Kết quả thì, bất kể là phe mình hay là kẻ địch, toàn bộ sự chú ý đều ở trên người
“Lý Tuấn Lãng” giả tạo kia, hoàn toàn không nhìn chịu nhìn hắn chút nào.
Là ta do không đủ đẹp trai, hay là khí chất của ta không đủ đặc biệt?
“Thật là…”
“Vốn định cho các ngươi sống lâu vài phút, kết quả là các ngươi vội vàng tìm
cái chết!”
“Vậy được, nể mặt phần lễ vật mà các ngươi tặng, ta sẽ thành toàn cho các
ngươi.”
Khương hiền giả văng tục chửi thề rồi dùng một đống hiệu ứng đặc biệt để che
giấu thân hình của mình.
Sau đó nhanh chóng tàng hình, tháo ra tiên bảo che lấp khí tức tiên lực, lại loé
sáng biến thành diện mạo của Lý Tuấn Lãng rồi xuất hiện.
Khi hình ảnh toàn thân lượn lờ ma khí đen kịt, trong tay cầm Hồng Tuyệt Tiên
Kiếm của hắn hiện ra trước mắt mọi người, ba tên Đế Huyền cửu trọng phía đối
diện không khỏi nắm huyền khí thật chặt trong tay.
Tuy rằng bọn họ tự nhận là nắm chắc thắng lợi, nhưng chiến tích trước đó của
Thành ca vẫn rất đáng sợ.
Bọn họ cũng sẽ không thiếu cảnh giác.
Mà bên kia, đám người Thương La Ma Đế và Đại Diễn Tiên Đế, sau khi ẩn trốn
ở tầng mây cũng đều hết sức chăm chú, cẩn thận quan sát.
Đối lập với cao thủ ba tộc không hề có hiểu biết, bọn họ liếc mắt một cái liền
nhìn ra rất nhiều thứ.
“Người này là ma tu!”
“Cảnh giới của hắn ở bên kia đã đạt tới Chuẩn Đế hậu kỳ!”
“Nếu đã đạt tới cấp độ Chuẩn Đế, vậy hẳn là chúng ta đã nghe từng nghe nói
đến mới đúng, sao lại vô danh cơ chứ?”
“Tiên khí cửu giai trong tay hắn, hình như ta thấy quen quen…”
Đại Diễn Chuẩn Đế suy tư một lát, đột nhiên hoảng sợ: “Đây là Hồng Tuyệt
Kiếm của Cửu Diễm Tiên Đế! Sao nó lại rơi vào trong tay hắn?”
“Chẳng lẽ người này từng có một đoạn duyên phận với Cửu Diễm Tiên Đế ư?”
Lúc hắn rơi vào khư động, đó là một khoảng thời gian trước khi Cửu Diễm Tiên
Đế bị giết, cho nên lúc này vẫn chưa biết sự thật.
“Một đoạn duyên phận?”
Thương La Ma Đế cười nhạt một tiếng: “Ma tu của ta có thể có duyên phận gì
với Tiên Đế trong Tiên Minh của các ngươi chứ? Huống chi cho dù quan hệ có
tốt, làm gì có ai tặng tiên khí cửu giai cho người khác?”
“Theo ta thấy, thanh kiếm này là hắn cướp được từ lão thất phu Cửu Diễm đó.”
Đại Diễn Tiên Đế khinh thường nói: “Dựa vào thực lực của Chuẩn Đế hậu kỳ
của hắn, thì lấy cái gì để cướp đi bội kiếm của Cửu Diễm đạo hữu đây?”
Thương La Ma Đế nhún vai: “Ai mà nói rõ được chứa, chưa biết chừng chúng
ta không ở đó một trăm triệu năm, hai giới Tiên Ma lại bùng nổ hỗn chiến ấy
chứ.”
Bên cạnh có một vị Chuẩn Đế nhìn chằm chằm vào Khương Thành, đột nhiên
nói: “Trận chiến này, đáng lẽ hắn không nên ra mặt.”
Đại Diễn Tiên Đế gật đầu: “Đúng vậy, đội hình của ba tộc quá mạnh, hắn tuỳ
tiện xuất chiến như vậy chẳng khác gì đang lấy trứng chọi đá.”
“Bất cẩn thật đấy, có khi hôm nay hắn sẽ được chôn cùng Bạch Huyền tộc ấy
chứ.”
“Thật sự là không ngờ tới, quan hệ giữa hắn và Bạch Huyền tộc lại thân thiết
đến mức như vậy, vì để trợ giúp bọn họ mà tình nguyện chịu chết.”
Thương La Ma Đế hỏi: “Đại Diễn, ngươi định làm thế nào, chẳng lẽ là muốn
nhúng tay vào?”
Nhìn cục diện này, bọn họ không thể xem trọng Thành ca được nữa rồi.
Thực lực hai bên chênh lệch quá xa, cho dù bọn họ ra trận cũng rất khó chiến
thắng, cùng lắm cũng chỉ có thể phá được vòng vây.
Cho nên, Lý Tuấn Lãng chắc chắn sẽ thất bại.
Toàn bộ huyền giới bây giờ, ngoại trừ bản thân ba tộc, lực lượng duy nhất có
thể thay đổi tình thế chính là bọn họ.
“Trước tiên xem thế nào đã.”
Đại Diễn Tiên Đế thản nhiên nói: “Người này sau khi đến cũng không hề chủ
động tìm kiếm chúng ta, chúng ta cũng không cần thiết phải nhiệt tình quá mức,
chi bằng ngồi xem hắn rơi vào bước đường cùng, sau cùng hẵng ra mặt cứu
hắn.”
Về phần tộc nhân Bạch Huyền khác, bọn họ cũng không quan tâm lắm.
Điều thứ nhất là đối nghịch lẫn nhau, điều thứ hai là nhân thủ và thực lực có
hạn!
Các Chuẩn Đế khác ở bên cạnh cũng đều gật đầu.
“Đúng vậy, ta cũng muốn để cho hắn biết thực lực của chúng ta mạnh đến mức
nào.”
“Sau khi đụng phải khó khăn, hắn tự nhiên sẽ biết nên đi theo ai thôi.”
Khi bọn họ đang ở đây thảo luận, Kim Ngạo ở phía đối diện cũng đang cẩn thận
quan sát.
Có điều chẳng quan sát ra được cái đách gì hết.
Người của huyền giới không cảm nhận được đặc trưng tiên lực là mấy, chủ có
thể phán đoán được rằng, dường như khí tức của người này không mạnh bằng
đám tà ma dị giới cấp Tiên Đế.
“Ngươi chính là Lý Tuấn Lãng ư…”
Hắn còn chưa nói xong lời mở màn, Thành ca đã trực tiếp ra tay rồi.
Lần này hắn cũng lười làm màu.
Dù sao làm màu xong, công lào cũng rơi hết lên đầu Lý Tuấn Lãng chứ không
phải với danh nghĩa của Khương Thành.
Cho dù là giá trị khiếp sợ vẫn quy về hắn, nhưng hắn cảm thấy vẫn rất thiệt thòi.
Cho nên hắn cũng lười để lại thanh thế gì đó, trực tiếp làm cho xong.
Đột ngột thế?
Bất kể phe ta hay là đối diện, tất cả mọi người đều giật nảy mình.
“Giết!”
Dù sao đám người Kim Ngạo, Ngân Bành và Hắc Túc cũng là Đế Huyền cửu
trọng, mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng không đến nỗi không phản ứng kịp.
Đến cảnh giới này của bọn họ, cho dù đánh lén sau lưng cũng không có tác
dụng gì.
Lúc ba người thúc giục huyền phách, khi phóng thích sức mạnh huyền văn, 15
Kiếm Tâm của Thành ca, dưới sự tăng cường của huyền văn tốc độ và huyền
văn kiếm, cũng nhanh chóng lao tới.
Cùng lúc đó, hơn mười buff anh linh cũng thay nhau xông lên.
Cuộc chạm trán đầu tiên của hai bên, dẫn đầu là Ngũ Hành Kiếm Tâm!
Khi nhìn thấy vô số tiểu thế giới đơn sơ được khai triển biến hoá ra từ Ngũ
Hành Kiếm Tâm, đám tiên nhân lẩn trốn ở sau tầng mây suýt chút nữa ngã
xuống dưới.
“Kiếm Tâm!”
“Ngũ Hành Kiếm Tâm hội tụ làm một!”
“Trời ơi, đây là thiên phú kiếm đạo gì thế này?”
“Ngũ Hành Kiếm Tâm còn có thể hình thành tiểu thế giới nữa ư?”
“Mẹ nó, được mở mang kiến thức rồi, hoá ra Ngũ Hành mới là Kiếm Tâm mạnh
nhất sao?”
Huyền giới không có Kiếm Tâm, cho nên vẫn luôn không có người biết phân
biệt hàng tốt xấu, nhưng những kẻ đến từ tiên giới như bọn họ thì khác.
Liếc mắt một cái là có thể nhìn ra điều bí ẩn trong đó.
La Thương Ma Đế vẫn luôn bình tĩnh lại trở nên khiếp sợ hai mắt thất thần, lẩm
bẩm tự nói.
“Điều này đâu chỉ dừng lại là Ngũ Hành Kiếm Tâm tề tụ, tất cả năm Kiếm Tâm
của hắn đều là cửu giai!”
“Cũng đồng nghĩa với việc, người này là kiếm chủ của năm Kiếm Tâm này!”
“Điều này quả thực… quá là khó tin!”
Người như thế, cho dù là là nhưng kẻ ở tiên giới bọn họ cũng mới nghe thấy lần
đầu.
Nằm mơ cũng không ngờ rằng, vậy mà lại nhìn thấy một pho tượng kiếm đạo
hội tụ lớn như vậy ở huyền giới.
Sau khi Ngũ Hành Kiếm Tâm chính thức nổ tung với đội hình của kẻ địch,
trong nháy mắt, toàn bộ phía chân trời từ lập tức thay đổi từ ba màu đen trắng
vàng thành một xưởng nhuộm cỡ lớn với đủ ánh sáng rực rỡ kỳ lạ.
Vô số pháo hoa rực rỡ, nở rộ ở trong đám người kia.
Mỗi một lần nở rộ, đều thể hiện toàn bộ quá trình của một thế giới nhỏ từ khi
sinh ra đến khi huỷ diệt.
Cực kỳ nhanh chóng, nhưng lại cực kỳ hoàn chỉnh.
Gần như những kẻ dưới Đế Huyền cảnh của đại quân ba tộc đều bị huỷ diệt sau
lần đối mặt đầu tiên.
Trước mặt Thành ca, số lượng người như này chẳng là gì hết.
Muốn dựa vào số người nhiều hơn để giết hắn ư?
Thế nhưng hắn đã thoát khỏi cấp bậc đó từ lâu rồi.
Mà những Đế Huyền cảnh đó cũng không thể chạy đi đâu.
Cao thủ Đế Huyền nhất trọng nhị trọng, căn bản không kịp phản ứng, huyền văn
tốc độ thừa dịp có sơ hở mà tiến vào, phá huỷ toàn bộ phòng tuyến trong cơ thể.
Cùng lúc đó, huyền văn kiếm gào thét tàn bạo.
Từng đợt Kiếm Tâm được thôi thúc khác tầng tầng lớp lớp lao vào trong trận
hình kẻ địch.
Đám người Kim Ngạo, Ngân Bành vừa mới xông lên đã bị đánh cho mặt xám
mày tro.
Với tư cách là cao thủ Đế Huyền cửu trọng đứng đầu, thật ra sự huỷ diệt của
tiểu thế giới không thể giết chết bọn họ, thậm chí cũng chưa thể gây chút tổn
thương cho bọn họ.
Nhưng bọn họ không chết, những người khác thì chết như rơm như rạ.
Trong nháy mắt, những kẻ dưới Đế Huyền tam trọng đều bị tiêu diệt sạch sẽ.
Điều này khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ, hoàn toàn không thể tin đây là sự
thật.