Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mọi người an tâm chớ có nóng nảy.”

Ca đây đã quen với mọi hoàn cảnh, nên rất nhanh đã thích ứng.

Nhìn về phía mọi người, còn xua tay tỏ ý vấn đề không lớn.

“Chờ ta thăng cấp trước đã, mấy ngày nữa ta lại lên.”

Mọi người suýt chửi bậy hắn trong vô lực.

“Ngươi mới là Đế Cảnh tam trọng hậu kỳ, mấy ngày nữa là có thể lên sao?”

“Trong thời gian vài ngày mà đột phá hai đại cảnh giới, ngươi còn dám khoác

lác.”

“Vốn tưởng rằng ngươi tốt xấu gì cũng có thể lên được một cấp, kết quả ngươi

ngay cả vào còn không vào được.”

“Ngươi đừng cố chống đỡ nữa, không được chính là không được.”

“Đúng thế, ngươi là người của Dị giới còn muốn chạy đến Băng giới bọn ta làm

màu, ý nghĩ hão huyền.”

Đối với lời nói của những người này, Thành ca tự động ngăn cách.

Hắn định dẫn theo Cung Tình xuyên qua đám người, tìm một nơi yên tĩnh để

“uống thuốc” trước đã.

Kết quả là còn chưa đợi hắn đi ra ngoài, đã có người ngăn cản lại.

“Sao? Ngươi còn muốn đi?”

Nhưng đã thấy mười mấy tên tu sĩ Đế Cảnh lục trọng chặn trước mặt hắn, người

dẫn đầu đã đạt tới Đế Cảnh thất trọng.

“Ngươi đại náo Phi Tuyết vực, đây là đang chống lại Băng Cung bọn ta!”

Cung Tình bên cạnh vội vàng truyền âm: “Hắn là Nhuế Vũ của Băng Cung, là

Đế Cảnh thất trọng sơ kỳ, sức mạnh Thông Thiên, tuyệt đối không được đắc

tội!”

“Cúi đầu trước đã, vượt qua được lần này, cúi đầu với Đế Cảnh thất trọng, sẽ

không mất mặt chút nào.”

Nàng rất lo Thành ca sẽ giống với mấy lần trước, hung hăng động thủ.

Nhanh chóng dồn hết tâm trí khuyên hắn trước tiên nhịn một chút.

“Không phải ngươi muốn vào Băng Nguyên Cốc sao, gây thêm rắc rối sẽ ảnh

hưởng đến việc chính.”

“Cho dù ngươi thật sự tạo ra kỳ tích mà giết được hắn, sau đó Băng Cung cũng

sẽ đuổi giết không ngừng, không cần thiết.”

Sâu trong lòng, nàng căn bản không cho rằng lần này Khương Thành còn có thể

tạo ra kỳ tích.

Thực lực của đối phương quá mạnh.

Vô cùng nghiêm trọng!

Trong khoảng thời gian này đi theo Thành ca, nàng luôn bình tĩnh và trầm lặng,

cũng có chút không chịu nổi cấp độ của kẻ địch đang không ngừng thăng cấp.

Từ lúc bắt đầu chỉ là Đế Cảnh nhị trọng tam trọng, chỉ mới qua một tháng, đã

phải đối mặt với Đế Cảnh thất trọng.

Với lời khuyên bảo của nàng, Thành ca không tỏ rõ ý kiến.

Hắn thực sự vội đi thăng cấp, sau đó lại quay về leo lên thang băng làm màu,

không muốn lãng phí thời gian làm việc khác.

Nhưng bao kinh nghiệm giao tới cửa không lấy, thì sẽ gặp phải thiên lôi đánh

xuống.

Còn không đợi hắn mở miệng nói, bên cạnh bỗng nhiên lại có mấy người bay

tới.

“Nhuế Vũ, tính cả bọn ta nữa chứ!”

“Ha ha, thật là cơ hội hiếm có!”

Sắc mặt Cung Tình lại biến đổi, trực tiếp hô không ổn: “Nguy rồi, đây là Vưu

Toàn, cũng là một vị cao thủ Đế Cảnh thất trọng của Băng Cung!”

Nhuế Vũ ngược lại có chút khó chịu: “Vưu Toàn, ngươi nhúng tay vào làm quái

gì?”

Vưu Toàn cười ha ha: “Cùng nhau lập công đi, ngươi cũng không thể ăn một

mình chứ!”

Khương Thành là người Băng Cung hạ lệnh phải bắt.

Hiện tại khắp giới đều đang tìm kiếm.

Bắt được hắn, giống như lập được một đại công.

Cơ hội này, bọn họ sao có thể để vụt mất được?

Đương nhiên là cướp ra mặt.

“Người của Dị giới đến Băng giới bọn ta, vậy mà còn dám kiêu ngạo như vậy?”

“Lẽ nào ngươi không biết nên ngó trước ngó sau thế nào ư?”

Thành ca mơ hồ hỏi một câu: “Không biết, không thì các ngươi làm mẫu cho ta

một chút?”

“Ngươi nói cái gì?”

Sắc mặt Nhuế Vũ và Vưu Toàn nặng trĩu, mười mấy tên Đế Cảnh lục trọng chịu

sự quản lý của Băng Cung cũng đánh trống reo hò ầm ĩ ở phía sau.

“Muốn chết sao?”

“Đã bị bao vây rồi, còn dám ngông cuồng như vậy?”

“Giết hắn!”

“Tiêu diệt hắn!”

Ngay cả mấy tu sĩ khác ở bên cạnh, cũng nhíu mày lại.

Tên này có phải ngốc hay không?

Là một người của Dị giới, sau khi thân phận bại lộ không né không ẩn trốn,

chuồn khỏi nơi nhiều người này cũng coi như thôi đi.

Bây giờ bị chặn lại, còn dám mở miệng nói lời ngông cuồng.

Đúng là chê chết không đủ nhanh mà!

“Thật là đang chết!”

Nhuế Vũ và Vưu Toàn sát ý khắp người, hoàn toàn không che giấu.

Mười mấy tên cao thủ Đế Cảnh lục trọng còn lại đều tản ra, cùng nhau bao vây

Thành ca và Cung Tình.

“Không riêng gì Khương Thành, Băng nữ bên cạnh hắn cũng phải bắt!”

“Đúng vậy, Băng nữ này lại dám đi cùng với kẻ địch Dị giới, đây là phản bối

toàn bộ Băng giới!”

Tiêu rồi.

Trái tim Cung Tình hoàn toàn nặng trĩu.

Mấy lần nguy cơ trước kia còn nói được, Khương Thành thật sự muốn chết,

cùng lắm thì nàng đổi một nơi tiếp tục sống.

Lần này không giống vậy nữa.

Người của Băng Cung đã buộc cho nàng tội danh thông đồng với địch, cho dù

nàng có thể sống tiếp, tương lai ở Băng giới cũng nhìn thấy toàn là địch, sẽ

không có chỗ dung thân.

Thành ca vốn dĩ không coi trọng nhóm người trước mắt này.

Nghe thấy Cung Tình bị cuốn vào, không khỏi thở dài.

“Những người ở Phi Tuyết vực đều là ta giết, nàng chỉ là một vật trang sức bên

cạnh ta mà thôi, cũng chưa từng đánh ai.”

“Các ngươi cần gì phải làm khó một vật trang sức chứ?”

Mặc dù biết rõ hắn đang suy nghĩ cho mình, Cung Tình vẫn là dở khóc dở cười.

Bị miêu tả thành một vật trang sức, dường như bất kể thế nào cũng không vui

mừng nổi!

“Làm khó hay không, ngươi nói không tính!”

Nhuế Vũ lạnh lùng cười: “Nàng đi cùng với ngươi, chính là tội ác tày trời, đời

này cũng xem như kết thúc rồi!”

“Vậy sao?”

Khương chưởng môn mỉm cười, sau đó hướng ra xa gào to một tiếng.

“Ở đây còn có thành viên Băng Cung nào khác muốn lập công hay không, tất cả

đến đây đi.”

“Cơ hội tốt như vậy, đi ngang qua chớ có bỏ lỡ!”

Không ai hiểu lời này của hắn là có ý gì.

Thế nào, ngươi còn chê đối thủ không đủ nhiều?

“Là ta, thế nào?” Trong đám người lập tức có một tên tu sĩ Đế Cảnh lục trong

bay tới.

“Lão tử cũng thế!”

“Vốn dĩ bổn toạ lười ra tay, nhưng đây là ngươi tự tìm đến!”

“Hừ, đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, vậy thì ta cũng tiễn ngươi một đoạn

đường.”

“Ôi, cần gì chứ, hà tất phải khiến bản thân đau đớn?”

Một thành viên khác của Băng Cung bay tới.

Sau chốc lát, người trước mặt Thành ca từ mười mấy tên, đã biến thành hơn hai

trăm tên.

Băng Cung quả nhiên là lớn mạnh, trong hơn hai trăm người này, người yếu

nhất cũng là Đế Cảnh ngũ trọng sơ kỳ rồi.

Có hơn trăm người đạt tới Đế Cảnh lục trọng, Đế Cảnh thất trọng cũng tăng

thêm tới ba người.

Mà hiện tại, hơn hai trăm người này tất cả đều bao vây hắn nhìn chằm chằm

như hổ đói.

“Hết rồi sao?”

Dường như Thành ca còn không thoả mãn lắm.

“Không phải Băng Cung cũng được, chỉ cần muốn giết bọn ta, đều có thể đứng

đây.”

“Ta còn muốn xem xem rốt cuộc có bao nhiêu.”

Đám người lại một trận xôn xao.

Nhuế Vũ cầm đầu ở đối diện vẫn chưa ngăn cản, mà giống như đang xem

truyện cười.

Hắn kỳ thật cũng muốn xem xem có bao nhiêu người của Băng Cung hưởng

ứng.

Mà trong đám người gây rối, rất nhanh lại có những người khác bay đến.

“Tính cả ta đi!”

“Ta thấy người của Dị giới đã khó chịu rồi!”

“Băng Cung có lệnh, sao dám không theo?”

“Nếu ngươi đã muốn chết, vậy thì ta tác thành cho ngươi.”

Sau một lát, những người của Băng Cung bay đến bên cạnh, lại nhiều thêm năm

trăm người.

Còn những cao thủ còn lại, hoặc là lười giao du với kẻ xấu, hoặc là không có

hứng thú, có thể là cảm thấy giết hai người như vậy, căn bản không cần mình

phải ra trận.

Vì thế tất cả lùi ra xa.

Đến lúc này, cục diện cũng xem như là rõ ràng.

Một bên hai người, một bên 742 người.

Một bên có ba tên Đế Cảnh thất trọng, một bên chỉ có một Đế Cảnh tam trọng

thêm một Đế Cảnh nhị trọng.

Sự khác nhau đến nỗi nam mặc nữ lệ.

Dù cho trước kia Thành ca có chiến tích chém chết Vực chủ, ngoài mặt mọi

người vẫn là cảm thấy quá hoang đường, hoang đường giống như một màn hài

kịch.

“Không có thịt gà nào khác… muốn lập công khác sao? Khương chưởng môn

nhìn xung quanh hàng ngàn vạn người xem náo nhiệt, vẫn có chút không thoả

mãn lắm.

Có điều đáng tiếc là, lần cuối cùng này không có rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK