Thành có thể đưa hai Đế Cảnh bát trọng đến đây.
Năng lực chiến đấu này của hắn chắn hẳn cũng không kém hơn so với hai người
kia đúng không?
Cái này đúng thật là không thể nghĩ ra nổi!
Con ngươi của Mãng Dã trợn trừng lên cũng suýt chút nữa thì rơi xuống.
Lần này sau khi làm màu thất bại xong, hắn còn âm thầm suy nghĩ, chờ tình
trạng vết thương hồi phục tốt hơn thì sẽ lại công khai khiêu chiến với Khương
Thành một lần nữa.
Hai người sẽ lại quyết đấu thêm một lần.
Chỉ cần mình có thể chiến thắng Khương Thành, không phải là sẽ lấy lại được
thể diện sao?
Nhưng mà bây giờ, hắn cảm thấy hay là nên để cái kế hoạch kia xuống trước cái
đã, sau này rồi nói đi.
Tiểu tử này đi Băng giới tính đi tính lại cũng chỉ được có mười triệu năm, làm
sao có thể tiến bộ nhiều đến vậy chứ?
Hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Mà đám người Thương Linh và Mâu Vũ ở đối diện, đã vui mừng đến mức cũng
không biết phải nói cái gì nữa.
“Làm sao ngươi có thể trở lên mạnh đến như vậy?”
“Lợi hại như vậy mà không nói sớm, làm hại tỷ tỷ ta cứ lo lắng vô ích!”
“Đúng vậy, tốt xấu gì thì ngươi cũng phải nói ra ngọn nguồn cho bọn ta chứ?”
Khương chưởng môn vui tươi hớn hở nói: “Vậy được, bây giờ ta sẽ nói rõ ngọn
nguồn cho các ngươi, các ngươi hãy nhớ ngàn vạn lần không được để lộ ra.”
Tất cả nọi người đều yên tĩnh trở lại.
“Khụ khụ, thật ra thì ta đã là bất khả chiến bại ở trên thế giới này rồi, ba ngàn
chân giới bất cứ là ai ở trước mặt ta cũng đều là bọn hư danh chớ không có thực
lực gì.”
“Các ngươi cứ yên tâm một trăm hai mươi lần đi, có ta ở đây thì sẽ không có
chuyện gì với kẻ thù cả.”
Đôi mắt mọi người lập tức điên cuồng trắng dã.
Đại ca, thực lực chiến đấu này của ngươi thực sự là vượt quá tưởng tượng của
bọn ta.
Nhưng nếu nói là vô địch ở trên thế giới này, là quá khoa trương phải không?
Nhiều nhất thì cảnh giới của ngươi cũng chỉ là Đế Cảnh lục trọng, năng lực
chiến đấu làm sao có thể vượt qua cấp độ bát trọng chứ?
“Hừ!”
Thương Linh tức giận đánh hắn một cái.
“Ngươi vẫn là không nghiêm túc như vậy!”
Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng nàng vẫn không kìm được sự vui mừng.
Hai tên Đế Cảnh bát trọng kia dù sao cũng là của Băng giới, là người ngoài,
nhất định là không thể trông cậy hoàn toàn vào bọn họ được.
Nhưng Khương Thành chính xác một trăm phần trăm là người của mình.
Hắn lợi hại thì mới thật sự là sự bảo đảm của Tiên Giới.
Chỉ là Mâu Vũ lại có chút lo lắng.
“Vừa nãy ngươi không nên để cho người đó quay về, chuyện này không phải là
tự nhiên lại tìm đến phiền phức sao?”
Những lời này của nàng làm cho Hàn Văn và Đoạn Duyệt giống như là đã tìm
được người thấu hiểu mình vậy.
Có thể coi là có người cũng đã nói đến chuyện này.
Đổi lại là hai người bọn họ, đánh thắng trận vừa rồi kia cũng không mất quá
nhiều sức lực.
Vấn đề là sau đó thì làm như thế nào?
Dù cho là một người ngu ngốc đi chăng nữa thì cũng có thể đoán được tiếp theo
sẽ phải đối mặt với cái gì.
“Nhất định Xích âm Cung sẽ phái ra các cao thủ càng hùng mạnh hơn để tấn
công chúng ta bằng một đòn sấm sét dữ dội.”
“Chuyện này phải làm sao mới được đây?”
Thấy dáng vẻ lo lắng của từng người, Thành Ca lại cảm thấy vui mừng.
Cái mà Thành Ca ta đây muốn chính là một đội hình hùng mạnh hơn.
Như vậy mới có thể mang đến càng nhiều chiến lợi phẩm hơn chứ.
Ngoài mặt, hắn vẫn còn đang giả vờ.
“Ồ hả, thật sẽ hắn sẽ phái cao thủ mạnh hơn đến sao?”
“Chắc chắn rồi, bất cứ một môn phái nào cũng không thể dễ dàng tha thứ cho
những chuyện như thế này, nếu không báo thù thì uy tín của tông môn họ sẽ bị
bay mất!”
“Hả hả, thì ra là như vậy…”
Thấy dáng vẻ trên gương mặt hắn tràn ngập sự “Bừng tỉnh hiểu ra”, Thương
Linh tức giận đến mức hận không thể nện cho hắn một cái để hắn dừng lại được
một lát.
Mấy ngày kế tiếp, Khương chưởng môn lại bắt đầu lần lượt đột phá.
Hai lần phục tùng của Băng Nguyên cốc và Băng cung đã mang tới cho hắn hơn
ba trăm triệu điểm tiên nguyên, đây là thu hoạch mà trước đó chưa bao giờ có
được.
Mà Ám Cơ, Cửu Tuyệt cùng với trận chiến gần đây, cả ba trận cộng lại cũng
mới chỉ chưa tới mười triệu.
Chuyện này làm cho hắn hoàn toàn ý thức được tầm quan trọng của giá trị thanh
danh.
Bây giờ Tiên Giới có tứ đại căn nguyên là âm, dương, hỏa, băng, có bốn môn
Huyền Văn hắn có thể mượn lực căn nguyên để sử dụng được.
Vì vậy, hắn hao phí hơn ba mươi triệu để nâng tất cả ba Huyền Văn âm, dương,
hỏa lên tới thập nhất trọng.
Huyền văn có cảnh giới thập nhất trọng, thật ra thì chính là mức độ cảm ngộ
quy tắc của Đế Cảnh cửu trọng.
Thành Ca cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn có chút gì đó chưa đủ.
Dù sao thì mình cũng nên kề vai sát cánh cùng với Thiên Tôn, nếu không cũng
không theo trào kịp lưu của thời đại phát triển.
Hắn mở Huyền Văn băng ra nhìn một cái, từ thập nhất trọng lên tới mức thập
nhị trọng, mỗi 1% cần phải có năm triệu điểm tiên nguyên.
Muốn vượt qua được tất cả các cấp thì cũng phải hơn năm trăm triệu.
“Thật xin lỗi vì đã làm phiền.”
Suy nghĩ đến việc những chân giới khác cũng sẽ rối rít tiếp giáp cùng với Tiên
Giới, đến lúc đó căn nguyên kiếm, căn nguyên hủy diệt, căn nguyên tốc độ cũng
sẽ xuất hiện ở Tiên Giới.
Đến lúc đó khi mình chiến đấu, một lần đập mấy chục Huyền Văn ra, ý nghĩa sẽ
hoàn toàn khác nhau.
Vì vậy, cuối cùng hắn nâng tất cả ba mươi loại căn nguyên tốc độ, hủy diệt, sinh
tử cùng lên tới thập nhất trọng.
Trong đó bởi vì Mãng Dã đã là Đế Cảnh lục trọng, ngược lại tiến độ phát triển
của Huyền Văn lực đã cao lên một chút, tiết kiệm được ít điểm tiên nguyên của
hắn.
Sau khi xong hết việc, hắn lại bắt đầu “Uống thuốc thăng cấp”.
Nhưng cũng không biết rằng Huyền Văn của hắn thăng cấp một đợt, thì cũng
làm cho mức độ biến đổi cảm ngộ quy tắc của Thương Linh, Huyền Minh và
Mãng Dã cũng tăng lên thêm một lần nữa.
Hàng loạt cảm ngộ không ngừng thoát ra, làm cho bọn họ cùng nhau tỉnh ngộ,
vì vậy ba người cũng rối rít bắt đầu đột phá.
Mấy ngày sau, Thương Linh Huyền Minh chính thức tăng lên tới Đế Cảnh tam
trọng hậu kỳ.
Còn Mãng Dã chính là tăng lên tới Đế Cảnh lục trọng hậu kỳ.
Thương Linh và Huyền Minh cảm thấy cũng khá tốt, hai người biết cái này là
do Huyền Văn của Khương Thành tăng lên.
Nhưng có lẽ Mãng Dã lại không giống vậy, đến bây giờ hắn cũng không biết có
sự tồn tại của Huyền Văn.
Chỉ coi nó như “Bảo vật lực” định sẵn có duyên với mình đã giải khai được
phong ấn, gọi là đắc ý vô cùng.”
Hắn cũng không che giấu, lên giọng tuyên bố về phía mọi người là mình lại đột
phá.
“Đế Cảnh lục trọng hậu kỳ chỉ còn cách Đế Cảnh thất trọng có một bước thôi!”
“Hơn nữa cảm ngộ quy tắc của ta đang cuồn cuộn không ngừng, nếu không phải
cảnh giới của Tiên lực bị hạn chế, bây giờ ta sẽ có thể đột phá đến thất trọng!”
“Ha ha ha, cái gì gọi là thiên phú, cái này chính là thiên phú!”
Mọi người cũng không ngừng hâm mộ hắn.
“Chúc mừng chúc mừng!”
“Mãng Dã Đại Đế thật là niềm kiêu hãnh của thiên hạ!”
“Xứng đáng là viễn cổ sinh linh được thiên đạo ưu ái…”
Trong lòng mọi người cũng đang cảm thấy rất khó hiểu, làm sao người này lại
có thể đột phá được như vậy chứ?
Người khác đều vẫn là Đế Cảnh nhất trọng nhị trọng, tu vi của hắn lại giống
như đang phóng một mũi tên hỏa tiễn, bỏ lại tất cả những người khác ở phía sau
lưng.
Thương Linh và Huyền Minh cũng đều có phần nghi ngờ.
Làm sao lại đúng lúc như vậy?
Mình đột phá, hắn cũng đột phá?
Chẳng lẽ…
Thanh Long Đại Đế sáp đến gần, lặng lẽ hỏi: “Khụ khụ, có phải ngươi lấy được
cái đó của Khương Thành hay không… Cái đó?”
Hắn cũng không nói thẳng vào Huyền Văn.
Dù sao đường đường là Long Đế trói buộc Huyền Văn của tiểu tử kia, cũng quá
đủ để mất hết mặt mũi.
Mãng Dã sửng sốt một chút.
“Làm sao ngươi biết?”
Câu hỏi ngược lại này chính là đáp án mà Thanh Long Đại Đế đã lấy được.
Hắn không tránh khỏi nhìn Mãng Dã bằng ánh mắt coi thường.
Ra vẻ cứ như là chính ngươi tỉnh ngộ ra vậy, thì ra cũng chỉ là Khương Thành
giúp ngươi đột phá.
Mà ở bên kia, Xích âm Cung cũng đã nhận được tin về cuộc chiến ở nơi này.
Thật ra thì hiện nay Chưởng Giáo Diệt Dương Thiên Tôn của Xích âm Cung
cũng không ở bên trong môn phái, một triệu năm qua hắn vẫn còn đang bận đi
tranh cướp thiên đạo.
Cái này mới là điểm quan trọng nhất.
Một khi đã đoạt được quyền lợi của thiên đạo ở trong tay, vậy thì có thể điều
khiển được toàn bộ người của “Nguyên Tiên Giới”.
Tương lai kể cả có xuất hiện bao nhiêu chân giới thì cũng đều bị mình khống
chế.
Cũng vì vậy, tất cả sáu vị tôn giả cấp hộ pháp của Xích âm Cung đều bận rộn vì
chuyện này.
Từ đầu đến cuối bọn họ cũng không thèm để ý đến thổ dân của Tiên Giới.
Hiện nay người đang quản lý các công việc hằng ngày của Xích âm Cung chính
là vị hộ pháp thứ bảy, Đế Cảnh cửu trọng Khi Nham tôn giả, cùng với một đám
cao thủ Đế Cảnh bát trọng.