đó, còn cố ý nói với giọng điệu khiêu

khích Thành Ca.

“Ở đây cũng không có Thu bà rồi, để ta xem ngươi còn ngông cuồng như thế

nào.”

Thành Ca giơ ngón tay cái về phía nàng: “Thật biết làm việc.”

Hắn cũng không tức giận chút nào, thậm chí còn cảm thấy chuyện này cũng là

đương nhiên, “Tiên mẫu chuyển thế” nhất định là kẻ địch đã được định sẵn của

mình.

Cho dù là nàng có “mất trí nhớ” thì bản năng do thiên đạo mang tới cũng sẽ

thúc đẩy nàng đối đầu cùng với mình.

Nếu như Thu Vũ Tuyền dịu dàng hòa thuận với hắn, ngàn theo trăm thuận thì

mới khiến cho hắn sợ hãi khắp người, nghi ngờ không biết mình có phải đã

nhận nhầm người hay không.

Còn ngược lại bây giờ ở trong mắt hắn thì lại hoàn toàn bình thường.

Đó chính là gặp chiêu phá chiêu.

Quả nhiên, ngay sau đó lập tức lại có bốn gã đàn ông chặn hắn lại.

“Các hạ lại dám bắt nạt vị tiên tử này sao?”

“Có phải cũng cho bọn ta một lời giải thích hay không?”

“Một tiên tử như thế, nâng niu che chở ở trong lòng bàn tay còn sợ làm tổn

thương, vậy mà ngươi dám làm ra chuyện nhân thần cộng phẫn như thế này

sao?”

“Xem ra phải dạy dỗ ngươi một bài học sâu sắc rồi!”

Bốn người này đã ngăn cản lại Thành Ca, còn Thu Vũ Tuyền ở bên kia cũng đã

có vài người đang vây xung quanh.

Chẳng qua cách đối đãi lại là không giống nhau.

“Giọng nói của tiên tử thực sự là giọng nói êm ái nhất mà ta đã từng nghe trên

cuộc đời này.”

“Là cực kỳ vô cùng, tiên âm như thế khiến cho tâm trạng của người ta vô cùng

vui vẻ thoải mái…”

“Bên này, mời Tiên tử!”

“Tiên tử ngồi bên này đi…”

“Không biết họ tên của tiên tử là gì, đến từ nơi nào vậy?”

Thành Ca ở bên này âm thầm bĩu môi, sức hấp dẫn của người phụ nữ này lớn

đến như vậy sao?

Tốt xấu gì các ngươi cũng ở trên Đế Cảnh rồi, có thể có chút dáng vẻ của tiên

nhân được không chứ?

Cho dù muốn nịnh hót thì cũng nên chụp vào ta đây này!

Hắn cười cười với bốn gã đàn ông gây sự kia.

“Việc ta làm, từ lúc nào còn phải giải thích cho người khác vậy?”

Không đợi bốn người này trả lời, hắn lập tức vẫy tay về phía Thu Vũ Tuyền

đang bị sao vây quanh trăng vừa mới ngồi xuống.

“Có phải ngươi đã quên thân phận của chính mình rồi hay không?”

Em gái Thu vốn còn đang hả hê đắc ý, dự định nhìn Khương Thành kinh ngạc.

Nghe được câu này, nàng lập tức trợn tròn mắt.

Nàng còn chưa quên vụ cá cược kia.

Những người khác trông thấy vẻ mặt ngượng nghịu của nàng thì lại nhảy ra

khỏi đó.

Một số người vây quanh Thành Ca.

“Các hạ, ý này của ngươi là gì vậy?”

“Tiên tử này rõ ràng không quen ngươi, ngươi cứ cố gắng quấn lấy không tha

như vậy, ý định là như thế nào?”

“Cũng không nhìn lại một chút xem thân phận của bản thân là gì, tiên tử mà

ngươi cũng có thể với được sao?”

“Bây giờ Vương cấp đạo trường, thậm chí ngay cả người như thế cũng có thể

được tiến cử sao? Đúng thật là thói đời ngày sau.”

Bọn họ đang đặt này tập hỏa giận phun đâu rồi, Thu Vũ Tuyền đã miễn cưỡng

đứng ở trước mặt Khương Thành.

Nàng liếc nhìn Thành Ca bằng một ánh mắt giết người, lúc này mới khom

người về phía chỗ mình vừa mới ngồi.

“Mời lão gia!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK