Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến đấu kết thúc, Linh Trinh thế gia rất nhanh đã bị đám rồng vơ vét sạch sẽ.

Nhưng phàm là bảo vật Nhân tộc có thể dùng, tự nhiên là đều giao hết cho

người quản lí thương khố Khương Long Thần.

“Sao ngươi làm được vậy?”

Thu Vũ Tuyền lại lần nữa không nhịn được hỏi ra vấn đề này.

Có điều đối tượng lần này là Lâm Ninh.

Đối với kì tích Khương Thành tạo ra, nàng đã sắp tê liệt đến miễn dịch rồi.

Nhưng Lâm Ninh thì lại khác.

Ở trong mắt Thu Vũ Tuyền, nàng hẳn là không bằng mình.

Kết quả vừa rồi mình đánh cực khổ như vậy, nhưng Lâm Ninh lại là một trận cắt

cỏ vô song.

Đây coi là chuyện gì thế?

Nàng không thể tiếp nhận.

Đối mặt với nghi vấn của nàng, Lâm Ninh ngược lại cũng không định che giấu.

Nàng trực tiếp nhìn về phía Khương chưởng môn.

“Đó đều là bởi vì…”

Khương chưởng môn âm thầm giúp đỡ ta, áp chế hết tất cả mỗi một kẻ địch ta

đối mặt thành Đạo Tôn Chí Tôn bình thường.

Về phần tại sao không giúp ngươi, vậy thì ta không biết.

Những lời này của nàng vẫn chưa kịp nói ra miệng.

Bởi vì vừa mới ngẩng đầu lên đã bị Khương Thành ở một bên dùng một trận

cười ha ha ha khoa trương cắt ngang.

“Ai da Tiểu Ninh, ngươi đúng thật là lợi hại quá đó!”

Ca này trực tiếp nhảy đến trước mặt Lâm Ninh, một tiết tấu chúc mừng.

“Hóa ra uy lực của Thần cách kia lớn như vậy à?”

“Vậy mà có thể hoàn toàn áp chế hết long mạch cao giai nhất đẳng, không hổ là

Thần vật mà!”

Bản thân Lâm Ninh cũng đều đã ngây ra.

Thần cách?

Thần cách gì?

Đây là lần đầu tiên nàng nghe nói đến cái từ này, hoàn toàn không hiểu những

lời này của Khương Thành có ý gì.

Mặc dù Thu Vũ Tuyền ở một bên cũng nghe không hiểu, nhưng đã bị rung động

lớn.

Đã đến cảnh giới Đạo Thánh này, có thể dán lên chữ Thần thì rất dễ dàng khiến

người ta liên tưởng đến Đạo Thần.

Chỉ có điều, nàng cũng không hiểu Thần cách là cái thứ gì.

Mới nghe lần đầu thôi!

Được rồi, thực ra Thành ca cũng không biết, bởi vì Thần cách là tự bản thân hắn

dệt ra.

Hắn lặng lẽ đổi qua truyền âm.

“Thứ ta nói là huyền văn ám ngươi ràng buộc, ngươi cứ nói cho Thu Vũ Tuyền,

đây là Thần cách. Trong trận chiến vừa rồi ngươi chính là dựa vào nó mới giết

được nhiều như vậy.”

“Hả?”

Lâm Ninh lại sửng sốt lần nữa.

Đó không phải là cảm ngộ quy tắc ám của ngươi sao, có quan hệ gì với Thần

cách chứ?

Hơn nữa trận chiến đấu vừa rồi có thể thắng hoàn toàn là bởi vì ngươi âm thầm

ra tay giúp ta mà!

Tại sao phải nói dối lừa nàng chứ?

Tại sao ánh mắt của ngươi lại vô lương như vậy?

Mặc dù trong lòng âm thầm oán trách, nhưng đối với mệnh lệnh của Khương

chưởng môn, nàng vẫn là chấp hành cẩn thận tỉ mỉ.

Dù sao, nàng và Thu Vũ Tuyền cũng không quen thuộc.

“A đúng đúng đúng, ngươi nói rất đúng.”

Nàng vẻ mặt chợt hiểu ra.

“Ta đúng thật là có Thần cách, đó là tuyệt chiêu cuối cùng của ta đấy, chỉ là lần

trước đã quên dùng thôi.”

“Chiến đấu lần này dùng ra, không ngờ rằng đúng thật là có hiệu quả như thế.”

“Thần cách vừa ra, long mạch của những Đạo Tôn đối diện kia đều như thùng

rỗng kêu to đấy!”

Muội tử này gần như chưa từng diễn kịch bao giờ, kĩ năng diễn xuất vô cùng

không thạo.

Khi nói chuyện, ánh mắt láo liên, còn thỉnh thoảng chú ý đến phản ứng của Thu

Vũ Tuyền.

Có điều điều này đã đủ rồi.

Thân là thiên tài tuyệt thế, Thu Vũ Tuyền có lẽ thờ ơ không quan tâm đến

những chuyện khác, nhưng đối với tu luyện và chiến đấu thì lại vô cùng chấp

nhất.

Nàng đã lập tức chú ý đến chỗ khác biệt của đồ đằng căn nguyên kia của Lâm

Ninh và người khác.

Cũng đã chú ý đến lăng tinh trong suốt ở chính giữa kia.

Đó là sự vật nàng chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Trong đồ đằng căn nguyên sao lại xuất hiện loại đồ vật lạ lùng kia?

Mà tác dụng của đồ vật kia là gì?

Đó chính là Thần cách sao?

Có cái đó thì có thể áp chế long mạch?

Nàng ngược lại không phải là coi long mạch Thành cao điểm cần phải chiến

thắng.

Dù sao cũng không phải là cả đời sinh sống ở Thiên Long Giới.

Tương lai rời khỏi nơi này rồi thì long mạch cũng không thể ảnh hưởng nổi bản

thân rồi.

Nhưng nàng không phải là không nhìn ra bản thân long mạch chính là một loại

sức mạnh của đạo.

Cỗ sức mạnh đó đã thay đổi quy tắc của thế giới này.

Rời khỏi Thiên Long Giới, tương lai cũng vẫn sẽ gặp phải những đạo càng thêm

hiếm lạ cổ quái khác.

Muốn chống lại loại đạo này thì hoặc là đạo của bản thân cũng đủ để mạnh mẽ,

chẳng hạn như trở thành Đạo Thần.

Hoặc là… Chính là có thủ đoạn đặc biệt.

Thu Vũ Tuyền đã có “Vô Đạo kiếm”, nhưng tác dụng phụ của một kiếm kia đối

với nàng cực lớn, nhiều lần sử dụng thậm chí sẽ tổn hại đến căn cơ.

Cho nên, nàng đương nhiên cũng muốn có được thủ đoạn khác có thể chống lại

đạo.

Nhìn “Thần cách” hình trạng lăng tinh trong suốt kia của Lâm Ninh, ánh mắt

của nàng nhìn như bình tĩnh, nhưng nơi sâu nhất ở đáy mắt, chung quy vẫn đã

cất giấu một tia ngưỡng mộ khát vọng.

Mà sự ngưỡng mộ khát vọng này đã bị Khương Thành chuẩn xác bắt được.

Ca này thầm cười trong lòng, kế hoạch đã gần như sắp thành rồi.

Vừa rồi hắn âm thầm giúp đỡ Lâm Ninh, nhưng lại không giúp Thu Vũ Tuyền,

toàn bộ đều là cố ý.

Mục đích chỉ có một, tạo ra sự chênh lệch, khiến nội tâm Thu Vũ Tuyền trở nên

không cân bằng.

Cuối cùng, lại hợp thời đẩy ra “gói cước ràng buộc huyền văn”.

Khương Thành rất rõ ràng, nếu như trực tiếp nói “Ràng buộc huyền văn kiếm

của ta đi, như thế rất có lợi với ngươi, nhưng ngươi sẽ trở thành Tiên Đế dưới

trướng của ta” với Thu Vũ Tuyền, như vậy bản thân chỉ sẽ nhận được cái liếc

mắt khinh thường.

Phải biết rằng, khi xưa Băng Phượng Cơ Dao cũng đã từ chối huyền văn băng.

Thanh Long Huyền Minh cũng nhiều lần trắc trở.

Huống hồ là Thu Vũ Tuyền?

Nữ nhân này không coi ai ra gì, cũng đã kiêu ngạo lên tận trời rồi.

Mục tiêu phấn đấu lớn nhất của nàng chính là giẫm đạp mình dưới chân.

Sao có thể bằng lòng trở thành một Tiên Đế dưới trướng mình chứ?

Cho dù huyền văn đối với sự đề cao của nàng có lớn đi chăng nữa, nàng cũng sẽ

không cân nhắc.

Cho nên nhất định phải bàn chút mưu kế, giống như hiện tại, nàng đã bắt đầu

chủ động hỏi thăm rồi.

“Thần cách kia của ngươi làm sao có được vậy, tại sao lại xuất hiện ở trong căn

nguyên ám?”

Lâm Ninh cũng không biết nên trả lời thế nào.

Người phối hợp diễn kịch như nàng, kinh nghiệm không đủ phong phú, không

hiểu ý đồ của Khương chưởng môn lắm nên có hơi bất lực.

Mà cùng với ánh mắt lợi ích của nàng, Thu Vũ Tuyền cũng đã nhìn về phía

Khương Thành.

Đón lấy ánh mắt của hai người, vẻ mặt của Khương Thành trở nên có hơi không

tự nhiên lắm.

“Khụ, cái này…”

Hắn sờ mũi.

Làm đến giống như dáng vẻ rất bối rối.

Thu Vũ Tuyền cũng hiểu rõ, vấn đề này của mình đã có hơi đường đột.

Làm gì có việc trực tiếp tra hỏi người khác làm sao có được bảo vật chứ, điều

đó đã phạm vào kiêng kị quá.

Nàng đang muốn nói, nếu như các ngươi đã không muốn nói, vậy thì thôi đi.

Nhưng Khương Thành lại giống như đã trải qua một phen nội tâm tranh đấu, đột

nhiên lại đã mở miệng.

“Ầy!”

Hắn nặng nề thở dài một tiếng, giống như đã hạ quyết tâm rất lớn.

“Thôi được, dù sao loại Thần cách này người khác cũng không đoạt đi được.”

“Nói cho ngươi cũng không có gì.”

“Thần cách này, thực ra là ta tặng cho nàng đấy!” Hắn trầm giọng nói.

“Ngươi tặng á?”

Thu Vũ Tuyền đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó là hai mắt tràn đầy nghi ngờ.

“Thần cách” này có thể áp chế đạo long mạch đấy, hơn nữa vừa nhìn khí tức căn

nguyên đó đã mạnh mẽ hơn những căn nguyên khác.

Thần vật như vậy, bảo quý đến mức nào?

Vậy mà lại tặng cho người khác?

“Ngươi có hào phóng như vậy sao?”

Ở trong mắt Thu Vũ Tuyền, Khương Thành là người nhỏ nhen cay nghiệt nhất

trên đời này.

Đánh xong trận thì bận rộn vơ vét, còn nghĩ ra mọi cách bóc lột một nửa thu

hoạch của mình.

Loại người này có bảo vật cho dù không dùng đến, cũng sẽ lấy đến để ở đáy

hòm nhỉ?

Sao lại có thể tặng cho người khác?

“Ánh mắt đó của ngươi có ý gì thế?”

Mặc dù Thành ca đang tính kế nàng, nhưng vẫn không chịu nổi ánh mắt khinh

thường đó của nàng.

Hắn đột nhiên rất tò mò, ở trong mắt nữ nhân này rốt cuộc mình là hình tượng

gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK