Trong lòng hắn tự nhủ, nếu không phải người cha Đạo Thần đó của ngươi, ta đã
sớm tát cho ngươi một cái đập chết ngươi rồi.
“Ý của ta là đến tổng bộ tập hợp nguyên liệu, ăn tất cả đạo khí.”
“Đạo khí bát giai là thứ có thể gặp nhưng không thể cầu, cái giá đó thật ra vẫn
có thể chấp nhận được…”
Hắn còn chưa nói hết thì đã bị Ám Húc cắt ngang.
“Ngươi lại muốn chúng ta thật sự mua nó?”
Nhìn ánh mắt lạnh lẽo đó, Văn Sở Đạo Thánh vẫn chỉ có thể tiếp tục tận tình
khuyên bảo.
“Bây giờ cuộc tranh đoạt thần vị sắp xảy ra rồi, ý nghĩa của đạo khí bát giai
vượt xa khỏi những nguyên liệu bình thường.”
“Đạt được một cái có lẽ sẽ có thể thay đổi vận mệnh, mà nếu như những nguyên
liệu đó hết rồi thì còn có thể kiếm được thêm…”
“Ngươi đang nói nhảm gì vậy?”
Báo giá vô cùng thấp lúc đầu của Ám Húc chính là để ấp ủ một tính toán cướp
đoạt ngang ngược.
Về cơ bản cũng là tâm lý ta muốn có hàng, nhưng ta lại không muốn trả tiền.
Hơn nữa hôm nay Khương Thành còn khiến cho hắn mấy lần không xuống đài
được.
“Ngươi vẫn còn có ý định giao dịch bình thường với tên đó sao? Sự tức giận
của ta chỉ là vô ích sao?”
Hắn đột ngột đứng dậy, ghét sát mặt Văn Sở, gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt
hắn, giọng điệu hung dữ nói: “Ta muốn hắn chết! Muốn hắn mất đi tất cả! Muốn
tất cả bảo vật của hắn đều thuộc về ta mà không cần trả tiền!”
“Đó mới là phong độ mà Tịnh Trúc Tiên Phủ chúng ta nên có!”
“Ngươi hiểu chưa?”
Văn Sở đúng là đã hiểu.
Cái mà tên nhị thế tổ này quan tâm hơn bây giờ không phải đạo khí bát giai.
Điều hắn quan tâm hơn chính là có thể trút giận.
Hắn muốn lợi dụng, khiến cho người khác chịu thiệt, như vậy hắn có thể thuận
lợi vượt qua cơn tức này.
Còn về những chuyện như làm ăn, hắn hoàn toàn không để ý tới.
Đụng phải một người cấp trên ngược gió như vậy, Văn Sở cũng vô cùng bất lực.
“Nhưng là dị không gian thì ngươi nhất định phải suy nghĩ.”
Dị không gian là một sự tồn tại rất kỳ diệu.
Ngoại trừ khí tức của bản thân, người ngoài không thể nào chạm vào được.
Trừ khi ngươi có thể nhận được vị trí dẫn dắt cụ thể.
Trước đây Khương Thành giết chết nhiều kẻ địch như vậy, tất cả chiến lợi phẩm
có được đều là trang bị và không gian trữ vật của hắn.
Nếu như đối phương mở ra dị không gian và chứa bảo vật ở bên trong, vậy khi
đối phương chết thì những bảo vật này sẽ không còn manh mối.
Mà mất đi khí cơ ổn định của kí chủ, dị không gian sẽ nhanh chóng sụp đổ, bảo
vật vô chủ bên trong cũng sẽ trôi dạt tự do.
Một phần rất lớn trong đó sẽ bị không gian loạn lưu hủy diệt.
Nhưng có một phần có thể sẽ đột nhiên đổ về lại Nguyên Tiên Giới vào một
ngày nào đó.
Mà nó cũng sẽ trở thành cơ duyên cho những người khác.
“Sẽ không có ai lưu trữ tất cả chín món đạo khí bát giao trong nhẫn trữ vật.”
Văn Sở bình tĩnh hơn nhiều so với Ám Húc.
Nếu không hắn cũng sẽ không được phái tới để hỗ trợ tên nhị thế tổ này rồi.
“Cho dù chúng ta thật sự giết chết được hắn, cuối cùng thứ mà chúng ta lấy
được cũng chỉ là binh khí tùy thân và nhẫn trữ vật của hắn mà thôi.”
“Còn đạo khí bát giai được hắn cất giữ trong dị không gian sẽ không còn tung
tích gì kể từ đó nữa, chúng ta cũng không thể nào tìm được.”
“Chín món đó! Thậm chí có thể còn có nhiều hơn!”
“Tổn thất đó quá lớn…”
Ám Húc Đạo Tôn không nghe nổi nữa rồi.
Hắn vung vẩy cánh tay, nước miếng văng tứ tung.
“Ta mặc kệ các ngươi làm như nào, dù sao hắn cũng phải chết!”
“Không một ai có thể sỉ nhục ta như vậy!”
Văn Sở Đạo Thánh lau nước miếng vẩy lên trên mặt, đè nén cơn tức giận
xuống.
“Muốn giết hắn cũng không phải không làm được.”
“Khi giao dịch kết thúc, chắc chắn rằng chúng ta đã lấy được tất cả đạo khí bát
giai thì có thể ra tay!”
“Nhưng ở trước đó, chúng ta phải lấy ra đủ nguyên liệu làm mồi, nếu không đối
phương sẽ không ngu đến mức chủ động lấy ra tất cả đạo khí bát giai đâu.”
Khi hắn đang ở bên này khua chiêng gõ trống báo cho Tịnh Trúc Tiên Phủ ở
phía sau, thậm chí lúc Trúc Tiên cung bắt đầu gom góp nguyên liệu thì Khương
Thành vẫn đang thảnh thơi nằm ở bên trong Hành cung.
“Rốt cuộc lần này ngươi muốn làm gì?”
Thương Linh cũng sắp bị hắn làm cho lơ mơ rồi.
“Với thân phận và thực lực của ngươi bây giờ, không đáng đấu của cải với một
tên nhị thế tổ đúng không?”
“Ngươi có thể lấy được cái gì?”
Thành ca vừa hưởng thụ tượng gỗ mỹ nữ xoa bóp vừa lắc lư xem biểu diễn múa
hát.
Hắn nghe thấy vậy thì cười híp mắt phất tay, yêu cầu những con rối lui xuống.
Cứ như bọn họ cũng có thể nghe lén chuyện bí mật vật.
“Ta có thể nhận được nhiều hơn.”
“Là có ý gì?”
“Cái này vẫn còn chưa đơn giản sao? Dị không gian đó!”
Có lẽ là tâm linh tương thông, ca cũng nói ra những từ này.
“Cho dù ta có giết chết tên nhị thế tổ kia, cho dù có chiếm được toàn bộ Tịnh
Tiên Bảo điện lúc này thì cũng chỉ có thể lấy được một ít nguyên liệu ở bên
ngoài sáng mà thôi.”
Cuối cùng Thương Linh bừng tỉnh hiểu ra.
“Ngươi cố ý để lộ ra nhiều đạo khí bát giai như vậy là muốn để cho đối phương
cũng lấy ra nhiều hơn sao?”
“Đúng vậy, nếu không ta ăn no rỗi việc à?”
Khương Thành nhíu mày đắc ý.
“Bây giờ sau khi ta hành động như vậy, nhất định đối phương sẽ liều mạng tập
hợp nguyên liệu từ các nguồn khác nhau, đập nồi bán sắt gom góp nguyên liệu.”
“Đừng nói là bên trong dị không gian, ngay cả môn đồ của Tịnh Trúc Tiên Phủ
hay thậm chí cả tài sản của chính bản thân Tịnh Trúc Đạo Thần có lẽ cũng sẽ
được dọn sạch.”
“Chỉ để đổi lấy đám đạo khí bát giai của ta.”
“Ngươi nói xem, có phải dịch vụ này rất chu đáo hay không?”
Thương Linh há hốc miệng, trong lúc nhất thời không biết phải diễn tả cực
phẩm này như thế nào nữa.
Trong hai ngày này, tất cả âm thanh ở Tiên thành bên ngoài Hành cung đều là
về Khương Thành.
Mặc kệ cho đến bây giờ bọn họ vẫn còn chưa biết “tên” của Khương Thành,
nhưng một người có thể lấy ra chín món đạo khí bát giai thì có muốn không
tranh luận sôi nổi cũng không được.
“Rốt cuộc địa vị của người này là như thế nào chứ?”
“Ta cực kỳ nghi ngờ sau lưng hắn cũng có chỗ dựa vô cùng vững chắc, nếu
không làm gì có ai dám để lộ ra nhiều bảo bối như vậy?”
“Cái này còn phải nói sao? Bên cạnh người này có thể có một vị Đạo Thánh
Long tộc mạnh như vậy làm chỗ dựa thì chắc chắn có nguyên nhân.”
“Nghe nói phía dưới Đạo Tuyệt Chi Địa còn có hai mươi lăm tiểu thế giới, có lẽ
bọn họ tới từ bên đó.”
“Đừng quan tâm đến việc hắn đến từ đâu, bây giờ điều quan trọng là, bọn họ và
Tịnh Tiên Bảo điện có thể thuận lợi tiến hành giao dịch hay không.
Đối với vấn đề này thì mỗi người đều có ý kiến của riêng mình.
Nhưng phần lớn trong số họ đều không xem trọng Khương Thành lắm.
“Có Ám Húc điện chủ ở đây, cuộc giao dịch này không thể nào thuận lợi được.”
“Đúng vậy, phong cách độc đoán của hắn chúng ta đã được lĩnh giáo từ lâu
rồi…”
“Rồng mạnh không chèn ép được đầu rắn, dù sao đây cũng là địa bàn của Tịnh
Trúc Tiên Phủ.”
“Một người một rồng, cuối cùng rất có thể là cả người và của đều không còn,
không những tất cả đạo khí đều bị cướp đi mà ngay cả tính mạng cũng bị ảnh
hưởng.”
“Tịnh Tiên Bảo điện cũng không suy nghĩ tới danh dự của thương hội sao, như
vậy sau này làm gì còn ai dám làm ăn cùng với bọn họ nữa chứ?”
“Làm ăn? Bọn họ cũng chỉ là một thương hội mới mở ra từ một năm trước, vốn
cũng không phải là làm ăn đàng hoàng.
“Hơn nữa, chín món đạo khí bát giai đó! Một bảo vật quan trọng đang ở trước
mắt như vậy, danh dự là cái gì chứ?”
Đủ loại bàn tán xôn xao.
Mà ở bên phía Tịnh Trúc Tiên Phủ quả thật rất bận rộn.
Biết được có chín món đạo khí bát giai xuất hiện, bên phía Tiên Phủ vô cùng coi
trọng.
Năm đó vì hãm hại Thành mà cuối cùng năm vị Đạo Thánh bọn họ ngược lại bị
Thiên Cung tiêu diệt mất bốn người, chỉ còn lại một người là Mông Đoan Đạo
Thánh sống, có thể nói là rất thê thảm.
Mà cùng với sự quay về của Tịnh Trúc Đạo Thần, dưới sự lôi kéo hoặc ép buộc
của hắn, hiện nay Tịnh Trúc Tiên Phủ đã có tám vị Đạo Thánh, thực lực của bọn
họ trái lại còn mạnh hơn so với trước đây