Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu như lần này vẫn có thể thành công, vậy thì không tin cũng phải tin rồi.”

Bên phía Tiên Minh, Cửu Tuyệt Tiên Đế chăm chú nhìn hình ảnh truyền ảnh

kia.

Mặc dù đã không còn nhìn thấy Thải Anh nữa, chỉ có thể nhìn thấy một đám

sương mù đen bao phủ.

Nhưng đám đại lão bọn họ lại không nỡ bỏ qua từng khoảnh khắc nào.

Bởi vì việc này rất có khả năng sẽ là thời khắc mang tính lịch sử thay đổi lục

giới.

“Nếu như nàng lại có thể luyện ra Tiên khí có thuộc tính phù hợp, vậy thì chắc

chắn không phải là trùng hợp.”

“Tiên khí hình roi vốn dĩ là cực kỳ hiếm gặp, hiện tại Tiên giới vẫn chưa từng

xuất hiện Tiên khí cửu giai tương tự như vậy.”

“Đúng là như thế, cho dù muốn chuẩn bị trước cũng không thể chuẩn bị được.”

Nhất thời, không biết bao nhiêu người đều chăm chú quan sát đám khí tức và

sương khói trên màn ảnh, giống như bên trong đó đang xảy ra chuyện lớn kinh

thiên động địa gì đó.

Thế nhưng trên thực tế, sau khi vào trong chưa đến mười mấy giây, Thành Ca

đã luyện chế xong Tiên khí rồi.

Sau khi Thải Anh thu Tiên khí vào Nhẫn không gian, liền xem như không có

chuyện gì.

Theo chỉ thị của Khương chưởng môn, sau khi kéo dài nửa canh giờ nàng mới

trở về thế giới bên ngoài.

Đối diện với đủ kiểu ánh mắt dõi theo của mọi người, nàng vuốt lên Nhẫn

không gian một cái, một Tiên khí cửu giai hình roi dài có ánh sáng lấp lánh

bồng bềnh ở trong không trung.

“Không phụ sự kì vọng, đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ!”

Ôi!

Tất cả trong phút chốc bùng nổ.

Đừng nói là Dạ Vụ lấy được cây roi dài, trong khoảnh khắc này đã không một

ai có thể bình tĩnh được nữa.

Ba vị Tiên Khí sư cửu phẩm của Thần Điện vẻ mặt hoài nghi đời người.

Việc này đã hoàn toàn phá vỡ đi những hiểu biết của bọn họ về luyện khí, đã

làm lung lay nền móng luyện khí của bọn họ.

Đồ Khâm lớn tiếng la hét trong đám người: “Nàng ta nhất định là chuẩn bị từ

trước…”

Còn chưa kịp nói xong đã bị một đám Chuẩn đế đá bay ra.

“Ngươi cút sang một bên đi!”

“Còn chuẩn bị từ trước?”

“Đã bị tát thẳng vào mặt rồi vẫn còn ở đây sống chết chống đỡ, Thải Anh đại sư

là người mà ngươi xứng bôi nhọ sao?”

“Trước mặt Thải Anh đại sư, đám người cặn bã các ngươi căn bản không xứng

gọi là Tiên Khí sư.”

“Căn bản không phải là cùng một đẳng cấp, đúng là nực cười.”

Đến mức này, cũng không còn ai nghi ngờ năng lực của Thải Anh nữa.

“Thải Anh đại sư chính là Tiên Khí sư đứng đầu lục giới, các ngươi cũng không

tự nhìn lại bản thân, xứng đáng nghi ngờ nàng ấy không?”

Một người chỉ dùng nửa canh giờ luyện chế Tiên khí cửu giai, một người cần

dùng tới hơn triệu năm.

Hai bên căn bản không thể so sánh với nhau được.

Lúc này cũng không còn ai xem Đồ Khâm đại sư ra gì nữa.

“Ha ha ha ha!”

Dạ Vụ Chuẩn đế cầm cây roi dài thử một chút lực hỏa, phát ra tiếng cười vô

cùng vui sướng giữa không trung.

“Không những chỉ có quy tắc ám và quy tắc sương, còn được thêm vào quy tắc

hỗn loạn và quy tắc độc…”

“Đây, chẳng lẽ là Thần khí trong truyền thuyết sao?”

“Ta rất thích!”

Còn chưa đợi nàng bay xuống dưới, lại có một đám Ma Đế nhanh chóng bay lên

vây xung quanh.

“Dạ Vụ Chuẩn đế, cây roi này có thể bán không?”

“Chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện, cho dù là đổi hay là bán đều có thể thương

lượng!”

“Ngươi có sẵn lòng gia nhập Thiên Tiêu Các bọn ta không?”

Hết cách, những thuộc tính của Tiên khí này quá tốt.

Cho dù là cây roi ít được chú ý, bọn họ cũng không kiềm chế nổi.

“Các ngươi đúng thật là đang nằm mơ!”

“Nghĩ lão nương ngốc sao?”

Dạ Vụ Chuẩn đế đương nhiên là sẽ không bán, sau khi vui mừng thử uy năng

của Tiên khí mới, nàng lúc này mới bay xuống bên dưới.

“Thải Anh đại sư, đa tạ ngươi!”

Nàng cảm động khóc ra nước mắt.

“Không ngờ còn có một ngày, ta lại có thể thật sự có được Tiên khí cửu giai của

riêng mình!”

“Sau này đại sư người có bất kỳ sai bảo gì, cho dù là dầu sôi lửa bỏng ta cũng

không từ chối!”

Thành Ca ở trong vỏ kiếm truyền âm cho tiểu Tước yêu: “Được rồi, ngươi có

thể ho khan hai tiếng, giả vờ ốm yếu rồi.”

“Ơ? Giả vờ ốm yếu làm gì?” Thải Anh vẫn chưa kịp phản ứng.

“Giữ thiện cảm, đây chính là thời cơ tốt để tạo thiện cảm, cứ nói ngươi vì luyện

ra cái Tiên khí này đã tiêu hao đi tuổi thọ nguyên khí các kiểu…”

“Ừ…”

Thải Anh nửa hiểu nửa không gật đầu, sau đó lại nghi ngờ nói: “Nhưng mà, tại

sao chúng ta lại phải tạo thiện cảm?”

Nàng cảm thấy hoàn toàn không cần thiết.

Dựa vào sức mạnh của Yêu chủ, còn cần đến thiện cảm của người khác sao?

Ơ chuyện này?

Thành Ca vẫn là lần đầu suy nghĩ đến vấn đề này.

Đúng thế, bản thân đến cả Đế cảnh cũng có thể tùy ý giết, cần gì giữ thiện cảm

với mấy Chuẩn đế bé nhỏ?

Mỗi lần hắn tạo thiện cảm đều có thói quen lấy lòng, cũng chưa từng nghĩ tại

sao phải làm như vậy.

Nghĩ một lát cũng nghĩ không ra.

Cuối cùng chỉ có thể tức giận nói: “Ngươi quản nhiều như thế làm gì, tiện tay

tạo một chút cũng không mất gì!”

“Ừ ừ…”

Yêu chủ có lệnh, Thải Anh cũng không dám không nghe theo.

Chỉ đành thay đổi sắc mặt của bản thân trăng bệch, ho khan dữ dội mấy tiếng

liền, đám Chuẩn đế xung quanh kia tất cả đều sốt ruột rồi.

“Thải Anh đại sư, ngươi sao rồi?”

“Đại sư người nhất định đừng xảy ra chuyện gì!”

“Đại sư, bọn ta có Bổ nguyên đan cửu phẩm cất giữ nhiều năm ở đây…”

“Đại sư nhất định đừng chết nhé hu hu hu…”

“Câm cái mõm chó của ngươi vào, còn dám nói lời không may cho đại sư như

vậy, ta giết ngươi!”

