Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần cuối cùng Ảnh tộc xâm chiếm, là một triệu năm trước.

Đối với Tiên nhân mà nói, chút thời gian ấy cũng không tính là quá xa.

Mà đoạn ký ức trong thời gian đó, lại vô cùng u ám và tuyệt vọng.

Đây là lần đầu tiên trong lịch sử của Tiên giới, vô số người bị ép phải trốn tới

“thiên đường” Thương Long Cốc và Thiên Kiếm Sơn để lánh nạn.

Cũng đã để lại một bóng ma, khó mà phai mờ trong lòng mỗi người.

Hiện tại, lại nhìn thấy bọn nó xuất hiện, nghĩ thôi cũng biết, chính là cảm thấy

vô cùng sợ hãi.

“Trời ạ, sao lại thả bọn nó ra?”

“Tại sao có thể như vậy?”

“Xong rồi, xong rồi…”

“Đáng chết!”

Khoảnh khắc nhìn thấy sự xuất hiện của Ảnh tộc, Mãng Dã như con thiêu thân

lao vào lửa, đánh về phía những bóng đen kia.

Chẳng mấy chốc, hắn đã bị bao vây tấn công.

Ánh sáng vàng dữ dội lập lòe trong bóng đen kia, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy

một vài bóng đen bị xé toạc.

Nhưng hơi thở của hắn yếu dần.

Trong những Ảnh tộc này, đa phần đều là thất trọng.

Đó là sự tồn tại đã vượt qua Đế cảnh.

Cho dù, thực lực của Mãng Dã mạnh, hắn cũng không thể ứng phó nhiều như

vậy trong cùng một lúc.

Ngay khi hắn bị nhấn chìm trong “hắc hải” của Ảnh tộc, Khương chưởng môn

cũng bị vô số bóng đen bao vây tấn công.

“Mãng Dã đại ca!”

“Yêu chủ!”

Vô số sinh linh của Man tộc và Yêu tộc kêu gào thảm thiết.

Hai vị này là trụ cột của bọn họ, mà hiện tại, hai người này đều rơi vào tuyệt

cảnh.

Một khi hai người này chết, tất cả mọi chuyện coi như xong.

“Ha ha ha ha…”

“Đại công cáo thành!”

Ở cái khe bên cạnh, hai nhóm người bay ra, xuất hiện trong màn ảnh của truyền

ảnh trận.

“Cửu Tuyệt Tiến Đế!”

“Ám Cơ Ma Đế!”

“Hóa ra là bọn họ?”

“Đáng hận!”

Dù có là kẻ ngốc, thì lúc này cũng hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tiên Minh và Thánh Điện, hoàn toàn có động cơ làm như vậy, dù sao bọn họ

cũng là kẻ thù không đội trời chung với Khương Thành.

“Để giết Khương Thành, bọn họ không ngại kéo toàn bộ Lục giới xuống vực

sâu!”

“Mở Khư Động năm đó, chẳng phải cũng là bọn họ làm sao?”

“Đáng hận, đám thối tha này!”

“Đáng nhẽ nên thấy rõ bộ mặt thật của bọn họ từ lâu…”

Cửu Tuyệt Tiến Đế và Ám Cơ Ma Đế, vốn cũng không muốn bị lộ.

Nhưng mà hết cách.

Sau khi phá bỏ phong ấn, thả Ảnh tộc, bản thân bọn họ cũng trở thành mục tiêu.

Ảnh tộc có khứu giác vô cùng nhạy bén đối với hơi thở và lực quy tắc của sinh

linh, quả thật, giống như là đàn sói đánh hơi được mùi máu.

“Cũng may, hai kẻ điên kia đã thu hút hầu hết Ảnh tộc!”

Cửu Tuyệt và Ám Cơ và hơn mười vị Đế cảnh, vừa vung kiếm đánh lui Ảnh tộc

ở gần, vừa chạy trốn ra bên ngoài.

Cho dù, tất cả Ảnh tộc mạnh nhất đều bị Khương Thành và Mãng Dã thu hút,

bọn họ chỉ chạm trán với Ảnh tộc dưới lục giai, nhưng cũng đã khiến bọn họ

kiệt sức rồi.

“Ảnh tộc này, sau khi bị phong ấn triệu năm, sao còn đáng sợ hơn trước nhỉ?”

“Như thế mới là tốt nhất!”

“Đúng vậy, Ảnh tộc càng lợi hại, hai kẻ điên kia chết càng nhanh!”

“Hừ… Đây là âm mưu của các ngươi?”

Đột nhiên, có tiếng cười khe khẽ của Khương chưởng môn, vang lên bên tai bọn

họ.

“Các ngươi bận nhiều ngày như vậy, là vì chuyện này?”

Đám người Cửu Tuyệt và Ám Cơ còn cho rằng đó là do nghe nhầm.

Quay đầu nhìn lại, lại phát hiện Khương Thành đang cười tít mắt với bọn họ,

hơn nữa, còn ở rất gần bọn họ.

Mà bên người hắn, không có một Ảnh tộc nào cả.

Thậm chí, sau khi hắn tới, Ảnh tộc xung quanh, đều điên cuồng chạy trốn, một

lần nữa, lại chui vào khe Hỗn Độn kia.

Chuyện này sao có thể?

“Ngươi, sao ngươi không bị làm sao?”

Cửu Tuyệt Tiến Đế hoàn toàn không thể tin được, đây là sự thật, cũng không

muốn chấp nhận sự thật này.

“Đây là điều không thể!”

Ảnh tộc xuất quỷ nhập thần, hoàn toàn không để ý đến lạc ấn của quy tắc và

thần hồn.

Theo bọn họ thấy, tộc khủng bố như này, hẳn phải là khắc tinh của Khương

Thành mới đúng.

Kết quả hiện tại, Khương Thành chẳng bị làm sao, ngược lại, bản thân bọn họ

lại bị Ảnh tộc giữ chân.

Đây gọi là chuyện gì?

“Các ngươi, sẽ không trông cậy vào chút đồ bỏ đi này, có thể giết chết ta đấy

chứ?”

Thành Ca cũng cạn lời.

Khi trước, tất cả mọi người đều nói Tiên Minh Thánh Điện có âm mưu.

Hắn cũng rất tò mò, còn cho rằng, đó sẽ là trận chiến tuyệt vời và rực rỡ biết

bao.

Kết quả, chính là muốn dựa vào Ảnh tộc để giết mình?

Ngươi trông cậy vào người khác cũng được, lại cứ trông cậy vào Ảnh tộc…

Tộc này, bị hắn khắc chế, được chứ?

Bởi vì, sở hữu 990 đạo quy tắc chủ của Khư Địa Chi Tinh năm đó, Thành Ca có

được hơi thở của khư địa.

Mà hơi thở kia hoàn toàn chính là khắc tinh của Ảnh tộc, giống như dính vào sẽ

chết, không có cơ hội sống sót.

“Không thể nào!”

“Ta không tin!”

Cửu Tuyệt Tiến Đế vừa vung kiếm ra sức đánh lui Ảnh tộc bên người, vừa điên

cuồng hét lên.

“Các ngươi tin hay không thì tùy.”

“Lão tử quyết chiến, các ngươi còn muốn chạy tới giành spotlight.”

Thành Ca cũng chẳng muốn giữ những người này thêm nữa.

“Ta vẫn phải cảm ơn các ngươi, đã giúp ta chọn chiến trường.”

Ban đầu, hắn muốn giết đám người Cửu Tuyệt và Ám Cơ, cũng còn nhiều phiền

phức.

Trừ khi, hồn thể lại chia lìa giống như lần trước, lẻn vào hai giới Tiên Ma, nghĩ

cách bị giết một lần, sau đó mở hack.

Nếu không, hắn cũng không tới được tuyến bên kia.

Mà hiện tại, tự đám người này chạy tới đây, còn bị Ảnh tộc giữ chân, đây chính

là đang yên đang lành, lại tự tìm đến cái chết!

Hắn không do dự rút ra tiên kiếm, xông lên như sói nhập đàn cừu.

Lạc ấn của quy tắc và Huyền văn, không dễ dùng như vậy khi đối mặt với Mãng

Dã, nhưng vẫn dùng được khi đối mặt với đám người Cửu Tuyệt và Ám Cơ.

“Thiên Đạo, cứu bọn ta!”

“Tiên Mẫu còn không hiện thân, diệt trừ ma đầu này!”

“Cứu, cứu bọn ta…”

Đám người Cửu Tuyệt và Ám Cơ, dưới sự tuyệt vọng, chỉ có thể lại cầu xin

Thiên Đạo giúp đỡ.

Mà lần này, Tiên Mẫu không xuất hiện nữa.

Có lẽ, nàng cũng hoàn toàn thất vọng về Tiên Ma khi liên tiếp thả Ảnh tộc ra.

Sự im lặng của nàng, trái lại, đã khơi dậy lòng căm thù của đám người Cửu

Tuyệt Tiến Đế.

“Tiên Mẫu đáng chết, chắc chắn, đây vẫn là đại kiếp nạn của ngươi!”

“Cứ nhắm vào hai giới Tiên Ma chúng ta…”

“Bọn ta và ngươi, không đội trời chung!”

Rõ ràng là bọn họ tự chuốc lấy, vậy mà bọn họ lại có thể chụp mũ lên đầu Thiên

Đạo.

Nhìn thấy Tiên Đế và Ma Đế xung quanh, chết càng ngày càng nhiều, đường

quay về Tiên giới lại bị Khương Thành bịt kín, Cửu Tuyệt Tiến Đế và Ám Cơ

Ma Đế lại bất chấp, đi theo Ảnh tộc, trốn vào trong khe Hỗn Độn kia.

Dù phải đối mặt với sự nguy hiểm tột cùng trong đó, bọn họ cũng không có

năng lực xuyên qua loạn lưu, đi vào chính là chín phần chết một phần sống,

nhưng vẫn tốt hơn là bị giết ngay lập tức.

“Còn muốn trốn?”

Khương chưởng môn không dừng lại, tiếp tục đánh về phía cái khe bên kia.

Bất kể Ảnh tộc hay là Cửu Tuyệt, Ám Cơ, hắn sẽ không bỏ qua một ai!

Mà các nơi ở Lục giới lúc này, mọi người vốn còn đang tuyệt vọng, giờ đây đều

ngây ra như phỗng.

Vừa nãy đã nhìn thấy những gì?”

Khương Thành đuổi đánh Ảnh tộc?

Chẳng những Ảnh tộc dính vào là chết, hơn nữa, dưới tình huống này, còn “xử”

hơn phân nửa chúng Đế cảnh của Tiên Minh Thánh Điện?

Đây là loại chiến lực gì?

Thậm chí, bọn họ còn không nhịn được mà dụi mắt, có chút không chắc chắn về

những gì bọn họ đã nhìn thấy.

Vừa nãy, Ảnh tộc còn giương nanh múa vuốt, giống như hầu hết nạn châu chấu

làm long trời lở đất. Lúc này, tất cả Ảnh tộc đều lui về với tốc độ còn nhanh hơn

khi xông ra.

Cũng không dám tiến vào Tiên giới nữa.

Cảnh tượng kia, giống như là thuỷ triều rút…

Mà ở trước mặt thủy triều kia, dáng người của Khương Thành càng cao lớn hiên

ngang.

Bởi vì sự truy đuổi của hắn, tất cả Ảnh tộc cũng chỉ có thể lui về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK