Bọn họ đang chiếm ưu thế, sắp đẩy được thủy tinh của đối phương, cho kẻ địch
một làn sóng hủy diệt.
Kết quả Tiên Mẫu đột nhiên rút điện, nói rằng trò chơi đã kết thúc.
Chuyện này sao có thể không tức giận chứ?
Nhưng đối mặt với “chủ nhân” Tiên giới ở phía sau này, ai dám lỗ mãng trước
mặt?
Tuy rằng Tiên Mẫu chưa từng ra tay, nhưng không ai dám làm ngơ trước những
hiện tượng kỳ bí khi mỗi lần xảy ra đại nạn.
Ví dụ Tru Tà Sách có thể coi nhẹ Pháp cảnh.
Ví dụ nếu ra tay với Kiếp Tâm sẽ vướng vào nghiệp chướng một cách khó hiểu.
Đó đã là đã siêu thoát tiên lực, hồn lực, quy tắc, ý cảnh…rất nhiều phạm trù sức
mạnh.
Nghĩ lại cùng Tiên Mẫu chiến thì sẽ là kết cục gì, ngày mai có thể chết bất đắc
kì tử tại chỗ.
Đối diện là Cửu Tuyệt Tiên Đế và nhóm người Ám Cơ Ma Đế như được đại ân
xá, mừng rỡ như điên!
“Đa tạ Tiên Mẫu khoan dung!”
“Bọn ta nhất định sẽ thay đổi triệt để, làm người một lần nữa!”
“Về sau cũng không dám lỗ mãng nữa…”
“Ha ha ha, nạn lớn kết thúc rồi, không sao nữa rồi…”
“Yêu tộc và Linh tộc, các ngươi còn không rút quân, lẽ nào muốn đối đầu với
Tiên Mẫu?”
“Tiếp tục làm bậy, vận mệnh hai tộc của các ngươi sẽ bị phản phệ!”
Phản ứng này của bọn họ, khiến Thành ca bật cười.
Hắn lắc đầu không nói lên lời.
“Xem như là ta hiểu rồi đi, ngươi với ta chơi Tây Du trừ yêu đúng không?”
Đánh tan yêu quái, khi muốn đánh chết, đột nhiên nhảy ra một người giúp đỡ
Cho rằng mình cũng dễ nói chuyện như vậy sao?
“Ta muốn giết bọn họ, ngươi có thể bắt ta làm thế nào?”
Thương Linh ở bên cạnh vội vã bịt lại miệng của hắn.
Lão đệ, đừng khiêu khích Tiên Mẫu!
Tỷ biết ngươi vô cùng lợi hại, Tiên giới cũng không phải là đối thủ, nhưng Tiên
Mẫu và tất cả mọi người không giống nhau đâu.
Thanh Long Đại Đế ở bên cạnh cũng vội vàng kéo hắn lại.
Nhưng vẫn chậm.
“Là kẻ địch với chủ Tiên giới, tự nhiên người phải gánh chịu nghiệp chướng.”
Theo lời tuyên án của Tiên Mẫu, trên người Thành ca nổi lên từng đường từng
đường khói xám.
Sương khói lộ ra dày đặc không rõ khí tức.
Rõ ràng là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng sâu trong lòng tất cả mọi người đều có
suy nghĩ giống nhau, vật này không thể chạm vào.
Cho dù là chỉ nhiễm một chút, thì muôn đời muôn kiếp sẽ không thể trở lại
được.
“Không!”
“Yêu chủ!”
Vô số Yêu tộc bi thương hét thành tiếng.
Huyền Minh vội vã nhảy ra, nhưng Thương Linh lại không muốn buông Thành
ca ra.
Chỉ là, nàng rõ ràng vẫn cầm tay Khương Thành như cũ, rồi lại giống như
không bắt được gì cả.
Phân biệt ngăn cách rõ ràng, khiến nàng không can dự được vào cái gì cả, cũng
không thay đổi được.
Khương Thành dường như không còn ở cùng thế giới với mọi người hiện tại.
Đây cũng không phải thủ đoạn về không gian, mà càng là năng lực đặc biệt
huyền diệu.
Cửu Tuyệt và nhóm người Ám Cơ phía đối diện mang theo vẻ mặt mừng rỡ như
điên.
Nếu như không phải chú ý đến Tiên Mẫu ở đây, bọn họ thậm chí đều không
nhịn được mà hoan hô lên.
Bị nghiệp lực này quấn quanh người, không người nào may mắn có thể thoát
khỏi.
Đầu tiên chính là Thiên Nhân Ngũ Suy, tiên thể suy yếu già nua, tất cả kinh
mạch khí hải bên trong đều đi đến bước đường cùng.
Tiếp theo là số mệnh hạ xuống cực điểm, đó là ra ngoài đều có thể bị sét đánh,
hít một hơi đều có thể dẫn đến tình trạng tẩu hỏa nhập ma.
Sau đó là tuổi thọ giảm nhanh chóng, đại nạn sắp tới.
Loại nghiệp lực này chỗ nào cũng lọt vào, hung ác nguy hiểm nhất, căn bản
không phải quy tắc, ý cảnh, thực lực gì đó có thể đỡ được.
Họ dường như đã nhìn thấy thời khắc suy sụp của Khương Thành.
Thế nhưng, tài năng xuất chúng như Khương chưởng môn căn bản sẽ không
xuất hiện dấu hiệu suy yếu, mức độ đẹp trai của hắn vẫn giống như trước.
Xung quanh nghiệp lực ngưng tụ thành chất, hắn vẫn nhảy nhót tưng bừng,
trạng thái rất khỏe mạnh.
Đùa thôi, ngay từ đầu hắn đã có thiên hoang bất diệt thể rồi.
Thể phách này tuổi thọ vô hạn, đã siêu thoát Thiên Nhân Ngũ Suy.
Lúc đó hắn không coi là chuyện gì to tát, thậm chí còn ghét bỏ hơn.
Tất cả đều bị một nguồn sức mạnh vô hình khác ngăn cản ở bên ngoài, và
không thể mang lại cho hắn bất kỳ tổn hại thực sự nào.
“Ta quan tâm đến đại kiếp nạn của ngươi làm gì?”
Hắn nhấc kiếm trong tay lên lần nữa, nhắm thẳng vào Tiên Mẫu phía đối diện.
“Ngươi là ai, bọn ta tru tiên, trừ ma có liên quan gì tới ngươi, ngươi trút ra một
nửa phần lực sao?”
“Bây giờ ca đang làm màu đến cao hứng, đến lượt ngươi đi ra để đánh dấu sự
hiện diện của ngươi ư?”
Nói xong, còn không chờ người khác phải kinh ngạc thốt lên, hắn đánh xuống
một chiêu kiếm về phía Tiên Mẫu!
Tiên lực cuồn cuộn và quy tắc loạn lưu giống như vô số Cự Long bao phủ mà
vượt.
Bất kể là hai phe địch ta, tất cả mọi người đều suýt chút nữa bị nhát kiếm này
dọa cho điên.
Đây là muốn làm gì?
Cùng với hóa thân của Tiên giới đối địch sao?
Chiêu kiếm đó cuối cùng đánh vào người Tiên Mẫu, nhưng không tạo nên bất kì
thương tổn nào.
Nhưng nhìn thấy một luồng quy tắc loạn lưu và thoát ra bên trong,còn lực
huyền văn thì bị đẩy lùi từ bên ngoài và không thể tiến thêm.
Sức mạnh của những Quy tắc không giống nhau, vào đúng lúc này trở nên vô
cùng rõ ràng.
Thoát khỏi hình thức bên ngoài, tất cả đều được bộc lộ một cách bản chất nhất.
Một chiêu kiếm chưa thành, Thành ca vẫn chưa thất vọng.
Điều này nằm trong dự liệu của hắn.
Chiêu kiếm này, chỉ là bộc lộ thái độ của hắn.
Mà đối diện với Tiên Mẫu cũng bình tĩnh đến đáng sợ, từ trên người nàng căn
bản không cảm giác được bất kì cảm xúc nào.
“Ngươi không nên tu luyện sức mạnh cấm kỵ.”
Cấm kỵ?
“Thứ ngươi nói là Huyền lực?”
Tiên Mẫu lắc lắc đầu, nhưng không nói rõ.
Chỉ nói một câu: “Ngươi đang là kẻ địch của Tiên giới.”
Thành ca cả mặt không hiểu gì.
Hắn còn nghĩ Huyền lực không thuộc về Tiên giới, vì thế bị Tiên Mẫu đây
không ưa.
Kết quả nàng nói không phải vì Huyền lực.
Vậy mình có sức mạnh đặc biệt gì mà gọi là cấm kỵ?
“Hẳn là vì ta và Huyền Minh đã buộc chặt hai đường huyền văn này…”
Truyền âm của Thương Linh đi vào trong tai của hắn.
Thành ca vẫn không hiểu: “Chuyện này có liên quan gì đến nàng ấy?”
“Ta và Huyền Minh là quy tắc chúa tể của Tiên giới, lại bị ngươi biến thành hai
đường huyền văn trong đó của chính mình.”
“Vậy thì sao?”
“Nếu như coi Tiên giới là một quốc gia, vậy thì quy tắc chúa tể của mỗi một
phái, đều là chư hầu của Tiên giới.”
Thương Linh chung quy hiểu biết sâu rộng, nàng nhạy bén nhìn thấu vấn đề ở
chỗ đó.
“Tuy rằng huyền văn uy năng của ngươi còn kém xa quy tắc tâm của Tiên giới,
nhưng ngươi đang cùng với Tiên giới làm một việc giống nhau.”
“Ai có thể cho phép một người nào đó thành lập một quốc gia trên lãnh thổ của
riêng họ, mà sau đó cũng chia phong chư hầu?”
Nàng nói như vậy, cuối cùng Thành ca cũng hiểu ra.
Ngày xưa mỗi lần xuất hiện nạn lớn, Tiên Mẫu cũng sẽ không xuất hiện giữa
đường.
Có mấy lần thoát được nạn lớn, không thể đạt được mục tiêu đã đặt ra, nàng
cũng không nhúng tay vào, chỉ làm thất bại.
Thực sự, nàng ấy vẫn xem như công bằng, sẽ không vừa làm trọng tài vừa làm
tuyển thủ.
Nhưng nếu hôm nay nàng đột nhiên xông ra, ép buộc cắt đứt nạn lớn lần này.
Nếu như mình đoán không sai, nạn lớn lần này thật sự vẫn chưa kết thúc.
Dựa theo kịch bản nạn lớn ban đầu, Tiên Minh và Thánh Điện ban đầu lẽ ra đã
bị tiêu diệt hoàn toàn bởi chính mình.
Chỉ là, không hiểu tại sao bản thân đã đạt được một “sức mạnh cấm kỵ” vượt
quá khả năng chấp nhận của nàng, khiến nàng cảm thấy có một mối đe dọa chưa
từng có.
Lúc này, trái lại với Tiên Minh Thánh Điện, bản thân còn là kẻ địch lớn hơn.
Bao trùm lên tất cả mọi chuyện.
Cho nên nàng mới có thể gấp gáp bảo dừng nạn lớn lần này.
“Chủ động từ bỏ sức mạnh cấm kỵ này, lạc đường biết quay lại, ngươi còn có
thể được tha thứ.”