Tà tiên?
Chiến đấu?
Hơn nữa còn nhận được điểm Thiên đạo?
Khương Thành đến giờ vẫn chưa biết điểm Thiên đạo có ý nghĩa gì, nhất thời
thấy có hứng thú.
Hắn lập tức tiếp cận qua đó.
“Lão huynh, Tà tiên này là tình huống gì vậy? Phải đánh nhau sao?”
“Sao ngươi đến cái này cũng không biết?”
Có điều vừa nhìn thấy cảnh giới của Khương Thành, liền trở nên khách khí.
“Hóa ra là Thượng tiên tiền bối, tiền bối lượng thứ, tiểu nhân có mắt như mù…”
Thành ca không hề để ý chút tiểu tiết này, tùy ý khoát tay: Được rồi được rồi,
nói cho ta nghe tình hình của Tà tiên đó.”
“Tà tiên là một nhóm Tiên nhân không tuân theo sự quản thúc của Thiên Cung,
mà lại thích giết chóc, bọn họ không có chuyện ác nào không làm, thường
thường số lượng cực kỳ lớn…”
“Còn có một nhóm người như vậy sao?”
Đám đệ tử Phi Tiên môn đó của mình, không phải chính là Tà tiên đó chứ?
Có điều bọn họ không thích giết chóc, càng không làm chuyện ác…
“Chẳng thế thì sao!”
“Thiên Cung có Thập Thiên đế, vẫn không trị được Tà tiên gì đó?”
“Trong Tà tiên cũng có cường giả siêu cấp, mặc dù không sánh được với Thập
Thiên đế, nhưng cũng không chênh lệch nhiều.”
Tên Tiên nhân đó lại thở dài một tiếng: “Đám Tà tiên này lấy việc giết người
đoạt bảo làm niềm vui, giết hại hàng loạt dân trong thành lấy máu tế, sinh linh
lầm than, những nơi từng đi qua đều là một vùng đau thương, là mối đại họa
tầng tầng lớp lớp của bọn ta.”
“Thiên Cung vẫn đang tấn công bọn họ, nhưng bọn họ mỗi khi rơi vào đường
cùng, đều sẽ chạy trốn vào trong khu vực Đạo Tuyệt. Đợi đến khi bên ngoài trời
yên biển lặng rồi, lại chạy ra cướp phá giết chóc, quả thật vô cùng đáng hận!”
Thành ca lại có chút không hiểu rồi.
“Khu vực Đạo Tuyệt gì?”
“Cái gọi là khu vực Đạo Tuyệt, chính là nơi đoạn tuyệt Thiên đạo!”
Trong lòng tên Tiên nhân đó vô cùng buồn bực, Thiên đạo chí bảo cũng không
phát huy ra được buff vốn có.
“Mà trong khu vực Đạo Tuyệt, cũng có một đám Tiên nhân không tuân theo sự
quản thúc của Thiên Cung. Có điều phong cách của bọn họ không giống với Tà
tiên, không ác độc tàn bạo như vậy.”
Thành ca tỏ ra mình mở rộng tầm mắt rồi.
“Cảm thấy như cái Tiên giới này là chia ba phần à, khu vực Đạo Tuyệt, Tà tiên,
Thiên Cung?”
Tiên nhân đó gật đầu: “Đại khái là như vậy, trong ba bên, Tà tiên yếu nhất, cũng
không được yêu thích nhất.”
“Mới đầu Thiên Cung cũng từng ồ ạt tấn công khu vực Đạo Tuyệt, nhưng đấng
đại năng của khu vực Đạo Tuyệt quá nhiều, Thiên Cung không chiếm được một
chút lợi lộc, cuối cùng chỉ có thể lặng lẽ rút lui.”
“Hóa ra là như vậy.”
Tâm tư của Thành ca trở nên linh hoạt.
Xem ra Nguyên Tiên giới không hề thái bình, cơ hội biểu diễn sẽ rất nhiều, chỉ
là mình trước đây không phát hiện ra mà thôi.
Nếu Tà tiên đó ai ai cũng hô đánh, làm cho người người oán trách, vậy thì khai
đao từ bọn họ trước là được rồi.
“Xin hỏi ta nên báo danh đi đánh Tà tiên như thế nào?”
Hắn làm như đi đánh chuột vậy.
Tên Tiên nhân đó đầu tiên là ngây ra, chợt vẻ mặt mong đợi hỏi: “Dám hỏi
Thượng tiên là cảnh giới hạng nào?”
“Đế cảnh bát trọng, sao thế?”
“Ồ, vậy mà lại là cường giả của Đế cảnh bát trọng?”
Tên Tiên nhân đó đem theo vẻ mặt kinh ngạc.
Ở Gia Vương đạo trường, đó là một đống Tôn giả và Thiên tôn, nhưng ở bên
ngoài không thể vẫn là Đế cảnh bát trọng cửu trọng chạy khắp nơi.
Nhiều hơn vẫn là Tiên nhân cấp thấp.
Sau đó, tên Tiên nhân đó vặn tay, cười quyến rũ nói.
“Thượng tiên ngươi định đi sao? Vậy ngươi có thể dẫn thêm tiểu nhân theo
không, tiểu nhân là Lại Bình, cầu xin Thượng tiên dẫn theo tổ đội…”
Thành ca liếc nhìn tên hèn mọn cảnh giới Đế cảnh tứ trọng kia một lượt từ trên
xuống dưới.
Ta từ trước tới giờ đều là tự mình làm màu, không cần đồng đội.
“Không cần đâu.”
“Đừng mà Thượng tiên, dẫn theo ta đi mà! Đừng thấy tiểu nhân sức mạnh yếu,
nhưng lanh lợi được việc…”
Còn chưa đợi hắn nói xong, Thành ca đã vỗ vai hắn, cho hắn một ánh mắt chắc
chắn.
“Hậu phương cũng rất quan trọng đúng không, ngươi được việc như vậy, nhiệm
vụ quan trọng là ở lại hậu phương bảo vệ mọi người sẽ giao lên vai của ngươi
vậy!”
Tên Lại Bình đó nghe không ra hắn đây là đang chế giễu.
Có điều một tên Đế cảnh bát trọng có thể kiên nhẫn như thế với mình, cả đời
này hắn cũng mới gặp lần đầu, trong lòng bất giác cháy lên ngọn lửa hy vọng.
“Thượng tiên, Thượng tiên đừng đi mà! Dẫn theo ta đi, dù sao vốn là cần phải
có tổ đội, thêm một mình ta cũng không nhiều mà…”
Hắn nói như vậy, Thành ca quả nhiên dừng bước.
“Cần phải có tổ đội?”
“Đúng thế, trừ phi cao hơn Thiên tôn, nếu không thì không thể tự mình báo
danh, dù sao sức chiến đấu của Tà tiên đều rất mạnh, hơn nữa một đội không
được ít hơn năm người.”
Thành ca bĩu môi: “Nếu ngươi đã biết nguy hiểm, vậy còn sống chết muốn đi
theo ta làm gì?”
“Kiếm lấy điểm Thiên đạo đó.”
Lại Bình cũng không giấu giiếm.
“Thượng tiên có điều không biết, ngoài điểm thiên đạo của thành tích chiến đấu
cá nhân ra, còn có thêm một phần thưởng thành tích chiến đấu toàn đội nữa,
phần này do tất cả mọi người trong đội ngũ chia đều.”
“Đây cũng là Thiên Cung vì muốn khích lệ mỗi người trong đội ngũ thật lòng
hợp tác, đồng tâm hiệp lực, đặc biệt tăng thêm điểm Thiên đạo.”
Hắn nói như vậy, Thành ca liền hiểu ra.
Chiến tích và điểm Thiên đạo của mình, vẫn là của mình, sẽ không bị ít đi.
Chỉ có điều cộng thành tích chiến đấu của cả đội lại, còn có thể nhiều thêm một
phần thưởng tập thể 10%.
Nếu như đội ngũ tổng cộng có mười người, vậy mình còn có thể thêm điểm
nhận được phần thưởng thêm 1%.
Cái tên cảnh giới Đế cảnh tứ trọng hèn mọn Lại Bình này, đương nhiên cũng
không hy vọng có thể giết chết Tà tiên gì, thứ hắn nhắm vào chính là phần
thưởng thêm 1% kia.
Đi theo cao thủ trốn sau đít, cũng có thể ăn hôi mà.
Thật ra hắn có một câu vẫn chưa nói với Khương Thành.
Thiên Cung vì muốn cao thủ và cao thủ gộp đoàn, phát huy hiệu quả chiến đấu
cao hơn, cho nên mới cho thêm phần thưởng thành tích chiến đấu của cả đội
10%.
Nghĩ cũng đúng, nếu như một đội ngũ đều là cao thủ tinh anh mà cùng cấp bậc
với mình, vậy thành tích chiến đấu của cả đội sẽ trở nên rất cao. Cuối cùng phần
thưởng cả đội 10% kia sẽ càng hậu hĩnh.
Trong loại tình huống này, cốt lõi của đội ngũ đều là mạnh liên thủ mạnh.
Hầu như không có ai đem theo gà yếu.
Gà yếu không thể tăng thành tích chiến đấu của toàn đội không nói, cuối cùng
còn nhiều thêm người chia phần thưởng.
Thành ca khẽ suy nghĩ một chút, thật ra cũng đã nhìn ra cách thức ở trong đó.
Nhìn thấy tên Lại Bình đó vừa chờ mong vừa thấp thỏm, còn đem theo ánh mắt
khổ sở van xin, ca đây khóe miệng hơi nhếch lên.
“Dẫn theo ngươi cũng được, nhưng tất cả quá trình ngươi phải nghe ta chỉ huy.”
Ca đây chiến đấu trước giờ không cần đồng đội.
Thứ ta cần chỉ là vài tên trang trí biết nịnh nọt mà thôi, căn bản không có yêu
cầu gì về sức mạnh của đồng đội.
“Nhất định nhất định, việc này là nhất định rồi!”
“Vậy được, ngươi đi theo đi.”
Nghe thấy câu này, Lại Bình vui đến nỗi suýt nữa bay lên.
Hắn đã từng quanh quẩn ở đây báo danh đại điện rất nhiều năm, cũng từng thử
rất nhiều lần rồi.
Đại lão từng để ý đến hắn đến một tên cũng không có, mà bản thân hắn lại đã
từng tổ chức với những Đế cảnh tứ trọng khác một đội ngũ mười ba người.
Kết quả lần đó trở thành ác mộng cả đời của hắn, mười ba người cuối cùng chỉ
sống trở về bốn người.
Khương Thành là đại lão “nhiệt tình” đầu tiên mà hắn gặp được.
Chỉ là hắn lúc này, căn bản không ý thức đến bản thân đã lên một chuyến xe
như thế nào