Một lần nữa, Thải Anh giành được quyền kiểm soát thân thể của mình.
Mà quá trình giết chóc rung động lòng người vừa xảy ra trong bóng tối kia,
không ai có thể phát hiện ra.
Hết cách, cảnh giới của những người ở đây quá thấp.
Nếu có Ma Đế ở đây, có lẽ, còn có thể nhìn ra một chút manh mối.
Hiện tại, tất cả bọn họ đều bị thu hút bởi xác chết trên mặt đất kia.
“Kỳ Ngỗi!”
“Kỳ Ngỗi đại sư bị làm sao vậy?”
Tất cả ma tu trong toàn trường đều kêu lên sợ hãi.
Vị Ma Vương phụ trách việc đăng ký và mấy vị Tiên khí sư vội vàng bay lại,
sau khi kiểm tra cẩn thận, không hẹn mà cùng lắc đầu.
“Chết rồi.”
“Hắn chết rồi!”
Toàn trường sục sôi, một lần nữa dấy lên những lời bàn tán cuồn cuộn như sóng
thần.
“Chuyện này sao có thể xảy ra?”
“Kỳ Ngỗi đại sư là Ma Vương tứ trọng, sao có thể chết một cách lặng lẽ như
vậy?”
“Ai làm?”
“Đến quá trình chiến đấu cũng không có!”
Phản ứng đầu tiên của rất nhiều người là nhìn về phía Thải Anh đang ngỡ
ngàng.
Nhưng ngay sau đó, tất cả bọn họ đều loại nàng ra khỏi diện tình nghi trong
lòng.
Chỉ là một tiểu Thiên Tiên mà thôi, Kỳ Ngỗi giết chết nàng thì còn hợp lý, sao
nàng có thể làm chuyện này được?
“Chẳng lẽ…”
Có Ma tu đột nhiên ‘phản ứng’ lại, liên tục kêu lên kinh ngạc.
“Chẳng lẽ, thật sự do hắn không tuân thủ quy tắc, vi phạm đánh cược, cho nên
bị Thiên Đạo gạt bỏ?”
“Thiên Đạo giết hắn?”
Tất cả mọi người không nhịn được mà nhìn lên trời.
Đáng tiếc, đến cái lông cũng không nhìn thấy.
“Trời ơi, hóa ra đánh cược cũng có lúc thật sự ứng nghiệm sao?”
“Quá đáng sợ rồi, phải không?”
“Thiên Đạo cũng nhúng tay vào chuyện như thế này?”
Thành Ca ở trong vỏ kiếm, vui vẻ lắng nghe những ý kiến bàn luận ngày càng
thái quá của mọi người, hắn vui vẻ cười tươi như hoa.
Thiên Đạo à Thiên Đạo, lần trước ngươi giúp Tiên Minh, Thánh Điện, bất chấp
thân phận, chỉ nhằm vào ca.
Vậy giờ ca giết người, ngươi cũng gánh chịu nỗi oan này vì ca đi!
Xem như trả lại ngươi một lần!
“Một vị Tiên khí sư thất giai lại chết như vậy sao?”
“Thiên Đạo ra tay, ngươi nghĩ xem?”
“Dưới Thiên Đạo, ngươi và ta đều là con sâu, con kiến, Tiên khí sư thất giai thì
tính là gì?”
Lời bàn luận tràn lan khắp đất trời vẫn tiếp diễn.
“Vậy ý này là… Thiên Đạo nhận định Kỳ Ngỗi đại sư đã thua!”
“Hắn đã thua rồi, vừa rồi còn muốn chơi xỏ lá.”
Hiện tại, Kỳ Ngỗi đã chết, nên không ai kiêng dè nữa.
“Đúng vậy, tuy cấp bậc luyện khí của hắn cao hơn, có thể luyện Tiên khí thất
giai, nhưng quả thật hắn kém hơn Thiên Tiên kia về tốc độ luyện Tiên khí nhất
giai.”
“Điều này thật quá khó tin, Thiên Tiên kia có lai lịch gì?”
“Chỉ có thể luyện Tiên khí nhất giai, cũng chẳng có gì đáng để khen cả, phải
không?”
“Điều này cũng đủ kinh ngạc rồi, dù sao trong một lĩnh vực, đường đường là
Tiên khí sư thất phẩm vậy mà kém hơn.”
Trong chốc lát, ánh mắt của mọi người nhìn Thải Anh lại mang theo chút rung
động.
Khiến tiểu tước yêu này lúng túng.
Thật ra, nàng biết quá trình luyện khí vừa rồi.
Nàng chỉ không rõ, Kỳ Ngỗi đại sư chết thế nào.
Hiện tại, vị Ma Vương phụ trách việc đăng ký kia đang đau đầu.
“Nhanh, nhanh đi mời Liệt Vũ Chuẩn Đế!”
“Kỳ Ngỗi đại sư chết, đây không phải là chuyện nhỏ!”
Thân phận của Kỳ Ngỗi đại sư khá cao, chuyện này không dễ thu dọn rồi.
Ở sâu trong lòng, hắn cũng mắng Kỳ Ngỗi cả trăm lần.
Đáng đời!
Thật sự là đáng đời!
Ngươi nói xem, ngươi đường đường là Tiên khí sư thất phẩm, Ma Vương tứ
trọng, ngươi lại đi đọ sức với một tiểu Thiên Tiên làm gì chứ?
Còn muốn đẩy người ta vào chỗ chết mới thôi, sao phải thế?
Chẳng mấy chốc, Liệt Vũ Chuẩn Đế đã chạy tới hiện trường.
Khi biết tin Kỳ Ngỗi đại sư đã đột ngột qua đời, vị Chuẩn Đế này - người phụ
trách chiến khu Lâm Minh cũng sững sờ.
Chẳng phải vừa nãy còn nói là hắn so đấu với Thiên Tiên kia sao?
Sao giờ lại chết một cách khó hiểu như vậy?
Hắn vô cùng lo lắng, nên đã lập tức chạy tới đây.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Uy thế của Chuẩn Đế quét ngang toàn trường, mọi ma tu không hẹn mà cùng hạ
xuống, không dám ở trên không trung, cũng không dám tiếp tục bàn luận.
Tên Ma Vương phụ trách việc đăng ký kia vội vàng kể lại tất cả mọi chuyện
vừa mới xảy ra từ đầu tới cuối.
“Còn có chuyện này?”
“Kỳ Ngỗi thua Thiên Tiên kia trong cuộc so đấu?”
“Sau đó còn bị Thiên Đạo giết chết?”
“Chuyện này sao có thể xảy ra?”
Liệt Vũ Chuẩn Đế không chứng kiến tận mắt quá trình khi ấy. Cho nên, cảm
giác đầu tiên của hắn chính là chỉ số thông minh của mình đang bị sỉ nhục.
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều chứng kiến sự việc vừa xảy ra.
Cho dù Ma Vương này bịa đặt thì những người khác cũng không thể cùng phối
hợp với hắn.
Sau khi xác định chuyện hoang đường này là thật một cách gian nan, Liệt Vũ
Chuẩn Đế vô cùng tức giận.
“Ngươi làm cái gì không biết!”
“Loại so đấu, đánh cược hoang đường như này, sao ngươi không ngăn lại?”
Một Tiên khí sư thất phẩm chết đi khiến chiến khu Lâm Minh mất đi một tuyển
thủ quan trọng, công trạng của người phụ trách như hắn cũng giảm đi nhiều.
Sao hắn có thể không nổi giận vì chuyện này?
Tên Ma Vương vô tội kia bị hắn mắng chửi rất điên cuồng.
Ma Vương kia thầm oán thán trong lòng, không phải ta đã phái người đi thông
báo cho ngươi sao, là chính ngươi không coi việc đó là to tát, đúng chứ?
Khi đó, Liệt Vũ Chuẩn Đế cho rằng Kỳ Ngỗi chắc chắn thắng, còn Thải Anh có
chết hay không, hắn không không quan tâm.
Nhưng đáng tiếc, hiện tại, kết quả lại ngược lại.
Mà ngay sau đó, Ma Vương của tổ hỗn độn, cũng tới bẩm báo chuyện Thải Anh
đăng ký.
Điều này khiến Liệt Vũ Chuẩn Đế càng nổi nóng hơn.
Tiểu Thiên Tiên này muốn làm gì, điên rồi sao?
Nàng lấy đâu ra lá gan đăng ký vào tổ hỗn độn, nàng không phải đang biến đại
hội thành trò đùa sao?
Đúng là lỗ vốn mà, mình còn biến nàng thành ngôi sao, không ngờ chỉ là một kẻ
ngốc!
Đúng là đáng chết, nếu không phải đang ở trước mặt mọi người thì hắn đã bóp
chết tiểu tước yêu này rồi.
Nhưng hiện tại, còn có chuyện cấp bách hơn ở trước mắt hắn, đó là giải quyết
hậu quả như thế nào.
Kỳ Ngỗi quả thật tự tìm đường chết, nhưng dù sao cũng chết khi đang đánh
cược với Thải Anh, mà Thải Anh lại là người vừa được hắn ‘lựa chọn’, đã công
bố với cả chiến khu Lâm Minh rồi.
Trong tình huống này, người khác sẽ nghĩ như thế nào?
Chắc chắn sẽ có thuyết âm mưu.
Thải Anh là người của ngươi, ngươi lợi dụng quân cờ này ngầm hại chết Kỳ
Ngỗi!
Đến lúc đó, có giải thích thế nào cũng không giải thích rõ được.
Vị đại lão Chuẩn Đế trung kỳ này nhanh chóng vắt óc suy nghĩ, cuối cùng quyết
định, đã đâm lao thì phải theo lao.
“Kỳ Ngỗi, kỹ (thuật) không bằng người, lại không tuân thủ khế ước đánh cược,
cuối cùng bị Thiên Đạo trừng phạt, dẫn tới cái chết, đây là hắn tự làm tự chịu!”
“Cái chết của hắn, không trách người khác được!”
Những lời này của hắn chính là nói cho người bên ngoài nghe. Các ngươi thấy
đó, dù sao cái chết của Kỳ Ngỗi không liên quan tới Thánh Điện chúng ta,
chúng ta không hãm hại hắn, tất cả đều do hắn tự tìm đường chết.
“Thải Anh quả là thâm tàng bất lộ, là thiên tài tuyệt thế thế hệ mới của giới
luyện khí, thiên phú này trăm triệu năm cũng khó gặp!”
Vì tránh người khác nhìn nhận là âm mưu, tránh bị hắt nước bẩn lên người, hắn
chỉ có thể lại tạo ra một ‘thiên tài luyện khí’.
Kỳ Ngỗi thua trong tay một vị thiên tài luyện khí tuyệt thế, vốn chẳng có gì lạ!
Đây là chuyện ‘tre già măng mọc’ trong nội bộ giới luyện khí, không liên quan
đến những người ngoài như chúng ta.
Vì thế, vị Chuẩn Đế này còn cố tươi cười, xoa đầu nhỏ của Thải Anh.
“Ngươi khá lắm, không hổ là người được đích thân bổn tọa lựa chọn.”
“Hy vọng ngươi không ngừng cố gắng, có thêm thành tích khiến mọi người
kinh ngạc trong đại hội Giảng Đạo!”
Sau khi khích lệ vài câu, vị Chuẩn Đế này cũng vội vàng rời đi.
Mà tất cả ma tu có mặt ở đó lại bị kinh ngạc đến ngây người.
Cái gì?
Đích thân Chuẩn Đế nói, Thiên Tiên này là thiên tài luyện khí trăm triệu năm
khó gặp?
Chẳng lẽ, nàng luyện khí thật sự rất lợi hại?