Thành ca xém chút Wow to lên một cái!
Hắn biết Mâu Vũ lai lịch bất phàm, thân phận chắc chắn rất đặc biệt.
Nhưng đúng là không nghĩ tới nàng là Tiên đế.
Chung quy Tiên đế không thể vào ngộ đạo Tiện Thụ, và cũng không có cách
nào lưu lại trong Tiên giới lâu được.
Càng không ngờ đến, nàng lại là chúa tể phụ trách quản lý quy tắc luân hồi.
Điều này có thể là sinh, tử, âm, dương, hủy diệt, không gian,… những quy tắc
thượng vị của cường lực quy tắc ư!
Nữ nhân này che giấu thân phận kỹ như vậy sao?
Chả trách Mạch Phong chuẩn đế trước mặt nàng lại ngoan như một đứa cháu
trai.
Nghĩ kĩ lại thì, ban đầu nàng ở cửa ải Tiên Thụ điều khiển luân hồi rất nhiều lần.
Hóa ra lại là nguyên nhân này sao?
“Ha ha ha…”
Thương Linh cười hả hê: “Nàng ta có lẽ đang gặp phải vấn đề không nhỏ đâu,
bây giờ càng không phải là Tiên đế.”
“Ngươi cũng đâu thể đi đến được đâu.”
Mâu Vũ bình tĩnh lại, lại quay về chỗ ngồi xuống.
“Chẳng qua là một chút tàn niệm mà thôi, kiếp này cũng không có cách nào trở
mình nữa rồi.”
Thân phận Lão tổ của Thương Long xem ra không thể làm nàng kinh sợ, hoàn
toàn ngang hàng ngang vị.
“Hai người các ngươi trước đây quen nhau sao?”
“Không những là quen, mà còn rất thân nữa chứ.”
Thương Linh cười đáp: “Chắc ngươi vẫn còn nhớ ban đầu ta có nói đến năm đại
mỹ nhân của Tiên giới, ngoài ta và Băng Phượng, thì nàng ta cũng là một trong
số đó.”
Thành ca lại Wow lên lần nữa.
Hắn cẩn thận nhìn Mâu Vũ xinh đẹp đến lạ đang đứng đối diện, bỗng nhiên lại
rất mong chờ hình thái nhân hình của Thương Linh.
Thì ra cái gọi là “ngũ đại mỹ nhân” không phải là nhận xét tùy tiện, cấp bậc
nhan sắc lại cao như vậy sao?
Mâu Vũ lại không tiếp nối câu chuyện đó, mà chỉ hỏi lại một câu: “Ngươi đã
biết hắn là nhân tộc rồi sao?”
Thương Linh đáp: “Không thì sao, chẵng nhẽ ta lại hồ đồ như vậy sao?”
“Ngươi không để ý?”
“Hắn làm được việc như vậy, tại sao ta phải để ý đến?”
Mâu Vũ cuối cùng đã rõ, vì sao Khương Thành lại không bận tâm đến viejc
thân phận nhân tộc bị bại lộ thế rồi.
Lão tổ của Thương Long cũng sớm đã biết, vậy quả thật hắn chẳng có gì phải lo
lắng cả.
“Xem ra ngươi đúng là sẽ không đáp ứng điều kiện của ta rồi.” Nàng thở dài
cảm thán một tiếng.
“Nếu ngươi đã là Luân hồi Tiên đế, vậy còn cần hộ vệ làm gì chứ?”
Thành ca nghĩ bụng: bản thân ngươi đã mạnh như vậy, cả Tiên giới người có thể
làm hại đến ngươi chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Thương Linh nói: “Nàng ta bây giờ không còn là Tiên đế nữa, chỉ trách dã tâm
của nàng ấy quá lớn.”
“Ý gì vậy?” Thành ca không hiểu.
Lần này Mâu Vũ không phản bác lại Thương Linh, ngược lại còn gật đầu.
“Nàng ấy nói không sai, quả thực phải trách ta dã tâm quá lớn”
“Ngươi đã làm gì rồi?”
“Ta đã luân hồi chính bản thân mình”
“Hả?”
Khuôn mặt Thành ca toát lên vẻ kinh ngạc: “Tại sao ngươi lại làm như vậy?”
“Vì để tiến lên một bậc!”
Nhìn ra phía xa của Điện môn, Mâu Vũ trầm mặc trong giây lát, tiếp tục nói:
“Thành Tiên chi lộ, sau khi bỏ qua những cơ hội đó rồi thì không thể lấy lại
được nữa”
“Những cơ hội thăng cấp Phẩm chất Tiên Hồn.”
“Số lượng quy tắc chủ mà việc thành Thánh thu được.”
“Khi Phi thăng thành tiên thân thể đều phải chịu sự tôi luyện của sấm sét.”
“Cơ duyên ngộ đạo Tiên Thụ của Tiên Vương.”
“Quy tắc Lạc Ấn của Chuẩn đế…”
Lúc nàng nói tới đó, Thành ca cuối cùng đã hiểu được phần nào.
Trên mặt của hắn hiện ra nét mặt kinh ngạc: “Vì vậy, ngươi đem theo ký ức để
bản thân luôn hồi một lần nữa, lần nữa trải qua tất cả những cơ duyên đó sao?”
Mâu Vũ đính chính với hắn: “Không phải một lần, là năm lần, đây là lần thứ
năm ta luân hồi rồi.”
Há!
Khương Thành không nhịn nổi thở hắt ra một cái.
Nữ nhân này không phải là bị điên chứ.
Tính xóa đi rồi làm lại mấy lần như vậy sao?
Hắn đột nhiên hỏi: “Lẽ nào ngươi mỗi lần khởi động lại, đều có thể bảo lưu
được tất cả các thu hoạch trước đấy sao?”
Thương Linh liền thay Mâu Vũ trả lời câu hỏi đó: “Nàng ta đương nhiên có thể
lưu giữ được, nếu không thì việc cứ lặp đi lặp lại luân hồi như vậy còn có ý
nghĩa gì chứ?”
“Nữ nhân này, giờ đây lạc ấn của quy tắc chắc chắn không chỉ có một, quy tắc
chủ có khả năng đã vượt qua một trăm, Tiên thể chỉ e đã sớm đạt cấp cao nhất,
Tiên hồn cũng sớm vượt qua vạn cổ!”
Trong giọng điệu của nàng chút dè dặt.
“Nếu như có thể trở về Cảnh giới Tiên đế, nàng ta rất có thể sẽ trở thành một
trong những người mạnh nhất, và sánh vai cùng những gia tộc cổ xưa của bọn
ta.”
Thành ca biểu hiện sự bình thản, những điều đó ca đều đã có rồi, mà còn hơn
nàng ấy nữa kìa.
Mâu Vũ lạnh nhạt nói: “Ba triệu năm đó chỉ là thời kỳ ta đang yếu nhất. Ba
triệu năm sau trở thành Tiên đế, ta sẽ không còn cần bảo vệ nữa”
Thành ca kinh ngạc nói: “Ba triệu năm mới thì có thể trở thành Đế?”
Mâu Vũ trợn mắt tức giận, câu nói này từ miệng ngươi nói ra sao lại đầy sự xúc
phạm như vậy chứ?
Là cố ý phô trương ngươi có thể làm nhanh hơn được sao?
Là khoe khoang ư?
“Ta dẫu sao cũng từng là Tiên đế, đương nhiên phải nhanh hơn Chuẩn đế khác
rất nhiều.”
“Ngươi cũng đã luân hồi rồi, vậy vị trí luân hồi Tiên đế há không phải sớm bị
Chuẩn đế khác giành mất rồi sao?”
“Không hề, ta sớm đã có sắp xếp trước rồi. Hơn nữa quy tắc luân hồi chỉ có
chấp chưởng luân hồi kính của ta mới có thể tu luyện, không tồn tại Chuẩn đế
nào khác.”
Thành ca nghĩ thầm: muội muội ngươi chớ nói nhiều lời.
Ca đây trong 49 Lạc Ấn quy tắc, vừa hay có một quy tắc luân hồi.
Chẳng qua ta có lòng tốt, không nói ra lại dọa ngươi rồi.
“Vậy ngươi còn sợ cái gì nữa, Tiên Khu các còn có hai Tiên đế, chả nhẽ không
bảo vệ ngươi được chu toàn sao?”
Mâu Vũ lắc đầu nói: “Ta mỗi lần luân hồi lại từ đầu đều trải qua hàng trăm triệu
năm, khoảng thời gian đó, có nhiều người có thể nhìn ra vấn đề, đoán được ta
đang làm gì.”
“Vì vậy có người biết ngươi đang yếu đi ở thời điểm luân hồi lại từ đầu, nên để
mắt tới ngươi sao?”
“Không chỉ để ý đến ta, mà còn để ý đến Thiên Khu các.”
“Các ngươi không phải trung lập à, ai cũng không động đến sao?”
Thương Linh khẽ cười nói: “Muốn trung lập cũng cần có thực lực, nếu như
không phải là do nàng ấy tọa trấn, Thiên Khu các sớm đã bị hai giới Tiên Ma
chiếm mất rồi!”
Thành ca nghĩ cũng phải, Thiên Khu các kiếm được bao nhiêu tài nguyên rồi,
chắc chắn có người sẽ đố kị.
“Hai vị Tiên đế còn lại thì sao?”
“Hai chấp chưởng Lung Lâm và Giang Hàn, lần lượt có hai quy tắc mưa và
tuyết, luận về sức mạnh càng không nổi trội.”
Ánh mắt của Mâu Vũ nhìn hắn không chớp mắt: “Chí ít bọn họ không mạnh
bằng Tử Điện Tiên đế.”
Đó mới là nguyên nhân nàng đi tìm Khương Thành giúp đỡ.
Người này bề ngoài mới chỉ là Chuẩn đế sơ kì, nhưng đã có hai vị Tiên đế chết
trong tay hắn rồi, sức chiến đấu đảm bảo.
Mặc dù lúc đàm phán chuyện làm ăn tính toán chi li từng tí, nhưng nói chuyện
lại vô cùng tin cậy, trao đổi xong thì sẽ không lật lọng.
Mặc dù một người đối với hai giới Tiên Ma thực tế quá là yếu ớt, nhưng nghĩ
đến hắn trong Ngộ đạo Tiên thụ tạo ra loạt kỳ tích không thể ngờ đến, Mâu Vũ
có một niềm tin không thể lý giải nổi đối với hắn.
Nàng tin rằng con người này sẽ bảo vệ tốt cho mình.
Chỉ đáng tiếc…
“Ba triệu năm quá dài, cô em ngươi nếu thật sự muốn được bảo vệ như vậy, có
thể ở bên cạnh ta.”
Đó là một tuyệt thế mỹ nữ, nếu đổi lại là người khác, Thành ca sẽ không nói
những lời đó.
Dẫu sao luôn ở bên cạnh mình, có khi còn bị cướp mất cơ hội làm màu nữa.
“Vậy thôi bỏ đi…”
Mâu Vũ lắc đầu đầy tiếc nuối.
“Thiên Khu các bên này, gần đây còn có nhiều việc cần ta phải đứng ra giải
quyết.”
“Vậy cứ thế đi, sau này tính tiếp.”
“Hi vọng ngươi vẫn có thể tiếp tục sống dưới sự truy sát ở Tiên giới.”
Nhìn thấy nàng lại khôi phục được thần thái lạnh lùng, Thành ca thầm tiếc nuối,
chúng ta không đàm phán được chuyện làm ăn, có thể nói chuyện về tình yêu
mà.