xem là ngoại tu liên hệ với ngoại giới.
Vậy Yêu tộc, Nhân tộc, Linh tộc, nhưng tộc quần này có thể gọi là nội tu kiêm
ngoại tu.
Thực tế thì đến cả quần tộc là Vu tộc nghiên cứu thiên địa cũng là nội tu kiêm
ngoại tu.
Như Lam Đề và Đại Tế Tư, bọn họ cũng cần hấp thu tiên lực để nâng cao cảnh
giới tu vi của mình.
Quần tộc duy nhất Khương Thành gặp phải không phải nội tu kiêm ngoại tu
chính là Huyền Tộc.
Tộc quần này chuyên tu luyện tiểu thế giới trong cơ thể, coi như là nội tu.
Mà Thiên tộc hiện giờ thì chỉ có thể xem là ngoại tu.
Bọn họ hoàn toàn đã bỏ đi việc tu luyện tự thân.
Bởi vì theo như lí niệm của bọn họ, cái phần thân thể phụ này chính là một phần
của thiên địa ngoại giới, không có gì khác biệt với núi sông, trăng sao cả.
Thiên địa dùng được thứ ngươi chuyên môn tu luyện sao?
Thuận theo tự nhiên, để bản thân hoàn toàn dung nhập vào đó là được.
Quá trình thiên địa mạnh lên chính là từng bước tiêu trừ đi sự ngăn cách giữa
bản thân và ngoại giới.
Dung hợp với thiên địa ngoại giới càng sâu thì sẽ càng mạnh.
Cường giả, thậm chí bản thân chính là thiên địa một phương, một ý thức chính
là ý chí của thiên địa một phương.
Vậy một bút tích cũng cao cấp hơn nhiều so với tiên nhân bình thường hì hà hì
hục triển khai võ kỹ rất nhiều.
Thân thể Thiên tộc quả thực rất yếu, bởi vì không có tiên lực, nguyên lực, cũng
không có tôi thể.
Nhưng nó không coa nghĩa là tuổi thọ bọn họ ngắn.
Bởi vì thân thể và thiên địa ngoại giới đã trói buộc với nhau.
Thiên địa bất vong thì thân thể cũng sẽ không thối nát.
“Lợi hại vậy sao, vậy chẳng phải là vô địch rồi à?”
Cảnh giới thập trong trước mắt này của Khương Thành không là gì cả, cũng
chưa đạt đến mức dung hoà thành một thể với thiên địa xung quanh.
Nhưng theo như sự mô tả công pháp để suy đoán, tu luyện về sau này, dù có
hủy diệt đi thân thể của Thiên tộc cũng vô ích.
Bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể nhờ vào thiên địa tự nhiên để tái tạo lại một
lớp vỏ thân thể.
“Có chút đồ rồi.”
Một người trước giờ tu luyện không động bao nhiêu lực như hắn khoa mà có
được chút hứng thú với hệ thống này của bọn họ.
Bởi vì luyện đến sau cùng có thể làm được rất nhiều chuyện mà những tiên
nhân bình thường không làm được.
Lúc này, hắn cảm giác bên ngoài truyền đến làn dao động.
Rõ ràng không có cảm nhận thần hồn nhưng lại có thể thông qua sự biến hóa
của ngoại giới mà đoán ra được có người đến.
Tiếp sau đó, thân ảnh của Tông Phiêu Vương xuất hiện ở cửa.
“Thế nào, quen với nơi này chưa, hôm nay ta định…”
Lời của hắn còn chưa nói xong, Thành ca đã cười tiến lên đón.
Đánh giá hắn một vòng trên dưới, còn hí ha hí hửng vỗ vào vai hắn.
“Qua mấy trăm triệu năm rồi, ngươi vẫn hệt như trước đó, được đấy được đấy.”
Hắn quả thực có lí do để vui vẻ.
Hệ thống khởi động lại không biết đã qua mấy trăm triệu năm rồi nhỉ?
Vốn lo lắng đại kiếp kết thúc, việc tranh đoạt thần vị hạ màn.
Bây giờ nhìn thấy Tông Phiêu Vương còn sống sờ sờ, vậy chứng tỏ hắn vẫn
chưa bỏ qua được đại sự sau đó.
“Ngươi lại muốn chơi màu mè hoa lá gì đây?”
Phiêu Tông Vương hất tay hắn ra, chau mày, cả mặt ngờ nghệch.
“Chúng ta mới gặp hôm qua, gì mà qua mấy trăm triệu năm? Đừng qua mặt ta.”
Hôm qua sau khi lĩnh giáo một phen, hắn biết được tên tiểu tử trước mặt không
phải là một người biết an phận, không thể lơ là được.
“Hả? Mới qua có một ngày?”
Thành ca đứng hình.
Lần khởi động lại hệ thống mới này không mất ngàn vạn năm hay thậm chí hơn
trăm triệu năm sao?
“Nếu không thì sao?”
Tông Phiêu Vương không khách sáo tìm một cái ghế ngồi xuống.
“Lẽ nào thế giới của các ngươi trước đây, một ngày ngắn ngủi là một trăm triệu
năm ư?”
“Hệ thống, đây là tình huống gì vậy? Giải thích rõ cho ta.”
Hệ thống bị Khương Thành gọi ra bình tĩnh đáp: “Vị diện của của lần nâng cấp
này bằng với vị diện trước đó, vậy nên rất dễ, thời gian cũng ngắn.”
“Đây đã không phải là vấn đề thời gian nữa rồi nhỉ?”
Khương Thành khẽ tính thử một lát, bản thân tu luyện dùng mất một ngày.
Vậy cũng có nghĩa là lần khởi động lại này của hệ thống chỉ dùng thời gian một
giây thôi là hoàn thành rồi.
“Vậy nên ngươi có thể giải thích xem trước đây sao lại lâu đến vậy không?”
“Thời gian nâng cấp ngắn, không phải là chuyện kí chủ muốn thấy nhất sao?”
“Ngươi chơi ta à?”
Hệ thống lại lần nữa không lên tiếng, bước vào trạng thái giả chết.
Khương Thành cũng hết cách với nó, chỉ có thể dời sự chú ý đến người của
Tông Phiêu Vương.
“Khụ, gì ấy nhỉ, tộc của các ngươi có cái bảo vật, thuốc hay gì có thể tăng tốc tu
luyện không?”
So với việc từ từ khổ sở tu luyện theo công pháp, hắn lại muốn đi đường tắt
hơn.
Đó mới phù hợp với thân phận nhân vật chính mà.
Nhìn ngón tay đang xoe xoe của hắn, Tông Phiêu Vương muốn phun cho hắn
một cái.
Nhưng nghĩ đến thân phận đặc biệt là thần thai, và cả sự giao phó của Tinh Diệu
Hoàng, chỉ có thể kiềm nén sự kích động này.
“Ngươi nhập môn không được, muốn mấy thứ đó có ý nghĩa gì chứ?”
Hắn nghiêm mặt, nói với vẻ sâu xa: “Có vài thứ không thể nào nói bằng lời
được, chỉ có thể dùng ý hội, đến nhập môn còn nhập môn không được thì chứng
tỏ ngươi vô duyên rồi.”
“Vần nên suy nghĩ việc tu luyện thể hệ của Tiên tộc đi, nó có lẽ gần gũi hơn với
ngươi, với lại thần thai như ngươi…”
Lời của hắn còn chưa nói xong, khí tức thiên địa xung quanh đột nhiên trở nên
hỗn loạn.
Nhụy hoa sinh trưởng với tốc độ cực nhanh, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đã
biến hóa mười mấy màu, cuối cùng biến thành một đóa hoa trong nước.
Chỉ có điều đó bình thường đều do lực quy tắc tác động, hoặc là dùng một tiên
thuật đặc biệt.
Nhưng khí tức quy tắc xung quanh lúc này vốn không hề giao động, cũng không
có sự can dự của Thiên Đạo.
Tông Phiêu Vương nhìn trái nhìn phải, cuối cùng ánh mắt không thể tin được
khóa chặt Khương Thành ở trước mặt.
“Là ngươi!”
Hắn đứng bật dậy.
“Ngươi, ngươi lại có thể trực tiếp khuấy động lực thiên địa xung quanh?”
“Sao ngươi có thể học được?”
Nói thật lòng, chút thủ đoạn nhỏ này của Khương Thành trước mặt hắn chẳng là
quái gì cả.
Dù gì thì hắn cũng thuộc đám đỉnh cao trong thể hệ tu luyện của Thiên tộc.
Cảnh giới của Thiên tộc có ba giai thiên, địa, nhân, mỗi cấp có mười hai trọng.
Trình độ của Khương Thành trước mắt là Nhân giai thập trọng, mà Tông Phiêu
Vương đã là Thiên giai thập trọng rồi.
Sự chênh lệch về mặt linh ý của hai ngươi đã như trời với đất rồi.
Hắn kinh ngạc bởi vì hôm qua Khương Thành căn bản không phải Thiên tộc,
không thể nào có linh ý thiên phú.
Hắn sao có thể nhập môn được?
Chuyện này quả thực quá bất hợp lí.
Khương Thành tất nhiên sẽ không nói cho hắn biết việc bản thân chết một lần,
hệ thống sẽ giúp bản thân mở hack.
“Đó chẳng phải vì ngươi cho ta một Toái Linh phiến sao, ta thử tham ngộ nó
một lát.”
Hắn nhún vai, cố ý làm ra vẻ cảm khái: “Không thể không nói, linh ý này thật
sự có phần không đơn giản, mất thời gian cả một ngày của ta mới làm được.”
Thời gian lâu gớm nhỉ?
Tông Phiêu Vương suýt chút bị cách làm màu đỉnh cao của hắn chọc cho sặc
chết.
“Chuyện này là không thể nào.”
Hắn lắc đầu lia lịa.
“Rõ ràng ngươi không phải Thiên tộc bọn ta, hơn nữa linh ý là thứ bẩm sinh,
cũng không thể nào tham ngộ ra được.”