Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn trường là sự im lặng, bầu không khí càng trở nên nghiêm trọng.

Nghiêm trọng đến nổi sắp biến thành thực chất, sau đó còn vặt được ra nước.

Chung Thác rất nhanh đã xem xong lưu ảnh, thần thái có thể nói là đặc sắc

trước giờ chưa từng có.

Ba tộc cao cao cấp đã biết hắn hàng trăm triệu năm rồi, biểu hiện vẫn như lần

đầu tiên nhìn thấy hắn có nhiều diễn xuất phong phú như vậy.

“Chung ca…”

Một vị phu nhân của Chung Thác nhịn không được, phá bỏ bầu không khí yên

ắng.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bọn họ muốn hạ nhục ngươi chăng?”

Lời chưa kịp nói hết, đã bị một tiếng quát to làm gián đoạn.

“Cút!”

Nhìn lại hình chiếu đang rung lên kịch liệt, toàn bộ không gian này đã trở nên

vô cùng bất ổn.

“Giết chết bọn hắn!”

“Giết sạch bọn hắn!”

Vị Đế Tôn đã tung hoành mấy trăm triệu năm, khẩu khí cũng trở nên run rẫy,

hoàn toàn không có cách nào khống chế cảm xúc.

“Giết sạch toàn bộ, một người cũng không được lưu lại, xóa sạch cả bốn tộc!”

Hắn mất thể diện, rất xấu hổ.

Với tư cách là Vị Diện Chi Tử, hắn đã thuận buồm xuôi gió nhiều năm rồi, hoàn

toàn chịu không được “đả kích” như vậy.

Hiện tại, hắn chỉ muốn tiêu diệt hết từng người một.

Lăng Huyền Thần ở bên cạnh không nhịn được mà nhăn mặt, hắn có chút hối

hận vì đã để Chung Thanh xem lưu ảnh đó.

Xóa sạch tứ gia tộc, việc này có chút quá đáng rồi.

Với lại hắn còn phát hiện, ánh mắt Chung Thác nhìn hắn cũng ẩn chứa sát khí.

Chẳng lẽ tương lai hắn vẫn còn muốn ngầm diệt khẩu mình

Nhận thức này đã khiến hắn không rét mà run.

“Giết!”

Chung Thác thét lên: “Mau giết bọn họ!”

“Để cho bọn họ tuẫn táng theo Lý Tuấn Lãng!”

Khi những cao thủ trong Đế Tôn cung này chuẩn bị ra tay, lúc những người cấp

cao của ba tộc đang tuyệt vọng, tiếng cười khẽ từ Hóa Huyền Trì truyền đến.

“Ca vẫn còn chưa chết, tuẫn táng cái gì?”

Ngay sau đó, Thành Ca - người đã trở thành Lý Tuấn Lãng lại một lần nữa xuất

hiện.

Kỳ thực, Thành Ca sớm đã có thể xuất hiện rồi.

Dù sao thì hệ thống cũng đã cho hắn huyền thể nguyên sơ cao cấp nhất.

Nào đâu biết lúc hắn vừa định xuất hiện, thì Hóa Huyền Trì liền bị tấn công.

Đã có huyền thể chí cao, cho nên nước trong Hóa Huyền Trì đối với hắn mà nói

cũng không khác gì nước trong ao bình thường.

Ngay cả khi bị nổ tung, hắn cũng không bị ảnh hưởng chút nào.

Hắn ở trong nhìn nhóm người ở trên đang làm việc vô ích, giống như là đang

xem khỉ biểu diễn vậy.

Cố ý ở lại bên trong, đợi tất cả các thủ trong Đế Tôn cung đều xuất hiện, lại tiếp

tục xem Chung Thác đang giả vờ đe dọa, đến lúc này hắn mới chịu xuất hiện.

“Lý tiền bối!”

“Ha ha, ta biết là tiền bối vẫn chưa chết!”

Những tầng lớp cao của ba tộc vui mừng khôn xiết.

Bây giờ bọn họ đã bị Thành Ca trói vào chiến xa, họ cũng chỉ có thể đi theo hắn

đến tận cùng bóng tối.

Đùi to nhất ở bên này không sao, không biết bọn họ vui mừng biết bao nhiêu.

“Chung Thác, ngươi quả nhiên là đồ khoác lác, còn nói chính tay ngươi giết Lý

Tiền Bối.”

“Người ta rõ ràng đang sống rất tốt mà.”

“Đúng là không biết xấu hổ mà!”

“Ngươi có biết mất mặt là gì không?”

Chung Thác lại lần nữa chết lặng.

Sĩ diện cả đời này của hắn xem như đã bị Thành Ca làm cho mất hết rồi.

“Sao lại có thể như vậy?”

“Ngươi nên chết rồi mới đúng!”

“Hóa Huyền Trì đã bị kích động, ai cũng không thể nào sống sót!”

Đường đường là Đế Tôn, mà cũng có chút nói năng lộn xộn rồi.

Hơn nữa Lăng Huyền Thần ở bên cạnh và những cao thủ khác trong Đế Tôn

cung vẻ mặt cũng có biểu hiện hết sức kỳ lạ.

Người này rõ ràng đã chết rồi mà, sao giờ có thể vui vẻ xuất hiện ở đây?

“Mạng chó nhà ngươi vẫn còn sống, thì làm sao mà ta chết được chứ?”

Thanh Ca cười híp mắt nhìn về phía hình chiếu của Đế Tôn: “Không phải ở bên

ngoài người có rất nhiều hóa thân sao, ta vốn còn tính thành lập cho bọn hắn

một đội, kết quả sau này ngươi lại không phái bọn hắn đi”

“Lẽ nào lại như vậy!”

“Chết tiệt!”

Chung Thác giận đến nổi toàn thân phát run.

“Giết hắn!”

“Mau giết chết hắn!”

Sau khi hắn ra lệnh, Lăng Huyền Thần và các cao thủ của Đế Tôn cung ngay

lập tức ra tay.

Trong nháy mắt, đã có hơn năm mươi vị Đế Huyền Cửu trọng bao vây xung

quanh Thành Ca.

Đây mới thật sự là tình hình bên trong của Đế Tôn cung.

Những người bạn thâm giao, thân tín và nữ nhân của Chung Thác, toàn bộ đã

theo theo Vị Diện Chi Tử cùng nhau phát triển.

Nhóm người này có vận khí hộ thể của riêng họ, với cơ hội hết lần này đến lần

khác, thực lực của bọn họ mạnh hơn so với những Đế Huyền cửu trọng bình

thường.

Chẳng qua là bọn họ đụng phải Thành Ca.

Huyền thể đã giúp hắn thuận lợi đột phá đến Đề Huyền Cảnh.

Mặc dù chỉ là Đế Huyền Nhất Trọng, nhưng Huyền Phách lại lần nữa trải qua

sự biến đổi thể chất.

Lúc này Huyền Văn của hắn có thể hổ trợ cho lực quy tắc, so với lúc trước đã

mạnh hơn gấp mấy lần.

Hơn nữa năm mươi lực Huyền Văn được sử dụng đồng thời sẽ có hiệu quả hủy

diệt.

Tại thời điểm đầu tiên, toàn bộ Đế Tôn cung đã bị nổ tung thành từng mảnh.

Cho dù là cấm chế hay linh văn, cho dù không gian xung quanh vững chắc bao

nhiêu, dưới sự tàn phá của mười lăm môn kiếm tâm đó, đã bị tiêu diệt trong

chốc lát, mong manh như bèo không rễ.

Bùm bùm bùm!

Trong phút chốc, tất cả mọi người ở tầng thứ sáu Huyền Giới đều cảm nhận

được sự chấn động khủng bố đó.

Nghe thấy tiếng nổ vang nặng nề.

Thậm chí nhiều người còn cho rằng đây là sự trừng phạt của thần linh, dọa đến

mức nằm rạp xuống đất cầu xin.

Còn có một số người ngơ ngác nhìn sắc trời không ngừng biến đổi thất thường

đến thất thần.

Bọn họ thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ngay cả đến những “tà ma dị giới” ẩn nấp trong một góc và Ảnh tộc cũng tạm

thời bị kinh hoàng.

Mà ở bên ngoài Chung Thác đang thét lên.

“Năm mươi Huyền Văn!”

“Người vậy mà có thể dùng năm mươi Huyền Văn!”

Tuy hắn có thể dùng nhiều Huyền Văn, nhưng mà nhiều nhất thì cũng chỉ có

mười cái.

Thành Ca đã vượt qua hắn gấp cả năm lần, khiến cho sự kiêu ngạo của thân là

Vị Diện Chi Tử hắn bị tổn hại nghiêm trọng.

Hắn vẫn còn nhớ, hai lần hóa thân trước hắn đã đến tầng thứ ba, lúc đánh nhau

với Lý Tuấn Lãng rõ ràng là đối phương chỉ có thể dùng hai ba Huyền Văn.

Cũng bởi vì lý do đó, nên hắn mới luôn luôn không coi Lý Tuấn Lãng ra gì.

Cứ luôn cảm thấy bản thân bởi vì bế quan nên không có thời gian, nên mới để

hắn sống thêm một khoản thời gian ngắn nữa mà thôi.

Đợi sau khi bế quan kết thúc, thì có thể thoải mái đè chết hắn.

Nhưng mà bây giờ hắn mới phá hiện…

Cái ý nghĩ này có chút nực cười rồi.

Khi Lăng Huyền Thần bị tấn công dữ dội, hắn đã quả quyết thu hồi hình chiếu

và căn bản cũng không có ý dùng bản thể xuất chiến.

Bùm!

Lăng Huyền Thần lại phun máu lần nữa.

Lần này, hắn lại không còn cơ hội trốn thoát rồi.

Trước khi chết, bất giác hắn nhìn thấy hình chiếu của Đế Quân đang tiêu tan về

phương xa.

Trong lòng bổng nhiên dâng trào sự không cam lòng và phẫn nộ mãnh liệt.

Bởi vì giúp ngươi nên ta mới chiến đấu.

Bản thân ngươi đang làm cái gì vậy?

Đã đến giờ phút quan trọng, vậy mà bản thể của ngươi lại vẫn bế quan còn

không chịu tự mình động thủ?

So với việc bế quan của người, mạng sống của bọn ta không quan trọng sao?

Hắn với Chung Thác đã quen biết mấy trăm triệu năm rồi, luôn luôn cảm thấy

người này rất nghĩa khí.

Bây giờ mới phát hiện, đó chỉ là bởi vì hắn có thể thoải mái giải quyết kẻ thù

trước đây mà thôi.

Kẻ thù bây giờ càng mạnh, hắn giải quyết không được, cho nên hắn cũng sẽ bán

đồng đội để ẩn thân.

Thành Ca cũng không có cảm khái nhiều như vậy.

Sau khi tiêu diệt Lăng Huyền Thần, hắn nhanh chóng quét sạch những kẻ thù

khác xung quanh.

Đám người này cũng đã bị dọa ngốc luôn rồi.

Bọn hắn biết Lý Tuấn Lãng rất mạnh, nhưng thực sự không ngờ hắn có có mạnh

đến cấp độ biến thái như vậy.

Sức mạnh của hắn lại có thể tàn phá toàn bộ Đế Tôn cung.

Đây là thực lực cấp bậc nào chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK