Huyền, Ngân Huyền phía sau Kim Không, cũng là sắc mặt ảm đạm
Tứ tộc tồn tại cùng lúc cũng đã mấy trăm triệu năm rồi, trước kia vẫn luôn
ngang vai ngang vế.
Ai mà cam tâm tình nguyện làm chư hầu của người khác, dựa dẫm vào người
khác chứ?
Chỉ là không còn cách nào, vị Đế Tôn đó quá mạnh, không thể phản kháng lại
được.
Kim Không không hề nói quá một chút nào, bây giờ lại đã qua hàng trăm triệu
năm, vị Đế Tôn đó rất có khả năng đã trở nên thâm sâu khó lường rồi.
“Các hạ bây giờ nên biết là, hậu quả của việc trở thành kẻ địch của tộc ta rồi
chứ?”
Phản ứng của mọi người, kiến Kim Không rất hài lòng.
“Bây giờ thu tay lại, có lẽ Đế Tôn của tộc ta còn không truy sát đến cùng, các
hạ còn có cơ hội thoát được một mạng.”
“Nếu như chấp mê bất ngộ, vậy e rằng là các hạ sẽ không sống được mấy năm
nữa đâu.”
Điều hắn mong muốn bây giờ, vẫn là bản thân có thể tiếp tục sống.
Còn về sau khi trở về…
Vậy thì đương nhiên phải thêm mắm thêm muối, phải hình dung Tà ma dị giới
này tà ác hơn gấp mười lần, nhất định phải khuyên Đế Tôn đại nhân triệt để
nghiền thây hắn thành vạn đoạn, để rửa nhục cho hôm nay.
“Uầy, không ngờ rằng Đế Tôn này của các ngươi cũng thật là có chút bản lĩnh.”
Thành ca vừa nghe đã hiểu rồi.
Cái gọi là Đế Tôn này chính là vị diện chi tử có khuôn mẫu nhân vật chính.
Loại người này khi mà nổi lên, các loại bảo vật mỹ nữ tự động tìm đến, thử
thách cảnh giới càng lớn là tiêu chuẩn cơ bản nhất, cho dù là gặp phải nguy cơ
gì cũng đều có thể hoá giải một cách thần kỳ.
Cái này nếu như mà không thể lớn mạnh, vậy thì không bình thường rồi.
Nhưng mà, vị diện chi tử cũng có mạnh có yếu.
Có người thì số phận nhanh kiệt quệ, chỉ là ở Hạ giới xưng hùng mà thôi.
Có người thì có thể vượt qua vị diện tiếp tục đi tiếp một cách thần kì.
Đế Tôn này của Kim Huyền tộc, có lẽ được xem như là loại đạt trình độ cao
nhất trong các vị diện chi tử rồi, liên tục phát triển tới mức mạnh nhất của
Huyền giới.
“Các hạ hiểu được thì tốt!”
Kim Không cảm thấy đã đạt được hiệu quả rồi.
Huyền giới chính là thiên hạ của Kim Huyền tộc, ở đây chỉ có Kim Huyền tộc
chi phối phần của người khác, không tồn tại nhân vật nào có thể uy hiếp tới bọn
họ.
Nói xong, hắn liền dự định rút lui khỏi nơi này, tạm thời giữ lấy cái mạng trước
đã.
Nhưng mà hắn vừa mới động đậy, Thành ca đã xuất hiện đột ngột đối diện hắn.
“Ngươi muốn đi đâu?”
“Ơ.”
Kim Không sững sờ, phát hiện chuyện xảy ra có chút lệch lạc với mong đợi của
mình.
Hắn dè dặt nói: “Vừa nãy chỉ là hiểu lầm, ta bây giờ dự định rời khỏi chỗ này”
“Vị Đế Tôn đó của tộc ngươi đâu?”
“Hắn… Đế Tôn đại nhân ngày thường khi chỗ này mai chỗ khác, ta cũng không
biết hắn hiện giờ đang ở nơi nào…”
Thành ca cau mày lại: “Nói cách khác là, hắn không tới được?”
“Đúng vậy…”
“Vậy ngươi nhắc tới hắn làm cái gì?”
“Ta…”
Ta nhắc đến hắn là muốn dùng hắn để làm ngươi khiếp sợ hù dọa ngươi đó!
Kim Không đương nhiên không dám nói trực tiếp như vậy, thế là hắn cứng họng
không nói gì.
Mà Thành ca hiển nhiên không có ý định bỏ qua cho hắn như vậy.
Hắn mang vẻ mặt quái lạ nhìn chằm chằm vào mắt Kim Không, sát ý dần dần
dâng lên.
“Nếu như hắn đã không tới, vậy ngươi nhắc tới hắn để làm gì?”
“Hử?”
“Hắn có liên quan gì tới ngươi à?”
Kim Không lau mồ hôi trên trán, còn muốn cố gắng thêm một chút nữa: “Hắn
và ta đều là Kim Huyền tộc…”
“Đều là Kim Huyền tộc thì sao?”
Thành ca không kiên nhẫn mà ngắt lời hắn.
“Cho nên ngươi trước khi chiến đấu còn phải đọc lại gia phả một lần? Một
người không đến được, ngươi nhắc tới hắn thì có ý nghĩa gì chứ?”
“Phụ lòng ta mong đợi như vậy, ngươi là đang cố ý chơi ta phải không?”
“Ta, ta không có…”
Kim Không khô cứng cả lưỡi, đây không phù hợp với sự phát triển bình thường.
Trong tình huống bình thường, nghe nói đối phương có chỗ dựa mạnh mẽ như
vậy, lẽ nào không phải nên hết sức sợ hãi, sau đó cho chút thể diện thu tay lại
sao?
Tại sao lại có loại vấn đề “đánh thẳng vào lòng người” này xảy ra?
“Được rồi được rồi, không còn chuyện gì khác, thì nên lên đường rồi.”
Thành ca sẽ không vì sự “ngoan ngoãn” hiện giờ của đám người này mà bỏ qua.
Trước kia bọn chúng mặt mũi hung hăng như thế nào, vẫn rành rành trước mắt.
Nói xong hắn liền rút kiếm.
“Không…”
“Tà Ma ngươi sẽ bị báo ứng!”
“Đáng hận!”
Nhìn thấy hắn không lưu tình, hai trăm người còn lại vừa tức giận mắng chửi,
vừa sợ hãi chạy trốn, không có chút ý chí chiến đấu nào.
Thành ca thúc giục mười môn kiếm tâm và Huyền Văn tốc độ thất trọng, tiến
lên tấn công giết!
Sau một cái chớp mắt ngắn ngủi, khắp nơi đều vang lên không ngớt những tiếng
nổ mạnh.
Mỗi lần nổ, đều đủ để tạo thành một trận tai hoạ lớn.
Sau một lát, hơn hai trăm người chỉ còn lại hai người sống sót là Kim Không và
Ngân Dịch, những người còn lại đều đã chết, bao gồm cả vị Đế Huyền nhất
trọng đó của Ngân Huyền tộc cũng không ngoại lệ.
Còn Kim Không và Ngân Dịch có thể sống lại, có lẽ là Thành ca cần hai người
sống.
Hai người này hiện giờ đã hơi thở yếu ớt, bị thương nặng không thể cứu vãn.
Đến ngay cả Huyền Phách trong cơ thể đều đã vỡ tan, giống như một quả bóng
da trút hết hơi.
Thành ca đáp xuống, trực tiếp ném hai người này cho Lê Hàn Ngọc.
“Cạy miệng bọn chúng ra, hỏi kỹ càng tỉ mỉ tình hình hiện tại của thượng tầng.”
Lê Hàn Ngọc chỉ hơi ngơ ra một giây, liền gật gật đầu.
“Được!”
Sau đó, liền dẫn theo hai người bị phế bay đến một nơi yên tĩnh.
Còn đám người Bạch La Chân và Chiến Linh điện chủ còn lại, không có năng
lực tiếp nhận mạnh mẽ như Lê Hàn Ngọc.
“Tiền bối…”
“Không biết là Khương hiền giả đi đâu rồi?”
Các nàng cảm giác không nhắc đến Khương Thành một chút, nói chuyện với vị
Tà Ma đáng sợ trước mặt này sẽ không có điểm cuối.
Ai mà biết được hắn còn nhớ lời hứa hẹn không ra tay với Bạch Huyền tộc hay
không?
Ai mà biết được hắn có thấy quen mắt với đám người của chính mình hay
không?
Theo thực lực vừa nãy của người này, toàn bộ Huyền giới sợ là chỉ có Đế
Huyền bát trọng cửu trọng trở lên mới có thể ngăn nổi hắn.
“Hắn hả, ta tạm thời chuyển hắn tới nơi an toàn, qua vài ngày sẽ đưa hắn quay
về.”
Thay đổi này cooldown phải mất ba ngày, Thành ca cũng không còn cách nào.
“Đa tạ tiền bối một lần nữa ra tay cứu giúp!”
Bạch La Chân thấy thái độ của hắn cũng rất hoà nhã, cũng yên tâm hơn,cũng
vội vàng bày tỏ sự cảm ơn.
Những điện chủ khác nhao nhao cúi người.
“Đa tạ tiền bối!”
“Tiền bối đúng là đại ân nhân của bọn ta!”
“Hôm nay nếu như không có tiền bối, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.”
“Đúng rồi, không biết bước tiếp theo tiền bối dự tính như thế nào?”
Thành ca khua khua tay.
“Để xem đã, mấy ngày này ta sẽ ở cùng các ngươi, bây giờ ta đi dạo ở gần đây
trước đã.”
Nói xong, hắn bay về hướng Bạch Huyền thần điện phía xa.
Đài tiếp đón phi thăng này, vốn đã ở trong phạm vi của tổng bộ Bạch Huyền
thần điện.
Trong lịch sử không biết đã có bao nhiêu Bạch Huyền tộc nhân phi thăng đi lên,
rồi sau đó hạ xuống đến chỗ này.
Nhưng chỗ này hiện tại lại trống rỗng không một bóng người, lạnh tanh.
Thành ca ngẫm nghĩ chỗ này dù sao cũng là tổng bộ của Nhất tộc thần điện,
trung tâm của toàn bộ tầng thứ ba, cho dù người đi nhà trống, cũng nên có chút
bảo vật được lưu giữ lại.
Thế là vô cùng phấn khích mở kỹ năng nhìn thấu mọi vật ra, bắt đầu tìm kiếm
khắp nơi.
Mà bên kia, đám người Bạch La Chân cũng tiến vào bên trong thần điện.
Rất nhanh đã phát hiện chỗ này mặc dù chưa đổ nát, nhưng mà chung quy lại là
đã hoang vắng rất lâu rồi.
Trên bàn ghế chồng chất lớp bụi dày, khắp nơi đều có mạng nhện, giống như
một nơi quỷ quái vậy.
Từ cung điện cao ngút nguy nga và vườn hoa mênh mông bát ngát đó, dường
như còn có thể nhìn thấy được sự huy hoàng và náo nhiệt từng có ở đây.
Là hậu bối của Bạch Huyền tộc, trong lòng mấy người ở đây đều đã bắt đầu thê
lương hiu quạnh.
Vuốt ve lan can bạch ngọc trước điện, hốc mắt Bạch La Chân hơi ửng đỏ, nhiều
cảm xúc đan xen.
“Thật không biết là tiền bối của chúng ta rốt cuộc đã gặp phải cái gì, mà lại trầm
luân thành như vậy.”
“Không có gì bất ngờ thì, đây đều là cái gọi là Đế Tôn đó tạo thành.” Chiến
Linh điện chủ siết chặt nắm tay.