Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đương nhiên muốn tiếp rồi.”

Thành ca cũng lập tức biến ra đồng hồ bấm giây, bắt đầu nhìn chằm chằm vào

đồng hồ đếm ngược.

Còn tiếp tục trì hoãn như vậy thì hai đợt tấn công cũng không xong được.

“Thả đòn tấn công của ta và nàng ra cùng nhau đi, đừng lãng phí thời gian nữa.”

“Mau đi, nhanh lên một chút.”

Long tổ cắn răng: “Ngươi chắc chắn vẫn muốn tiếp sao? Thật sự không được thì

có thể coi như là hòa nhau…”

“Nếu như ngươi sợ thì lăn ngay xuống!”

Nhìn thấy đồng hồ đếm ngược chỉ còn lại một phút, Thành ca sắp gấp gáp đến

phát hỏa rồi.

“Ta thấy ngươi rõ ràng là tự xúi bậy chính mình rồi, Long tổ chó má gì chứ, đò

nhát cấy!”

Bị hắn mắng xối xả như vậy, Long tổ suýt chút nữa đã phát điên.

Trong tình huống này, cho dù hắn có kết thúc so tài thì cũng sẽ rời trường cùng

với Khương Thành, như vậy chẳng khác gì thua cuộc.

Đường đường là Long tổ lại chửi là long tổ bị chửi cái đồ nhát cấy, còn uy vọng

gì có thể nói nữa chứ?

Tương lai còn người nào của Long tộc phục tùng hắn?

“Được! Được lắm!”

Thân là thủy tổ của Long tộc, hắn vốn rất nóng tính.

Trong nháy mắt sau đó, ngọn núi Khôn Nguyên vẫn đang hơn ngàn thước đột

nhiên thu nhỏ phạm vi lại còn một thước một cách dữ dội.

Hắn đã thật sự phóng ra đồng loạt Kiếm đạo hoàn mỹ và kiếm đạo thập tứ trọng

của Thu Vũ Tuyền đúng như yêu cầu của Khương Thành.

Hắn không tin “niết bàn” của Khương Thành thật sự vạn năng như vậy.

Nếu thật sự là như vậy thì Phượng tộc đã vô địch từ lâu rồi.

Chỉ cần mình có thể chống đỡ được một lúc, chỉ một lúc thôi.

Không chừng vẫn có thể thắng được!

Trong khoảnh khắc hai kiếm đạo được phóng ra cùng một lúc là hắn biết mình

đã sai rồi.

Đây không phải là vấn đề chịu đựng được trong vài giây, mà là vấn đề phản ứng

chậm một chút thì sẽ chết.

Bản năng sinh tồn đã khiến cho hắn lập tức tháo bỏ phong ấn Tiên lực Thần hồn

ngay lập tức và thả đạo tự thân ra.

Cái này đã là phạm quy rồi.

Nhưng mới chỉ qua một giây là hắn đã biết như vậy vẫn chưa đủ!

Đối mặt với Kiếm đạo hoàn mỹ, cho dù phát huy toàn bộ thực lực cũng không

chắc chắn sống sót được, hơn nữa trước đó hắn còn đang bị thương nặng.

“Không được…”

Để chạy thoát thân, hắn vội vàng lao ra khỏi vòng tròn của ngọn núi bên dưới,

thoát khỏi phạm vi của bóp nghẹt của hai đại thế giới kiếm đạo.

Chỉ hai giây ngắn ngủi như vậy mà tình trạng vết thương của hắn đã tăng lên

gấp đôi rồi.

Suýt chút nữa đã bị cưỡng ép vào trạng thái ngủ say.

Nhưng mà lúc này hắn lại càng để ý đến tình hình của Khương Thành hơn.

Nếu như Khương Thành chết rồi, vậy cho dù mình có phạm quy thì cuối cùng

vẫn có thể chiến thắng.

Ngoại trừ hắn ra, không có bất cứ Long tộc nào khác có thể cạnh tranh với

mình.

Rất nhanh sau đó, hắn lập tức thấy Khương Thành ở trên một ngọn núi khác.

Đắm chìm bên trong hai đại Thế giới kiếm đạo, Cửu Văn Chân thân Thương

Long không có chút tổn thương nào.

Con mẹ nó, đây là “niết bàn” sao?

Long tổ gần như mắng thành tiếng ngay lập tức.

Bình thường niết bàn là trạng thái khôi phục thần kỳ dưới tình huống cận kề cái

chết, hoặc là bị giết rồi sau đó hồi sinh, niết bàn nhà ai có thể tiến hành trong

cuộc tấn công mà không bị tổn thương gì chứ?

Cái niết bàn này thật sự có tác dụng vô địch sao?

Nói đùa cái gì vậy?

Hắn thả Thần hồn ra điều tra kỹ càng, muốn tìm ra một số vấn đề.

Nhưng cho dù như thế nào cũng không thể phát hiện Khương Thành sử dụng

một chút dao động Thần hồn Tiên lực nào cả, người ta cũng không giống như

kiểu phạm quy đó.

Còn về phần cái “niết bàn” lấp đầy rãnh kia, hắn nhìn cũng không hiểu được thì

sao chứ?

Đó là năng lực đặc thù của người ta.

Nhìn lên Chân thân Thương Long đang đắm chìm trong sự hủy diệt của kiếm

đạo ở trên trời cao, hắn đã hoàn toàn nghẹn ngào.

Còn về phần những Long tộc khác đang có mặt ở đây, lúc này ánh mắt của tất

cả bọn họ đều trông như thần rồi.

Dưới đòn tấn công của Kiếm đạo hoàn mỹ mà vẫn không bị tổn thương chút

nào, chuyện như này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ, hoàn toàn

không phù hợp với lẽ thường.

Có lẽ, thật sự chỉ có thần mới có thể làm được chuyện như vậy nhỉ?

Thu Vũ Tuyền híp mắt gắt gao nhìn chằm chằm Khương Thành, trong lòng

đang từ từ dâng lên sự vô lực sâu thẳm.

Cho tới bây giờ, mục tiêu lớn nhất của nàng chính là đánh bại Khương Thành,

đạp hắn xuống.

Cho dù trước đây Khương Thành sử dụng Kiếm đạo hoàn mỹ, cho dù là chém

giết Lạc Tu cũng chưa bao giờ làm cho nàng mất đi sự tự tin.

Hắn có thể lĩnh hội Kiếm đạo hoàn mỹ thì tương lai nàng cũng chắc chắn có

thể!

Hắn có thể chém giết Đạo Thần, tương lai nàng cũng có thể!

Nhưng bây giờ, đối mặt với một người miễn dịch với một đòn toàn lực của

mình cộng với Kiếm đạo hoàn mỹ, nàng cũng không biết phải nói như thế nào

để thuyết phục bản thân mình có thể vượt qua.

Đây là người sao?

Đòn tấn công của hai đại kiếm đạo kéo dài khoảng chừng mười mấy giây.

Lúc tất cả mọi thứ kết thúc, thẻ trải nghiệm làm màu hệ thống của Thành ca

cũng sắp dùng hết rồi.

Nếu như đòn tấn công vừa rồi kéo dài thêm ba giây nữa thì hắn sẽ phải lộ

nguyên hình.

Nhưng mà may quá, hắn thành công rồi.

Hắn tiện tay thu núi Khôn Nguyên lại, biến lại thành hình người rồi bồng bềnh

quay lại bên dưới.

Bảo vật này là của Long tổ, nhưng hiện tại hắn chỉ khẽ run rẩy không nói gì.

Bởi vì hắn thua rồi.

Thua một cách vô cùng dứt khoát, không thể nói ra bất cứ lý do nào cả.

Lúc này, toàn trường mới vang lên tiếng hoan hô rung trời.

“Long thần chí cao thắng rồi!”

“Thật không thể tưởng tượng nổi, cái này mà cũng có thể chống đỡ được?”

“Không những chống đỡ được mà còn không bị tổn thương chút nào đó.”

“Thì ra Chân thân của Long thần còn mạnh hơn của Long tổ à?”

“Điều đó là đương nhiên, ai có thể ngờ được Chân thân của Long thần lại có

niết bàn thiên phú chứ.”

“Nhìn như vậy thì cấp bậc của Long thần vẫn cao hơn…”

Sau trận chiến này, uy vọng của Khương Thành ở Long tộc đã hoàn toàn đạt tới

đỉnh điểm.

Độc nhất vô nhị, Long tổ cũng phải ở phía dưới.

Nhìn Khương Thành được bầy rồng vây quanh, Long tổ không những đang rỉ

máu ở trên người mà ở trong lòng cũng đã rỉ máu rồi.

Hắn vẫn không phục Khương Thành, vẫn cảm thấy trận so tài vừa rồi nhất định

là có vấn đề.

Nhưng lại không tìm ra được.

Lúc này người trong cuộc đang rất hối hận.

Tại sao lại phải đưa ra cuộc so tài vừa rồi chứ.

Làm cho mình bị thương toàn thân, cuối cùng ngược lại giúp đỡ Khương Thành

đạt được mục đích, địa vị của mình đang từ ngang hành biến thành ở phía dưới

hắn.

Mà cái giá hắn phải trả đương nhiên không chỉ là như thế.

Sau khi đón nhận reo hò xong, Khương Thành nở nụ cười chân thành bay đến

trước mặt hắn, chắp tay với hắn.

“Ôi chao, thật là một chiến thắng sát nút.”

Chẳng những hắn không giễu cợt Long tổ mà ngược lại còn “khen ngợi” hắn.

“Không ngờ ngươi lại mạnh như vậy, lại có thể ép ta đưa ra niết bàn thiên phú

trong Chân thân của ta, thật sự làm cho ta ta phải thay đổi cách nhìn.”

“Ta vốn không muốn để lộ con át chủ bài đó.”

“Ngươi khiến cho ta làm đến mức này có thể thấy được thực lực lớn mạnh của

ngươi, lợi hại lợi hại!”

Rất nhiều Long tộc ở bên cạnh lại hò reo một lần nữa.

“Không hổ danh là Long thần chí cao mà.”

“Còn có thể khen ngợi và tán thành với đối thủ cạnh tranh như vậy, ý chí này là

kiểu nào chứ?”

“Đây chính là cao thủ tương tích sao?”

Long tổ nghe thấy vậy đầu cũng sắp bốc lên ba tia đen ngòm rồi.

Đó là một cọng lông cao thủ tương tích, rõ ràng người này mượn việc khen ngợi

ta để nâng chính bản thân hắn lên được không hả?

“Ngươi đừng được lợi ích mà khoe tài, cho dù như thế nào thì cuối cùng Long

tộc đệ nhất của Nguyên Tiên giới vẫn là ta, ngươi vĩnh viễn không thể cướp đi

danh tiếng này được đâu!”

“Vậy sao?”

Thành ca cố ý chế nhạo nói: “Ngươi chắc chắn ta muộn hơn ngươi sao? Không

chừng ta còn sớm hơn so với ngươi đấy chứ?”

“Ngươi sớm hơn cái rắm!”

Long tổ khó chịu trong lòng cứ thế nói tục, hắn tuyệt đối không cho phép chất

vấn về phương diện này.

Hắn chỉ vào Thương Linh Huyền Minh, buột miệng thốt ra mấy lời: “Lúc hai

người bọn họ tạm thời coi như là có mặt, ngươi là cái rễ hành nào chứ? Đến

lượt ngươi tranh giành thứ tự với ta sao?”

Hắn vừa mới dứt lời, Thương Linh và Huyền Minh đột nhiên hốt hoảng, còn tất

cả Long tộc toàn trường đều yên tĩnh trở lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK