Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái gì? Để ta làm thay?”

Nam Khâu nhịn không được lắc đầu.

“Ngươi đùa cái này chẳng vui tí nào đâu.”

Là một nhân vật đứng nhì trong Thiên Lư cung, hắn vẫn luôn là một người danh

giá có mặt mũi đấy.

Làm sao có thể bò một vòng rồi sủa tiếng chó được chứ?

Cũng chỉ có mỗi Khương Thành là dám, nếu như đổi thành những Thánh Chủ

khác nhắc đến cái đề nghị này trước mặt hắn thì bây giờ đã thành một cái xác

rồi.

“Ta không hề nói đùa.”

Thành ca vô cùng nghiêm túc lắc đầu.

“Chỉ cần ngươi đồng ý thay thế, vậy thì không chỉ có Thanh Khuyết mà tất cả

những người ở sau lưng hắn kia cũng có thể được miễn hết.”

Hắn vừa nói dứt lời, Thanh Khuyết giống như một người cùng đường lại có lối

thoát, mà ánh mắt sáng rực của đám luyện khí sư ở sau lưng hắn cũng tập trung

hết lên người Nam Khâu, phải nói là chờ mong vô cùng.

Mặt của Nam Khâu lập tức xanh lè.

Giờ phút này, hắn hận không thể băm Khương Thành ra thành trăm nghìn mảnh.

Bởi vì cái câu nói nhìn thì có vẻ rất khoan dung rộng lượng này hoàn toàn là

đang đẩy hắn xuống vực sâu nghìn trượng.

Quả nhiên, Thanh Khuyết lập tức cầu cạnh hắn.

“Nam Khâu đại thần quan, việc nhỏ này ngươi có thể giúp được không?”

Nhỏ ông nội nhà ngươi á, vậy sao ngươi không tự mình lên đi, còn trông chờ

vào ta làm gì?

Hắn không chút do dự lắc đầu, nhún vai với đối phương một cách lực bất tòng

tâm.

“Haizz, Thanh Khuyết đại sư, ta tất nhiên đặc biệt muốn giúp ngươi rồi.”

“Nhưng cái tên Khương Thành này nham hiểm xảo trá, dù cho ta có đồng ý với

ngươi thì cũng vô ích, sẽ chỉ đương không bị hắn đùa giỡn…”

Hắn còn chưa nói dứt lời, kế bên đã truyền tới âm thanh tuyên thệ với lời lẽ

đanh thép của Thành ca.

“Ta xin thề, chỉ cần ngươi thay Thanh Khuyết bò một vòng rồi sủa ba tiếng, cá

cược trước đó lập tức kết thúc, bằng không ta sẽ chết không được yên ổn!”

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc giơ tay phải lên của hắn, Nam Khâu cũng sắp

chửi thề luôn rồi.

Bà mẹ nó, ai mượn ngươi thề vậy, ngươi làm nghiêm túc như thế để làm gì?

Dường như còn lo hắn không tin, sau khi Thành ca bỏ tay trái xuống còn bổ

sung thêm hai câu.

“Mọi người đều nghe thấy hết rồi chứ?”

“Nếu như ta mà nuốt lời, vậy tức là phá vỡ hiệp ước, đến lúc đó mọi người ai

cũng đều có thể ra tay với ta.”

Hắn cũng đã nói đến thế rồi, Thanh Khuyết Thánh Chủ tất nhiên hoàn toàn phó

thác hy vọng lên người của Nam Khâu.

Dù sao người khác nhục nhã cũng tốt hơn là bản thân mình.

Nhưng hắn cũng biết rõ, loại chuyện này có hơi làm khó người khác.

Thế là lập tức hứa hẹn nhiều chỗ tốt.

“Chỉ cần ngươi thay thế ta, ta có thể luyện chế đế khí miễn phí cho ngươi một

lần, luyện đến khi nào thành thì thôi!”

Nam Khâu suy nghĩ lão già này có phải bị bệnh hay không.

Loại chuyện này sao lại có thể trông mong vào người khác chứ?

Huống hồ gì điều kiện này hoàn toàn không có sức hấp dẫn với ta.

Hắn nhẫn nhịn tức giận, giơ bội kiếm của mình lên.

“Ta đã có siêu phàm đế khí rồi, thật xin lỗi, chuyện này ta không giúp được

đâu.”

“Ba lần!”

“Mười lần cũng vô ích thôi, ngươi vẫn nên nghĩ cách khác đi thì hơn.”

Nhớ lại trước kia Nam Khâu sùng bái bản thân mình, rồi bây giờ nhìn lại vào

thời khắc then chốt “thấy chết mà không cứu”, Thanh Khuyết hận đến nghiến

răng.

Nhưng hắn cũng không dám kích thích vị đại thần quan này.

Chỉ có thể tìm kiếm điểm đột phá khác thôi.

“Mệnh Nguyên Chính Thần, mong ngươi nói giúp ta một câu!”

“Thanh Khuyết đại sư à, việc này có hơi làm khó người khác rồi.”

Mặc dù Nguyên Đế cũng tức giận vì sự ngu dốt của Nam Khâu, nhưng hắn cũng

không định để đồ đệ của bản thân thay thế đối phương.

Đồ đệ chịu nhục nhã, mặt mũi của người làm sư tôn cũng mất sạch.

Nếu để truyền ra ngoài, người khác sẽ nói hắn đến cả người của mình cũng

không bảo vệ được.

“Ta không thể nào để đệ tử của bản thân làm loại chuyện này được…”

“Chỉ cần ngươi để hắn thay thế bọn ta, ta lập tức gia nhập Thiên Lư cung!”

Đế khí sư giống như Thanh Khuyết thì hoàn toàn chẳng cần đánh dấu bởi bất kỳ

thế lực nào, bọn họ đi đến đâu cũng đều được tôn làm khách quý cả, cũng

không có tông môn nào có thể bó buộc.

Nhưng bây giờ vì để tránh chịu nhục nhã mà hắn cũng liều luôn.

“Từ nay về sau sẽ trở thành luyện khí sư thuộc quyền của Thiên Lư cung!”

“Ngươi nói có thật không?”

Ánh mắt của Nguyên Đế lập tức sáng lên.

Thậm chí đầu ảnh cũng vặn vẹo, bản thể trực tiếp chạy tới nơi này.

“Thanh Khuyết đại sư, ngươi nên biết sau khi gia nhập Thiên Lư cung, nếu có

luyện khí cho các thần cung và tông môn khác thì đều phải thông qua sự cho

phép của ta!”

“Ta biết.”

Thanh Khuyết nặng nề gật đầu: “Có đồng ý hay không, ngươi quyết định một

câu đi!”

Nhìn thấy bản thể của Nguyên Đế giá lâm, Nam Khâu hốt hoảng, triệt để hoảng

rồi.

“Sư tôn, không thể đồng ý với hắn được!”

“Nếu như ta chịu sỉ nhục sẽ kéo theo cả Thiên Lư cung bị người khác cười

nhạo, chẳng phải ngươi đã nói không thể để đệ tử của mình chịu sỉ nhục như thế

sao…”

Theo hắn thấy, lời ban nãy Nguyên Đế nói, có muốn nuốt lời cũng không được.

Tuy nhiên, hắn đã đánh giá thấp sư tôn của mình.

“Ngươi đã không còn là đồ đệ của ta nữa rồi.”

Không phải là đồ đệ, vậy thì còn mất mặt cái gì nữa chứ.

“Ngươi nói cái gì?”

Mắt của Nam Khâu trừng thật lớn, giống như không dám tin những gì bản thân

nghe được.

Đám người vây xem cũng ngẩn người há hốc miệng.

Đến cả người khởi xướng là Khương Thành cũng kinh ngạc.

Không đến mức như vậy chứ?

Vậy là trục xuất khỏi sư môn luôn à?

Có phải qua loa quá rồi không?

“Lần này ngươi tự ý hành động mà chưa có sự cho phép, gây nên lỗi lớn, vốn đã

không xứng tiếp tục ở lại Thiên Lư cung rồi.”

Nam Khâu không có gì phản bác, hắn trực tiếp lựa chọn chạy trốn.

Đáng tiếc là chỉ uổng công vô ích mà thôi.

“Nghiệt chướng, còn tính trốn tránh trách nhiệm nữa hả!”

Nguyên Đế hừ lạnh móc ngón tay, Nam Khâu vốn đã biến mất trong tầm mắt

của mọi người lại quay trở về chỗ cũ.

Sau đó, xung quanh hắn xuất hiện một lớp màng mỏng trong suốt.

Lớp màng mỏng đó vừa xuất hiện thì đột nhiên chói sáng, hơi thở đạo nồng

đậm không cần cảm nhận cũng tràn đầy ngay trước mắt.

Ánh sáng trắng chói mắt chớp lóe qua một cái rồi thấm vào trong cơ thể của

Nguyên Đế.

Ngay sau đó, Nam Khâu vốn đứng sừng sững trên một rừng cường giả đột

nhiên ngã nhào xuống, giống như mất đi thần cách trong truyền thuyết vậy.

Không bao giờ còn luồng khí chất thần thánh cao quý lúc trước nữa.

Đám tiên nhân vây xem còn chẳng kịp kinh ngạc, tất cả đều sắp bị tình cảnh ở

trước mắt dọa cho té đái ra quần.

“Đạo của hắn bị tách ra thu về rồi.”

“Trời ạ…”

“Đáng sợ vậy á!”

“Hắn toi đời rồi.”

Phần lớn những người ở đây đều là tu thần.

Một Thiên Thần mạnh như Nam Khâu mà nói phế là phế, vậy bọn họ thì sao?

Nguyên Đế hiển nhiên cũng ý thức được nỗi hoang mang lo sợ của mọi người.

“Kẻ này tự ý làm vậy, gây nhiều chuyện ác, ta chỉ là thanh lý môn hộ thôi,

không liên quan đến người ngoài!”

“Những người khác không phải môn đồ của Thiên Lư cung, không cần lo lắng.”

Hắn thậm chí còn sửa chữa lại quan hệ với Thành ca.

“Khương Thành, lần này Nam Khâu gài bẫy ngươi không phải là ý của ta, mong

ngươi đừng hiểu lầm.”

“Thiên Lư cung ta không có địch ý với ngươi!”

Thành ca nhún vai: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, thật ra ngươi có xem ta là kẻ địch

cũng chẳng sao.”

Cũng không phải lần đầu Nguyên Đế chứng kiến tác phong của hắn nên chí có

thể xem như không nghe thấy gì.

Hắn còn bận bắt Nam Khâu phối hợp đây.

Mất đi thần đạo, Nam Khâu thực ra không hề rớt từ Thiên Thần xuống Đạo

Thánh.

Tiên thể, tiên lực và thần hồn cấp bậc Thiên Thần của hắn đều vẫn còn.

Đối với cảm ngộ quy tắc cũng không mất đi.

Hơn nữa những năm này nhận được đạo Mệnh Số từ Nguyên Đế, hắn vẫn luôn

nghiên cứu và cũng đã cảm ngộ được đủ nhiều rồi.

Dựa vào những phầ cứng mạnh mẽ nầy, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, muốn hắn

khôi phục về trạng thái Thánh Chủ đỉnh phong cũng không khó.

Chỉ tiếc là, Nguyên Đế không có cho hắn cái thời gian này.

Vì để sớm hoàn thành nhiệm vụ cho Thanh Khuyết còn gia nhập Thiên Lư

cung, hắn cưỡng chế dùng thần đạo đè ép Nam Khâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK