Thậm chí toàn bộ sức chiến đấu của Khương Thành hắn cũng không rõ.
Chỉ biết hắn có được thiên hồn, có tám trụ căn nguyên, trong đám Đạo Thánh
có thể gọi là hơn người.
Ngoại trừ vầy ra thì ba ngàn quy tắc, kiếm đạo hoàn mỹ, kĩ năng thiên đạo các
thứ hắn vẫn chưa biết.
Những tiên nhân xung quanh cũng vậy.
Bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được cảnh tượng trước mắt.
Năm Thần Quân và mười hai Đạo Thánh, cả mười bảy người đều chạy đến hô
đánh một mình Khương Thành.
Có cần phải thế không?
Nếu Cảnh Vương và Sát Vương nghe thấy tiếng lòng hắn thì sẽ thành thật đáp,
đương nhiên là đáng.
Trước mắt ngoại trừ một bộ phần binh lực để lại bảo vệ trận doanh thì đa phần
thiên quân và tiên quan đều được phái đi xuất chiến rồi.
Hai bên chiến trường chủ lực là Các Tương vực tự nhiên sẽ phái người đi nhiều
nhất.
Còn mười mấy vực bình thường khác thì có một nhánh thiên quân, ba bốn Thần
Quân với mười Đạo Thánh.
Ngoại lệ duy nhất chính là Khiếu Mang vực.
Binh lực Thiên Cung rót vào bên này cao gấp đôi tình huống bình thường.
Là vì báo thù cho trận ở Ma Hành Tinh Hà sao?
Đó là chuyện không thể nào.
Những nơi Thiên Cung mất đi trong ba ngàn năm nay quá nhiều, Ma Hành Tinh
Hà chả đáng là gì.
Phái thêm nhiều người như vậy chỉ có một lí do duy nhất – Khương Thành.
Bên Tử Tiêu Cung không hề khinh địch, để tiêu diệt một Ẩn Hoàng một thời
này mà thà xuất động nhiều binh lực hơn đến một vực.
Đây cũng là để phòng chuyện ngoài ý muốn.
Thậm chí trước khi xuất chiến, Tâm Đế còn tự mình giao phó – hạ Khiếu Mang
vực là chuyện phụ, giết chết Khương Thành mới là chính!
Chỉ cần giết được Khương Thành thì dù Khiếu Mang vực có không đánh hạ
được cũng coi như thắng rồi.
Vậy nên Sát Vương mới quả quyết lập tức bỏ rơi Thanh Tịch Đạo Thánh đang
hấp hối, Cảnh Vương cũng bỏ tên Mông Đoan Đạo Thánh không còn đường lui
kia lại.
Bởi vì ở trước mặt Khương Thành, bọn họ chẳng đáng nhìn đến.
Khương Thành bất cứ lúc nào cũng có thể tạo ra kì tích, còn mấy người này dù
có duy trì chút tàn hơi, ẩn nấp sống sót thì có sao đâu?
“Khương Thành.”
“Lần này ngươi xong rồi.”
Nghênh đón ngay trước mặt là Sát Vương bên trái và Cảnh Vương bên phải!
Ngay từ đầu lên hai người đã triển khai toàn bộ sức mạnh, không giữ lại chút
nào.
Pháp cảnh có sáu và bảy đồ đằng sáng chói cả hiện trường, lực thiên đạo của hai
người bao trùm Khương Thành.
Đồng thời, Sát Vương cũng sử dụng ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng.
Đạo khí bát giai quẹt một đường tạo ra thế giới sặc sỡ muôn màu.
Lực thiên đạo thậm chí khiến xung quanh tràn ngập trong tiên âm…
Cảnh tượng này gần như khiến cho những tiên nhân đang chiến đấu phải nhịn
không được mà thốt lên.
Cảnh tượng này đối với những Chí Tôn, Đạo Tôn mà nói chỉ là nhìn trong phạm
vi gần mà đã như nhìn thiên uy giáng lâm vậy.
Ánh mắt Khôi Tàng và mấy Đạo Thánh trốn trong đám người cũng kinh sợ vô
cùng.
Thần Quân của Thiên Cung mạnh mẽ hơn bọn họ tưởng rất nhiều.
Khương Thành đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc mở hack trước lúc chết vẫn phải
chiến đấu ứng phó.
Để tránh hệ thống cho là tự sát.
Vậy nên hắn không chút do dự triển khai pháp cảnh có tám trụ căn nguyên của
mình ra nghênh đón.
Ầm!.
Vào khoảng khắc pháp cảnh hai bên va phải nhau, không gian chấn động không
thôi.
Căn nguyên vô tận bắn tung tóe, trào dâng ngợp trời.
Dù cho là những Chí Tôn, Đạo Tôn ở xung quanh hay là thiên quân đều bị chấn
động bay vụt ra.
Rất nhiều người thậm chí còn ngất đi.
Mà thế này chỉ mới là màn khai chiến mà thôi.
Ngay sau đó, hai ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng chính thức giao phong.
Khương Thành lập tức cảm nhận được một bộ phận tiên lực của bản thân bị trói
buộc lại, đó chính là lực thiên đạo của Sát Vương.
Ngoài ra, thân hình hắn cũng đột nhiên cũng nặng nề, như kiểu đến cả việc bay
lên là cơ bản nhất cũng trở nên tốn sức.
Sát Vương là một trong những Thần Quân dưới trướng của Chiến Đế, hắn có
được phần lực thiên đạo liên quan đến Hám Thiên Phủ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những người phía sau đều kinh hãi.
Một người bị hai Thần Quân lão làng đỉnh cao vây đánh, phía sau còn có mười
mấy Đạo Thánh đang giết đến, thế này cũng thảm quá rồi nhỉ?
Sát Vương và Cảnh Vương cười điên cuồng.
“Khương Thành, ngươi cho rằng chỉ có mỗi mình ngươi có kiếm đạo thập tam
trọng sao?”
“Tưởng bọn ta không bằng ngươi hả?”
“Năm ấy chỉ bị cản trở là vụ cá cược nên mói để ngươi chạy nảy thôi.”
Hai người sớm đã muốn giết Thành ca rồi.
Vẫn luôn nghĩ nếu không phải vì vụ cá cược với Tà Tiên giới kia thì căn bản
chẳng đến lượt Khương Thành ra mặt nhiều thế.
“Bây giờ không có vụ cá cược đó bảo vệ nữa…”
“Ngày chết của ngươi đã đến rồi.”
“Các ngươi nói ngược rồi.”
Khương Thành đáp lại một câu, đồng thời mở kĩ năng thiên đạo 2 – lực hám
thiên.
Ngay chốc sau, toàn thân của hắn nhẹ hều.
Hiệu quả trấn áp của lực thiên đạo của Sát Vương đã nhẹ nhàng trở lại.
Đồng thời, có thể hắn phát sáng như ánh mặt trời.
Sự trói buộc của lực thiên đạo quanh người hắn bị ánh mặt tời khia nhanh chóng
thiêu đốt, giải trừ trói buộc tiên lực cho hắn.
“Thế này là không thể nào.”
Hai Thần Quân kinh ngạc hét lên đồng thời.
Cả đời này của hai người chưa bao giờ gặp phải chuyện thế này.
Dù Thần Quân cùng cấp bậc cũng có rèn luyện với nhau nhữn cũng không ai có
khả năng hoàn toàn hóa giải được lực thiên đạo của đối phương, cùng lắm là
ảnh hưởng lẫn nhau.
“Vẫn còn rất nhiều chuyện không thể nào lắm.”
Đối với hiệu quả của lực hám thiên, Khương Thành vô cùng hài lòng.
Phải biết rằng lực hám thiên này của hắn vốn không phải nhờ Thiên Đế cho mà
là hệ thống cấp.
Dù tiến độ chỉ có 25% cũng không bằng hám thiên phủ phiên bản gốc, nhưng
nó lại chứa tất cả các lực thiên đạo trong thể hệ này như trọng lượng, uy áp, khí
thế, lực lượng…
Thứ Sát Vương có chỉ là phần phần trọng lượng mà thôi.
Hơn nữa vì không có hám thiên phủ nên hắn chỉ nắm được chút lông, còn
không bằng 25% của Thành ca bên này.
Bị quật trở lại cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà phàm chuyện có lợi thì cũng sẽ có hại, khuyết điểm lớn nhất của hệ
thống chính là đốt cháy điểm tiên nguyên.
Khi Thành ca nhìn thấy tốc độ bay mất điểm tiên nguyên là một triệu năm trăm
ngàn điểm tiên nguyên một giây, hắn suýt tức xanh ruột, sớm biết thế đã không
tốn sức vậy rồi.
Thúc động lực thiên đạo, hắn hằn học cho hai người này một người một bộ.
Nhất thời, Sát Vương và Cảnh Vương đang chiếm ưu thế lại đột nhiên toàn thân
nặng nền, đến khi từ trên không rơi xuống trăm trượng.
Lần này, đến lượt bọn họ nếm thử hậu quả của việc bị thiên áp.
Hơn nữa không chỉ dừng lại ở đó, hai người không chỉ có cơ thể bên ngoài thôi,
mà cả cơ thể bên trong cũng bị chèn ép nặng nề.
Thậm chỉ đến cả tiên lực, căn nguyên cũng vì thế mà biến dạng.
“Không thể nào!”
Hai người hét lên kinh ngạc.
Khương Thành phía đối diện không hề do dự mà thúc động kiếm đạo thập tam
trọng giết sang.
Cả quá trình tuy phức tạp nhưng thật ra chỉ diễn ra trong có mười mấy giây mà
thôi.
Lúc này, ba Thần Quân của Thiên Cung và hai mươi Đạo Thánh ở phía sau cuối
cùng cũng giết đến.
Lại là cú kích kiếm đạo thập tam trọng, Khương Thành tiếp tục dùng lực hám
thiên chặn lại.
Nhưng lại phát hiện có một vài lực không điều khiển được.
Suy cho cùng thì hắn đâu có lực hám thiên phủ phiên bản gốc, huống hồ gì cảnh
giới cũng không thể chèn ép, muốn một mình ngăn cản sự công kích của nhiều
lực thiên đạo như vậy mà chỉ dựa vào mỗi lực hám thiên thì không thực tế lắm.
“Liều thôi.”
Nghĩ đến điểm tiên nguyên đang bị đốt, hắn thúc động chiêu mới cuối cùng là
hồn tháp tiến công về phía hồn hải của Cảnh Vương.
Triển khai một tầng giao phong khác với kẻ địch.