Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, sáu căn nguyên kia đụng độ với hỏa phượng trong

không trung.

Tia lửa bắn tung tóe đầy trời.

Lần này, nguyên thuật tứ bách trọng luôn vô địch của Khương Thành cuối cùng

đã gặp phải đối thủ cừ khôi.

Căn nguyên của sáu Huyền Thánh kia đều ở cấp bậc thập bát trọng.

Sáu người cùng hợp lực, dù Khương Thành có sử dụng nguyên thuật ngũ bách

trọng cũng chẳng thể nào thắng được.

Tung người bay lên, cả hai bên kéo ra một khoảng cách.

Cuối cùng Tông Quần cũng được thở phào một hơi.

Hắn hốt hoảng lôi ra Tam Hồn châu, giống như chỉ khi làm thế thì mới có được

cảm giác an toàn vậy.

Bên phía khán đài, trái tim của mọi người đều dồn hết lên trận chiến đột nhiên

xảy đến.

Lúc này, khi đã hoàn hồn lại, đám người Bạch La Chân và Ôn Trì đều lộ ra nét

mặt lo lắng.

“Cái tên kia là ai thế?”

“Sao ta chưa từng thấy qua?”

“Nhìn thủ đoạn của hắn, hình như không giống là người của Huyền tộc cho

lắm.”

“Hắn là Tông Quần, đến từ Nguyên Tiên giới.”

Đông Phàm Thánh Chủ nghiến răng nghiến lợi, tức giận trừng mắt nhìn cảnh

tượng ở đằng xa.

“Cái tên khốn kiếp đó, lúc trước nếu không nhờ có Khương chưởng môn giúp

đỡ ở thông đạo thì hắn đã sớm chết mất xác rồi.”

“Bây giờ hắn lại lấy oán báo ơn!”

Mọi người nghe xong đều thấy khó hiểu.

“Thông đạo gì chứ?”

“Trước đó các ngươi có quen biết nhau à?”

Đông Phàm thấy bản thân lỡ lời nên vội vàng lắc đầu: “Không, không có gì.”

Bên trong trận pháp lúc này, sáu Huyền Thánh phụ trách mắt trận nhỏ ở bên

cạnh Tông Quần cũng lấy ra cờ lệnh.

Cờ lệnh vừa mở ra, bên trong trận lớn lập tức tối sầm.

Lực Thiên Đạo cuồn cuộn hóa thành sáu người khổng lồ màu vàng kim, nắm

đấm to lớn bổ mạnh về phía Khương Thành.

Cảnh tưởng này khiến cho tất cả mọi người ngồi ở khán đài quan sát đều kinh

ngạc ngẩn người.

“Đây là thần thông gì thế?”

“Thiên Đạo! Đây là lực Thiên Đạo!”

“Trời ạ, một chọi bảy thì cũng thôi đi, phía đối phương lại còn có thể mượn

dùng lực Thiên Đạo á?”

“Vậy đánh kiểu gì nữa?”

Bên trong trận pháp, Khương Thành có thể cảm nhận rất rõ ràng sự thay đổi của

quy tắc thiên địa.

Giây phút này, thánh giới của hắn biến mất ngay tại chỗ.

Bởi vì sự áp chế của Thiên Đạo, đạo chỉ có cấp bậc Thánh Chủ của hắn hoàn

toàn chẳng là cái thá gì.

Biểu hiện bên ngoài đó là áp lực khủng bố đến từ sáu người khổng lồ màu vàng

kim này.

Hắn vung kiếm lên đỡ lại theo bản năng.

Tiếp đó, một chuyện thần kỳ đã xảy ra.

Sau khi người khổng lồ màu vàng đứng mũi chịu sào kia va chạm với Thái Ngư

kiếm, nó lại không hề mang đến bất cứ thương tổn nào.

Phải biết rằng, khí đạo kèm theo của Thái Ngư kiếm lúc này đã tiêu tán cùng

với thánh giới mất rồi.

Lúc này đây, nó chỉ là một thanh đạo khí bát giai phiên bản cao cấp mà thôi.

Khương Thành nhanh chóng hiểu ra.

Năm đó cái lần mà hắn từ chối hợp đạo, bản thân đã thông qua thử thách của

Thiên Đạo, miễn dịch với sự ảnh hưởng từ lực Thiên Đạo.

Mà Huyền giới và Nguyên Tiên giới đều cùng một Thiên Đạo, vậy nên bản thân

hắn vẫn được miễn dịch.

Nếu như kẻ dịch dùng đạo tự thân để công kích hắn, có khi Thành ca còn cần

phải cố gắng để chống đỡ.

Nhưng bọn họ sử dụng thứ mạnh hơn là Thiên Đạo thì ngược lại chẳng thể làm

hắn bị thương nổi.

“Đây là tuyệt sát chiêu của các ngươi đấy à?”

“Làm ảo thuật hay gì?”

Sáu Huyền Thánh cửu trọng ở đối diện đực mặt ra, tiếp theo lập tức hô lên đầy

kinh ngạc.

“Thiên Đạo lại không làm hắn bị thương nổi?”

“Sao lại có thể chứ?”

“Cái tên Thiên ma ngoại vực này, rốt cuộc là tên quái vật gì thế!”

Trong lúc bọn họ la hét thì Tông Quần đã sử dụng Tam Hồn châu.

“Ta không tin ngươi còn có thể đỡ được cả Thiên Đạo chí bảo!”

Lần này, Tam Hồn châu làm mắt trận của hắn cũng nhận được sự gia trì từ

Thiên Đạo Huyền giới.

Mặc dù không thể phát huy được uy lực giống như lúc Hồn Đế sử dụng, nhưng

cũng đã có một phần thần thái của Thiên Đạo chí bảo rồi.

Chỉ thấy ba viên hồn châu kia xoay tròn rồi bay đến đỉnh đầu của Khương

Thành.

Ngay lập tức, ba tia linh quang đen trắng xám tựa như ba mũi tên, chớp mắt

xâm nhập vào hồn hải của Khương Thành.

Thiên Đạo chí bảo thì thật ra cũng phải nhờ lực Thiên Đạo dẫn dắt.

Nhưng sau khi trải qua sự chuyển hóa của Tam Hồn châu, nó đã trải qua một lần

thay đổi.

Hơn nữa, bảo vật này lại còn chịu sự thao túng bởi tâm trí của Tông Quần nên

đã sớm không còn liên quan gì đến lực Thiên Đạo thuần túy nữa rồi.

Lần này, cuối cùng Khương Thành cũng không thể nào miễn dịch.

Trên hồn hải của hắn mọc lên ba mặt trời rực lửa, hồn hải vốn đang hoạt bát đã

yên tĩnh không một gợn sóng.

Nó nóng bỏng như thể bị thiêu nướng, sau đó nhanh chóng rút dần.

Một khi bị nướng khô thì sinh mạng của hắn cũng đi đến điểm cuối.

Lần này, sẽ không có hệ thống nào hồi sinh cho hắn nữa cả.

Vào lúc dầu sôi lửa bỏng, Khương Thành vội vàng triệu hồi ngọn núi lớn do

Thiên Hồn hóa thành đến để che lại mặt trời chói rực kia.

Dưới bóng râm khổng lồ, cuối cùng hồn hải đã phục hồi một chút sức sống.

Nhưng cũng ngay lúc này, bản thân của hồn sơn lại có dấu hiệu sắp sửa bốc

cháy.

Hơi thở nóng hổi và ngột ngạt, khiến cho ngọn núi khổng lổ này trở nên nguy

hiểm như thể một ngọn núi lửa sắp phun trào.

Nếu như không phải nhân hồn đã tiến hóa thành thiên hồn thì ngay khi đối mặt

với Tam Hồn Châu, Khương Thành đã chết luôn rồi.

Mà bây giờ, hắn ít nhất vẫn có thể chống đỡ thêm một lúc nữa.

Phản ứng của sáu Huyền Thánh cửu trọng ở đối diện cũng không hề chậm.

Nếu như lực Thiên Đạo không thể trực tiếp tấn công Khương Thành, vậy thì cứ

dùng nó để gia trì thêm thực lực của bản thân vậy.

Sáu người đồng loạt vung cờ lệnh lên, sau khi có Thiên Đạo gia trì, linh hoa vốn

đã vô cùng dày đặc của bọn họ gần như trở thành một cái áo giáp thật.

Uy lực của căn nguyên được bọn họ thi triển cũng tăng lên theo cấp số nhân.

Khương Thành đang chống đỡ Tam Hồn châu lại cố gắng thúc giục nguyên

thuật tứ bách trọng.

Tuy nhiên lần này, nguyên thuật của hắn chỉ vừa mới đụng độ một căn nguyên

thôi đã tiêu tán ngay.

Ngay lập tức, năm căn nguyên còn lại cũng đánh tới.

Hắn vung trường kiếm lên, mở ra thánh giới.

Dưới sự ảnh hưởng của đạo quy tắc, năm căn nguyên kia lập tức yếu đi.

Rầm!

Thánh giới của hắn lại bị phá vỡ một lần nữa.

Nhưng may mà đạo tâm và huyền văn của hắn hòa lẫn với nhau nên cực kỳ ổn

định.

Oanh kích của năm căn nguyên ban nãy cuối cùng chỉ có thể gây ra một chút

vết thương nhẹ cho hắn.

Đối với Khương Thành thì đây gần như là một thời khắc tuyệt cảnh.

Hồn hải cận kề nguy hiểm, kẻ địch bên ngoài lại trở nên mạnh hơn, mạnh mẽ

đến mức nguyên thuật tứ bách trọng của hắn cũng đã chẳng là gì.

Ở bên ngoài lúc này, đám người Bạch La Chân và Kim Bột đã sớm biến sắc.

Dù cho không biết được hiệu quả của Tam Hồn châu, nhưng chỉ cần nhìn trạng

thái trước mắt của Khương Thành, bọn họ cũng nhìn ra được sự gian khó của

trận chiến này.

“Tiêu rồi.”

“Lẽ nào Khương hiền giả sẽ chết ở bên trong sao?”

Tất nhiên Khương Thành sẽ không chết.

Ngay khi sáu Huyền Thánh ở đối diện sắp sửa phát động tấn công, hắn bỗng

nhiên nở một nụ cười thần bí với Tông Quần.

“Đã đến lúc ra tay rồi!”

Ra tay cái gì?

Sáu Huyền Thánh đột nhiên giật mình, vội vàng kéo giãn khoảng cách với Tông

Quần.

Động tác đang thực hiện cũng ngừng lại.

Bọn họ quả thực vẫn luôn không quá tin tưởng Tông Quần, về chuyện hắn nói

có thù hằn với Khương Thành, họ cũng bán tin bán nghi mãi.

Dẫu sao thì tên này cũng là một “Thiên ma ngoại vực”.

“Ngươi dám lừa bọn ta?”

“Ta biết ngay ngươi không đáng tin mà!”

Vị trí mắt trận lại bị kẻ địch chiếm cứ, hậu quả không thể nào tưởng tượng

được.

Sáu Huyền Thánh vội vàng chĩa binh khí về phía Tông Quần.

Tông Quần sầu hết sức.

“Các ngươi thật sự đi tin hắn á?”

“Đó chỉ là hắn tùy tiện nói để gây chia rẻ mà thôi, đừng có mà trúng kế!”

Vẻ mặt của sáu người đều căng thẳng, sự thù địch cũng không hề dịu đi chút

nào.

“Hừ, ai biết ngươi là thật hay giả?”

Tông Quần suýt nữa bị đám đồng đội như heo này chọc điên.

Hắn giận dữ gầm lên.

“Ta… từ đầu đến cuối ta đều đang tấn công hắn, các ngươi không thấy sao hả?”

“Còn không mau nhân cơ hội giết chết hắn đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK