hiểu biết gì nữa.
Càng đừng nhắc đến tiếp xúc trực tiếp.
Chuyện này cũng không thể trách hắn, năm đó sự hiểu biết đối với Tiêu Đế của
phần lớn tiên nhân ở Nguyên Tiên giới đều là trình độ này.
Thiên Đạo chí bảo Tiêu Đế dùng là cái gì, hắn trông như thế nào, ngay cả rất
nhiều tiên quan cũng không thể nói nên lời.
Người này cực ít khi xuất hiện ở trước mặt mọi người, cũng chưa từng làm
Thiên Đế luân trực bao giờ.
Những trận đại chiến trước khi Thiên Cung sáng lập kia, thực ra đa phần đều có
bóng dáng của hắn.
Nhưng không đi nghiên cứu kĩ càng đoạn lịch sử đó, dường như cũng không ai
có thể chú ý được hắn đã phát huy tác dụng gì trong đó.
Trong rất nhiều đội ngũ đều có kẻ sống tạm bợ hóng hớt, thiên đoàn đỉnh cấp
kim quang lấp lóe như Thập Thiên Đế cũng không ngoại lệ.
Nếu như không phải là ngang hàng với chín vị Thiên Đế khác, vậy một chút
cảm giác tồn tại cũng không có.
“Ngươi không quen biết ta, nhưng ta lại ngưỡng mộ đại danh của ngươi đã lâu
rồi.”
Tiêu Đế cười ha ha chắp tay.
“Khương Thành, hoan nghênh ngươi khai tông lập phái ở Từ Tinh đảo, sau này
chúng ta chính là láng giềng tốt rồi.”
Hả chuyện này?
Thành ca trực tiếp bị hắn làm cho không biết phải làm sao.
Thái độ kêu đánh kêu giết của những khác khác ở bên cạnh đủ để chứng minh
Hám Thiên cung coi mình như thế nào rồi.
Hắn cũng đã chuẩn bị xong việc tiếp chiến, sau đó mở hack đại sát đặc sát rồi.
Kết quả Tiêu Đế chính là Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi?
Không không không, chuyện có phần kì quặc, đây chắc chắn là đã che giấu âm
mưu càng lớn hơn nhỉ?
Thế là hắn cũng giả vờ giả vịt chắp tay.
“Không dám không dám.”
“Nhà mới của Phi Tiên môn bọn ta sắp xếp ở đâu thế?”
“Bên này.”
Tiêu Đế cười híp mắt làm một thế tay mời.
Con ngươi của những người khác ở một bên đều đã sắp lồi ra rồi.
“Chuyện này chuyện này chuyện này, tại sao Tiêu Đế lại rộng lượng với tên tiểu
tử này như vậy?”
“Chuyện này không bình thường chút nào.”
“Lùi một vạn bước, cho dù không đi tìm Khương Thành báo thù, cũng không
nên đối xử với hắn tốt như vậy chứ?”
Hạo Vương và Gia Vương thì tràn đầy sự không vui và không phục.
Nhưng ở trước mặt Tiêu Đế, hai người cũng không có tư cách phản đối.
Dù sao cho dù là “kẻ sống tạm bợ”, vậy cũng là “kẻ sống tạm bợ” trong Thập
Thiên Đế.
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Đế, một hàng người Phi Tiên môn đã đến trên một
vùng đồng trống ở bờ biển phía đông nam Từ Tinh đảo.
“Nơi này thế nào?”
Thành ca đưa ngón tay cái lên.
“Coi như là một vùng bảo địa rồi, rất tuyệt vời!”
“Ngươi hài lòng là được rồi.”
Tiêu Đế nói xong câu nói này liền muốn bay rời đi.
Có điều mới vừa quay người, giọng nói của Khương Thành đã truyền đến từ
phía sau.
“À thì, tại sao Hám Thiên Cổ Thánh không tự mình đến đây, bộ mặt của hắn lớn
như vậy hay sao?”
Đám người vẻ mặt cạn lời.
Nghe ý này của ngươi, hình như còn chê quy cách nghênh đón không đủ cao
nhỉ?
Còn muốn Hám Thiên Cổ Thánh ra đây nghênh đón ngươi?
Có thể có chút tự biết mình được không hả?
Tiêu Đế quay đầu lại, trên mặt vẫn như cũ nở nụ cười: “Nàng vẫn luôn ở đây,
lúc nên hiện thân tự nhiên sẽ hiện thân.”
Sau khi hắn rời đi, Khương Thành cũng không khỏi chìm vào suy tư.
Hắn cố ý hỏi đến Hám Thiên Cổ Thánh, coi như là thăm dò.
Xem thử rốt cuộc đối phương muốn làm gì.
Cuối cùng chỉ thăm dò ra được một tin tức, đó chính là Phi Tiên môn ở lại có lẽ
đã có được sự cho phép của Hám Thiên Cổ Thánh.
“Kì quái thật.”
“Trước kia ta chưa từng gặp mặt Chiến Đế, Tiêu Đế, sao bọn họ lại đối xử với
Phi Tiên môn đặc biệt như thế?”
Thành ca vẫn rất có tự giác.
Hắn rất rõ ràng, nếu như hôm nay đổi thành loại Thiên Đế nhìn hắn không
thuận mắt như Tu Đế, Hồn Đế, Huyền Đế kia chắc chắn là nôn nóng không chờ
được ra tay rồi.
Còn nếu đổi thành loại Thiên Đế bằng lòng hợp tác với hắn như Tâm Đế,
Nguyên Đế kia thì cũng không dễ nói.
Mọi thứ thay đổi theo thời gian, ai biết được đối phương hiện nay là thái độ gì.
Ít nhất sẽ không cho phép Phi Tiên môn khai tông lập phái ở trong phạm vi Phù
Du Hải.
Duy nhất có thể châm chước, có lẽ cũng chỉ có Huyết Đế bị hắn hố thành tiểu
đệ thôi.
Hai vị Chiến Đế, Tiêu Đế này, hắn chưa từng nghĩ đến bao giờ.
“Bỏ đi, dù sao cũng có hệ thống bảo hộ.”
“Mặc kệ hai người bọn họ có âm mưu quỷ kế gì đều chỉ là chủ động đưa đến
thôi.”
Dưới sự đồng tâm hiệp lực của đám người, từng mảnh cung điện lầu các lâm
viên nguy nga lộng lẫy rất nhanh đã đứng sừng sững ở trên đồng không rộng
lớn.
Khương Thành tự mình bố trí hộ tông đại trận bát giai chẳng có tác dụng gì
xuống, sơn môn của Phi Tiên môn cũng coi như là chính thức di dời đến Từ
Tinh đảo.
Sau khi phát biểu lời chào mừng chuyển đến chỗ mới, hắn định tiếp tục bế quan
“uống thuốc”.
Thời gian trước tiêu diệt hơn bốn mươi Thánh Chủ của Dương Ly tông, sau đó
lại tiêu diệt năm Thánh Chủ của Ngự La thánh địa, hắn lại thu hoạch được
lượng lớn đế đan bát phẩm của cửu phẩm.
Còn chưa kịp chuyển hóa thành thực lực đâu đấy.
“Hiện nay thiếu sót lớn nhất của ta chính là cảnh giới.”
“Không đột phá Thánh Chủ thì không thể tiếp tục tăng lên đạo hành.”
Nghĩ đến khi đố mặt với Hạo Vương vừa rồi, hắn vì cấp bậc của đạo quá thấp,
cuối cùng ngay cả đạo hải cũng không ở ra được.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày.
Tu vi tiên lực của hắn đang nhanh chóng tăng lên.
Mà khoảng thời gian này, bên ngoài tự nhiên là gió giục mây vần.
Sự xuất hiện của Ngân Ngọc Tủy hỗn độn, đừng nói Tiên Cực đại lục, toàn bộ
Tiên Võ châu đều trở nên bùng nổ.
Mỗi một ngày đều sẽ có tiên nhân nhiều không đếm xuể tiến vào, gia nhập vào
trong đại quân tìm kiếm bảo vật kia.
Ngự La thánh địa cũng ở trong đó.
Mặc dù Nguyên Ly Thánh Tôn chịu hạn chế bởi lệnh cấm không thể ra tay ở
Tiên Cực đại lục, nhưng toàn bộ năm vị Thánh Chủ đỉnh phong đều xuất động,
tìm kiếm khắp nơi.
Ngoại trừ tìm kiếm Ngân Ngọc Tủy hỗn độn bù lại tổn thất ra, mục đích càng
quan trọng hơn vẫn là tìm được Khương Thành.
Nhưng đã tìm tận mấy ngày vẫn như cũ bặt vô âm tín.
“Chuyện gì thế này, lẽ nào tiểu tử đó vẫn trốn ở Phù Du Hải?”
“Không đến nỗi chứ, Ngân Ngọc Tủy hỗn độn hắn cũng không có hứng thú
sao?”
“Đáng chết, Thái thượng trưởng lãi cũng đã bỏ ra cái giá như vậy, nếu như vẫn
không thể dẫn dụ hắn ra, vậy chẳng phải là trộm gà không được còn mất nắm
gạo sao?”
“Tiếp tục tìm, ta không tin hắn sẽ không động lòng!”
Khương Thành đương nhiên rất hứng thú với Ngân Ngọc Tủy hỗn độn.
Chỉ là hắn lúc này đang bận rộn uống thuốc thăng cấp, căn bản đều không biết
bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Trọn vẹn nửa tháng sau, tu vi tiên lực của hắn chính thức bước vào Đạo Thần
cao giai mới xuất quan.
Vừa ra ngoài đã phát hiện bên ngoài có hơi lạnh lẽo vắng vẻ.
Hơn hai mươi ngàn môn đồ Phi Tiên môn chỉ còn lại hơn ba nghìn người vẫn ở
lại trong môn.
“Chuyện gì thế, lẽ nào lại có đệ tử phản bội sư môn rồi hả?”
Tuy nói sớm đã quen với việc môn đồ phản bội rời đi, nhưng Khương Thành
vẫn rất buồn bực.
Gần đây không gặp phải cường địch đến tập kích mà, người dưới trướng có lẽ
không đến nỗi bị dọa chạy chứ nhỉ?
Hơn nữa ngay cả đám người Ngộ Sơn, Trường Dương, Trường Linh cũng
không thấy đâu mất.
Thần niệm quét ở bên ngoài, Hám Thiên cung thế mà chỉ còn lại mấy trăm
người, Gia Vương và Hạo Vương đều không ở trên đảo.
“Đã xảy ra chuyện gì thế? Ta đã bỏ lỡ điều gì sao?”
“Đúng thế, ngươi đã bỏ lỡ một cuộc hội họp long trọng lớn nhất Tiên Võ châu
đấy, đáng tiếc quá đi.”
Tiếng cười khẽ của Lăng truyền đến từ phía sau.
Thành ca đột nhiên quay đầu lại: “Cuộc hội họp long trọng gì?”
“Ngân Ngọc Tủy hỗn độn đã xuất hiện rồi đấy, tranh đoạt cũng đã đến giai đoạn
cuối cùng rồi, có lẽ chốc lát sau sẽ kết thúc thôi.”
Khoảng thời gian này thật ra Lăng cũng đang chờ đợi hắn xuất sơn, tiếp tục làm
mưa làm gió ở bên ngoài.
Không phải vì gì khác, chỉ là vì để có thêm một lần Vẫn giới tiên tàng nữa.
Một tràng thao tác lần trước của Khương Thành khiến một Cổ Thánh đã lâu
thực lực chưa tăng mạnh lên như nàng, nàng rất muốn lại có thêm một lần nữa.