Phía trước mấy vị Đại Đế Thanh Long, Băng Phượng, Bạch Hổ, Côn Bằng
đồng loạt ngăn ở trước mặt hắn.
Khiến một kích này của Mặc Lân Đại Đế bị mạnh mẽ đẩy trở về.
Trên bầu trời, gió mây biến sắc, thiên địa trỗi dậy.
Sức mạnh quy tắc mạnh mẽ đấu đá lung tung, thậm chí suýt chút nữa lan đến
gần những bong bóng khác vẫn còn trong trận chiến.
Nếu như không phải dưới sự không chế thỏa đáng của nhóm Đại Đế, chỉ sợ cả
nơi này đều sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Thành ca ở phía sau bày tỏ bản thân được mở mang kiến thức.
Mặc dù hắn từng giết một Tiên Đế, nhưng lúc đó cảnh giới còn thấp, cảm nhận
không sâu.
Bây giờ hắn đã là Chuẩn Đế, rốt cuộc cảm nhận được chỗ đáng sợ trong đó.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, nếu như không mở hack hồi sinh, là căn bản
không có cách nào đối kháng với Yêu Đế.
Đó là chênh lệch cấp bậc.
Hóa thân của quy tắc, và lạc ấn của quy tắc, hai cấp độ này chênh lệch quá lớn.
“Hắn phế Kỳ Thăng!”
Mặc Lân Đại Đế vô cùng tức giận, hắn đã mất đi lý trí.
“Các ngươi nếu dám ngăn cản ta, khai chiến toàn diện!”
Trước đó bởi vì chia nhóm bị nhằm vào, Băng Phương Đại Đế đã tích một bụng
lửa giận từ lâu rồi, không hề nhượng bộ chút nào.
Lạnh giọng oán lại: “Kỳ Thăng còn chưa chết, trên đại hội bất kỳ tổn thương gì
đều phải tự chịu trách nhiệm!”
Bạch Hổ Đại Đế mặt không chút thay đổi nói: “Đây là quy củ của chính ngươi
định ra!”
Mặc Lân Đại Đế trong lòng tự nhủ, ta định ra quy củ này, là bởi vì mỗi lần đều
là chúng ta phế người khác.
Nếu như chúng ta bị người khác phế, đó chính là một chuyện khác.
Hơn nữa bây giờ trạng thái này của Kỳ Thăng, chết hay chưa chết còn có ý
nghĩa gì nữa?
“Các ngươi thật sự muốn ngăn ta giết hắn sao?”
“Đúng vậy!”
Yêu lực của Thanh Long Đại Đế tản ra khắp nơi, bốn phía mây đen giăng kín.
“Nếu ngươi dám giết Thương Thành, ta tất nhiên với núi Huyền Lân chấm dứt,
từ đây xem Kỳ Lân tộc là kẻ thù!”
Một Đại Đế vẫn ẩn nhẫn đó giờ, lần đầu tiên lộ ra ra vẻ cục cằn khó chơi.
Ngay cả Thành ca cũng ngạc nhiên.
Cái lão già này trước đây không lâu còn chửi mình còn sâu làm rầu nồi canh,
hận đến nghiến răng, thế mà bây giờ lại bảo vệ mình?
Hắn không hề biết rằng, sau khi hắn chiến thắng Kỳ Thăng, Đại Đế đã nghĩ
thông suốt rồi.
Với thực lực này, xem ra Huyền Hải không hề bị lừa, cũng hoàn toàn không
phải là đối thủ của hắn.
Chẳng qua Đại Đế hơi xấu hổ, lúc đầu còn kêu hắn cút về, chê hắn làm mất thể
diện của Long tộc.
Nào biết được hắn cướp được thể diện lớn cho Long tộc.
Làm hại hắn - “kẻ yêu thích tiên đoán” lại phạm sai lầm lần nữa, thật mất mặt.
Từ đầu đến cuối, Côn Bằng Đại Đế không hề lên tiếng, cũng hờ hững giằng co
với Kỳ Lân tộc.
“Nếu các ngươi giết hắn, vậy đại hội Vạn Yêu này từ nay không cần mở nữa,
dứt khoát đổi thành Kỳ Lân tộc của các ngươi mặc sức vui vẻ là được rồi.”
Côn tộc Bằng tộc dưới trướng hắn liên tiếp gặp phải mấy đối thủ khó nhằn ở
vòng này.
Nhìn thấy Thành ca đánh phế Kỳ Thăng, hắn hận không thể hô lớn một tiếng ác
giả ác báo, sau đó hát vang một khúc chúc mừng.
Bây giờ trong lòng hắn và mấy vị Đại Đế Băng Phượng, Bạch Hổ đều mừng
thầm.
Nhìn Thành ca thật vừa mắt, đây chính là “hậu bối anh hùng” vì dân trừ hại,
làm sao có thể để hắn cứ như vậy bị giết được.
Sắc mặt Mặc Lân Đại Đế trên bầu trời không ngừng biến hóa, trong nháy mắt
này cân nhắc rất nhiều rất nhiều.
Đám đồng minh Ngọc Lân Đại Đế và Khổng Tước Đại Đế cũng đang bí mật
truyền âm.
Yêu tộc hài hòa ngoài mặt, bọn họ cũng không muốn phá hoại.
Nếu thật sự cắt đứt với mấy tộc Long Phượng Hổ Côn Bằng này, yêu giới suy
yếu, sau này bọn họ đối mặt hai giới Tiên Ma cũng sẽ trở nên yếu thế.
Chuyện này tuyệt đối không phải là chuyện tốt đối với bọn họ.
Cơn giận còn sót lại của Mặc Lân Đại Đế chưa tiêu, vẫn liều chết trừng Thành
ca.
“Chuyện ngày hôm nay, bọn ta ghi nhớ…”
Ngọc Lân Đại Đế vội vã cắt ngang hắn.
“Chấm dứt ở đây!”
Trong lúc đó, trong lòng của những kẻ cấp cao cũng ngầm hiểu lẫn nhau.
Một khi công khai tuyên bố muốn trả thù ở trước mặt nhiều yêu tộc như vậy, sẽ
chỉ làm các tộc ở yêu giới tỏ thái độ mà thôi.
Thế nào, người khác thua được, Kỳ Lân tộc các ngươi thì thua không được hả?
Hình tượng người lãnh đạo của Kỳ Lân tộc sẽ tổn hại nghiêm trọng.
Sau khi một nhóm Yêu Đế rút lui, phía dưới mới rốt cuộc khôi phục ồn ào, đồng
thời cấp tốc sôi trào.
Có thể tiến vào top ba, thậm chí Kỳ Thăng có thể đạt được vị trí đầu tiên, thế
mà lại thua trận!
Hơn nữa là thua bởi Thương Long Đại Đế lúc trước không được coi trọng nhất!
Kết quả này, vượt xa dự kiến của tất cả yêu tộc ở đây.
Thậm chí nhanh chóng truyền đến mấy nhóm khác.
Yêu tộc bên kia đang hết sức chăm chú nhìn chằm chằm Chuẩn Đế bổn tộc
tranh tài, sau khi biết tin tức này, phản ứng đầu tiên của tất cả đều là không thể
tin được.
Chuyện này đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Vậy mà lần này, Mặc Lân tộc thất bại ở ngoài top ba mươi hai.
Tên Thương Long Đại Đế đó làm kiểu gì hay vậy?
Vấn đề này không riêng gì bọn họ, ngay cả quần chúng nhóm thứ tư tận mắt
đứng ngoài quan sát trận chiến này cũng không có cách nào trả lời.
Bởi vì bọn họ đến bây giờ cũng không hiểu một kích cuối cùng kia của Thành
ca là chuyện gì xảy ra.
Trước đó không phải vẫn luôn là Kỳ Thăng tấn công sao, làm sao đột nhiên bị
đánh phế rồi?
“Thương Long Đại Đế này, tuyệt đối không đơn giản!”
“Đúng vậy, ngay từ đầu nhìn lầm rồi.”
“Một kích cuối cùng của hắn kia, mặc dù không thể hiểu nổi, nhưng rất có thể
vượt qua giới hạn của Chuẩn Đế!”
“Xem ra Kim Tuyến Trùng cũng chết không oan đâu!”
“Thương Long Đại Đế mới là Chuẩn Đế sơ kỳ mà, sao lại mạnh như vậy
được?”
“Đừng để ý tới việc sao hắn lại làm được, trận chiến này nhất định sẽ ghi vào sử
sách của Yêu giới!”
“Tất cả chúng ta đều đánh giá thấp hắn…”
“Hắn rất có thể sẽ xông đến cuối cùng.”
“Vẫn khó nói lắm, trận chiến này của hắn hoàn toàn đắc tội Kỳ Lân tộc, phía
sau tuyệt đối sẽ một đường sắp xếp cường giả cho hắn, huyết chiến làm tiêu hao
hắn.”
Lão Thương Long nghe những nghị luận này, dưới sự kích động thiếu chút nữa
lệ nóng doanh tròng.
Không dễ dàng chút nào mà.
Không được coi trọng ngay từ đầu, đến bây giờ, rốt cuộc Đại Đế cũng dựa vào
thực lực chinh phục tất cả những kẻ có mặt ở đây.
Không chỉ lọt vào Địa Bộ không những thần kỳ, mà còn đánh bại Kỳ Thăng -
một cường giả mà hắn không theo kịp được.
Chẳng qua bản thân vẫn luôn kỳ vọng vào tương lai, trước đó hắn vẫn là cần
mình và Thương Khung, Dực Không, Mặc Ương bảo vệ hộ tống.
Lại không ngờ rằng, hắn đã sớm vượt ra khỏi bầu trời của Thương Long cốc.
“Đại Đế, ngươi nhất định là do ông trời đặc biệt phái tới cứu vớt Thương Long
tộc chúng ta sao?”
Thành ca bị hắn xúc động lôi kéo, vẻ mặt câm nín.
Lão đầu, ngay từ đầu ta chỉ là thu được một thân phận yêu tộc danh chính ngôn
thuận mà thôi.
Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Nhóm Tước yêu vậy quanh hắn càng vui mừng hớn hở, lập tức tâng bốc hắn lên
trời.
“Quả nhiên Thương Long Đại Đế xông thẳng đến cái ghế chủ Địa Bộ!”
“Đương nhiên rồi, Đại Đế ra trận, có thể để ý những thứ hạng khác sao?”
“Chỉ có chủ Địa Bộ mới xứng với vẻ anh tuấn đẹp trai của hắn, thứ hai cũng là
nhục nhã đối với hắn!”
“Vì Thương Long Đại Đế reo hò…”
Thành ca rạo rực đắm chìm trong mấy lời nịnh hót, hắn hưởng thụ thật tốt một
phen, lúc này mới ấn mở bảng nhìn một chút.
Cái sóng kinh sợ này hiệu quả thật sự nice.
Không cần nói khán đài, hay là Đại Đế phía trên, tất cả đều bị một màn này làm
cho kinh ngạc đến ngây người.
Cuối cùng mang đến cho hắn 15 vạn công đức!
Nếu không có lượng lớn công đức của lần bán ngọc trai lúc trước, chỉ sợ Thành
ca đã mừng rỡ nhảy dựng lên.
Nhưng mà lần đó bán ngọc trai đó cũng không chơi được nữa rồi.
Có thể xông tới vòng này, tất cả đều là kẻ khó chơi, chiến đấu của nhóm nào
nhóm nấy đều vô cùng dữ dội.
Trận vừa rồi của hắn, vẫn là kết thúc đầu tiên.
Thậm chí bây giờ hắn còn có thời gian nghỉ ngơi, nhàn nhã quan sát trận so tài
của những nhóm Chuẩn Đế khác.