tầng lớp của tu đạo đã đạt đến Đạo Thần cao giai.
Mà đạo hải của Đạo Thần cao giai đã mang theo hiệu quả đặc biệt rõ ràng.
Đạo quy tắc có nghĩa như tên, chính là xoay quanh ba ngàn quy tắc.
Thứ trước nhất hắn dùng chính là tăng phúc căn nguyên quy tắc, để nguyên
thuật của bản thân trở nên càng mạnh hơn.
Hiệu quả này khá gần với đạo phụ thêm, nhưng thứ mà đạo quy tắc tăng mạnh
lên thì chỉ có căn nguyên quy tắc.
Thời khắc đạo hải thúc động đạo quy tắc, chiếc búa lớn trên trời cao đột nhiên
nhuốm một lớp kim mang mỏng, toàn bộ cũng như to thêm một vòng vậy.
Chuyện này là do nguyên nhân của nguyên thuật gồm một trăm hai mươi căn
nguyên cùng lúc nhận được sự gia trì từ đạo hải.
Mỗi một đạo đều có uy năng tăng lên khoảng tầm hai lần.
Sau khi chúng tổ hợp lại và đánh xuống, uy lực của bản thân nguyên thuật cũng
theo đó mà nhảy vọt.
Ầm!
Thánh giới bị chiếc búa lớn đánh trúng đột nhiên bị vỡ tan!
Dịch thể dính nhớt màu xanh lam bắn tung tóe, tiên thể của Tàng Ách Thánh
Chủ sau khi gặp phải phản phệ thì đã nhận phải đả kích mang tính hủy diệt.
Mà đây chỉ mới là nhát búa thứ hai của Khương Thành mà thôi.
Ban đầu khi giết chết Thánh Chủ U Mộc tộc kia, hắn phải dùng bốn búa mới
làm vỡ được thánh giới.
Sau đó thực lực gia tăng, lúc tiêu diệt Côn Hoằng Thánh Chủ của Trảm Nghiệp
tông thì dùng ba búa.
Còn giờ đây, đánh tan Tàng Ách Thánh Chủ - đệ nhất cao thủ của Bách Tộc thì
hắn chỉ dùng có hai búa.
Đây chính là hiệu quả sau khi có được sự gia trì của “đạo quy tắc”.
Rõ ràng là nguyên thuật trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng lại không cần phải hao
tốn lực thần hồn ngoài ngạnh ước, bởi vì đạo không nói lí vậy đó.
Đám người Đoan Phong, Đoan Giác ở bên dưới đã bị chiến tích này của Thành
ca dọa cho ngốc cả người ra.
Thực lực của Tàng Ách chênh lệch không bao nhiêu với Đoan Phong.
Còn mạnh hơn một chút so với mười một Thánh Chủ còn lại nữa.
Kết quả chỉ với hai búa thôi mà đã mất nửa cái mạng, hoàn toàn mất đi sức
chiến đấu.
Đoan Dịch lúc trước với chủ trương một đòn trấn áp, không thèm coi Khương
Thành ra gì kia, lời nói giờ đây đã lắp ba lắp bắp rồi.
“Hắn, hắn thật sự là Đạo Thần sao, chuyện chuyện chuyện này…”
“Đó là nguyên thuật gì vậy?”
“Thế gian này sao lại tồn tại kiểu yêu nghiệt như vậy chứ?”
Trong lòng Đoan Phong bây giờ chỉ có vui mừng.
Khương Thành có thể giết chết mười sáu Thánh Chủ kia không thì hắn không
rõ.
Nhưng nếu như Kim Hàn tông lúc trước thật sự đến tiến công chính diện thì
Tàng Ách bây giờ đang thoi thóp từng hơi thở rất có khả năng sẽ là cảnh tượng
xảy ra với hắn.
“Đạo của hắn…”
Tầm mắt của Lăng trở nên tinh tường vô cùng, chuyển động theo bóng dáng của
Khương Thành.
Giống như nhìn mỗi một sự ảo diệu đằng sau những chi tiết vậy.
Nguyên thuật bách nhị thập trọng có thể xem như là một võ kĩ thần thông.
So với những người khác, điều mà nàng để ý đến hơn chính là hiệu quả đạo hải
của Khương Thành.
“Là đạo phụ thêm sao? Giống với Cẩn Võ Chính Thần à?”
Còn trong trận chiến, phản ứng của mười lăm Thánh Chủ còn lại của liên minh
Bách Tộc cũng không chậm.
Bọn họ không cho Thành ca có cơ hội để truy sát Tàng Ách.
“Ngăn hắn lại!”
“Cùng nhau tiến lên!”
Mười lăm Thánh Chủ đồng thời dùng nguyên thuật ra tay với Khương Thành.
Đột nhiên, thần ma loạn xạ trên hư không, mười lăm môn nguyên thuật đủ loại
đủ kiểu mang theo sát cơ vô tận trực tiếp đánh vào trung tâm đ*o hải.
Tuy nói rằng nguyên thuật cao nhất của bọn họ không vượt quá tứ thập ngũ
trọng, cái thấp nhất chỉ có nhị thập trọng, nhưng tốt xấu gì nó cũng là do Thánh
Chủ dùng ra.
Dưới sự gia trì của thánh giới, bất kì nguyên thuật nào trong số đó khi đánh một
Đạo Thần cao giai đều có thể nói là tai nạn hủy diệt.
Nhưng bây giờ một mình Khương Thành lại đối diện với mười lăm môn.
Ngay khắc sau, cảnh tượng chấn động toàn trường đã xảy ra.
Hai môn nguyên thuật giết vào đạo hải của Khương Thành trước nhất đột nhiên
biến mất không một dấu vết.
Còn mười ba nguyên thuật theo đó giết vào sau cũng nhanh chóng theo gót sau.
Hoặc biến mất ngay thời khắc chạm phải đạo hải.
Hoặc phân tán thành từng căn nguyên, uy lực giảm mạnh.
Mười lăm môn nguyên thuật đừng nói đến việc làm tổn thương được đến
Khương Thành, đến cả đạo hải của hắn cũng không thể nào công phá được.
Ồn ào!
Đám đệ tử Phi Tiên môn bên dưới sôi sục hẳn lên.
Nguyên thuật bách nhị thập trọng của Khương Thành thì còn nằm trong dự liệu
của bọn họ, suy cho cùng thì lần trước một địch ba cũng đã có dùng qua.
Nhưng lần này lại khiến nguyên thuật của kẻ địch mất đi hiệu quả, đó đúng là
hiện tượn phản tự nhiên.
“Lại còn có chuyện như vậy ư?”
Tròng mắt đám người Đoan Phong suýt chút lòi luôn ra ngoài.
“Đó là nguyên thuật đó, cứ vậy mà miễn dịch ư?”
“Không thể nào đâu ha?”
“Đây là thần thông già vậy? Nghe thôi cũng chưa từng nghe nữa.”
So với nhưng người khác, người duy nhất ở hiện trường nhìn ra được ngọn
ngành chính là Lăng.
Nàng nhạy bén nhận ra được đây vốn chẳng phải là thần thông gì, mà là vì đạo
của Khương Thành.
Mười lăm môn nguyên thuật có năm nguyên thuật bị đạo bóp méo, ví dụ như
thủy biến thành hỏa, hủy diệt biến thành hỗn loạn.
Có bảy môn bị đạo hải làm yếu đi hai căn nguyên, có ba nguyên thuật thì bị đạo
hải xóa bỏ đi một căn nguyên.
Cho dù là bóp méo hay làm suy yếu hay xóa bỏ đi đều khiến nguyên thuật thất
bại.
Bởi vì mức độ tinh tế khi kết hợp nguyên thuật yêu cầu rất cao, không được có
chút sai sót nào.
Vậy nên những nguyên thuật đó như trâu đất ra biển, hoàn toàn không thể làm
hại được một cọng lông nào của Thành ca cả.
Cũng chỉ có đạo mới phản tự nhiên được vậy.
Rõ ràng đã phát hiện ra được chân tướng, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp của
Lăng lại dâng lên sự rung động đặc sắc càng mãnh liệt hơn.
Lần đầu tiên nàng nghe nói đến có một loại đạo có thể chi phối được căn
nguyên.
“Đạo mà hắn tu rốt cuộc là đạo gì?”
Mười lăm Thánh Chủ của các tộc đang cùng Khương Thành quyết đấu cũng bị
dọa cho một trận.
Thời đại bây giờ, thứ mà Đạo Thần và Thánh Chủ chủ yếu so chính là nguyên
thuật.
Có thể khiến nguyên thuật mất đi hiệu quả, vậy có nghĩa là gì?
Bọn họ lúc này đây giống như những phàm nhân nhìn thấy yêu pháp quỷ dị,
suýt chút bị dọa cho rơi đầu.
Nhưng mà nghĩ đến còn có mười mấy đồng đội nữa, mọi người chỉ có thể cứng
đầu thôi động thánh giới, lại lần nữa tế nguyên thuật về phía Khương Tahnfh.
Mà lần này, kết quả không còn giống vậy nữa.
Thánh giới mười lăm tầng kia cuối cùng đã chạm được đến đạo hải của Khương
Thành.
Hai bên va chạm vốn chẳng có gì hồi hộp cả.
Tầng lớp của đạo hải vốn kém nhiều sơ với thánh giới, cho dù đạo hải của
Khương Thành có căn cơ là ba ngàn quy tắc cũng không thể thay đổi được sự
thật này.
Đối mặt với sự va chạm và trấn áp của mười lăm tòa thánh giới, đạo hải của hắn
vỡ tan tại chỗ.
Không có đạo hảo, hiệu quả gia trì của đạo quy tắc lập tức biến mất.
Mười lăm nguyên thuật theo đó mà đến.
Lần này, chúng không hề bị ảnh hưởng bởi đạo quy tắc nữa, đương nhiên cũng
sẽ không bị phá giải.
Thế là Khương Thành lập tức chịu phải sự đả kích luân phiên từ những nguyên
thuật này!
Mức độ mạnh của thần thể hắn quả thực cực cao.
Đối mặt với nguyên thuật đáng sợ gia trì vào thánh giới mà vẫn có thể cứng
nhắc chống lại bảy môn không chết.
Đây là mức độ phòng ngự mà đại bộ phận Thánh Chủ đều không cách nào làm
được.
Nhưng mà nguyên thuật công kích vào hắn có đến mười lăm môn.
Khi môn nguyên thuật thứ tám vỡ trên người hắn, Thành ca đã hồn bay phách
tán rồi.
Bảy môn nguyên thuật còn lại chỉ là đánh vào hư không mà thôi.
Mà sau khi mười lăm môn nguyên thuật đánh xong, mười lăm Thánh Chủ kia
thậm chí còn không biết bản thân mình đã thắng rồi nữa.
Bọn họ tiếp tục triển khai nguyên thuật và các loại thần thông thiên phú của tộc
mình.
Đánh liên tục mấy lần về vùng hư không nơi có Khương Thành.
Xác định bên đó thật sự không còn động tĩnh gì nữa, Khương Thành chắc có lẽ
thực sự bị giết rồi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cuối cùng cũng tiêu diệt được quái thai này rồi.”