Đạo vận quá nhỏ bé, chỉ có thể dựa vào sự nhạy cảm với đạo mà cảm nhận và
hấp thu.
Còn đạo hạch là hạch tâm của thánh giới, căn bản không cần Khương Thành thể
ngộ gì cả.
Trực tiếp có thể cảm nhận được khí tức đạo mãnh liệt.
Đạo hải của hắn gần như có thể gia tăng tầng lớp nhanh đến mức mắt thường
cũng có thể nhìn thấy được.
Trên thực tế, cơ duyên lần này vô cùng quan trọng đối với Khương Thành.
Ở cảnh giới Đạo Thần này muốn tiếp tục thăng cấp, thần hồn và căn nguyên,
cảm ngộ võ đạo gì đó thì còn dễ nói.
Tiên lực có thể dùng thuốc để thăng cấp.
Chỉ có đạo nhìn không thấy sờ không được là không có cách nào ra tay.
Kỹ năng đạo huyền văn này của hệ thống, nguyên thuật gia tăng chỉ có thể xem
như là một “thần thông” dùng trong chiến đấu thôi.
Vốn không hề trực tiếp gia tăng cảm ngộ về đạo của hắn, cũng không khiến đạo
của hắn lớn mạnh.
“Vẫn may mà có cơ hội này.”
Hắn thậm chí còn vui mừng vì đã đến Tiên Võ châu.
“Nơi này đúng là một nơi tốt, nếu không cảnh giới của ca có thể cả đời này
chẳng thể đến được Đạo Thần trung giai.”
Hắn cũng đâu thể cứ mãi hổn hà hổn hển đi ngộ đạo được.
Cảm nhận được sự gia tăng nhanh của đạo, tâm tình hắn vui mừng vô cùng.
Thậm chí đã bắt đầu gọi Lăng đến rồi.
“Cùng làm đi, ngươi còn ngơ ra đó làm gì?”
“Ca nói là sẽ giúp ngươi, quyết sẽ không nuốt lời.”
Lăng nhất thời dở khóc dở cười.
Là một Cổ Thánh, nàng đã không thể gia tăng đạo của mình nữa rồi.
Đây vốn không phải do thực lực của nàng đã đến giới hạn đỉnh phong trên.
So với những Chính Thần kia, đạo của nàng thật ra cũng yếu hơn một chút,
càng đừng nói gì đến so với Thiên Đạo.
Nhưng Cổ Thánh có hai giới hạn thăng cấp ngắn.
Một là ý thức.
Theo việc đạo không ngừng tăng lên, ý thức dần dần cũng sẽ không kiểm soát
nỗi đạo mạnh như vậy.
Bản thân tạo ra nguyên đạo, có xu thế trở thành Thiên Đạo, đạo đó vốn cũng có
thể sinh ra ý chí.
Ý chí của đạo càng ngày càng mạnh, cuối cùng ngược lại sẽ nuốt chửng ý chí
của mình.
Đây thật ra cũng là thiên số.
Giống như Thiên Đạo, nó không có tình cảm gì cả, thứ có được chỉ là ý chí
Thiên Đạo máy móc mà thôi.
Những Chính Thần kia có được đạo ấn nên có được sự gia trì của ý chí Thiên
Đạo, vậy nên mới có thể tránh khỏi tai họa ngầm.
Hai là tiên thể.
Đạo mạnh mẽ cũng cần có một cái xác đủ mạnh để tải.
Thiên Đạo nhìn có vẻ không có thể nào để tải, thực tế thì Nguyên Tiên giới
chính là thân xác của nó.
Trước mắt Lăng và Vô Định Cổ Thánh gặp phải hai vấn đề.
Cũng vì vậy mà bọn họ không thể không dừng lại bước tiếp tục cảm ngộ đạo, để
tránh mất đi bản thân hoặc tiên thể của mình.
Lăng rất muốn nói ngươi hưởng một mình đi, ta dùng không được.
Nhưng nói như vậy Khương Thành chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Thế là nàng chỉ có thể cứng đầu đến gần trước đạo hạch, tiện thể cười nhạt nhẽo
với Khương Thành.
“Được thôi!”
Thành ca vừa hấp thu vừa không quên chế nhạo.
“Ca đối xử không tệ bạc với ngươi đấy chứ?”
“Cơ hội này những Thánh Chủ ở bên ngoài có cầu cũng không có đâu.”
“Còn không mau nói cảm ơn Khương đại ca?”
Ta cảm ơn ngươi cái đầu quỷ á.
Ngươi thế này là sợ ta không biết sao?
Lăng rất muốn ấn hắn xuống đất đạp cho hai đạp.
Nhưng vì để diễn tốt thân phận trước mắt, để tương lai có thể tìm được nhiều cơ
hội chơi xỏ Khương Thành hơn, nàng chỉ có thể nén sự kích động này xuống.
“Cảm ơn Khương đại ca, ngươi đối xử với ta tốt quá, ta cảm động quá đi.”
“Ha ha ha, giữ cái cảm động đó ở trong lòng đi, đây là chuyện một người làm ca
nên làm mà.”
Mang theo cảm giác hài lòng lại lần nữa gánh được muội tử, Thành ca tiếp tục
nghiêm túc hấp thu đạo hạch.
Còn Lăng ở bên kia thì khổ rồi.
Nêu như so đạo hạch này với một ngôi sao nhỏ thì đạo nguyên của nàng chính
là một hằng tinh khổng lồ.
Đạo nguyên đối với đạo hạch này đương nhiên có hiệu quả hấp dẫn mạnh mẽ.
Dù nàng muốn ngăn cản cũng không thể ngăn cản được đạo liên miên không
ngớt chảy như thác về mình.
Tốc độ đó phải nhanh hơn gấp trăm lần không chừng so với bốn Thánh Chủ
trước đó cộng lại.
“Không được, không thể tiếp tục như vậy được!”
Lăng thầm sốt ruột.
Trước mắt nàng vẫn miễn cường duy trì được sự cân bằng giữa ba thứ là ý chí,
tiên thể và đạo nguyên.
Nếu như hấp thu một nửa đạo hạch, sự cân bằng sẽ bị phá vỡ.
Nghĩ đến đây, nàng thôi động đạo nguyên, vừa cố gắng cản trở sự rót vào của
đạo hạch, vừa cố gắng đẩy đạo vô chủ bên trong đạo hạch về phía bên dòng thác
kia.
Mà ngay cửa thác lại chính là Khương Thành.
Theo như tiết tấu bình thường, Khương Thành muốn hoàn toàn hấp thu đạo
hạch này không mất một tháng thì làm không xong.
Bởi vì đạo của hắn vẫn là ở cấp bậc Đạo Thần sơ giai, tầng lớp thấp hơn một
chút.
Lực hấp dẫn đối với đạo hạch thật sự rất yếu.
Nhưng theo sự cố ý đẩy của Lăng, hắn đột nhiên tiếp thu được đạo vô chủ một
cách mãnh liệt.
“Ôi vãi, đây là tình huống gì vậy?”
“Sao lại đột nhiên trở nên mạnh như thế rồi?”
Khương Thành ngạc nhiên, nhưng mà ngay sau đó thì trở nên dương dương đắc
ý.
“Lẽ nào lại là do thiên phú dị bẩm của ca? Vậy nên đạo hạch này mới nóng lòng
muốn chạy về phía ta?”
Dưới sự thôi động ngầm của Lăng, Đạo hạch giống như một quả bong bóng bị
xì, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Còn đạo của Khương Thành cũng tăng lên với tốc độ nhanh chóng.
Đạo không giống nhau tự nhiên sẽ có khác biệt, độ khó tăng lên cũng không
giống nhau.
Đạo quy tắc mà hắn lựa chọ vốn vô cùng dồi dào, xem như đã là đạo đỉnh cao
ròi, thăng cấp cũng không dễ dàng gì.
Nhưng bởi vì thứ bây giờ đang hấp thu là đạo hạch còn lại của Thánh Chủ, tầng
lớp phải cao hơn Đạo Thần sơ giai rất nhiều, vậy nên khi đạo hạch tiêu hao đi
hết, hắn vẫn rất thuận lợi thăng cấp đạo quy tắc của mình đến tầng lớp Đạo
Thần trung giai.
Khiến đạo tăng lên một tầng lớp, Đạo Thần bình thường không mất hơn chục tỷ
năm cảm ngộ thì làm không được.
Đạo quy tắc này của Khương Thành không phải người bình thường có thể tu
luyện được.
Nhưng bây giờ, hắn chỉ mất có mấy phút là đã vượt qua được bước này.
Đương nhiên, đằng sau chuyện này có không ít sự cố gắng của Lăng.
Thời khắc đạo hạch biến mất, muội tử này thầm thở phào nhẹ nhõng.
Vẫn may, đạo vô chủ vừa rồi bản thân hấp thu rất ít, phần lớn đều đẩy cho
Khương Thành rồi.
Sau đó, nàng nghe thấy lời phát biểu đắc ý của tên này.
“Ha ha ha, thế nào, nhanh chứ?”
“Ca đã nói rồi, địa vị của ta cao, đạo hạch cũng phải cúi đầu bái, chủ động chảy
về phía ta một cách điên cuồng.”
Nhìn mặt mũi có được những cái chẳng đáng nhắc đến của hắn, trong lòng Lăng
tức giận vô cùng.
Địa vị ngươi cao cái rắm, vừa rồi đều là do ta giúp ngươi đấy được chưa?
Lại làm không công giúp tên này một lần, hắn không những không biết cảm
kích mình, ngược lại còn chạy đến trước mặt mình khoe khoang.
Có được hời còn khoe mẽ, đúng là đáng ghét.
“Phải đó phải đó, ngươi đúng là được chuyện.”
Nàng đã thầm quyết định rồi, những ngày tháng tiếp theo, nhiệm vụ hàng đầu sẽ
là hại cho tên này vài lần.
Bù đắp toàn bộ những gì đã lỗ hôm nay.
Sau khi hấp thu xong đạo hạch, đạo vận ở bên ngoài cũng nhanh chóng tiêu tan.
Cảnh tượng hiện ra trước mắt vô số những tiên nhân chính là tinh vân bắt mắt
kia biến mất.
Nhất thời, các nơi đều ồn ào lên.
“Vẫn giới tiên tàng lần này sao lại kết thúc nhanh vậy chứ?”
“Phải đó, bình thường chi ít cũng phải ba ngày nhỉ?”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Các ngươi còn không biết sao?”
“Có một ý niệm của một tiên nhân lạ mặt vô cùng mạnh mẽ đi vào, hủy đi cơ
duyên lần này.”
“Bây giờ Thánh Chủ cảu các đại tông môn đều đang nổi trận lôi đình.”