Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn bộ bí cảnh đột nhiên tối đi.

Thậm chí đến cả Thần niệm cũng không thể nào cảm nhận được bất kỳ sự tồn

tại nào nữa.

Hai tai cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, chỉ cảm thấy trời đất

rung chuyển, tựa như thế giới đang đổi thay.

Nhất thời, tất cả những người đang ở trong bí cảnh đều hết sức ngạc nhiên.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ta không hề gặp phải kẻ địch, có chuyện gì vậy?”

“Chẳng lẽ cuộc thi sắp kết thúc rồi sao? Chắc không phải chứ?”

Cảm giác này cũng chỉ kéo dài ba giây đồng hồ mà thôi.

Ngay sau đó, trời đất lại bừng sáng, cảnh vật ở phía trước tầm mắt của mỗi

người đều thay đổi.

Nhưng bọn họ nhìn thấy ở phía trước có một đài cao sừng sững vươn qua những

đám mây bằng đá màu vàng.

Nhìn vừa linh thiêng vừa trang nghiêm, toát ra hơi thở huyền bí uy nghiêm,

khiến lòng người rung động.

“Thông Thần Đài?”

Ai nấy sau khi nhìn thấy đài đá đó đều lập tức biết nơi này là nơi nào.

Tất cả mọi người hơi dùng Thần niệm liếc nhìn xung quanh, thế mà lại nhìn

thấy luôn 48 người còn lại.

Mà tiếp tục mở rộng ra phía bên ngoài thì rất nhanh chóng nhìn thấy được thế

giới bên ngoài.

Bí cảnh Thiên Đạo bị thu nhỏ lại ít nhất là mười ngàn lần.

Mặc dù diện tích vẫn rộng lớn, nhưng đối với Đạo Thánh mà nói, đã có thể tung

hoành khắp sân một cách dễ dàng rồi.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Tại sao chúng ta đột nhiên lại bị tập hợp lại với nhau thế này?”

“Ta rõ ràng vẫn đang ẩn náu rất yên ổn mà!”

“Bí cảnh xảy ra vấn đề gì rồi sao?”

Bí cảnh đột nhiên thu nhỏ lại nhiều như thế, bây giờ cho dù có muốn trốn cũng

không kịp nữa rồi.”

Những Đạo Thánh tiếng tăm lừng lẫy xưa nay như Vân Đình Đạo Thánh và

Tịch Phong Đạo Thánh nhẹ nhàng quan sát đánh giá xung quanh.

“Nếu không nằm ngoài suy đoán, chắc lúc còn lại 49 người, giai đoạn cuối cùng

của cuộc thi đã được kích khởi rồi.”

“Vừa hay là con số bảy người lấy một người.”

“Bây giờ tất cả mọi người đều đang ở trước mắt, những kẻ thật giả lẫn lộn đã

không còn chỗ nào để che thân nữa rồi!”

“Ha ha, vừa đúng ý của ta!”

“Đúng vậy, chúng ta cũng đỡ phải đi tìm kiếm khắp nơi.”

Bọn họ không hề biết rằng, thực ra lúc này ở trong sân có 50 người.

Mà cái người thừa ra kia, chính là Phạm Lôi Đạo Tôn, người đã nhận được

Nguyên Ẩn Châu.

Lão già này cũng vô duyên vô cớ bị di chuyển vị trí.

Nhưng bởi vì hiệu quả đặc biệt của Nguyên Ẩn Châu, hắn là người duy nhất

trong sân không bị di chuyển ra khỏi mặt đất.

Thậm chí Thiên Đạo còn tiếp tục duy trì trạng thái ẩn thân, thu bớt lại khí tức

trên khắp người hắn.

49 người nhanh chóng tập trung lại với nhau.

Chỉ có điều, có người là chủ động, có người thì là bị động.

“Chư vị, đã đến lúc để cạnh tranh sức mạnh thực sự rồi.”

Ma Kiền Đạo Thánh bay vút lên bầu trời cao, từ trên cao nhìn xuống tất cả mọi

người.

Phía sau hắn là các cường giả tiếng tăm lừng lẫy như Vân Đình, Tịch Phong,

Mộng Nguyên, hoàn toàn nắm được tiết tấu nhịp điệu của sân đấu.

“Đã đến nước này rồi, chẳng có ai trốn được nữa đâu.”

“Muốn thừa nước đục thả câu cũng không thể nữa rồi.”

Nói đến thừa nước đục thả câu, gần như tất cả mọi người đều rất ăn ý cùng nhìn

về phía Khương Thành ở cách đó không xa, đến cả Chí Nguyên Đạo Thánh,

người đã thật sự làm trò lừa đảo dối trá cũng không ngoại lệ.

Hết cách, hình tượng lừa đảo dối trá của Thành ca đã ăn sâu vào lòng người rồi.

Lúc này, cao thủ lừa đảo được mọi người công nhận vẫn đang nửa nằm nửa

ngồi trên ghế nằm ở rìa sân thượng Hành Cung của hắn.

Nghênh đón ánh mắt của tất cả mọi người, hắn vẫn cười típ mắt vẫy vẫy tay.

“Mọi người tiếp tục họp bàn đi, đừng có bận đu idol làm gì.”

“Hừ!”

Ma Kiền Đạo Thánh hừ lạnh một tiếng.

Suốt cả cuộc thi chỉ làm trò lừa đảo bịp bợm, bây giờ lại còn cố tình làm ra vẻ.

Đợi lát nữa xem ngươi còn cười nỗi nữa hay không.

“Bắt đầu từ bây giờ, sẽ cận chiến theo cặp, mỗi người đều phải quyết đấu một

trận sinh tử, mới có thể tiếp tục ở lại.”

“Nếu ai không phục thì sẽ phải đối đầu với tất cả mọi người!”

Có người nhịn không được hỏi: “Thế nếu như vẫn còn một cơ hội thì sao?”

“Tiếp tục đấu lượt tiếp theo.” Ma Kiền Đạo Thánh lạnh lùng đáp.

Hắn vừa dứt lời, tất cả các Đạo Tôn có mặt ở đó đều hoảng sợ.

Thế này chẳng phải là trở về hình thức thi đấu mười sáu người lấy tám người,

tám người lấy bốn người hay sao?

Với hình thức thi đấu này, bọn họ căn bản không có cơ hội nào cả.

Những Đạo Tôn thực lực yếu ớt ai nấy đều đau khổ như cha chết mẹ chết, bọn

họ cảm thấy cơ hội trở thành Thần Quân của mình đã tiêu tan hết rồi.

Còn tám vị Đạo Thánh còn lại thì ai nếu đều đã tính sẵn trong lòng, trên mặt lộ

ra vẻ vui mừng.

Bọn họ tự cho rằng bọn họ chính là tám người mạnh nhất trong cuộc thi.

Tổng cộng có bảy vị trí Thần Quân, tám người lấy bảy người, bất luận tiếp theo

có thi đấu thế nào thì bọn họ cũng đều có xác suất cao có thể trở thành Thần

Quân.

Về cơ bản đã tương đương với bước một chân lên vị trí Thần Quân rồi.

Còn về những Đạo Tôn kia, bọn họ chỉ là những người gom góp cho đủ số

lượng mà thôi, căn bản không được suy xét trong đó.

“Dựa vào đâu mà lại thi đấu như vậy?”

Một Đạo Tôn không thể nào chấp nhận được lên tiếng.

“Đây căn bản không phải là quy tắc thi đấu mà Thiên Cung đặt ra, mà là do các

ngươi tự mình quyết định, ta không phục!”

Hắn vừa dứt lời, Ma Kiền Đạo Thánh đột nhiên ra tay.

Sau đó một tiếng nổ ầm ầm vang lên, tiếp đó bóng dáng của vị Đạo Tôn kia bị

bóp méo, sau đó biến mất ngay tại chỗ.

“Dựa vào việc đây là quyết định của đa số mọi người.”

Ma Kiền Đạo Thánh vừa giết gà dọa khỉ xong, lạnh lùng quét mắt nhìn tất cả

mọi người.

Rất nhiều Đạo Tôn oán thầm trong lòng, tại sao quyết định này lại là quyết định

của đa số mọi người, sao bọn họ lại không hay biết gì cả?

Nhưng lúc này bọn họ đã câm như hến, không dám phản đối nữa rồi.

Có hai con đường đang chờ đợi bọn họ.

Hoặc là chủ động nhận thua rồi rút khỏi cuộc thi, hoặc là chấp nhận quy tắc và

tiếp tục chơi.

Nhưng thấy sắc mặt của những Đạo Thánh tiếng tăm lẫy lừng ở phía sau không

hề biến đổi, vẻ mặt hờ hững, hiển nhiên là đã thương lượng xong ngay từ lúc

bắt đầu rồi.

Quyết định của Ma Kiền cũng chính là thái độ của bọn họ.

“Đừng trách bọn ta không cho các ngươi cơ hội.”

Khóe miệng hắn khẽ cong lên, ánh mắt hắn đem theo sự giễu cợt nhìn xuống

các Đạo Tôn đang có mặt ở đó.

“Cận chiến theo cặp này không phân nhóm, chọn đến ai thì sẽ chiến đấu với

người đó.”

“Thông qua một trận thì có thể nghỉ ngơi, những người khác không được phép

tấn công người đó.”

“Chỉ cần quyết đấu đến lúc chỉ còn lại bảy người thì đó chính là những người

chiến thắng cuối cùng.”

Hắn vừa dứt lời, rất nhiều Đạo Tôn ngay lập tức tấn công về phía các Đạo Tôn

khác ở bên cạnh.

Trước tiên phải khiêu chiến những Đạo Tôn yếu hơn mình, ít nhất cũng có thể

tránh được việc vừa mới bắt đầu đã bị Đạo Thánh chọn trúng rồi tiến hành cận

chiến theo cặp.

Vượt qua được vòng nào hay vòng đó.

Những Đạo Thánh có mặt ở đó không những không ngăn cản những hành động

này của bọn họ, ngược lại ai nấy còn cười ầm ĩ.

Đối với bọn họ mà nói, đấy là một chuyện hết sức buồn cười.

Nhìn những Đạo Tôn thực lực yếu ớt đang chém giết lẫn nhau giống như đang

xem một vở náo kịch, như một trò hề vậy.

Nhưng bọn họ không hề hay biết, những khán giả ở ngoài sân nhìn bộ dạng tràn

đầy tự tin đó của bọn họ cũng giống y như đang nhìn mấy kẻ ngốc.

Trong cuộc thi này có hai nhân vật cực kỳ nguy hiểm đó nha.

Một người thần chặn thì giết cả thần, còn một người thì số đầu người trong tay

đã vượt qua 150 cái rồi.

Thế mà các ngươi vẫn còn cảm thấy đã nắm chắc phần thắng trong tay rồi sao?

“Bước vào vòng chung kết, bầu không khí quả thực đã không còn như trước nữa

rồi.”

Thành ca không hề lựa chọn bất kỳ Đạo Tôn nào, mà tràn đầy hứng thú quan sát

đánh giá một hàng Đạo Thánh ở phía xa xa.

Nên chọn tên nào để khai đao đây?

Hắn còn chưa kịp gọi tên thì một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Chính là Thu Vũ Tuyền đã lâu không gặp.

“Ngươi có thể chống đỡ được đến đây, cũng coi như không quá làm ta thất

vọng.”

Nhìn thấy nàng vừa mới bắt đầu đã chọn mình, Thành ca bật cười.

“Ngươi thật sự quyết định muốn khiêu chiến ta sao?”

Hắn cố ý tỏ ra tràn đầy năng lực làm màu, thở dài thườn thượt.

“Đây không phải là một quyết định sáng suốt đâu, rất có thể nó sẽ khiến ngươi

không thể nào trở thành Thần Quân được nữa.”

So với sự lạnh lùng cao ngạo lúc đối mặt với những người khác thì lúc đối mặt

với hắn, Thu Vũ Tuyền rõ ràng hoạt bát sôi nổi hơn rất nhiều.

Nàng từ từ rút kiếm ra, ánh mắt nàng không hề bình tĩnh.

“Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng để ngươi chủ động hủy bỏ những giao ước cá

cược trước kia.”

“Như thế thì ngươi có thể sống sót.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK