Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Với thực lực của vị Khương tiền bối kia thì những quyển công pháp cấp thấp

kiểu như này của chúng ta cùng lắm chỉ ba ngày là xem hết rồi chứ nhỉ?”

“Đúng đó, biết bao nhiêu ngày rồi?”

Rất nhiều người dần dần đã nhận ra có gì đó không đúng.

Nhưng bởi vì lúc trước hình tượng của Khương Thành quá cao.

Là thế ngoại cao nhân đó!

Tông Phiêu Vương phải nói ngon nói ngọt hết lời mới mời đến được.

Bọn họ vẫn không muốn tin vào cái sự thật ngày càng rõ ràng kia.

“Có phải Khương tiền bối quên rồi hay không?”

“Chắc sẽ không đâu?”

“Cho dù quên đi nữa thì hiện giờ đã qua nhiều ngày như vậy rồi chắc hẳn cũng

nên nhớ ra rồi chứ?”

“Đúng vậy, tiền bối như hắn gạt chúng ta làm gì chứ!”

Bỗng nhiên có người làm vẻ mặt cổ quái nói: “Các ngươi nói, có khi nào là, ý ta

là có khi nào…”

“Lần trước hắn chỉ là vì muốn gạt Toái Linh phiến của chúng ta không?”

Vừa dứt lời, mọi người đều biến sắc.

Thật ra bọn họ cũng đã từng có suy đoán này.

“Không thể nào!”

Cảnh Huyền nhảy ra.

Lớn tiếng nói: “Tuyệt đối không thể nào!”

“Công pháp cao giai của Khương tiền bối là hàng thật giá thật đó, lần trước các

ngươi cũng nghe thấy rồi mà.”

“Một cao nhân giống như hắn còn cần phải tham Toái Linh phiến của chúng ta

hả?”

“Đúng vậy đó, cần một hai phần Toái Linh phiến thì còn có thể hiểu được,

nhưng cần nhiều như vậy cũng đâu có tác dụng gì đâu chứ, hắn tham cái gì

chứ?”

Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng của bọn họ vẫn đang rất bồn chồn.

Lại qua thêm vài ngày nữa, vẫn không thấy bóng dáng của Khương Thành đâu,

ngay cả hai giáo viên cũng ngồi không yên.

“Kỳ lạ quá rồi đấy?”

“Ta hơi nghi ngờ rồi, hắn thật sự là một cao nhân ẩn thế hả?”

“Nghĩ kỹ lại, ngoài mấy câu công pháp kia thì thật ra chúng ta vẫn hoàn toàn

chưa thấy hắn ra tay.”

“Không thể nào đâu…”

Rất nhiều người đều bắt đầu luống cuống.

“Hay là chúng ta đi hỏi lão tổ tông một chút, có phải thật sự đã mời tới một vị

Khương tiền bối như vậy hay không?”

Rất đáng tiếc là bọn họ không thể trực tiếp gặp Tông Phiêu Vương.

“Gần đây lão tổ tông đang bế quan, đến Lễ Thiên Kỳ mới xuất quan.”

Vì để tránh bị Khương Thành giở trò xảo trá nên Tông Phiêu Vương trực tiếp

trốn đi luôn rồi.

Bọn họ cũng hỏi thăm những tiền bối khác nhưng không có một ai từng nghe

nói về một người như Khương Tuấn Soái.

Lần này thì vui rồi.

“Cái gì?”

“Hắn thật sự là một tên lừa gạt sao?”

“Gian tế! Tên này tuyệt đối là gian tế!”

“Đáng chết, thế mà hôm đó chúng ta lại tôn kính một tên gian tế đến vậy, đáng

hận thật mà!”

Cảnh Huyền lúc trước dẫn đầu giờ đây suýt chút bị tức đến nổ tung.

Hắn hồn nhiên quên mất bản thân đã từng chính miệng nói ra câu “Ai nói

Khương tiền bối là gian tế thì người đó chính là gian tế”.

Sắc mặt của đám cao thủ trong vương phủ cũng vô cùng khó coi.

“Có một người ngoài lẫn vào trong vương phủ của chúng ta, còn lừa mất hơn

năm trăm Toái Linh phiến?”

“Quả thực là vô cùng nhục nhã!”

“Không thể tha thứ!”

“Tra! Lục soát! Đào ba thước đất cũng phải tìm bằng được tên vô liêm sỉ này

cho ta!”

Vài nhị đại thế tử của vương phủ tức giận ra lệnh, ngay lập tức toàn bộ Tông

Phiêu Vương phủ đều gà bay chó chạy.

Không chỉ riêng ở bên trong vương phủ, mà ngay cả bên ngoài cũng triển khai

hành động lùng bắt rầm rộ.

Chỉ tiếc là cũng chẳng có tác dụng gì.

Biệt viện mà Tông Phiêu Vương sắp xếp cho Khương Thành cũng được xem

như là một cấm địa bí mật ở trong vương phủ này.

Ngoài mấy tên nhị đại thế tử thì hoàn toàn không một ai biết.

Mà trong nhận thức của mấy tên thế tử này thì cái biệt viện kia là một trong

những nơi bế quan của Tông Phiêu Vương, vậy nên bọn họ cũng không dám đi

vào quấy rầy.

Thế là dù bận rộn hơn mười ngày, bọn họ cũng không thu hoạch được gì.

Cuối cùng chỉ có thể nhéo lỗ mũi tự nhận bản thân xui xẻo mà thôi.

Cứ như vậy, sau khi một tháng qua đi, rốt cuộc Thành ca cũng hấp thu xong hơn

năm trăm Toái Linh phiến.

Ý chí công pháp ở bên trong Toái Linh phiến cấp thấp và trung giai kém hơn

cao giai rất nhiều.

Nhưng chất lượng cũng không bằng số lượng, sau khi hấp thu hết toàn bộ, cảnh

giới Linh Ý của hắn đã tăng từ Địa giai tam trọng lên tới Địa giai thất trọng.

Hiện giờ cường độ ý thức của hắn so với lúc vừa đến cái thế giới này quả thật

không có cách nào bì được.

Thậm chí hắn còn hoài nghi, nếu tương lai hắn tỷ thí thần hồn với những Tiên

nhân khác thì dù cho hồn hải của bản thân bị phá hủy, hắn cũng vẫn có thể bình

tĩnh tỉnh táo như thường.

Và một chỗ tốt khác khi Linh Ý lớn mạnh đó là quan hệ của hắn với thiên địa

xung quang ngày càng thân mật hơn.

Hiện giờ hắn đã không còn cần thôi thúc thần hồn và căn nguyên nữa rồi, chỉ

cần một ý niệm là đã có thể điều động lực thiên địa trong chu vi mười mấy dặm

quanh đây rồi.

Nếu như lại học thêm vài kỹ xảo thao túng của Thiên Tộc, vậy thì những lực

thiên địa này sẽ có thể dễ dàng trở thành những công kích đầy mạnh mẽ.

Theo một nghĩa nào đó thì nó cũng được xem như là thiên uy.

“Đáng tiếc dùng hết Toái Linh phiến mất rồi.”

“Phải nghĩ cách đến những nơi khác kiếm thêm mới được.”

Khương Thành cũng biết, không thể nào dùng lại cùng một cách với Tông

Phiêu Vương phủ được.

Dẫu sao người ta cũng không phải là kẻ ngốc để mà ngã tới hai lần trong cùng

một cái hố.

Và thế là hắn mở ra kỹ năng ẩn thân của hệ thống, chạy ra ngoài lặng yên không

một tiếng động.

Ca này cũng rất có tự giác, biết được nếu bây giờ mà hiện thân thì chắc chắn sẽ

phải nghênh đón vây công.

Sau khi rời khỏi vương phủ, hắn đưa mắt nhìn đường cái phồn hoa của Hoàng

thành, âm thầm suy nghĩ mục tiêu kế tiếp nên chọn vương phủ nào đây.

Nếu như Tinh Diệu Hoàng và những Vương gia khác biết được suy nghĩ lúc này

ở trong lòng hắn, đoán chừng sẽ tức đến thở phì phò mất.

Cũng cùng là Thần thai, vì sao cách làm người lại khác xa đến vậy chứ?

“Chọn tiếp một cái vương phủ cũng không khó gì.”

“Nhưng cùng một chuyện lại xảy ra tại một vương phủ khác, vậy chắc chắn sẽ

náo động toàn thành mất, đến lúc đó tất cả vương phủ đều sẽ có đề phòng.”

“Chuyện làm ăn này cùng lắm chỉ có thể làm thêm một lần nữa mà thôi, thế thì

phải chọn một mục tiêu nào béo tốt mới được.”

Tầm mắt của hắn cuối cùng đã khóa tại những bức tường cung điện trùng điệp

thoắt ẩn thoắt hiện nhưng lại rạng rỡ ánh sao ở trên bầu trời nơi phương xa kia.

Nơi đó là Hoàng cung của vương triều Tinh U.

“Không biết trong Hoàng cung có lớp học tương tự như vậy không nữa.”

“Tử đệ hoàng thất học tập, Toái Linh phiến được dùng hẳn là cao cấp hơn chứ

nhỉ?”

Tiếp tục mở ẩn thân ra, hắn rất nhanh đã bay đến bên ngoài cổng chính của

Hoàng cung.

Ở đây có một đống cấm vệ Thiên Tộc gác cửa thành.

Thế nhưng Thành ca ỷ vào kỹ năng ẩn thân nên cái gì cũng chẳng sợ, hắn cứ thế

mà thản nhiên xuyên qua ngay chính giữa cửa lớn.

Trong lòng còn đang oán thầm nữa kìa.

“Thiên tộc này cũng sơ ý quá chứ nhỉ?”

“Một nơi quan trọng như thế mà đến cả đại trận và cấm chế cảnh giới cũng

không có?”

“Vốn dĩ ca còn tính phô bày tay nghề phá trận nữa kìa.”

Hắn không hề biết khoảnh khắc mà bản thân vừa bước vào cửa cung, thật ra đã

bị cao thủ vô cùng mạnh là Tinh Diệu Hoàng nhận ra rồi.

Không riêng gì Tinh Diệu Hoàng mà mười mấy cao thủ Thiên giai cửu trọng,

thập trọng tọa trấn ở trong Hoàng cung cũng đều cảnh giác hẳn lên.

“Lực thiên địa ở bên kia không bình thường.”

Mười mấy ý niệm ở gần đó va chạm với nhau, rất nhanh đã trao đổi cách không.

Cái này cũng không phải là thần hồn truyền âm, nhưng lại có công dụng giống

như nhau.

“Có người trà trộn vào đây!”

“Đúng là to gan lớn mật mà, là ai hả?”

“Không cần biết hắn là ai, cứ bắt lại trước rồi nói sau!”

“Tự ý xông vào Hoàng cung, giết không tha!”

Chung quy Khương Thành vẫn quá ngông nghênh rồi.

Hắn nghĩ rằng hệ thống ẩn thân không gì là không làm được, bởi vì những cấm

vệ ở của kia cũng không hề phát hiện hắn đến.

Nhưng hắn đã quên mất đến ý niệm mà Thiên Tộc còn tu luyện được, mà cả

Hoàng cung này cũng đã sớm là vùng trời riêng của Tinh Diệu Hoàng rồi.

“Là Khương Thành.”

Mặc dù hắn cũng không nhìn thấy được mục tiêu, nhưng hắn có thể thông qua

sự biến hóa ở trong vùng thiên địa này để mà trực tiếp mô phỏng suy đoán dung

mạo của Khương Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK