Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng thời gian tiếp theo, bên phía Phi Tiên môn hết sức nhộn nhịp.

Mỗi ngày đều sẽ có tiên nhân nườm nượp kéo tới, từ bốn phương tám hướng

chạy đến thăm hỏi.

Vô số quần tộc và tông môn thế gia, không phải là ít.

Mục đích thì chỉ có một, đó là để Khương chưởng môn quen mặt mình, kiếm độ

hảo cảm.

Điều này khiến cho đám người Kỷ Linh Hàm và Mạc Trần cũng phải cảm khái

không thôi.

Lần cuối cùng Phi Tiên môn có được thể diện cỡ này cũng là vào thời biến

Khiếu Mang vực trở thành một vùng “đất sạch”.

Nhiều năm sau đó, tông môn dần dà ổn định ở Đông Trúc đảo.

Hôm này, Khương Thành triệu tập các đệ tử đời hai, ba và bốn lại.

“Lần đó khi đối chiến với Chân Minh tông và Trục Vân tông, ta phát hiện hình

như binh khí của các ngươi chẳng có ích gì cả.”

“Giống như một vật trang trí vậy thôi.”

Điều hắn nói cũng là sự thật.

Trận chiến lần trước, tuy đệ tử của Phi Tiên môn giành chiến thắng áp đảo,

nhưng bọn họ chỉ dùng mỗi đạo khí bát giai thôi.

Chúng chỉ có một ít hiệu quả tăng phúc tiên lực và gia trì căn nguyên khá yếu.

Đối với thực lực Thánh Tôn và Thánh Chủ hiện giờ của các nàng, nó quả thực

quá tàn.

“Mấy năm nay các ngươi lăn lộn thảm vậy luôn hả?”

“Hơn một nghìn người, chẳng ai có nổi một thanh đế khí siêu phàm luôn?”

Bị hắn nói như vậy, chúng đệ tử đều bày ra vẻ mặt chẳng biết làm sao.

“Cái này thật sự không thể trách bọn ta không cố gắng được, quả thực có

nguyên nhân đấy.”

“Lúc trước ở Lạc Tiên đảo, bọn ta không lấy được Hỗn Độn Ngân Ngọc Tủy,

sau khi quay về từng chạm trán một vài trận chiến, cũng từng có được một món

đế khí siêu phàm.”

Đường Như vừa nói vừa lấy từ trong không gian trữ vật ra một thanh trường

đao màu xanh lục.

Khương Thành chẳng cần duỗi tay chạm vào đã có thể cảm nhận được quy tắc

và khí đạo trong thanh đao này.

Quả thực là một món đế khí siêu phàm.

“Trước đó trong lúc chiến đấu, sao không thấy ngươi lấy nó ra?”

Đường Như bất đắc dĩ nói: “Là bởi vì bọn ta thử qua rồi mới biết, đế khí siêu

phàm chẳng có tác dụng gì với bọn ta hết, ngược lại còn chẳng bằng đạo khí bát

giai ấy.”

Khương Thành lấy làm kinh ngạc: “Còn có chuyện như thế nữa à?”

Mạc Trần gật đầu.

“Bọn ta hóa huyền văn thành nguyên, đi theo một con đường khác nên không

cách nào kích hoạt được đạo đi kèm với đế khí.”

“Mà căn nguyên và tăng phúc tiên lực được đế khí gia trì cũng hoàn toàn do khí

đạo thúc giục.”

“Bởi vậy, bọn ta cầm đế khí cũng giống như cầm một linh khí có chất liệu đặc

biệt vậy, tác dụng gần như bằng không.”

Nói trắng ra là, những tiên nhân khác đều cảm ngộ Thiên Đạo trước, sau đó mới

dần dần chuyển sang tu luyện đạo tự thân, cuối cùng là tu ra đạo nguyên.

Còn đệ tử của Phi Tiên môn thì lại cảm ngộ huyền văn và căn nguyên, sau đó

một bước xong luôn, trực tiếp chuyển sang tu luyện căn nguyên quy tắc của bản

thân.

Hai cái hệ thống hoàn toàn khác nhau.

Nếu như Khương Thành thu lại huyền văn, vậy chắc chắn bọn họ sẽ yếu đi,

nhưng căn nguyên quy tắc thì lại không mất đi.

Huyền văn là cây cầu nối giúp bọn họ hóa căn nguyên, và giờ đây bọn họ đã

qua cây cầu này rồi.

Chỉ là căn nguyên quy tắc kia vẫn còn rất yếu ớt mà thôi.

“Còn có loại hạn chế này nữa á?”

Hôm nay Khương Thành cố ý triệu tập các đệ tử lại, cũng là tính chế tạo đế khí

cho bọn họ.

Kết quả bọn họ lại dùng không được?

Vậy trước đó hắn kiếm nhiều Hỗn Độn Ngân Ngọc Tủy và Thiên Khuyết thạch

như thế, há chẳng phải thành vô ích rồi sao?

“Đúng là đáng tiếc thật mà.”

Chúng đệ tử cũng không nhịn được kể khổ.

“Đúng đó, đáng tiếc quá đi mất.”

“Không thể sử dụng đế khí, lúc chiến đấu chúng ta vẫn khá thiệt thòi đấy, căn

nguyên huyền văn không thể nào đạt được độ tăng phúc giống những người

khác hết.”

“Nếu không thì thực lực của chúng ta đã có thể tăng một khoảng lớn rồi.”

“Lần trước cũng có thể thắng nhẹ nhàng hơn nữa.”

Lâm Ninh điềm đạm nói: “Có rất nhiều quần tộc không thể dùng đế khí mà,

chúng ta cũng đâu phải là người duy nhất đâu.”

Ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trên thực tế, nàng cũng vô cùng mất mát.

Là một người cuồng tu luyện khá có nghiên cứu với kiếm đạo, hiển nhiên binh

khí là vật hết sức quan trọng đối với nàng.

Càng huống hồ những quần tộc không thể sử dụng đế khí như là Thiên tộc, Yêu

tộc thì đều có những thiên phú quần tộc đặc biệt để bù lấp khiếm khuyết.

Kỷ Linh Hàm chậm rãi nói: “Có được thì ắt phải có mất, chúng ta vẫn chưa tu

đạo đã trực tiếp tu nguyên, cũng xem như đang đi đường tắt rồi.”

“Đường tắt như thế, tất nhiên sẽ phải trả một vài cái giá, ví dụ như không thể sử

dụng đế khí.”

“Vậy nên cứ dửng dưng đối mặt đi thôi.”

Nàng nói như vậy cũng là để tránh tâm thái của các đệ tử bị mất cân bằng, dần

dà nghi ngờ con đường tu luyện của bản thân, sau này ngược lại sẽ ảnh hưởng

đến căn cơ.

Nhưng lời này của nàng lại khiến cho Khương Thành cảm thấy hơi lúng túng.

Ca đây từ khi xuất đạo đến nay, đường tắt từng đi cũng không biết bao nhiêu

cái, thậm chí đến cả bug của hệ thống cũng từng dính luôn.

Nhưng chẳng phải vẫn ngon lành đấy sao?

Hắn thì không cho rằng đã thật sự hết đường giải quyết đâu nhé.

“Có khi nào có một khả năng là trên đời này vẫn có tồn tại đế khí thích hợp với

các ngươi, chỉ là tạm thời vẫn chưa được làm ra thôi không?”

Nếu đổi lại là một người khác nói, sợ rằng đã sớm đón nhận một làn sóng phản

bác rồi.

Nhưng nếu người này là hắn, chúng đệ tử sẽ thật sự nghiêm túc suy nghĩ về nó.

“Nếu thích hợp cho bọn ta sử dụng, vậy chỉ có thể hoàn toàn ăn khớp với căn

nguyên quy tắc của bọn ta thôi.”

“Đúng đó, trừ khi món đế khí kia không mang theo thánh giới, mà là căn

nguyên quy tắc.”

“Hơn nữa còn bắt buộc phải cùng gốc cùng nguồn với huyền văn của bọn ta

nữa.”

“Nếu là như thế, chắc hẳn sẽ có thể ăn rơ hoàn hảo với huyền văn của bọn ta.”

Đan Thái cũng không nhịn được phải đâm chọt.

“Các ngươi đang mơ tưởng viễn vông đó à, trên đời này có tồn tại cái loại đế

khí kia hay không cũng chưa chắc được, lại còn muốn cùng gốc cùng nguồn,

sao không lên trời luôn cho rồi?”

Đế khí mang theo căn nguyên quy tắc?

Lúc đầu Khương Thành cũng cảm thấy rất không thể nào, nhưng suy nghĩ lại

thì, Cổ Thánh hóa đạo thành nguyên cũng có thể sử dụng đế khí.

Vậy hóa quy tắc thành nguyên, tại sao lại không được chứ?

“Thì cũng phải có ước mơ chứ!”

Hắn vừa nói, vừa nhấn mở giao diện luyện khí của hệ thống.

Sau khi thả Hỗn Độn Ngân Ngọc Tủy và nguyên liệu vào, nhấp mở mục lựa

chọn.

Kế đến, cảnh tượng khiến hắn vui mừng đã xuất hiện.

Căn nguyên băng, căn nguyên hỏa, căn nguyên ám, căn nguyên bói toán…

Mấy cái căn nguyên quy tắc này, đến từ bản thân đám người Kỷ Linh Hàm và

Lâm Ninh.

Tuy các nàng trực tiếp tu căn nguyên, nhưng theo hệ thống xác định, căn

nguyên quy tắc cũng thuộc về một loại khí đạo vô hiệu.

Mấy cái “khí đạo” khiến cho người ta lóa cả mắt này có thể xuất hiện được ở

trong khung lựa chọn, vậy có nghĩa là chúng có thể luyện hóa thành đế khí.

“Thần kỳ thật luôn đấy.”

“Vốn mình còn tưởng cấp bậc của Ngân Ngọc Tủy quá cao, không thể kết hợp

với căn nguyên quy tắc được.”

“Hoặc có lẽ là do căn nguyên của bọn họ vẫn chưa đủ mạnh nhỉ.”

Nhưng dù như thế nào thì đế khí của các đệ tử cuối cùng cũng có hi vọng rồi.

Thế là, ca này cố tình thở dài một hơi.

“Haizz, đúng đó, tình huống của các ngươi quá đặc biệt, huyền văn khó biết

mấy?”

“Tuy ta là một đế khí sư, cũng có thể làm ra đế khí các ngươi có thể dùng,

nhưng không bột đố gột nên hồ.”

“Ở chỗ ta chỉ có một trăm lẻ năm phần nguyên liệu đế khí siêu phàm, cộng

thêm ba phần đế khí lăng tiên thôi.”

“Nhưng các ngươi lại có hơn một nghìn người, thế này thì chia kiểu gì được

chứ?”

Chúng đệ tử vốn còn đang gật gù.

Nhưng khi nghe hắn nói đến câu này, bọn họ lại cảm thấy, sao chỗ khó khăn mà

hắn nói không hề giống với bọn họ đã nghĩ thế.

Nghiền ngẫm kỹ lại, đám người Ấn Tuyết Nhi, Đan Thái và Thái Dương đã

nhảy cẩng lên.

“Ta không nghe nhầm đó chứ?”

“Khương chưởng môn, ngươi có thể làm ra đế khí thích hợp với bọn ta sao?”

“Không phải làm không ra, mà chỉ là do số lượng không đủ thôi á?”

“Đậu xanh, một trăm phần đã đủ dọa người lắm rồi đấy, có biết không hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK