cũng chưa từng nghe qua yêu cầu nào thái quá như vậy.
Đại trận kia đều là phương pháp mạnh mẽ nhất, cũng là thứ mà từ trước đến
nay, yêu tộc không muốn gặp phải nhất.
“Cẩn thận bị lừa!”
Tiên Tôn khổng lồ trong trận phía sau hắn - một tên đàn ông râu đen dường như
không có gì nổi bật, âm thầm truyền âm lại đây.
“Ừ!”
Sức mạnh lớn nhất của Sào Dậu Chuẩn Đế lần này, chính là tên Tiên Tôn đang
ở trong trận bên kia.
Đăng Nguyên cảnh bị càn quét, tiên giới bên kia vô cùng chú trọng.
Lần này, trong số hơn 30 vị quân chủ ở chiến trường tuyến cánh phải, có 10 vị
quân chủ bí mật chạy lại đây.
10 vị Chuẩn Đế hậu kỳ này, cũng không phải là tay ngang, giống như hai tên
Chuẩn Đế của Vô Cực Động Thiên.
Toàn bộ hành trình, chưa từng bị bại lộ thân phận, dùng tiên bảo đặc biệt để che
giấu hơi thở cảnh giới, ẩn giấu trong hơn mười vạn Tiên Tôn.
Là vì muốn vào thời khắc quan trọng, đánh cho yêu giới, không kịp trở tay.
“Chủ Địa Bộ, ngươi không cần cố ý lừa bịp!”
“Quỷ kế của ngươi, chúng ta đã biết tỏng rồi!”
Sào Dậu Chuẩn Đế vẫn cho là Thành ca đang lừa.
Khương chưởng môn nghĩ bụng, ta có thể, có cái quỷ kế gì, sao bản thân ta
cũng không biết?
“Thật sự là không thể hiểu nổi.”
Hắn hơi mất kiên nhẫn: “Đây chính là bản thân các ngươi không bày trận, vậy
đừng trách ta.”
Sào Dậu Chuẩn Đế lòng đầy giễu cợt.
Vừa thấy, hắn đã để anh linh luân phiên thiêu đốt huyết mạch, chuẩn bị chiến
đấu, không khỏi lại nghi thần nghi quỷ.
Chẳng lẽ là hắn cố ý nói như vậy, chính là không muốn mình bày trận?
Vậy thì không được.
“Chờ chút, ai nói chúng ta không bày trận?”
Hắn chậm rãi nâng cờ lệnh lên: “Ta chỉ lo, sau khi bày trận, ngươi không dám
tiến vào thôi!”
Thành ca buồn cười một hồi, người này lại còn kích mình?
Thật ra, hắn hy vọng đối phương bày trận, bởi vì loạn yêu lệnh mà hệ thống cấp
lần trước, không phải là thứ dùng một lần, hiện tại vẫn trong tay hắn.
Nếu bày trận, chưa biết chừng còn có thể làm đối phương vỡ tung.
“Ai nói ta không dám tiến trận hả?”
“Thật sao?”
Sào Dậu Chuẩn Đế còn tự cho là mưu thành, vội vàng nói: “Nếu sau khi ngươi
nhìn thấy đại trận của chúng ta, lại không dám tiến làm, vậy sao bây giờ?”
Thành ca lòng thầm nghĩ, ta có dám tiến hay không, thì liên quan méo gì đến
ngươi?
Nhưng mà vì để đối phương bày trận, để bản thân thắng dễ dàng hơn, hắn vẫn
nói một câu cho có lệ.
“Nếu không dám, vậy chứng tỏ các ngươi lợi hại, ta lập tức quay đầu trở về.”
“Được, đây là ngươi nói, không được nuốt lời!”
“Ta là chủ Địa Bộ, lời vàng ý ngọc, được chưa?”
Bất kể là mười vị quân chủ của tiên giới bên kia, hay là đám người Thương Tật,
Kỷ Linh Hàm của yêu giới bên này, tất cả đều đều có cảm giác hoang đường.
Làm ơn, đây là đánh giặc đấy.
Hai người các ngươi còn chơi trò trẻ con, còn thương lượng nữa?
Sau đó, Sào Dậu Chuẩn Đế vẫy cờ lệnh, bên Liên Phong cảnh kia thật đúng là
bắt đầu bày trận.
Chỉ thấy một đóa hoa sen khổng lồ, nhanh chóng nở ra trên khoảng không của
chiến trường kia.
Toàn bộ tiên nhân và hoa sen hợp làm một.
Toàn bộ bộ phận như: cây, lá, cánh sen và tâm sen … đều được tạo thành.
Sau khi đại trận hoàn toàn thành hình, vô số cánh hoa nhanh chóng lan tràn ra
xung quanh, gần như bao phủ Đăng Nguyên cảnh bên này.
Những cánh hoa vụn vỡ, vô hình từ trên trời rơi xuống, lơ lửng tản ra tiên âm
thần bí.
Kẻ khác sau khi nghe được, sẽ sinh ra một loại ảo giác, như thể tiên hồn đang
sảng khoái.
Ngoài ra, còn có dục vọng, muốn tiến vào, thăm dò chỗ sâu trong hoa sen.
Thành ca rất có “phong độ”, đợi một hồi, lúc này mới hỏi: “Xem như các ngươi
bày trận xong rồi?”
“Khụ, xong rồi.”
Vẻ mặt của những Long tộc như Thương Tật, Dực Không đều hơi khó coi.
Đây là loại chiến trận bị Yêu tộc ghét nhất - Thiên Huyễn Tiên Liên trận.
“Chiến trận này, nhìn từ bên ngoài thì không sao, nhưng một khi đi vào, sẽ
nhanh chóng bị lạc, liên tục xuất hiện ảo giác.”
Yêu tộc vốn dĩ không giỏi về trận pháp.
Tam Tuyệt Thanh Khư trận trước đây, loại chiến trận mạnh mẽ này cũng thôi đi,
cùng lắm thì phái ra Chuẩn Đế đủ mạnh, đủ nhiều, phân tán lực công kích của
trận pháp.
Sau đó dùng Huyết Sát Yêu Đài tăng sức chiến đấu của bên ta, mạnh mẽ ngược
gió mà phá trận.
Nhưng Thiên Huyễn Tiên Liên trận này, sau khi đi vào, ngay cả kẻ địch ở đâu,
cũng không tìm thấy.
Như này thật sự là rất bị động.
Thành ca nghe đến đó thì không cho là đúng: “Không phải chỉ là một huyễn
trận sao, quá bình thường.”
Ảo giác hay gì đó, rất bình thường ở hạ giới, được chứ.
“Đại Đế ngàn vạn lần đừng khinh thường, trận này, cũng không phải là thứ mà
thần niệm của yêu hồn có thể nhìn thấu.”
“Đúng vậy, Thiên Huyễn Tiên Liên trận này, ý như tên gọi, một ngàn cánh hoa
đại diện cho một ngàn loại ảo cảnh khác nhau, gần như bao gồm toàn bộ thất
tình lục dục.”
“Vốn là quy tắc biến thành, trừ khi, đạt tới cấp độ lĩnh ngộ quy tắc của cấp Yêu
Đế, nếu không hoàn toàn không nhìn ra.”
“Bất cứ ý nghĩ nào cũng liên quan đến thất tình lục dục, vì vậy sẽ nhanh chóng
bị lạc, rồi sau đó, ở trong các ảo cảnh khác nhau trầm luân…”
“Tim sen của mắt trận là vị trí sát phạt chính, có thể dễ dàng giết chết con mồi
đang bị mắc kẹt trong ảo cảnh.
Yêu tộc cũng có thất tình lục dục, đại trận này, bất kể buồn phiền, yêu thương,
xấu xa, sợ hãi… không chỗ nào mà không bao lấy, nên dễ trúng chiêu.
Thành ca có chút kinh ngạc, hắn tự đánh giá bản thân, hắn cũng không vứt bỏ
thất tình lục dục được.
“Lợi hại như thế, vậy không phải là vô địch rồi à?”
“Không phải, nếu có Chuẩn Đế của linh giới và tử giới tới đây, phá trận chỉ là
chuyện nhỏ, có thể gọi là thiên địch!”
Rất nhiều sinh linh của linh giới và tử giới, đã không có thất tình lục dục từ lâu,
sau khi bọn họ đi vào, gần như sẽ không dẫn động ảo cảnh.
Đại trận này ở trước mặt bọn họ, đều bị nhìn thấu, có thể dễ dàng bị phá vỡ.
Trái lại, Thành ca bên này có tam đại Thi Vương, nhưng mà ba vị này vẫn chưa
hoàn toàn tuyệt tình tuyệt tính.
Hơn nữa, bọn họ mới ở cấp độ Tiên Vương, tiến vào, cho dù có thể nhìn thấu
đại trận, cũng sẽ bị Chuẩn Đế trong mắt trận gạt bỏ.
“Ca, ngươi có thể đối phó trận này sao?”
Tam Nhãn Hổ hơi muốn nửa đường bỏ cuộc.
Thương Tật và Kỷ Linh Hàm và những người khác, đều khuyên Thành ca từ bỏ.
“Đại Đế, nếu không, hãy cứ suy nghĩ kỹ hơn rồi tính tiếp?”
“Không thể xông vào trận này, bất kể có bao nhiêu Chuẩn Đế đi vào, đều là tự
tìm đường chết.”
“Thương Long Đại Đế, chúng ta đã đánh hạ Đăng Nguyên cảnh, lui binh cũng
chẳng sao.”
Đại trận này thật sự rất nguy hiểm.
Mặc dù lực công kích kia của Thành ca mạnh không lường được, nhưng trong
đại trận này, cũng không có đất dụng võ.
“Yên tâm đi, ta chắc chắn thành công.”
Vuốt ve yêu lệnh trong tay, thật ra Khương chưởng môn chẳng có gì là không
“chắc” cả.
Thứ này có hiệu quả với huyễn trận hay không, vẫn là một vấn đề.
Nhưng mà cũng chẳng là gì, cùng lắm thì lại chết một lần.
Nghe thấy hắn “chắc chắn thành công”, tức khắc, Tam Nhãn Hổ lại hăng hái.
“Ha ha, ta chỉ biết ca, ngươi không có vấn đề.”
“Lần này, hãy để hai huynh đệ ta, đồng tâm hợp lực, cùng phá trận, lưu lại một
đoạn giai thoại!”
Hắn vội vàng vọt tới trước mặt Thành ca, còn gào rất to.
“Ca, nhanh lên, ta sắp không đợi nổi, nhanh cho bọn họ một bài học!”
Hắn, người thứ nhất đã chạy vào trong đại trận, đó gọi là anh hùng, dũng cảm.
Huyền Hải ở phía sau, nhìn thấy thì vừa hâm mộ, vừa ghen tị!
Cơ hội làm màu tốt như vậy, để Tam Nhãn Hổ hưởng một mình, có phần rất
đáng tiếc?
Dù sao có Thương Thành ở đây, cũng chẳng có chút nguy hiểm nào, sợ cái gì?
Hắn cũng không chờ tới trận sau.
Trực tiếp đứng dậy, bay vào trận, vừa bay vừa la lớn.
“Hổ huynh chớ hoảng sợ, Huyền Hải ta tiến vào giúp ngươi!”
“Để chúng ta mở ra một đoạn long hổ đấu đại trận!”