Đùa sao, bây giờ Thải Anh trong mắt bọn họ, quả thật còn quan trọng hơn cả

mẹ ruột mình.

Chỉ cần nàng còn sống, sau này nói không chừng còn có cơ hội nhận được Tiên

khí cửu phẩm từ chỗ nàng.

Nếu như nàng chết rồi, vậy thì không còn gì cả.

“Hụ hụ hụ!”

Thải Anh bị một đám Chuẩn đế vây quanh nói một cách đứt quãng: “Ta vì

nhanh chóng luyện ra Tiên khí, đã tổn hao nguyên khí của bản thân…”

Dạ Vụ Chuẩn đế lập tức cảm động rơi lệ.

“Đại sư, ngươi nên đối tốt với bản thân một chút, đừng liều mạng như vậy nữa.”

“Đúng thế đại sư, ngươi nhất định đừng có chuyện gì đó!”

“Nhất định phải giữ gìn sức khỏe…”

Một đám Chuẩn đế tranh nhau lên trước an ủi, hận không thể đội Thải Anh lên.

Có điều đám người Đồ Khâm sau khi nhìn thấy nàng phải trả cái giá cực lớn,

đều lộ ra vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp nạn.

Nếu không phải kiêng dè đám Chuẩn đế có mặt ở đây, e rằng đã đắc ý tới nơi

rồi.

Bọn họ bây giờ chỉ mong sao Thải Anh chết sớm một chút, tên yêu nghiệt của

giới luyện khí này đã hoàn toàn phá vỡ đi lệ thường, khiến cho đám đại sư ban

đầu bọn họ đều không có ý nghĩa tồn tại nữa.

Biểu cảm ác độc đó của bọn họ, Thải Anh làm sao không nhìn thấy chứ?

“Khụ khụ, thật ra ta vẫn còn một điều tiếc nuối.”

Đám Chuẩn đế vội vàng tranh nhau nói: “Đại sư người mau nói đi!”

“Đừng nói là một điều, trăm điều, nghìn điều bọn ta cũng sẽ bù đắp cho người!”

Thải Anh ngón tay run run chỉ về phía Đồ Khâm đại sư.

“Hắn, bọn chúng…”

“Ta không muốn nhìn thấy nữa.”

Lời này vừa nói ra, Thành Ca cũng dở khóc dở cười.

Câu này không phải là do hắn dạy, là ý của bản thân tiểu Tước yêu.

Xem ra nàng vẫn không muốn bỏ qua cho đám Tiên Khí sư đó.

Thôi vậy, dù sao đám người này cũng đáng chết.

Bị nàng ta chỉ như vậy, Đồ Khâm và đám Tiên Khí sư phía sau kia cười lạnh

không ngừng.

“Sao thế, ngươi không muốn nhìn thấy thì đã làm sao?”

“Lẽ nào ngươi còn muốn nhờ người giết chết bọn ta sao?”

“Ngươi nghĩ ngươi là cái gì? Công chúa Ma giới sao?”

Bọn họ căn bản không lo lắng.

Tiên Khí sư là quần thể được yêu thích và tôn trọng nhất ở hai giới Tiên Ma,

ngay cả Ma Đế của Thần Điện nhìn thấy bọn họ cũng phải nhún nhường ba

phần.

Cho dù Ma tu có kiêu ngạo bá đạo độc ác như thế nào, sau khi gặp phải Tiên

Khí sư cấp cao đều sẽ trở nên nho nhã lễ phép.

Bọn họ chính là báu vật của Ma giới.

Ai dám động vào bọn họ?

Ai nỡ động vào bọn họ?

Chỉ là bọn họ không hề chú ý đến, sau khi nghe thấy câu nói đó của Thải Anh,

trong mắt của rất nhiều Chuẩn đế xung quanh đều lóe qua một tia hung ác

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK