Mỗi lần làm màu xong, thu hoạch một đợt kinh sợ, cũng có thể thuận tiện lấy
được một khoản công đức quá mức.
Đây là chức năng hệ thống phù hợp nhất với khí chất của hắn.
Chỉ là khi thực lực hắn tăng lên, công đức cần dùng cũng càng ngày càng nhiều.
Mỗi lần cố gắng làm màu, những người xung quanh cho cũng chỉ có mấy chục
tỷ công đức, dần dần cũng như muối bỏ biển.
Bây giờ thăng “Vị Diện”, có thể thấy trước được sẽ có một đám cường nhân lợi
hại hơn hắn.
Đến lúc đó lại có thể dựa vào giá trị kinh sợ thu hoạch một lượng lớn công đức.
Suy nghĩ một chút cũng rất hấp dẫn!
Nhưng mà câu tiếp theo của hệ thống giống như sấm sét giữa trời quang.
“Kỹ năng giá trị kinh sợ sẽ hủy bỏ.”
“Cái gì?”
Thành Ca trực tiếp nổ tung rồi.
“Ngươi nói cái gì?”
“Giá trị kinh sợ phù hợp với chức năng làm màu như vậy, ngươi lại muốn hủy
bỏ? Ngươi an cmn lòng cái gì?”
“Đầu ngươi có phải rỗng không?”
“Ngươi có biết làm một hệ thống không vậy, chẳng lẽ không phải biết là kí chủ
cần gì sao?”
“Phục vụ này ta cho ngươi 0 điểm!”
“Không thăng cấp, lão tử kiên quyết không thăng cấp!”
Trong mắt Ca, hệ thống chỉ là một công cụ mà thôi.
Hắn hoàn toàn không có giác ngộ như cha hệ thống, trực tiếp mắng hệ thống
giống như cháu trai vậy.
Không ngờ hệ thống vẫn chưa nổ tung.
Càng không có những lời uy hiếp như “Kí chủ không phối hợp sẽ đổi người”,
“Kí chủ không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ chết tại chỗ”.
Hình như giữ hắn cũng không có cách gì, chỉ có thể nghe theo.
Sau khi trầm mặc hồi lâu, hệ thống mới tiếp tục không chút cảm tình nói: “Kỹ
năng giá trị kinh sợ thăng cấp thành kỹ năng giá trị thanh danh.”
“Giá trị thanh danh là cái gì?”
“Sau khi thăng cấp xong, sau này Kí chủ sẽ tự biết được.”
Hệ thống cũng không biết làm sao.
Nghĩ lại nhiệm vụ đầu tiên mà lúc đầu nó giao cho Thành Ca - nhất thống tam
giới.
Kết quả Ca này hoàn toàn không coi ra gì.
Luôn chỉ chú ý đến làm màu khắp nơi.
Lúc không làm cmn màu, hắn đại khái sẽ nằm xuống, lười vận động.
Hoàn toàn không định thống nhất một giới nào.
Làm mấy chuyện đó mệt mỏi bao nhiêu, hơn nữa có thể nhận được cái gì chứ?
Trong mắt hắn thì nhiệm vụ của hệ thống chính là cái rắm, thích thì làm, không
thích thì không đếm xỉa tới.
Giai đoạn duy nhất mà hắn hoàn thành, chính là năm đó thống nhất Thiên Linh
Vực ở Hạ giới, đó vẫn là trong lúc vô tình đạt thành.
Sau mặc dù cũng thống nhất Yêu giới trá hình, nhưng chỉ hoàn thành chưa tới
một phần mười tiến độ thống nhất Tiên giới, cũng không đạt được thành tựu gì.
Ban đầu hệ thống long trọng đưa ra hệ thống giá trị kinh sợ, vì kích thích động
lực của hắn, hy vọng hắn có thể đánh đông dẹp tây, có thể chinh phục hết thảy.
Kết quả hắn vẫn là chỉ quen làm màu, không có chút dáng vẻ của dã tâm chinh
phục.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, việc nhất thống tam giới sẽ không thể nào hoàn thành,
cả đời này cũng không thể.
Cho dù Thành Ca thật sự trở thành vô địch thiên hạ, cũng vẫn là công toi.
Cho nên lần này, hệ thống chỉ có thể đổi một hệ thống giá trị thanh danh, kích
thích động lực của hắn lần nữa.
Thành Ca nào biết hệ thống “Vất vả dụng tâm”.
Hắn đã nghĩ đến điều gì đó khác rồi.
“Lần này thăng cấp có phải hay không lại phải rất lâu?”
“Không lâu.” Hệ thống trả lời vô cùng ngắn gọn.
Thành Ca không tin nó, ở trong mắt hệ thống, có thể mười tỷ năm cũng rất
ngắn.
“Đưa một con số chính xác, rốt cuộc phải mất bao lâu? Đừng nói với ta lại phải
mất một trăm triệu năm nữa!”
Nói thật, một trăm triệu năm đối với Chuẩn đế mà nói, cũng không coi là quá
dài.
Huống chi Ca bây giờ cũng không có chuyện gì cấp bách trước mắt cần phải xử
lý.
Hắn chỉ là lo lắng rằng điều này sẽ làm trễ nãi mình làm màu mà thôi.
“Mười triệu năm.”
Phốc!
“Đây cũng tính là không lâu?”
Thành Ca gào rống tại chỗ.
“Cũng may ta hỏi trước, bằng không tỉnh lại cũng không biết lại qua mười triệu
năm, ngươi là đồ lừa đảo!”
“Ngày nào cũng biết đào hố để bẫy ta!”
“Thăng cấp tại sao phải lâu như vậy? Ting một tiếng không được sao? Ta
nghiêm túc nghi ngờ ngươi cũng nhân cơ hội lười biếng nghỉ ngơi!”
Hệ thống yên lặng, lười phản ứng với những lời rác rưới này.
Cuối cùng, Khương chưởng môn vẫn lựa chọn thăng cấp.
Hết cách, không thăng cấp hệ thống, đến lúc đó hắn ở Chân giới Băng này
không làm màu trót lọt.
Thế là hệ thống tối ngay lập tức, bắt đầu khởi động lại.
Cùng lúc đó, bản thân Khương chưởng môn cũng chìm vào giấc ngủ say.
Đối với hắn mà nói, đây cũng không tính là một giấc mơ.
Sau khi tỉnh lại, hệ thống thăng cấp xong rồi.
Hắn nóng lòng muốn mở bảng điều khiển hệ thống ra, tất cả những kỹ năng
trước đây hắn thu được vẫn còn, không có gì thay đổi.
Chỉ có điều sau khi điểm tích lũy sớm nhất biến thành giá trị công đức, lần này
tự động đổi thành điểm tiên nguyên, dù sao cũng chỉ là bình mới rượu cũ.
1 tỷ công đức tương đương với 1 điểm tiên nguyên.
Hắn hơn năm trăm sáu ba tỷ công đức, biến thành 563 điểm tiên nguyên.
Bên trong hệ thống thương thành, xuất hiện nhiều bảo vật mới.
Tiên khí cấp mười và Tiên đan thập nhất phẩm bất ngờ ở trong, có điều bây giờ
nó cũng chẳng có ý nghĩa gì nhiều với Thành Ca.
Bởi vì quá đắt.
Ngoài ra, còn có một loạt thiên tài địa bảo mới và các loại nguyên liệu.
Hắn phát hiện, lần này cập nhật hệ thống cũng không chỉ là nhằm vào Chân giới
Băng.
Hẳn là ba ngàn thế giới bất đồng, tất cả đều ở bên trong.
Chỉ nhìn các loại nguyên liệu mới và Công pháp Vũ Kỹ thấy được, bên trong
hầu như đều có đủ các loại thuộc tính, thuộc tính băng chỉ là một loại nhỏ trong
đó mà thôi.
Nhìn kỹ một vòng, Thành Ca cuối cùng vẫn đặt sự chú ý trên “kỹ năng giá trị
thanh danh” quan trọng nhất.
Nhấp vào bảng điều khiển của kỹ năng, có thể thấy được một loạt hướng dẫn.
Thanh danh là một khái niệm rất chung chung, có điều hệ thống vẫn rất cẩn thận
tính toán điểm của các loại tình hình bên ngoài.
Sự công nhận, bội phục, kinh sợ, sùng bái và quy thuận của những người xung
quanh đối với Kí chủ có thể mang lại những giá trị thanh danh ở mức độ khác
nhau.
Trong đó, quy thuận mang tới giá trị thanh danh cao nhất.
Thấy khiếp sợ cũng có thể mang đến giá trị thanh danh, Thành Ca an tâm.
Nghề làm màu cũ của hắn vẫn có thể dùng.
Mà những cái bội phục, sùng bái, cũng có thể lấy được từ làm màu.
Nhìn theo hướng này, thật ra nó còn thuận tiện hơn so với trước đây.
“Hệ thống ngươi nói sớm đi, làm hại trái tim bé nhỏ của ta cứ nhảy dựng lên,
suýt chút nữa cho rằng tuyệt kỹ của mình không có đất dụng võ rồi.”
Hiểu sơ qua về hệ thống mới, lòng tin của ca bay lên tận trời.
Trước mắt hắn cũng không có phương hướng hay manh mối gì, vì vậy cảm giác
rất thoải mái, không khác gì với việc tìm kiếm toàn diện.
Chuyện này, thật ra là rất cấm kỵ.
Bởi vì một số cường giả mạnh mẽ có thể cảm giác được có người đang theo dõi
mình, điều này sẽ khơi dậy địch ý mãnh liệt của họ.
Người bình thường đều không dám làm như vậy, cho dù là điều tra tình huống
chung quanh, cũng là cẩn thận thò thần niệm phúc tán ra, tránh cường giả mò
từng chút mò ra.
Có điều, lúc Thành Ca đi học hiển nhiên không phải lớp một.
Thanh thế của hắn tạo ra rất lớn, giống như sợ người khác không biết mình đã
tới.
Mặc dù cấp bậc của Chân giới Băng này khá cao, khiến cho thần hồn của hắn bị
áp chế nhất định, chỉ có thể kéo dài phạm vi hơn trăm triệu dặm.
Nhưng trong phạm vi hơn trăm triệu này, đã có vô số tu sĩ bị kinh động.
Vô số người ngẩng đầu nhìn trời, một vài cường giả lại là lũ lượt bay lên không
trung, đằng đằng sát khí xông về phía hắn.
Mà bên kia, Khương chưởng môn cuối cùng cũng thu được thần thông.
Vẻ mặt của hắn có chút cổ quái.
“Thế giới này, lại là một ngọn núi?”