Thành ca sửng sốt, cảm thấy danh hiệu này của đối phương hơi hung mãnh.
Hơn nữa, tùy tùng còn là đồng tử hơn mười tuổi.
“Lẽ nào là kim đồng ngọc nữ trong truyền thuyết? Thể diện hơi lớn đó.”
Hắn sờ cằm, vào lúc đang suy nghĩ lung tung, một vài đại năng ở đây đã không
thể chờ đợi được nữa.
“Xin hỏi Thần Chủ, tranh đoạt thần vị tiến hành như thế nào?”
“Là muốn đại chiến một trận sao?”
“Hay là nói, phải vào sân tìm kiếm, cướp đoạt tín vậy gì đó?”
Rất nhiều Đạo Thần và Nguyên Tổ tràn đầy tự tin, khí thế dâng trào.
“Nếu là như vậy, chi bằng hỗn chiến một trận ở nơi này là được rồi, đỡ phải
phiền phức.”
“Hỗn chiến không được, có người sẽ đục nước béo cò.”
Thiên Hy Đạo Thần vừa mới chịu thua nhìn Khương Thành một cách nguy
hiểm.
“Ta đề nghị tỷ thí từng lượt, loại bỏ những người hữu danh vô thực ra ngoài
trước.”
Tịnh Trúc Đạo Thần lập tức hùa theo: “Không sai, thật giả lẫn lộn, quét sạch
toàn bộ ra ngoài, để tránh lãng phí thời gian.”
“Địa điểm tỷ thí đó là tiểu thế giới nào?”
“Đó không phải là tiểu thế giới, mà là Nguyên Tiên giới.”
Thần Chủ ở giữa vẫn chưa lên tiếng, người vừa nói là một cậu bé phía trước bên
trái, ước chừng mười một mười hai tuổi, môi đỏ răng trắng.
Chỉ thấy hắn và cô bé bên cạnh bước ra từ đám đông.
Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc, giòn giã nói: “Chỉ có điều, đó là Nguyên Tiên
giới thời kỳ kỷ nguyên đầu tiên.”
“Cái gì?”
Đám đông xôn xao.
Cho dù là Nguyên Tổ, Đạo Thần hay là Chí Tôn, Thiên Tôn, tất cả đều bối rối.
“Thế mà đó lại là Nguyên Tiên giới?”
“Sao nó lại không giống với Nguyên Tiên giới trong ấn tượng của bọn ta?”
“Kỷ nguyên đầu tiên cái gì, ta đã trải qua mấy lần đại kiếp từ Thượng Cổ
Nguyên Tiên giới, sao ta chưa từng nghe nói về nó?”
Đối mặt với đám người đang nghị luận sôi nổi, vẻ mặt của cô bé phía trước bên
phải bình thản.
“Thiên hành hữu thường, sinh tử là vô tận.”
“Nguyên Tiên giới đã trải qua hai chu kỳ hủy diệt và tái sinh.”
“Sinh linh của hai kỷ nguyên đầu tiên đã biến mất gần như không còn lại gì từ
lâu và các ngươi là người của kỷ nguyên thứ ba.”
Tin tức này lại làm cho đám người xôn xao một lần nữa.
Ngay cả Khương Thành cũng không khỏi mở to hai mắt.
Năm đó Thiên Đạo bị trộm đi, 3000 căn nguyên phân tán lần đó, cũng không
tính là hủy diệt kỷ nguyên một lần sao?
Sự hủy diệt thực sự trông như thế nào?
Làm nửa ngày, cổ xưa như Hồn Tổ, Long Tổ, thực chất chỉ là nhóm sinh linh
đầu tiên của kỷ nguyên thứ ba?
Nếu như phóng to toàn bộ lịch sử Nguyên Tiên giới, bọn họ chỉ có thể được
xem như là hậu bối.
Bởi vì thời đại của tất cả mọi người trong hai kỷ nguyên đầu tiên đều sớm hơn
bọn họ.
“Sao có thể có chuyện này được?”
“Hoá ra Nguyên Tiên giới còn có thể bị hủy diệt hoàn toàn?”
“Vậy đến lúc đó, chúng ta có thể sống sót không?”
“Với sức mạnh hiện giờ của ta, cho dù rời khỏi Nguyên Tiên giới cũng có thể
sống sót!”
“Tất cả sinh linh của hai kỷ nguyên đầu tiên đều phải bỏ mạng, có phải là vì
trong bọn họ không có cao thủ chân chính hay không?”
“Theo ta thấy, trong hai kỷ nguyên đầu tiên, có thể là không có một Đạo Thần
nào.”
“Chắc chắn là như vậy!”
Về những lời nghị luận của bọn họ, cho dù là Thần Chủ hay là bốn ‘kim đồng
ngọc nữ’ kia thì đều từ chối cho ý kiến.
Bởi vì nó không liên quan gì đến việc tranh đoạt thần vị tiếp theo.
“Nếu kỷ nguyên đầu tiên đã bị hủy diệt từ lâu, thế thì vì sao nó lại xuất hiện
trước mắt chúng ta?”
“Đúng vậy, nếu nó đã bị hủy diệt thì không nên tồn tại mới đúng chứ?”
“Đây là do Thiên Đạo đã tạm giữ lại một khoảng thời gian, tái hiện lại cảnh
tượng.”
Bốn ‘kim đồng ngọc nữ’ thay phiên nhau mở miệng.
“Tỷ thí của các ngươi là bước vào một trong những đại kiếp nào đó của kỷ
nguyên đầu tiên để lịch luyện.”
“Vòng này tổng cộng có 27 thần vị, ai có thể đạt được thì phải xem vào biểu
hiện của các ngươi trong đại kiếp.”
“Mặc dù kỷ nguyên đầu tiên cũng có Thiên Đạo và 3000 căn nguyên, nhưng hệ
thống tu luyện không giống với hệ thống tiên lực mà các ngươi hiện tại đang tu
luyện.”
“Cho nên, sau khi các ngươi tiến vào kỷ nguyên đầu tiên, các ngươi sẽ ngẫu
nhiên có được thân phận ở nơi đó.”
Chết tiệt?
Sau khi nghe xong quy tắc tỷ thí, Khương Thành cũng bị sự mạnh tay của Thiên
Đạo làm cho sợ hãi.
Cái quái gì thế này?
Trăm ngàn người cùng nhau xuyên không đến kỷ nguyên đầu tiên?
Hơn nữa còn là hồn xuyên không đến một người nào đó bên trong, sau đó dùng
thân phận nơi đó để tỷ thí?
Nhập vai sao?
Cái này cũng quá ghê gớm rồi.
Hầu như tất cả đều nằm ngoài phạm vi của quy tắc thời gian.
Những người khác rõ ràng cũng không ngờ rằng, vòng tỷ thí này lại kỳ lạ như
vậy.
Trong phút chốc, không biết nên tiêu hóa và trả lời như thế nào.
“Vậy điều kiện để giành chiến thắng là gì?”
“Ngăn cản đại kiếp? Cứu nhiều người hơn? Hay là thúc giục đại kiếp?”
“Quá trình đại kiếp lần đó là cái gì, cuối cùng ai thắng, ai trở thành tro tàn?”
“Liệu những người bên trong có nhận ra rằng bọn ta không phải là người của
thời đại đó không?”
“Nếu như nhận ra thì sẽ như thế nào?”
“Hệ thống tu luyện của bọn họ là gì?”
“Sau khi bọn ta trở thành người bên trong, tu vi là giống nhau sao? Thân phận
ngẫu nhiên, chẳng phải ngay từ đầu đã có phân chia cao thấp rồi sao?”
“Võ Đạo và cảm ngộ quy tắc của bọn ta vẫn còn tác dụng ở đó sao?”
“Cuối cùng tỷ thí kết thúc như thế nào?”
Vô số câu hỏi ùn ùn kéo đến, bao phủ bốn kim đồng ngọc nữ.
Nhưng đối với những câu hỏi này, bốn người hoàn toàn không có ý định trả lời.
“Bí ẩn trong đó cần đích thân các ngươi từ từ khám phá.”
“Nhưng có một điều bọn ta có thể nói trước, nếu như chết ở kỷ nguyên đầu tiên,
thì là thật sự chết.”
“Hiện tại muốn rời khỏi thì vẫn còn kịp.”
Hơn một trăm ngàn tiên nhân ở đây đưa mắt nhìn nhau, rất nhiều người rơi vào
trầm tư.
Trận tỷ thí này, cũng không đáng tin lắm.
Địa điểm xa lạ, điều kiện chiến thắng không rõ, ngay cả sức mạnh của bản thân
cũng không mang vào được, chỉ có thể dùng một cái tài khoản phụ mới thu
được bên trong để lang bạt.
Một khi chết trong đó, vậy thì không còn lại gì cả.
Nhưng sau vài phút suy nghĩ, cuối cùng cũng không có ai rời khỏi.
Không còn cách nào khác, sự hấp dẫn của thần vị quá lớn.
“Cơ hội lần này, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”
“Bắt đầu đi.”
“Không có gì phải do dự, nếu như không giành được thần vị, vào ngày bụi bặm
lắng xuống trong tương lai, Nguyên Tiên giới cũng không có chỗ đứng của ta.”
“Không sai, thần vị này nhất định phải dùng mạng đi giành!”
“Mau bắt đầu đi, không cần chờ nữa.”
Thần Chủ ở giữa gật đầu không nói một lời.
Ngay sau đó, Liên Đài chín màu phía dưới tỏa sáng.
Chiếu toàn bộ quảng trường bạch ngọc thành rực rỡ sắc màu, vào lúc này, bóng
dáng của tất cả mọi người đều trở nên mông lung không thể phân biệt được.
Sau khi ánh sáng tản đi, một trăm ngàn tiên nhân đều biến mất.
Trận chiến tranh đoạt thần vị này, cũng chính thức mở màn.
Mà cũng cho đến lúc này, cuối cùng vị Thần Chủ đó mới chậm rãi hiện ra chân
thân.
Nếu lúc này Khương Thành còn ở đây, hắn nhất định sẽ nhận ra.
Đáng tiếc, hắn đã tiến vào kỷ nguyên đầu tiên.
Thần Chủ nhìn chăm chú vào một trăm ngàn bóng dáng tiến vào thế giới đó một
cách sâu kín, vào khoảnh khắc tiến vào ‘Nguyên Tiên giới’ đó, cả một trăm
ngàn người đều trở thành từng chấm ánh sáng sao.
Đây cũng xem như là quá trình cần thiết để hồn xuyên.
Chỉ có bốn bóng dáng, vẫn duy trì nguyên dạng.
Một trong số đó, là Khương Thành.
“Quả nhiên, bốn người này không có tiền thân ở kỷ nguyên đầu tiên, tất cả đều
là đặc biệt.”
Khương Thành và những người khác đều cho rằng, sau khi vào kỷ nguyên đầu
tiên, thân phận thu được là ngẫu nhiên, toàn bộ đều phải xem vào vận may hoặc
thao tác của Thần Chủ.
Lại nào biết rằng, mục tiêu sắp ‘hồn xuyên’ của mỗi người lại là kiếp trước của
chính bọn họ trong thời đại kỷ nguyên đầu tiên.
Tỷ thí lần này, phức tạp hơn nhiều so với những gì bọn họ tưởng tượng