Từ trước tới nay Đại Đế Lực luôn là niềm kiêu hãnh lớn nhất của Man Giới.
Là người địch lại ba Long Đế thời viễn cổ, sau này lại một mình quyết đấu với
sự tồn tại dũng mãnh của hơn mười vị Đại Đế của Tiên Ma, hắn được công
nhận là cao thủ đứng đầu lục giới.
Nhưng mà, đó là quá khứ.
Từ sau cuộc chiến với Tiên Minh Thánh Điện, cái danh này dần dần chuyển lên
đầu Thành Ca.
Man Giới vốn không chịu phục.
Hiện tại nghe nói “Khương Thành buông lời”, liền tức giận ngút trời.
Không đợi bọn họ chửi rủa, trong không trung, một người đàn ông trung niên
toàn thân lóe ra kim khí rực rỡ cắt một vết nứt trong không gian, ngang nhiên
bước ra.
“Giọng điệu của hắn thật lớn!”
“Thật sự cho rằng ta sợ hắn?”
Mặc dù người này cũng tràn ngập cảm giác sức mạnh bùng nổ, nhưng bàn về
thân hình, thật ra còn không cao lớn vạm vỡ bằng những Đại Đế khác của Man
Giới.
Nhìn bên ngoài, hắn giống như ngoại hình của người bình thường hơn.
Nhưng sau khi nhìn thấy hắn, Cửu Tuyệt và Ám Cơ cũng vội vàng lùi về sau
mấy bước.
“Mãng Dã!”
“Đại Đế Lực!”
Không thể tin được, vậy mà vị lão đại này của Man Giới vẫn luôn nghe bọn họ
đối thoại từ một nơi bí mật gần đó.
May mắn vừa rồi không quá đắc tội Man Giới.
Nếu không, đúng là chưa chắc có thể sống tiếp để quay về.
“Đại ca!”
Những Đại Đế còn lại của Man Giới đều chen chúc tới, trong ánh mắt tràn đầy
tin phục.
“Mãng Dã đại ca, Khương Thành kia có hơi ngạo mạn quá rồi!”
“Thật là đáng ghét…”
Mãng Dã vung tay lên.
Hắn gắt gao trừng mắt nhìn những Đại Đế của hai giới Tiên Ma ở đối diện, đôi
mắt đen nhánh trong veo giống như đứa trẻ, để lộ vẻ ngây thơ.
Nhưng thực ra, hắn là sinh linh viễn cổ cùng thời với lão Thanh Long.
“Khương Thành thật sự nói như vậy sao?”
“Nếu các ngươi dám lừa ta, phải biết hậu quả!”
Đương nhiên Thành Ca chưa từng nói như vậy.
Hắn vẫn bận rộn làm màu, căn bản chưa từng chú ý tới vị trí cao thủ đứng đầu
lục giới này.
Nhưng đám người Cửu Tuyệt Tiên Đế cứ mở miệng ra là bịa đặt.
“Chính tai ta nghe thấy, sao có thể là giả?”
“Hắn nói rằng ngươi vẫn rụt lại ở trong Man Giới không dám đi ra ngoài, hại
hắn muốn giết cũng không được, chỉ có thể tạm thời tha cho ngươi một đường
sống!”
“Đợi sau này không còn sự ngăn trở của Thiên Đạo, sẽ…”
“Sẽ thế nào?” Mãng Dã trầm giọng ép hỏi.
“Sẽ lấy cái mạng chó của ngươi!” Ám Cơ Ma Đế tiếp tục.
Dù sao quan hệ giữa Man Giới và Yêu giới vốn dĩ không tốt lắm, hai giới gần
như không qua lại.
Mà đám Man Tộc này từ trước đến nay vẫn luôn là điển hình cho việc tin tức
lạc hậu.
Đại chiến Tiên Yêu năm đó, Yêu tộc bên kia đã đánh đến hừng hực khí thế,
Man Tộc bên này lại tới mấy triệu năm sau, mới biết được đã xảy ra chuyện gì.
Mấy năm nay với việc tiên khí truyền ảnh dần dần được truyền vào, rốt cuộc
bọn họ mới coi như được hòa nhập quốc tế.
Nhưng cũng không đi đến đâu.
Lời nói dối được bịa ra tùy tiện, bọn họ không gặp thẳng mặt Khương Thành
cũng không thể vạch trần, mà đợi đến lúc đó cũng đã đánh nhau rồi.
“Đáng ghét!”
“Hắn thật ngông cuồng!”
Mãng Dã giận tím mặt, ý muốn chiến tranh hướng thẳng trời cao.
Uy áp lớn mạnh quét ngang bốn phía, ngay cả những Đại Đế cũng phải lùi lại
lần nữa.
“Ta chưa tìm hắn, ngược lại hắn dám khiêu khích ta?”
“Được, tốt lắm!”
“Ta vốn dự định chiến với hắn một trận, bây giờ đến Yêu giới tìm hắn!”
“Đợi đã!”
Đám người Cửu Tuyện Tiên Đế sốt ruột, đây cũng không phải kết quả mà bọn
họ muốn nhìn thấy.
Thực ra bọn họ cũng không coi trọng Mãng Dã.
Nguyên nhân rất đơn giản, hai người này bọn họ đều đã từng đấu qua.
Mà sự nguy hiểm và sợ hãi mà Khương Thành mang đến, phải vượt xa Mãng
Dã năm đó.
Nếu hắn chạy tới Yêu giới tìm Khương Thành quyết chiến như vậy, thì Khương
Thành sẽ không đến Man Giới, cũng sẽ không bị đưa đến rìa của cái khe phong
ấn.
Điều bọn họ muốn nhìn thấy, là Mãng Dã và Khương Thành quyết chiến ở gần
khe.
Lợi dụng khi quyết chiến, lén mở phong ấn, thả Ảnh Tộc ra.
Đến lúc đó Mãng Dã và Ảnh Tộc công kích Khương Thành cùng nhau, Tiên
Minh Thánh Điện sẽ cắm đao ở sau lưng, Khương Thành mới chắc chắn chết!
Còn kết cục sau khi xong việc như thế nào, thì chờ sau đó sẽ giải quyết.
“Sao nào, các ngươi muốn cản ta?”
Ánh mắt Mãng Dã toát ra hung tính hoang dã nguyên thủy nhất, khiến trong
lòng các vị Đại Đế không kìm được khẽ run.
Người này cũng không dễ đụng tới!
Đợi sau khi Khương Thành chết, vẫn nên gài bẫy cho hắn chết cùng.
“Không phải, Mãng Dã Đại Đế ngươi hiểu lầm rồi.”
“Cuộc chiến giữa ngươi và Khương Thành, là chuyện liên quan tới quyền sở
hữu cao thủ đứng đầu lục giới!”
Ám Cơ Ma Đế cao giọng nói: “Một trận quyết chiến long trọng như vậy, chắc
chắn phải được ghi vào sử sách lục giới, được lưu truyền vĩnh viễn.”
“Nếu hiện tại ngươi tùy tiện đi giết, thậm chí bên ngoài còn không biết tới trận
chiến này, chẳng phải thật quá đáng tiếc?”
“Đây không phải tổn thất của riêng ngươi, còn là tổn thất của vô số tiên nhân
lục giới.”
Bọn họ nói như vậy, Mãng Dã thật sự bị thuyết phục.
Không còn cách nào, hắn cũng là một người rất sĩ diện, rất thích phô trương.
Nghĩ lại một trận chiến trọng đại như vậy, nếu lặng yên không tiếng động đã
đánh xong, bên ngoài cũng chẳng có mấy ai biết tới, vậy thì thật tiếc.
“Vậy các ngươi có đề nghị gì?”
“Chi bằng ngươi gửi chiến thư tới Yêu giới trước!”
“Chiến thư?”
Mãng Dã tỏ vẻ đây là lần đầu tiên tiếp xúc với cách thức này.
Năm đó hắn làm việc, đều là muốn làm gì được đó, muốn đánh ai thì đánh.
Làm gì có chuyện gửi chiến thư trước?
“Đúng vậy!”
Cửu Tuyệt Tiên Đế tiếp tục nói: “Trước tiên gửi chiến thư, để cả lục giới đều
biết tới trận chiến này.”
“Sau đó, đặt địa điểm của trận chiến này, bố trị tại một khu vực không thiên vị
bên nào, như vậy mới tính là chiến đấu công bằng nhất!”
“Đại chiến như vậy, quyết định ra người thắng, mới hoàn toàn xứng đáng đứng
đầu lục giới!”
“Khu vực không thiên vị bên nào?”
Trong chốc lát Mãng Dã đúng là chưa nghĩ ra.
Vì vậy Ám Cơ Ma Đế dẫn từng bước nói: “Hiện tại Khương Thành bị Thiên
Đạo ngăn trở, cũng không đến được nơi này.”
“Nhưng khe Hỗn Độn ở sâu trong Man Giới các ngươi, Thiên Đạo không thể
ảnh hưởng đến, có thể cho cả hai bên các ngươi đều thoải mái phát huy.”
“Đánh ở đó, cực kỳ công bằng!”
Mãng Dã suy nghĩ qua, tuy rằng ở đó nguy hiểm, nhưng quả thật không thiên vị
bên nào.
“Được!”
“Vậy gửi chiến thư cho hắn!”
Hắn ra lệnh một tiếng, những Đại Đế khác của Man Giới lập tức gào thét hưởng
ứng.
Bọn họ tin tưởng Mãng Dã gấp trăm lần.
Chỉ xem như hắn chắc chắn có thể thắng.
“Trận chiến này, sẽ khiến cho Khương Thành kia hiểu ra ai mới là lão đại!”
“Đúng vậy!”
“Thời gian định vào mười ngày sau!”
“Nếu Khương Thành không dám đến, vậy chứng tỏ hắn sợ hãi!”
Nhìn thấy bộ dạng những Đại Đế Man Tộc này bừng bừng phấn khởi, Cửu
Tuyệt Tiên Đế và Ám Cơ Ma Đế liếc nhau.
Hai bên đều có thể nhìn thấy một sự mừng thầm trong mắt đối phương.
Người Man Tộc thật dễ lừa!
Cũng làm cho bọn họ hơi không nhịn được mà nở nụ cười, hận không thể tăng
thêm chút lực.
Thành Ca đang ở Yêu giới phía xa, rất nhanh đã nhận được bức chiến thư kia.
“Mãng Dã? Muốn khiêu chiến ta?”
“Chẳng lẽ ta quá đẹp trai tài giỏi, hắn ghen tị?”
Nghe thấy Ca huênh hoang phỏng đoán, Thanh Long Đại Đế bên cạnh không
nhịn được làm cụt hứng.
“Ngươi vẫn nên nghĩ lại, có phải đã từng đắc tội hắn không!”
“Nếu không có gì, người ta khiêu chiến ngươi làm gì?”
Thành Ca sờ cằm, cẩn thận nhớ lại.
Đúng là không có ấn tượng gì.
“Không có, mặc kệ, tiếp nhận trận chiến này rồi nói sau.”