bạc kỹ hơn, không cần nóng lòng nhất thời.”
Thực ra Cung Tình cũng muốn đưa Đồ Hưng vào chỗ chết, dù sao năm đó thứ
mà Đồ Hưng giành giật chính là vị trí Cung Thị tộc.
“Mười chín vị Cảnh Chủ Thiên Hồng Lĩnh, hai bên cũng không phải bền chắc
như thép, thật ra có mấy vị không hòa thuận với Đồ Hưng, chúng ta đại khái có
thể lôi kéo châm ngòi từ đó.”
“Ngoài ra, cũng không phải là không có người muốn khiêu chiến vị trí Cảnh
Chủ này của Đồ Hưng, chúng ta có thể tung tin, tạo cục diện gây bất lợi cho
hắn…”
“Được rồi được rồi!”Thành Ca cũng sắp bị nàng nói cho khóc luôn.
Em gái ngươi thu được thần thông phải không?
Ca chỉ muốn làm đơn giản màu cho vui tí, sau đó thu chút chiến lợi phẩm.
Ngươi đây là vừa ngang vừa dọc, vừa châm ngòi vừa tung tin, thao tác quá
hoành tráng, không thích hợp với ta!
“Ngươi đi đi.”
Hiện tại Thành Ca chỉ muốn cách nàng càng xa càng tốt.
Cho dù nguyên một đám Băng tộc khuôn mặt tinh xảo, Cung Tình kia càng là
hàng đầu.
Nhưng cũng không quá phù hợp với thẩm mỹ nhân tộc của Ca đây.
Huống chi hắn càng không muốn bị nàng quấy rầy tiết tấu làm màu.
“Tiền bối nghĩ lại…”
Hiếm khi gặp phải một cái đùi “Bình dị gần gũi”, Cung Tình cũng không muốn
cứ buông tay như vậy.
Nàng không mong Thành Ca cứ tự tìm đường chết như vậy.
“Được rồi ngươi không cần phải nói nữa, ta chính là đi tìm chết, ngươi không
cần thiết phải chôn cùng theo ta đúng không?”
Đã nói đến mức này, Cung Tình cũng chỉ có thể dừng chân lại.
Nàng là người thông minh, quả thực không cần thiết cùng đi chịu chết.
Nhưng ngay sau đó, nàng lại nghi ngờ.
Cái này không đúng!
Người này biết rõ có nguy hiểm, vì sao vẫn chẳng hề để ý như vậy?
Người mạnh có thể tu luyện tới thực lực như thế, sao lại đơn giản được chứ?
Chẳng lẽ, thật ra hắn đã sớm có xếp đặt đối phó Đồ Hưng?
Hay có lẽ, hắn chỉ là đang khảo nghiệm sự dũng cảm của mình, xem mình có
xứng đi theo hắn hay không?
Không được, mình không thể bỏ lỡ cơ hội này!
“Tại sao ngươi lại theo tới nữa?”
Thành Ca dở khóc dở cười, hắn đã cố tình tăng tốc bỏ rơi em gái này.
“Tiền bối đi đâu, ta liền đi đó, ta tự nguyện cùng tiến cùng lui với tiền
bối!”Cung Tình nghiêm mặt, đôi mắt như bảo thạch tràn đầy kiên quyết.
Thành Ca sụp đổ hẳn.
Hắn buồn rười rượi, móc một hồi trong nhẫn không gian, lấy ra Tiên kiếm thập
giai lúc trước Loan Long giao nộp.
Vẻ mặt thịt đau đưa tới.
“Xem như ta sợ ngươi, ngươi muốn theo ta kiếm một chén canh đúng chứ.
Thanh kiếm này của ngươi, đi đi, đi đi!”
Lúc nói ra lời này, hắn đã cố ý quay mặt.
Có thể khiến Thành Ca phân ra một chút chiến lợi phẩm, vậy thật sự là quá
hiếm thấy.
Cung Tình trợn mắt há mồm.
Nàng nằm mờ cũng không ngờ đến Khương Thành sẽ làm như vậy.
Người này thực lực mạnh như vậy, thật sự không muốn mình đi theo, hắn hoàn
toàn có thể đe dọa hoặc là trực tiếp ra tay.
Tính tình đổi thành không tốt, thậm chí sẽ trực tiếp giết mình.
Nhưng mà người này lạo dùng loại phương thức “Lấy lòng khuyên giải”.
Làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn.
Mặc dù nàng trèo không lên được cao nhân tiền bối, nhưng vẫn là từng gặp một
số, làm gì có người nào giống như người này đối đãi kẻ yếu bình đẳng như vậy?
Nàng cảm thấy nhất định vẫn là đang khảo nghiệm mình.
Thế là nàng cố nén hấp dẫn, nghiêm mặt nói: “Tiền bối ngươi xem ta là loại
người gì, trận đấu vừa rồi ta không ra sức, không công sao lại có thể nhận lộc?”
“Ta chỉ muốn đi theo bên cạnh tiền bối…”
Nghe được câu này, Thành Ca thật sự khóc luôn.
“Ta là đi chịu chết, ngươi cần gì phải vậy chứ?”
“Tiền bối đã cứu ta một mạng, ta không thể trộm sống một mình!”
“Không phải ngươi nói rất sáng suốt sao?”
“Đồ Hưng cũng là kẻ thù của ta, ta nguyện cùng chịu chết với tiền bối!”Lúc
Cung Tình nói ra câu này, đó nên gọi là xem cái chết nhẹ tựa lông hồng.
“Ngươi…”
Thành Ca nhếch khóe miệng, em gái này hình như quyết định theo hắn rồi.
“Ngươi rốt cuộc có mưu đồ gì? Nói rõ đi? Chẳng lẽ là bị sự đẹp trai tuấn tú của
ta chinh phục rồi sao?”
Mặt mũi nhân tộc cũng không phù hợp với khiếu thẩm mỹ của Băng tộc, nhưng
mà Cung Tình lại đương nhiên mà nói: “Đúng thế, tiền bối phong thần tuấn lãng
tuấn dật hơn người, phong độ càng siêu phàm thoát tục, nhân vật bậc này, ta sao
lại có thể bỏ lỡ cơ hội?”
Lời cũng nói êm tai như vậy, Thành Ca còn có thể nói cái gì đây?
Xem như mang theo một kẻ nịnh hót thôi.
“Hầy, thật đúng là không có cách nào với ngươi.”
Cung Tình nghe hắn đồng ý, lập tức mừng rỡ.
Thế là, tổ hợp kỳ lạ hai người cứ như vậy hướng phía trước nghênh ngang đi
tới.
Rất nhanh trong tầm mắt, hiện ra từng tòa thành trì to lớn do hầm băng tạo
thành.
Cho dù vẫn không nhìn thấy một chút xíu cây cối hoa cỏ, nhưng bao phủ trong
làn áo bạc, vẫn vô cùng óng ánh.
Đi tới gần đó, Cung Tình lập tức cẩn thận thu lại khí cơ khắp người.
Đồng thời còn không quên nhắc nhở đồng đội mạnh mẽ không bớt lo của mình.
“Tiền bối cẩn thận, Đồ Hưng Cảnh Chủ quanh năm đóng quân ở đây, khí tức
của ngươi rất có thể bị bọn hắn phát giác được…”
Tiếng nói của nàng vẫn chưa nói xong, Thành Ca liền nhún vai một cái.
“Ta đã biết hắn ở đó, hơn nữa dáng vẻ còn biết không ít.”
“A? Tiền bối ngươi làm sao phát hiện?”
Chẳng lẽ vị tiền bối này thật sự có xếp đặt ở đây?
Chẳng hạn như có trợ thủ? Có nội ứng?
Quả nhiên, hắn không phải đơn giản như mặt ngoài.
Xem thì rất thô lỗ không có quy củ, thật ra lên kế hoạch xong hết rồi.
“Có cái gì mà khó, bao phủ bằng Tiên Hồn chẳng phải cái gì cũng nhìn thấy
sao?”Thành Ca nói rất đương nhiên.
Còn tiện thể ném tới một ánh mắt đồng tình cho Cung Tình, hóa ra ngươi ngay
cả cái này cũng không hiểu sao?
A chuyện này?
Cung Tình bị hắn làm cho bại trận.
Nàng suýt chút nữa muốn phẫn nộ phỉ nhổ đồng đội ngay tại chỗ.
Ngươi điên rồi sao?
Dùng Tiên Hồn bao phủ có thể kiểm tra tình huống ở xa, ta đương nhiên biết.
Nhưng ngươi khác cũng có thể cảm giác được Tiên Hồn của ngươi dao động,
thậm chí còn có thể phát hiện được vị trí của ngươi, đây là điều tra hay là tự tìm
chết?
“Như vậy có phải có chút không ổn hay không?”
“Chúng ta vẫn là mau rút lui đi!”
Làm nửa ngày, hắn một chút chuẩn bị cũng không có?
“Ngươi muốn rút thì rút đi, ta thì quên đi, hiếm khi tới đây một chuyến.”
Lúc Khương chưởng môn nói chuyện, ngay cả thần niệm cảm nhận cũng không
thu hồi lại.
Đồ Hưng bên kia, lúc này Triều Quang đang bận tố cáo khóc trời đập đất.
“Dượng à, tên khốn kia độc ác vô cùng, hắn không chỉ giết hại một nhóm lớn
tộc lão và tộc nhân của Triều gia chúng ta, còn giết hại thống lĩnh Loan Long!”
Tên nhóc này đương nhiên không cam lòng, sau khi được thả đi, lập tức chạy đi
xin viện binh.
“Hắn còn nói ngươi chẳng là cái thá gì, hắn cũng muốn đoạt vị trí Cảnh Chủ,
người này quá kiêu ngạo…”
Đồ Hưng mặt trầm như nước, sát ý cả người cũng muốn ngưng tụ thành thực
chất.
“Quả thực rất kiêu ngạo!”
Hắn có thể cảm thấy được rõ ràng có người dùng Tiên Hồn không ngừng quét
tới trên người mình, một kẻ trắng trợn không chút kiêng dè.
Cái này đâu chỉ đạp ngựa kiêu ngạo, quả thực là gảy phân ở trên đầu mình!
Trên trán hắn hiện ra ba sợi hắc tuyến.
“Giết chết hắn!”
Sau đó hắn ra lệnh một tiếng, ra lệnh cho thân vệ bảy vị Đế cảnh tam trọng và
mấy ngàn Đế cảnh nhị trọng khác dưới trướng, trùng trùng điệp điệp giết ra
ngoài.
Trong lúc nhất thời, toàn thành cũng vì đó mà nhìn chăm chú, rất nhiều tu sĩ
Nhân tộc và Băng tộc bay ra.
Triều Quang cũng không kịp phản ứng, Đồ Hưng đã xuất phát.
Hắn liền vội vàng đuổi theo, ân cần nói: “Dượng có thể ngươi không biết hắn, ta
đi trước dẫn đường cho ngươi.”
“Cút sang một bên, tên kia hóa thành tro ta cũng nhận ra!”
Trong lòng Đồ Hưng tự nhủ ta nếu lại tiếp tục trì hoãn, quần lót không chừng
cũng phải bị hắn nhìn hết