Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài vừa hát vừa múa, ăn mừng thắng lợi, nhưng bầu không khí của phủ

thành chủ vừa bị chiếm đóng lại rất nặng nề.

Cho dù là Ấn Tuyết Nhi, Từ Tử Xuyên hay là Băng Cực cùng với Bạch Hổ Đại

Đế, tâm trạng của những cường giả cao tầng này đều không thoải mái.

“Ngay cả Nam Hỏa thành Túc Vân cung cũng có thể buông bỏ, chứng tỏ bọn họ

đang giấu đại chiêu.”

“Đúng vậy, đây là tiết tấu mưa gió sắp đến.”

“Có thể là bày ra thiên la địa võng, dụ dỗ chúng ta mắc câu.”

Suy đoán này của bọn họ cũng không đoán ra được sự thật.

Chỉ có thể hướng ánh mắt nghi vấn về phía Cung Tình, hy vọng nàng có thể chỉ

điểm sai lầm.

Cung quân sư trầm ngâm một lát, lúc này mới chậm rãi nói ra một câu khiến sắc

mặt mọi người thay đổi.

“Lần khai chiến sau cùng, người chúng ta có thể gặp phải không chỉ là một

Dương Đình Chính Thần.”

“Cái gì?”

“Lẽ nào hắn còn tìm được Chính Thần khác làm trợ thủ sao?”

“Không phải nói bốn Chính Thần đó vì tranh đoạt địa bàn mà mâu thuẫn giữa

hai bên rất lớn sao, sao bọn họ có thể liên thủ được?”

Lúc ở Đông Trúc đảo, bọn họ đã gặp phải mấy thần điện cùng nhau vây công.

Lúc đó mọi người dựa vào vô số đại trận và tế đàn trên đảo để phòng ngự, hơn

nữa giữa mấy thần điện lục đục với nhau, đều không muốn tiêu hao quá nhiều,

mà bên mình còn có Lam Uyên Cổ Thánh.

Lúc này mới trả giá vô cùng nghiêm trọng, khó khăn giữ được.

Hiện tại bọn họ không còn sức mạnh của Cửu Đình cung, cũng không còn Đông

Trúc đảo phòng thủ kiên cố.

Nếu như mấy Chính Thần cùng nhau đến, vậy cho dù Lam Uyên Cổ Thánh có

mặt cũng nhất định kết thúc thảm bại.

Đây cũng là cục diện mà mọi người sợ nhất.

“Chủ động xuất kích, danh tiếng quá thịnh.”

“Trước đây bọn họ xem chúng ta là khúc xương cứng khó gặm nhấm, mà hiện

tại chúng ta lại giống một thanh đao.”

“Cảm nhận mang đến cho bọn họ sẽ khác nhau.”

Cung Tình nhìn về phía Khương Thành, chậm rãi nói: “Bọn họ quyết tâm tiêu

diệt chúng ta thì sẽ tiến hành vào lúc này.”

Mọi người hiểu ý của nàng.

Trước đây mọi người cố thủ Đông Trúc đảo, bốn thần điện đó còn có thể duy trì

ổn định.

Bản thân tranh đoạt địa bàn ở bên ngoài trước, thỉnh thoảng khuyến khích mấy

thần điện khác đi đánh trận đầu là được.

Nhưng hiện tại Đông Trúc đảo chủ động xuất kích, uy hiếp đến địa bàn của bọn

họ, bốn thần điện đó sẽ không thể ngồi yên.

“Vậy chúng ta phải làm gì?”

“Hay là chúng ta thấy được thì thu, nhân lúc bọn họ liên thủ thì rút lui?”

“Đánh hạ Nam Hỏa thành xem như là một trận thắng lớn rồi.”

“Đúng vậy, Tiên nhân ở đây hơn trăm triệu, phần lớn đều muốn trở về Đông

Trúc đảo với chúng ta.”

Cao thủ cấp Thánh Tôn của Nam Hỏa thành lác đác mấy người, nhưng số lượng

Thánh Chủ và Đạo Thần lại khổng lồ.

Trong khoảng thời gian Túc Vân cung thống trị, bọn họ yếu thế chỉ có thể bị ép

đổi thành tu thần lưu.

Đó cũng là lý do tại sao sau khi đại quân vào thành, tiếng reo hò lại lớn như vậy.

Đối với bọn họ, Đông Trúc đảo là đến cứu bản thân.

Mà người tu tiên không cần lương thảo nuôi dưỡng, không tồn tại áp lực hậu

cần gì.

Có bao nhiêu thì Đông Trúc đảo có thể nhận bấy nhiêu.

“Dẫn bọn họ cùng trở về có thể làm phong phú sức mạnh cho chúng ta.”

“Đúng vậy, đây đã là chiến công lớn, phía bên Cửu Đình cung cũng không tìm

ra gì để nói.”

“Bọn họ dám không phục sao? Trước đây chúng ta càng đánh càng ít, hiện tại

Khương minh chủ vừa đến, nhân số của chúng ta đã tăng lên mấy lần, đây chính

là khác biệt.”

Trong lúc nhất thời, mọi người trong điện vui mừng, bắt đầu ảo tưởng cảnh

tượng sau khi lớp sư trở về.

Nhưng sắc mặt Cung Tình lại hơi thay đổi.

“Rất nhiều người muốn gia nhập đội ngũ của chúng ta sao?”

Nàng đứng dậy, vội vàng nói: “Mau dừng nhận người mới!”

Mọi người rất khó hiểu.

“Tại sao?”

“Người đồng ý gia nhập chúng ta đều là người của mình.”

“Đúng vậy, bọn họ đều mong cùng nhau trở về Đông Trúc đảo…”

Cung Tình lắc đầu.

“Ta biết bọn họ là người của mình.”

“Nhưng không phải tất cả.”

“Phàm có một người không phải, điều đó đối với chúng ta sẽ là một tai họa.”

Ấn Tuyết Nhi và đám người Tần Sướng đều tỏ vẻ khó hiểu.

“Điều này có nghĩa là gì?”

Cung Tình hít sâu một hơi, rồi chậm rãi nói: “Hiện tại đối phương không giao

chiến với chúng ta nguyên nhân là vì không rõ sức mạnh của chúng ta đến từ

đâu, đánh giá quá cao thực lực của chúng ta.”

“Cho nên bọn họ muốn đánh nhưng còn e ngại, không dám dễ dàng phát động

tấn công.”

“Nếu ta là bọn họ, hiện tại chuyện đầu tiên ta muốn làm là tìm hiểu hư thật của

chúng ta.”

Mọi người hơi ngẩn ra, chợt phản ứng lại.

“Ý của ngươi là trong đám người mới gia nhập chúng ta ở trong thành có thể sẽ

có thám tử của Túc Vân cung?”

Cung Tình hạ giọng nói: “Không phải là có thể, mà là chắc chắn!”

Mọi người há miệng, phát hiện hoàn toàn không thể phản bác.

Trước mắt, toàn bộ Nam Hỏa thành ít nhất có hơn trăm triệu tiên nhân muốn gia

nhập Đông Trúc đảo, chín mươi chín phần trăm trong số bọn họ có thể nói là

thật lòng.

Nhưng cho dù là có không phẩy một phần trăm người có ý đồ khác, cố tình trà

trộn vào, thì đó cũng là một con số khủng khiếp.

Bộ phận gián điệp này sẽ tìm hiểu tình hình hư thật của đại quân, hậu quả không

thể tưởng tượng được.

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.

“Vậy thì chúng ta không nhận ai cả?”

Cung Tình lại lắc đầu.

“Không, lực lượng mạnh mẽ như vậy, tất nhiên chúng ta phải nhận.”

“Chỉ có điều phải tách người mới và người cũ, tránh tiết lộ thông tin tình báo.”

“Hơn nữa còn phải chọn người kín miệng đáng tin cậy, tiến hành quản lý bọn

họ.”

“Còn về gián điệp trà trộn, tương lai trở về đảo tìm ra cũng không muộn.”

Mọi người đều khâm phục, hoàn toàn không có ý kiến gì.

“Không hổ là Cung quân sư, quá đỉnh!”

Ấn Tuyết Nhi và đám người Từ Tử Xuyên đều đứng lên.

“Bọn ta sẽ lập tức đi sắp xếp!”

Đám cường giả cấp Thánh Tông như Băng Cực và Bạch Hổ, Cổ Viên cũng lần

lượt hưởng ứng.

“Ta sẽ đích thân trông chừng chuyện này, tuyệt đối sẽ không xảy ra chút sơ suất

nào.”

“Được rồi được rồi, ngồi xuống hết cho ta.”

Thành ca kiên nhẫn ngồi nghe cả nửa ngày, tỏ ra bản thân sắp khô héo rồi.

Thân là nhân vật chính, là minh chủ, là thủ lĩnh của đại quân này, nhưng cảm

giác tồn tại của hắn lại mỏng manh gần như trong suốt.

Ngay cả những đệ tử Phi Tiên môn như Ấn Tuyết Nhi và Từ Tử Xuyên cũng

không tự giác nói gì nghe nấy với Cung Tình.

Điều này khiến người ta sao chịu nổi?

“Chúng ta có cơ mật tình báo gì không thể để người ta thấy sao? Tiết lộ thì cứ

tiết lộ thôi.”

Hắn hận rèn sắt không thành thép trừng lấy đám đông một cái, lúc này mới

thấm thía nói: “Mục đích của chúng ta là gì, chẳng phải là muốn ra ngoài quyết

chiến với kẻ địch sao?”

“Cố ý để thám tử truyền tin tức chúng ta yếu đuối ra ngoài, dẫn kẻ địch sớm đến

công kích, chẳng phải là quá đẹp sao?”

Cung Tình nhiều năm chưa gặp qua Thành ca, cũng không biết hiện tại thực lực

của hắn là gì.

Nhưng bản năng tỉnh táo chiếm thế thượng phong khiến nàng không thể không

mở miệng phản bác: “Nhưng lần này rất có thể không chỉ có một Chính Thần

mà là bốn Chính Thần cùng nhau tập kích, cục diện sẽ hoàn toàn khác đi…”

“Không có gì khác cả!”

Khương minh chủ chỉ mong tất cả kẻ địch cùng nhau đến.

“Chẳng phải chỉ là bốn Chính Thần thôi sao, tầm nhìn của chúng ta phải lớn

một chút.”

“Truyền lệnh của ta, tung tin ra bên ngoài, cứ nói với bên ngoài lần này chúng

ta không có nổi một Cổ Thánh.”

“À đúng rồi, tiện thể nói với những thám tử đó, đột nhiên chúng ta xuất chinh là

vì xảy ra nội chiến nghiêm trọng với Cửu Đình cung, Đông Trúc đảo rạn nứt

rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK