chinh.
Lần trước sau khi tam đại vương triều thống nhất, tộc nhân Thiên tộc được triệu
tập tới từ các nơi vẫn chưa rời đi.
Mà lần này, tất cả những ai đạt đến Địa giai đều đã được chiêu mộ.
Đó là một đội ngũ vô cùng khổng lồ.
Già không tế nhật, không có giới hạn.
Những mà Tinh U quốc sư không hài lòng lắm, bởi vì còn một nhân vật quan
trọng vẫn chưa xuất hiện.
“Cái kẻ có được thân thể của Thần kia vẫn không chịu xuất chiến sao?”
Cuộc chiến ở Tái Nguyên thánh địa lần trước, nếu như không phải có ý chí
Thiên Đạo can thiệp thì Hư Chân Thánh chủ thực sự đã bị Chỉ Dư đánh bại rồi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là bên cạnh có những thiên giai thập
nhị trọng khác hỗ trợ.
Chuyện này đã đủ để chứng minh hiện nay thực lực của nàng mạnh đến mức
nào.
Nguyệt Ảnh Hoàng gật đầu.
“Theo như những gì nàng nói, thân thể Thần của mình cũng là do một tay
Khương Thành tạo thành.”
“Nàng không thể nào ra tay với tên Ma thai đó!”
Trong ánh mắt Tinh U quốc sư lóe lên sát khí lạnh lẽo.
“Bây giờ Thiên tộc đã lại lâm vào thời kỳ nguy cấp tồn vong, làm sao nàng có
thể vì chút ân oán cá nhân mà vứt bỏ lợi ích của Tộc quần không quan tâm
chứ?”
“Được rồi…”
Tinh Diệu Hoàng sâu xa nhìn hắn.
Năm đó, Thần chính là bị tập đoàn nguyên sĩ liên thủ với Thiên Đạo giết chết.
Bây giờ Chỉ Dư kế thừa thân thể của Thần, đó cũng lại là một tai họa ngầm to
lớn trong mắt quốc sư đúng không?
Cuối cùng hắn thở dài một tiếng.
“Chỉ Dư sau này sẽ rõ.”
Kể từ sau lần giết chết hàng triệu Tiên tộc trước đây, nàng đã càng lúc càng xa
bọn họ rồi.
Mà lần Nhật Thực Hoàng xuất chinh Khương Thành đó nàng lại càng đứng ra
phản đối mãnh liệt.
Nhưng mà bị Tinh U quốc sư và một đám nguyên sĩ ngăn cản, hai bên suýt chút
nữa đã bùng nổ chiến đấu kịch liệt.
Sau sự kiện đó, coi như nàng đã bị loại khỏi vòng quyết sách cấp cao.
“Xuất chinh!”
Cùng với tiếng ra lệnh của hắn, đám tộc nhân Thiên tộc phía sau dung nhập vào
trong hư không trời đất, lên đường tiến thẳng về phía Phi Tiên minh.
Trận chiến này cũng chỉ là tình thế bắt buộc đối với bọn họ.
Căn cứ vào thông tin tình báo lần trước, tuy Khương Thành có hai đại chiêu
không hề có đạo lý, nhưng giới hạn năng lực của hắn cũng chính là giết chết
Nhật Thực Hoàng.
Hơn nữa sau khi sử dụng xong đại chiêu, hắn đã hoàn toàn trống không.
Lần trước mà có thêm một vị thiên giai thập nhị trọng thì kết quả cũng sẽ thay
đổi.
“Chỉ Dư không xuất chiến cũng không ảnh hưởng gì.”
“Trận chiến này, chúng ta chắc chắn sẽ dành chiến thắng!”
Vào thời điểm bọn họ nghĩ như vậy, ở phía trước bỗng nhiên xuất hiện một
bóng dáng quen thuộc.
Khi nhìn thấy người này, đại quân khổng lồ của Thiên tộc bắt đầu dao động.
Rất nhiều tộc nhân Thiên tộc vốn ký thác linh ý vào hư không gấp rút hiện thân.
“Thu Vũ Tuyền!”
“Thu thần nữ!”
“Ôi trời ơi, thì ra Thu thần nữ thực sự vẫn còn ở đây!”
“Ô ô ô, thật tốt quá…”
Ở Thiên tộc, mặc dù Thu Vũ Tuyền không chỉ huy đại quân gì cả, cũng không
đảm nhiệm chức quan gì, nhưng địa vị của nàng đã vượt xa mấy vị hoàng giả và
quốc sư.
Có thể nói không gì sánh nổi!
Lần trước Tinh U quốc sư còn nói nàng công thành lui thân, kể từ đó đã biến
mất khỏi thế giới này rồi.
Hôm nay Thu Vũ Tuyền lại xuất hiện lần nữa, coi như đã vả vào mặt hắn.
Nhưng mà năng lực ứng biến vãn tôn của lão già này cũng rất mạnh.
Hắn lập tức xoay người, hô to về phía mọi người.
“Thần thai chính là khắc tinh bẩm sinh của Ma thai!”
“Hiện nay Ma thai làm dữ, Thần thai lại giáng lâm lần nữa, chính là để giúp
chúng ta tiêu diệt Ma thai đấy!”
Xoạt!
Toàn trường vang lên tiếng hoan hô rung trời.
Giờ phút này, sĩ khí của đại quân Thiên tộc đã đạt đến mức đỉnh điểm.
Tinh Diệu Hoàng vốn tâm trạng không tốt cũng không nhịn được nữa nhếch
khóe miệng lên.
“Vũ Tuyền, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu?”
“Chẳng lẽ lại bị thương, đến chỗ bí mật trị thương hay sao?”
Hắn vừa cười nghênh đón vừa cố tình oán trách: “Thật ra bọn ta sẽ không làm
hại ngươi, cần gì phòng bị như thế chứ?”
Nhưng ngay sau đó, Nguyệt Ảnh Hoàng lập tức tóm lấy hắn một cái.
“Có gì đó không đúng!”
“Không bình thường như thế nào?”
“Thiên Đạo!”
Vẻ mặt Nguyệt Ảnh Hoàng trở nên nghiêm trọng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm
người phụ nữ không có chút biểu cảm nào trên gương mặt ở trước mắt, thậm chí
ngay cả ánh mắt nàng cũng có chút trống rỗng.
Mặc dù vẫn là dung nhan tuyệt mỹ quen thuộc đó, những dường như đã biến
thành một người khác.
“Trên người nàng có khí tức của Thiên Đạo!”
“Cái gì?”
Tinh Diệu Hoàng đột nhiên giật mình, nhìn kỹ lại, là sự thật phải không?
Lúc này, Thu Vũ Tuyền quả thực giống như hóa thân của Thiên Đạo.
Không sống không chết, không vui không buồn.
Từ ánh mắt trống rỗng đó, tất cả những gì bọn họ nhìn thấy chỉ là sự thờ ơ.
Ở trước mặt nàng, mình giống như chỉ là một đám bụi mà thôi.
Khác biệt hoàn toàn với khí chất trước đây.
“Tại sao có thể như vậy chứ?”
Tinh Diệu Hoàng khó mà chấp nhận được.
Dù sao Thiên Đạo cũng trợ giúp bên Tiên tộc chứ không phải là bạn của Thiên
tộc.
“Vũ Tuyền, ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ lần trước ngươi bị Thiên Đạo ám toán
rồi sao?”
Sau khi động viên tinh thần của mình bằng sự xuất hiện của Thu Vũ Tuyền,
cuối cùng Tinh U quốc sư cũng nhận ra điểm khác thường.
Hắn híp mắt, cẩn thận cảm nhận khí tức Thiên Đạo trên người nàng.
Bỗng nhiên hắn lắc đầu: “Không, không đúng…”
“Nhất định là có chỗ nào không đúng rồi.”
Giọng điệu của hắn cũng trở nên cao vút, giống như đã phát hiện ra chuyện gì
đó phá bỏ lẽ thường, trong ánh mắt ngập tràn vẻ khó có thể tin nổi.
“Sai rồi.”
“Sai cả rồi…”
Tinh Diệu Hoàng và Nguyệt Ảnh Hoàng không khỏi cau mày.
“Tinh U quốc sư, ngươi đang nói cái gì vậy?”
“Cái gì sai chứ?”
Vẻ khó tin trong mắt quốc sư dần biến thành kinh hãi.
“Sai rồi, xem ra sai lầm rồi…”
“Năm đó, Thần thai và Ma thai đã giáng xuống cùng một lúc.”
Hắn ngơ ngác nhìn bóng dáng quen thuộc mà xa lạ ở phía trước, lẩm bẩm tự nói
một mình.
“Ta đã kiệt quệ tâm huyết, suy diễn ra ba hình ảnh trong tương lai.”
“Thu Vũ Tuyền giết chết Thái Vũ Thánh chủ.”
“Khương Thành giết chết nguyên sĩ của tộc ta.”
“Đại quân Thiên tộc gặp phải tai hoạ ngập đầu!”
“Cũng vì vậy, ta nhận định Thu Vũ Tuyền là Thần thai, Khương Thành là Ma
thai.”
“Với Thu Vũ Tuyền thì ủng hộ lôi kéo hết sức, còn với Khương Thành thì ôm
thái độ toàn lực giết chết.”
Tinh Diệu Hoàng và Nguyệt Ảnh Hoàng đều có bộ dạng sợ hãi giật mình, đã
nghe ra ý của hắn rồi.
“Ngươi nói sai rồi, chẳng lẽ Thần thai và Ma thai bị ngược rồi sao?”
Tinh U quốc sư ngẩn người nhìn Thu Vũ Tuyền ở đối diện, nhìn nàng chậm rãi
giơ cánh tay phải trắng muốt như ngọc lên.
“Hình ảnh thứ ba sẽ xảy ra ở đây.”
“Cái gì?”
Tinh Diệu Hoàng và Nguyệt Ảnh Hoàng gần như bị hắn chọc cho tức khóc.
Chuyện như thế này cũng có thể làm sai được sao?
Theo ý ngươi thì Khương Thành mới thật sự là Thần thai?
Vậy Nguyệt Hoàn quốc sư có thân phận bị thay thế nói đúng rồi!
Chết tiệt, ngươi nói sớm đi chứ!
Nói sớm thì chúng ta nào có đến mức quyết liệt với hắn, ồn ào cho tới tình trạng
hôm nay chứ?
Hai người thân là hoàng giả cũng rất có trách nhiệm.
Bọn họ vừa thúc giục linh ý chủ động nghênh đón vừa nhanh chóng hạ lệnh cho
đại quân ở phía sau.
“Chạy mau!”
“Các ngươi mau trốn đi!”
“Kiếm kia của nàng chỉ có một đường, phân tán ra!”
Chẳng qua lần này bọn họ lại sai lầm rồi.
Thu Vũ Tuyền một thân ý chí Thiên Đạo cuối cùng cũng vung tay phải ra.
Năm đường kiếm ngắt quãng được vẽ ra về phía đại quân của Thiên Đạo ở
trước mặt.
Mà khi lan tràn đến trước mặt mọi người thì cũng đã trở thành vô số đường
gạch đan xen khắp nơi.
Trong phút chốc, trời đất sụp đổ, toàn bộ bầu trời giống như bị cắt thành từng
mảnh vụn.
Ở trong đó, cho dù là thiên giai thập nhất trọng hay địa giai nhất trọng, tất cả
đều chỉ có một kết cục —— Chết!