Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chừng hai ngày sau, Thải Anh mới luyện hóa hoàn toàn xong Minh Trì Ngọc

Chi.

Khương chưởng môn cũng không ngờ rằng nàng lại không bị bảo vật này hại

chết.

Lực quy tắc mênh mông mang đến cho nàng vô số cảm ngộ.

Cảnh giới quy tắc của tiểu Thiên Tiên này cũng được thăng lên nhanh như bắn

tên lửa vậy.

Từ lúc mới bắt đầu nhập môn, đi một đường vượt qua Tiểu Thành, Tinh Thông,

Đại Thành rồi đến Viên Mãn.

Đây đã là cấp bậc mà rất nhiều Ma tôn không thể sánh bằng, bình thường Ma

vương mới có thể đạt được.

Mà đến Đại Viên Mãn thì tương lai sẽ có cơ hội tiến lên Chuẩn đế.

Nhưng cảnh giới tiên lực của Tước yêu này vẫn dừng lại ở Thiên Tiên, không

có bất kỳ biến hóa nào.

“Không ngờ ta lại vô tình tạo ra một thứ quái dị như ngươi.”

Đây đúng là một trạng thái vô cùng kì lạ.

Trước đây Minh Trì Ngọc Chi của Thánh Điện đều được dùng cho Chuẩn đế.

Nếu dưới Chuẩn đế thì cho dù là thiên tài xuất chúng cũng không có tư cách

được hưởng chí bảo như vậy.

Cho nên tình huống mà tu vi và cảnh giới quy tắc cách biệt nghiêm trọng thế

này cũng là lần đầu tiên gặp phải.

Ngay cả Khương Thành cũng không biết sau này nàng ta sẽ ra sao.

Nhưng ngay sau đó nàng đã có biến hóa rõ ràng.

Dựa theo sự hiểu biết của Khương Thành đối với nàng, sau khi luyện hóa kết

thúc, tiểu Tước yêu hoạt bát này nhất định sẽ ríu rít chia sẻ cảm nhận của nàng

với mình, sau đó tuôn ra đủ loại câu hỏi thường thức.

Song lần này, sau khi chấm dứt, nàng chỉ dùng truyền âm trầm giọng nói: “Đa tạ

Yêu chủ bồi dưỡng.”

Sau đó rơi vào im lặng.

Nàng vẫn là gương mặt đó, vẫn là cặp mắt đó.

Nhưng sự ngọt ngào ngây thơ trước đó đã biến mất hoàn toàn, chỉ còn nhìn thấy

sự lạnh lùng hờ hững, tựa như biến thành người khác vậy.

Nàng chậm rãi quan sát mọi thứ xung quanh.

Cô Ma Chuẩn đế lại rất mừng rỡ, nàng không chết, có nghĩa là mình cũng sẽ

không chết.

“Ha ha ha, tốt quá rồi.”

“Ta còn tưởng ngươi chắc chắn phải chết rồi cơ, ai ngờ ngươi mạng lớn như

vậy, cứ thế mà chống đỡ được…”

Hắn còn chưa dứt lời đã ôm đầu bay lên trời.

Bởi vì một ý niệm của Thải Anh, hắn bị gia hạn bởi khế ước cực kỳ đau đớn,

không ngừng gào thét.

Một lát sau, hắn rơi xuống mặt đất, mặt xám mày tro, khí sắc cũng nhợt nhạt đi

nhiều.

“Tại… tại sao lại…”

Thải Anh mặt không biểu cảm ngắt lời hắn: “Ta không bảo ngươi nói thì ngươi

đừng có mở miệng.”

Cô Ma Chuẩn đế tỏ vẻ khó tin nhìn nàng, không dám nghĩ nàng lại nói ra được

những lời này.

Trước đây tiểu Tiên Thiên này thế nào sao hắn lại không biết.

Nói trắng ra là ném kẻ địch xuống dưới chân nàng, nàng cũng không nhẫn tâm

đạp một cái, ngược lại còn đỡ đối phương dậy.

Mà bây giờ…

Khương Thành nằm trong vỏ kiếm cũng rất bất ngờ.

Chuyện gì vậy?

Tâm tính của tiểu Tước yêu này thay đổi rồi ư?

Lẽ nào là chịu ảnh hưởng của Minh Trì Ngọc Chi.

Lần này hắn không hề đoán sai.

Minh Trì là nơi khởi nguyên của ma khí xuất hiện sớm nhất ở Ma giới, chí bảo

sinh ra ở đó đương nhiên sẽ mang đến một số ảnh hưởng đặc biệt.

Nói đơn giản là khiến cho người ta càng giống với Ma tu theo định nghĩa tiêu

chuẩn.

Phản ứng đầu tiên của hắn là tức giận, thứ phế vật nhỏ nhoi như ngươi cũng

xứng chơi trò hắc hóa à?

Hắn hận không thể tát nàng dính lên tường luôn.

Nhưng nghĩ lại, sau khi bị cải tạo, thuộc tính thánh mẫu của tiểu Tước yêu này

chẳng còn sót lại chút gì nữa, đây không phải kết quả mình mong muốn hay

sao?

“Yêu chủ, đây đều là do ngươi làm sao?”

Nàng nhìn về phía những thi thể Chuẩn đế ngổn ngang ở đằng xa, ánh mắt

không có chút thay đổi nào, giống như đó chỉ là một đám cỏ rác.

Khương Thành mừng thầm, ít ra nàng vẫn còn duy trì sự tôn kính với mình.

“Còn ai vào đây nữa?”

“Không hổ là yêu chủ, đối với những kẻ này phải dùng thủ đoạn tàn khốc mới

được.”

Nàng khen ngợi một câu, sau đó không cần Khương Thành nhắc nhở, chạy đến

thu hồi chiến lợi phẩm.

Động tác kia muốn bao nhiêu thô bạo có bấy nhiêu, sau khi lột sạch đám Chuẩn

đế còn bổ thêm cho mỗi tên một đao.

Giống như sợ người ta còn chưa chết hẳn.

Sau khi nhặt xong, nàng sắp xếp một chút, sau đó lệnh cho Cô Ma Chuẩn đế

nằm xuống.

Cũng không thèm để ý phản ứng của hắn, cứ đứng trên lưng hắn như vậy.

“Được rồi, tiếp tục bay về phía trước.”

Cô Ma Chuẩn đế suýt thì sụp đổ, sao lại bị nàng coi là vật cưỡi rồi?

Khương Thành trong vỏ kiếm cũng nhếch môi.

Thay đổi này hình như cực đoan quá mức, triệt để quá mức thì phải?

“Ngọc phù tăng cấp và bảo vật đáng giá nhất trong trận chiến này đều đã đến

tay, ngươi còn muốn làm gì?”

Cô Ma Chuẩn đế bay bằng tư thế nằm sấp, Thải Anh đang đứng trên lưng hắn

nghe được truyền âm của Khương Thành, không khỏi kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ

Yêu chủ định cứ thể mà dừng tay sao?”

“Không thì sao?”

“Ta tính ra thì trong chiến trường này chắc còn đến ít nhất năm mươi Chuẩn đế

ở chiến khu khác nữa.” Ánh mắt Thải Anh hiện lên vẻ khát máu.

“Rồi sao?” Khương Thành từ chối cho ý kiến.

“Chẳng lẽ ngươi không định giết chết toàn bộ bọn chúng sao?”

“Không định.”

Trước nay Khương Thành vẫn luôn lười nhác, nếu đã hoàn thành nhiệm vụ định

trước, hắn cũng lười làm phức tạp thêm.

Chủ yếu là dựa vào thực lực và đẳng cấp của hắn hiện tại không cần thiết phải

đuổi giết Chuẩn đế khắp nơi.

Vẻ sát khí đằng đằng của Thải Anh cũng biến thành thất vọng.

“Ngươi trở nên nhân từ rồi sao?”

Phụt!

Nếu có thân thể, Khương Thành suýt thì đã phun ra một ngụm nước.

“Ngươi vừa nói gì cơ?”

“Ta sai rồi, không nên ăn nói bừa bãi.”

“Ta nhân từ?”

“Không dám.”

“Hử? Từ bao giờ đến phiên tiểu thánh mẫu như ngươi nói ta nhân từ?”

“Xin Yêu chủ tha tội…”

Thấy thái độ nhận sai thành khẩn của nàng, Khương Thành mới bỏ qua cho.

Thải Anh cưỡi thảm bay hình người đã nhanh chóng gặp được các Chuẩn đế ở

chiến khu khác.

Thấy tổ hợp kỳ lạ một Thiên Tiên và một Chuẩn đế, lại thấy tư thế trên dưới

thần kỳ kia, đám Chuẩn đế này đều hết sức kinh ngạc.

Mà khi thấy Cô Ma Chuẩn đế chỉ là Chuẩn đế sơ kỳ, còn đang ở trạng thái bị

thương suy yếu, bọn họ cũng lập tức giết tới.

Nơi này là Ma giới “dân phong thuần túy”, thấy Ma tu lạc đàn yếu hơn mình,

lựa chọn của đám người này đều là cháy nhà hôi của.

Tuy Khương Thành không muốn chủ động ra tay giết chóc khắp nơi, nhưng đối

phương đã giết tới rồi đương nhiên hắn cũng sẽ không do sự.

Tiên hồn chỉ tùy tiện công kích đã có mấy thi thể rơi từ trên trời xuống.

“Yêu chủ vô địch thiên hạ, thiên thu vạn đại, thống nhất lục giới.” Giọng điệu

Thải Anh mang theo sự cuồng nhiệt.

Có lẽ trong mắt nàng, Khương Thành chính là đại biểu của tất cả ma tu, dù sao

cũng là đệ nhất ma đầu lục giới.

Được lắm, kỹ năng nịnh hót vẫn còn giữ lại.

Khương Thành tỏ ra rất hài lòng, không uổng công ca thương ngươi như vậy.

Sau khi giết chết hai nhóm Chuẩn đế nữa, thời gian mở chiến trường cũng kéo

dài đến ngày thứ ba, vòng đầu tiên đã kết thúc.

Ký hiệu báo danh của những người từng tham chiến sáng lên, sau đó một lực

hút ùa đến.

Mọi người biến mất tại chỗ, đến khi xuất hiện lần nữa đã quay trở về tế đàn báo

danh trước đó.

Đối với Ma tu mà nói, ba ngày cũng chỉ như một cái búng tay. Ở đây vẫn đông

người tập nập như trước, Liệt Vũ Chuẩn đế và các ma vương khác của Thánh

Điện đều đang chờ đợi.

Thấy trên tế đàn của nhóm Huyền Tiên và nhóm Hỗn Độn dần xuất hiện bóng

người, hiện trường lập tức sôi trào cả lên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK