Suy cho cùng người ta là Tiên Quân, nàng chỉ là Tinh Quân.
Địa vị còn kém một bậc.
“Thu Vũ Tuyền, chúng ta có thể xuất phát rồi!”
Ưng Trì Đạo Tôn đắc chí vừa lòng, đang định mang theo Thu Vũ Tuyền đi về
Kiếm Các bẩm báo.
Nhưng Thu muội tử lại lắc đầu.
“Còn một việc vẫn chưa kết thúc.”
Nàng mang theo ánh mắt uy hiếp nhìn thẳng lên mặt Khương Thành.
“Ngươi nói xem? Khương lão gia thân yêu?”
Tiếng lão gia này rõ ràng là mang theo ý chế giễu.
Cố ý nhắc nhở Khương Thành đừng quên rằng cuộc đánh cược vẫn chưa kết
thúc đâu.
Thành Ca thở dài một hơi.
“Thật sự nhất định phải đuổi cùng giết tận sao? Hiện tại dừng lại vẫn còn kịp.”
“Đây là do ngươi ép ta!”
Thu Vũ Tuyền lạnh lùng cười: “Dừng lại? Ngươi cho ta lý do để dừng lại xem
nào!”
“Từ trước đến nay ta đối đãi ngươi không tệ…”
“Ngươi đối đãi ta không tệ?” Thu Vũ Tuyền bị hắn chọc cười.
Tên này làm sao còn mặt mũi nói ra những lời này?
“Nhanh chóng giao ra Ngọc phù thân phận của ngươi, tiếp nhận kiểm tra, tuyên
bố kết quả cuối cùng!”
Không riêng gì nàng Tiếp Dẫn Tư của Tiên quan cùng các Chí Tôn khác cũng
thúc giục dồn dập.
“Mau giao ra đây đi!”
“Ló đầu là một đao, co đầu cũng là một đao.”
“Dưới tình huống này, ngươi còn muốn trốn tránh sao?”
“Cho dù bọn ta bằng lòng, các tiền bối Đạo Tôn nhiều như vậy cũng sẽ không
bằng lòng!”
Lần tranh cãi này của bọn họ khiến hơn mười vị Đạo Tôn mới đến kinh ngạc vô
cùng.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Người này là ai?”
“Hắn quen biết Thu Vũ Tuyền sao?”
“Khởi bẩm chư vị tiền bối, sự việc là như vậy…”
Lập tức có người bay nhanh đến đem chuyện đánh cược vừa rồi kể lại một lần,
còn kể sống động như thật bổ sung thêm quá khứ Thu Vũ Tuyền bị Khương
Thành “ức hiếp”.
Sau khi nghe xong ánh mắt chư vị Đạo Tôn nhìn Khương Thành, tỏ vẻ không
tốt.
“Ngươi đúng thật to gan lớn mật!”
“Dám bất kính với Thu Vũ Tuyền?”
“Khương Thành? Hình như ta đã nghe qua cái tên này ở đâu đó…”
“Ở chiến khu Vân chiêu kia?”
“Cho dù hắn ở tiền tuyến biểu hiện tốt ra sao, cũng không tư cách vượt lên tuyệt
thế thiên tài - người đã thông Bí cảnh Đăng Thiên!”
“Không sai, trong tương lai Thu Vũ Tuyền nhất định là Đạo Tôn, thậm chí còn
mạnh hơn!”
Ưng Trì Đạo Tôn lại không che giấu lửa giận cùng địch ý của mình chút nào.
“Người của Kiếm Các bọn ta, ngươi cũng dám đắc tội, ngươi thật to gan!”
“Sau này ngươi đừng hòng trở mình!”
Những Đạo Tôn khác tuy rằng không tuyển được Thu Vũ Tuyền, nhưng cũng
không ngại ở đây cùng nàng kết thiện duyên.
“Lần đánh cược này, bọn ta phụ trách làm chứng!”
“Tiểu tử, nhanh giao ra Ngọc phù thân phận của ngươi!”
“Nhất định phải thay Thu Vũ Tuyền chủ trì công đạo!”
Nhìn thấy Khương Thành trở thành mục tiêu công kích của mọi người, những
Tiên quan cùng Chí Tôn ở đây đều lắc đầu.
Tiểu tử này thật sự tiêu rồi.
Ngày đầu tiên mới lên tới đắc tội với nhiều Đạo Tôn như vậy.
Này còn chơi cái rắm?
Sau này nhất định sẽ gặp nhiều gian nan!
Đối mặt với tình huống tuyệt vọng này, vẻ mặt Thành Ca vốn dĩ tẻ nhạt bỗng
nhiên nở nụ cười.
Thậm chí hắn còn vỗ tay.
“Tinh thần các ngươi thật đúng là đáng khen.”
“Một khi các ngươi đã thích xem náo nhiệt như vậy, hay là ta với các ngươi
cũng đánh cược thử?”
Dù sao gần đây cũng đánh cược không ngừng, cứ dứt khoát tiến hành đến cùng
là được rồi.
“Đánh cược với bọn ta?”
“Tiểu tử ngươi đang nói mê cái gì?”
“Ngươi xứng sao?”
“Đúng vậy, ngươi và Thu Vũ Tuyền công bố kết quả đánh cược trước đi, những
cái khác nói sau!”
“Hừ, sau khi công bố hắn lập tức xong đời, còn có cái gì sau này?”
“Chậc chậc chậc…”
Vẻ mặt Thành Ca khinh thường mà nhìn bọn họ một vòng.
“Đừng chỉ làm cái gì chứng kiến, cùng nhau đánh cược một phen, chẳng lẽ các
ngươi không dám?”
Ai mà không biết đây là phép khích tướng.
“Tiểu tử ngươi nói cái gì?”
“Ngươi muốn chết?”
“Ta xem ngươi chán sống rồi!”
“Dám khiêu khích bọn ta?”
Thành Ca ấn xuống phù bảo mệnh lần nữa.
Cho nên trong nháy mắt tiếp theo, đột nhiên xuất hiện một vị thần quân ở giữa
sân.
“Dực Vương!”
“Trời ạ, Dực Vương tiền bối!”
“Bái kiến DựcVương…”
Trừ mấy người Khương Thành, Thu Vũ Tuyền, các Đạo Tôn có mặt ở đây tất cả
đều quỳ xuống.
Những Tiên quan Tiếp Dẫn Tư lại càng nhanh như chớp lăn qua, quỳ đặc biệt
chuẩn.
“Tham kiến Dực Vương!”
Tất cả Tiên quân Tinh quân bao gồm Ưng Trì Đạo Tôn cũng vội vàng khom
người hành lễ.
“Dực Vương, tại sao ngươi đột nhiên tới đây?”
Với tư cách là Tiên quan nhị phẩm, trong bọn họ có vài người vẫn có thể nói
chuyện được với Dực vương.
“Đúng vậy, nơi nhỏ bé như Tiếp Dẫn Tư này, còn không đáng ngươi đích thân
pháp giá tới?”
Ưng Trì Đạo Tôn lại nghĩ đến gì đó.
Liền vội vàng hỏi: “Tiền bối chẳng lẻ là đến vì Thu Vũ Tuyền, chẳng lẽ muốn
đoạt người của Kiếm Các bọn ta?”
“Thu Vũ Tuyền?”
Dực Vương chỉ khẽ nhìn lướt qua, sau đó rời đi.
“Mặc dù thiên phú nàng cao, nhưng chỉ là tiểu bối, còn không xứng để ta đích
thân hỏi đến.”
Hắn thật là có tư cách nói những lời này.
Bởi vì ba tuyệt thế thiên tài năm đó thông qua được Bí cảnh Đăng Thiên, đến
nay cũng không có người nào đạt tới thành tựu của hắn bây giờ.
Huống chi là người mới khởi bước như Thu Vũ Tuyền?
“Vậy ngươi…”
“Ta đến đây vì Khương Thành.”
Hắn vừa dứt lời, tất cả chư vị Đạo Tôn đều sửng sốt.
Khương Thành?
Còn không phải tiểu tử là vừa mới bị tập hỏa kia sao?
Hắn làm sao lại kinh động đến nhân vật cấp bậc này?
Đám người Dao Lang Đạo Tôn càng kinh ngạc hơn.
Cảnh tượng này, giống như đã từng quen biết?
Lúc trước Thích Vương đến cũng vì tiểu tử này, hiện tại Dực Vương đến cũng
bởi vì tiểu tử này?
Sao có thể?
Hắn có tài đức gì?
Chẳng lẽ hắn là con riêng của Thiên Đế hay sao?
Chỉ thấy Dực Vương nhìn chằm chằm Khương Thành, mặt không chút thay đổi
nói: “Bên này ngươi đã xảy ra chuyện gì, sao lại thúc giục tấm phù triện?”
Thứ hắn nói chính là phù bảo mệnh.
Dựa theo sắp đặt của Thiên cung, khi Khương Thành gặp tình huống nhất định
phải chết mới cần thúc giục phù bảo mệnh, sau đó có thể triệu hoán bọn họ -
những đại lão đứng đầu ra bảo hộ mệnh.
Kết quả khi tới đây thấy tiểu tử này lông cũng chưa rớt một cọng, cũng không
giống như là sinh tử nguy cấp.
Thành ca trực tiếp chỉ đám người Ưng Trì Đạo Tôn.
“Bọn họ vừa nãy đều muốn giết ta.”
“Còn nói cái gì làm cho ta ở Thiên cung không lăn lộn nỗi.”
“Ta rất sợ thế nên không cẩn thận liền triệu ngươi tới.”
Trong miệng hắn nói sợ nhưng vẻ mặt nhìn không ra sợ hãi chỗ nào.
Dù sao cũng có chỗ dựa miễn phí, ngu sao mà không cần.
Phù bảo mệnh này, cứ thế bị hắn dùng thành kết quả triệu hoán phù.
“Lại có chuyện này?”
Sắc mặt Dực Vương lập tức liền trầm xuống.
Sự Việc Khương Thành cùng Tà Tiên giới đánh cược, tuyệt đối không xảy ra
vấn đề gì.
Nhóm người này có lẽ chỉ là đe dọa uy hiếp hắn một chút, không nhất định sẽ
thực hiện, nhưng sự việc này tạo thành ảnh hưởng đối với Khương Thành.
Ảnh hưởng tới hắn, thì có khả năng ảnh hưởng đến thắng bại đánh cược trong
tương lai.
Đây là điều Dực Vương không muốn nhìn đến.
“Các ngươi thật đúng là thật to gan!”
“Dám uy hiếp Khương Thành?”
Một thân uy áp của hắn lập tức quét ra ngoài.
Tất cả Đạo Tôn ở đây đều cảm nhận được sự nguy hiểm mãnh liệt buông
xuống.
Ầm ầm ầm!
Kể cả Ưng Trì Đạo Tôn, hơn mười vị Đạo Tôn đồng thời bay ngược ra ngoài,
ngã trên mặt đất.
Chưa kịp đợi bọn họ kinh sợ…
Keng!
Đạo khí sau lưng Dực Vương bay tới.
Chỉ thẳng vào phía trước hơn mười vị Đạo Tôn, sát khí không che giấu chút
nào.
“Là ai cho các ngươi lá gan?”
“Đều muốn chết hả?”