thèm nhận.
Hắn ngay tức khắc chửi thề.
“Cái con mẹ nhà ngươi ấy!”
“Ngươi coi ta dễ chơi vậy hả?”
“Giá trị thanh danh có thể dựa vào việc làm màu mà có được, hoàn toàn phù
hợp với khí chất của ta.”
“Bây giờ không còn giá trị thanh danh nữa, ngày sau ta làm màu còn có gì vui
mà nói nữa chứ?”
Hệ thống cũng bị tên này làm đơ luôn rồi.
Nói như kiểu ngươi có hệ thống giá trị thanh danh mới làm màu được vậy kìa.
Lúc trước không có giá trị chấn kinh và giá trị kinh sợ, chẳng phải ngươi cũng
có thể ngày ngày ra vẻ à?
Thế là, nó mang theo vẻ không nóng không lạnh trả lời lại một câu.
“Thích làm màu như vậy, vậy ngươi có thể thử dùng việc làm màu để thống trị
người khác.”
“Hả?”
Thành ca ngơ ra một cái.
“Ngươi nói cái gì? Ngươi làm phản rồi à?”
“Ngươi nói rõ ràng cho ta, cái gì gọi là dùng việc làm màu để thống trị người
khác hả?”
“Lại dám ra vẻ quái dị với ta, há lại có lí này…”
Hệ thống sớm đã tiến vào trạng thái giả chết, không còn trả lời lại nữa.
Dưới sự chán chường, Khương Thành chỉ có thể tạm thời gác lại đó, chấp nhận
hiện thực “tàn khốc” này.
Sau khi hoàn toàn phát tiết xong, hắn ngoan ngoãn thật thà nhìn chức năng giá
trị thống trị.
Tổng quan thì thật sự cũng như giá trị thanh danh.
Bộ hạ nghe theo mệnh lệnh của bản thân, chấp nhận sự thống trị của bản thân
càng nhiều thì giá trị thống trị sẽ càng nhiều.
Thực lực của bộ hạ càng mạnh thì giá trị thống trị sẽ càng cao.
Về việc làm sao để chinh phục người khác, khiến người khác chấp nhận sự
thống trị của mình thì Khương Thành vốn chẳng có kinh nghiệm gì cả.
Nghĩ cả nửa ngày trời, cũng không nghĩ ra được gì tâm đắc cả.
Chỉ có thể tạm thời bỏ qua một bên thôi.
Hắn quyết định xem thử Linh Ý thiên phú vừa mới có được rốt cuộc là quái gì.
Vừa mới cảm nhận không cẩn thận, hắn suýt chút đã dọa bản thân một cái.
Thấy sâu bên trong hồn hải, ý thức của hắn lại có một hình dạng thực chất chân
chính.
Phải biết rằng, ý thức và linh hồn là hai chuyện khác nhau.
Thứ này tuy cũng ở trong hồn hải, nhận được sự bảo vệ của thần hồn, nhưng
vốn là vô hình vô chất.
Dù đã tu luyện thành tiên, thần hồn có lớn hơn nữa, ý thức vẫn chỉ có thể dựa
vào ý chí tinh thần mong manh vô cùng để chống đỡ, vốn không theo đó mà lớn
hơn bao nhiêu cả.
Mà bây giờ, ý thức của hắn lại không không lột xác, có được thực thể chân
chính.
Khi tâm trạng bình ổn lại, chính là một người tí hon được hắn thu nhỏ lại rất
nhiều lần, chỉ có điều là toàn thân phát ra ánh sáng tim tím.
Nhưng nội tâm vừa khẽ động, hình thái người tí hon này cũng theo đó mà thay
đổi.
Lúc thì là người, khi thì là rồng, lúc lại là kiếm, khi lại là mây…
Đúng là biến hóa khôn lường.
Mà khi một ý niệm lại động tiếp, linh ý kia lại rời cơ thể mà xuất khiếu.
Nhưng vào thời khác xuất khiếu, thân thể mất đi ý thức sẽ mềm nhũn tê liệt.
Khương Thành lập tức thu lại thần thông.
“Thế này cũng thật không tưởng quá.”
Chuyện đầu tiên hắn nghĩ đến ngược lại không phải thiên phú này lợi hại ra sao.
“Linh ý này có thể trực tiếp phản ánh được nội tâm ta nghĩ gì, vậy nếu như bị
người ta nhìn thấy được, há chẳng phải tâm tư đều bị lộ rồi sao?”
“Bỏ đi, vẫn nên mua một quyển công pháp của Thiên tộc trong hệ thống thương
thành để bớt lo đã.”
Bây giờ hắn đã không cần tìm Toái Linh Phiến của Tông Phiêu Vương nữa rồi.
Bởi vì trong hệ thống thương thành có tất cả những pháp môn mà Thiên tộc có.
Cho dù là công pháp linh ý hay là thần thông linh ý đều có cả.
Khương Thành vốn định chọn luôn công pháp đỉnh cấp nhất.
Nhưng nhìn thấy sau giá trị là một chuỗi những con số 0, lại nhìn sang tài khoản
huyền tinh chỉ có ba chữ số, chỉ có thể tạm thời gạt bỏ đi ý nghĩ này.
So với công pháp của Thiên tộc, công pháp của Tiên tộc bên kia lại rẻ vô cùng.
Đỉnh cấp nhất cũng chỉ có mấy chục huyền tinh.
“Xem ra Thiên tộc quả nhiên là ghê gớm mà.”
Cuối cùng hắn chỉ có thể chọn công pháp “Minh Ý Quyết” trung đẳng, giá trị
một trăm huyền tinh.
Sau khi nhấn nút mua, hắn lập tức đã học được trọng đầu tiên của môn công
pháp này.
Nhấn nút chỉ dẫn công pháp, sau khi linh ý nhẹ nhàng xoay bảy vòng, ý thức
của hắn đã có được cảm giác ổn định.
Lúc này, hắn phát hiện bản thân cơ bản đã có thể khống chế được ảnh hưởng
của việc nghĩ ngợi linh tinh với ý thức rồi.
Đây chính là hạng mục tu luyện cơ bản của Thiên tộc.
Đầu tiên phải khống chế được ý thức của bản thân mới có thể nói được những
chuyện khác.
Mà chuyện này cũng có nghĩa là, linh ý của hắn đã tấn nhập đến nhị trọng.
Mất cả ba phút, công pháp nhị trọng này xoay hai mươi vòng, linh ý mới thăng
lên lần nữa.
Hắn phát hiện, thế giới xung quanh dường như có được chút thay đổi.
Rõ ràng vẫn là thế giới ấy, nhưng dường như lại thân thiết với bản thân hơn một
chút.
Việc tu luyện của Thiên tộc chính là dựa vào linh ý mà cảm ngộ thiên địa chí lí,
hắn giờ đây mới được coi là vừa nhập môn.
Mà vào lúc này, công pháp cũng bước vào tam trọng.
Đối với Khương Thành mà nói, đây có thể xem là một lần tu luyện nghiêm túc
hiếm có.
“Minh Ý Quyết” tổng cộng có hai mươi bốn trọng.
“Đây vẫn chỉ là công pháp trung cấp.”
“Cứ vậy mà xem thì dù có luyện xong hai mươi bốn trọng, trong Thiên tộc e
cũng chỉ có thể xem là trình độ phổ thông thôi nhỉ?”
Thời gian nguyên cả một ngày, hắn cuối cùng cũng gian nan luyện xong môn
công pháp này đến thập trọng.
Về sau, số vòng mỗi một trọng cần xoay lại càng ngày càng nhiều.
Hắn nghĩ muốn đột phá đến trọng sau, không mất thời gian hai ngày thì không
xong, chỉ có thể tạm thời ngưng lại.
Hắn vốn không biết, bản thân lại vừa tạo ra thần tích.
Lịch sử Thiên tộc vẫn chưa có ai có thể đột phá đến thập trọng cả.
Dù có là cường giả tuyệt thế như Tinh Diệu Hoàng, năm ấy lần đầu tu luyện,
thời gian một ngày chỉ có thể đột phá đến ngũ trọng.
Mà đó lại được tất cả những tọc nhân Thiên tộc ghi lại tôn thờ rồi.
Cũng vì nguyên nhân ấy, quan trọng vẫn là hệ thống sản xuất sản phẩm ngon
lành.
Linh ý thiên sinh là thiên phú của tộc nhân Thiên tộc, cũng có phân cao thấp.
Mà linh ý thiên phú hệ thống cho Khương Thành, đương nhiên sẽ là loại cao
cấp nhất, tu luyện ít mà được nhiều.
Ngoại việc này ra, chính vì bởi hắn vốn là một Đạo Thánh nữa.
Dù hệ thống tu luyện khác với Thiên tộc, nhưng chung quy thì đạo lí cũng gần
gần như nhau.
Đặc biệt là sau bảy ngày, bắt đầu thích nghi được với quy tắc thiên địa nơi đây,
hắn càng trực tiếp lướt qua.
Tu luyện công pháp đến bước này, rất nhiều việc vốn dĩ không hiểu, hắn cũng
dần dần hiểu ra.
Hệ thống tu luyện của Thiên tộc không giống với bất cứ hệ thống tu luyện nào
trước đó hắn từng gặp phải.
Mỗi một tộc quần tu luyện về bản chất đều hấp thu sức mạnh từ ngoại giới, ví
dụ như tiên lực, huyền lực, linh lực, từ đó khiến bản thân mạnh hơn.
Khi tăng tu vi của bản thân, lại cảm ngộ được thiên đạo và quy tắc mà dần khiến
bản thân thăng hoa.
Biến bản thân mình trở nên càng ngày càng mạnh hơn.
Mà Thiên tộc, ngay từ ban đầu đã chọn một hướng đi hoàn toàn khác.
Có lẽ nguyên nhân là do khi bọn họ sinh ra, Thiên giới căn bản không có sự tồn
tại của nguyên lực, hoặc nguyên nhân là do có được linh ý thiên phú đặc biệt.
Vậy nên, bọn họ vốn không cần phải lựa chọn hấp thu sức mạnh của ngoại giới
để khiến bản thân mạnh hơn.
Mà gửi gắm bản thân vào thiên địa.
Mượn linh ý cảm ngộ thiên địa chí lia, từng bước nâng cao nhận thức của bản
thân về thiên địa tưn nhiên.
Những tộc quần mà Khương Thành từng thấy, dù có là Ảnh tộc, Hồn tộc đều
cần có một thể mang.
Còn Thiên tộc, thân thể bọn họ giống như là thừa thãi vậy.
Khi tu luyện đến mức cao thâm, bọn họ thậm chí có thể hợp thành một thể với
thiên địa xung quanh không phân biệt.