“Hắn muốn làm gì vậy?”
Mọi người hoàn toàn không hiểu ý đồ của Thành ca.
Đến nỗi nhiều người còn nghi ngờ đây là một cái bẫy để dụ bọn họ sa vào.
Nhưng cuối cùng vẫn có nhiều người đuổi theo hắn.
“Lỡ như hắn nhân cơ hội này chạy trốn thì sao?”
“Đạo ấn ở trên người hắn, sao có thể bỏ lỡ được!”
Dưới sự xúc tác của ý nghĩ này, vô số tiên nhân ở Thương Lan đại lục đã tụ tập
về hướng Khương Thành đang bay, giống như một cái lưới khổng lồ đang
nhanh chóng thu lại vậy.
Chỉ sau nửa tiếng hắn đã bị bọn họ chặn lại.
“Khương Thành, ngươi nghĩ như vậy là có thể trốn thoát được sao?”
“Biết điều chút đi, còn không mau giao đạo ấn ra, như vậy còn có thể giữ được
mạng sống!”
“Thần vật không phải là thứ mà ngươi có thể chiếm giữ….”
Nhìn mấy vị Thiên Thần và hơn trăm vị Giới Thần đỉnh phong và Thánh Chủ,
Thành ca ngay cả tên cũng không thèm hỏi đã trực tiếp rút kiếm ra.
“Mấy lời nhảm nhí này các ngươi không cảm thấy nói cũng vô ích sao?”
“Nếu đổi lại là bản thân các ngươi, các ngươi sẽ vì mấy lời này mà giao ra đạo
ấn sao?”
“Muốn có được đạo ấn rất dễ, giết chết ta là được, mau đến đây.”
Hả?
Đám đông ban đầu khí thế còn sục sôi bây giờ đã bị hắn làm cho hồ đồ luôn rồi.
Theo như dự tính của bọn họ, Khương Thành nên dựa vào lý lẽ để tranh luận,
dùng đạo lý để làm cho người khác hiểu, dùng tình cảm để chạm vào trái tim
người khác.
Hoặc là chia rẽ nội bộ, đánh đòn tâm lý hay gì gì đó mới phải.
Sao hắn lại trực tiếp bỏ qua trình tự này, bước ngay vào màn khai chiến chứ?
“Bọn ta thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh.”
“Nhưng bọn ta có nhiều Thiên Thần như vậy, ngươi nghĩ ngươi có thể sống sót
mà rời khỏi sao?”
Thành ca gật đầu lia lịa biểu thị sự đồng ý.
“Ừm đúng đúng đúng, các ngươi nhiều người như vậy đúng là lợi hại.”
“Nếu đã biết thắng chắc rồi, sao còn không mau ra tay?”
Thái độ thành tâm muốn khiêu chiến này của hắn khiến đám người kia hoàn
toàn không biết phải làm gì.
Rốt cuộc là ngươi bị bao vây hay là bọn ta bị bao vây?
Sao nghe khẩu khí nói chuyện này của ngươi, lại giống như ngươi mới là bên
chếm ưu thế vậy?
Bọn họ đều cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Lẽ nào đây thật sự là một cái bẫy ư?
Có mai phục sao?
Bọn họ nhất thời có chút do dự.
Nhưng cũng chính vào lúc bọn họ đang do dự, hiện trường lại xuất hiện thêm
mười mấy vị Thiên Thần và Thánh Tôn.
Nhìn thấy cảnh này, Khương Thành đã không còn nóng lòng nữa.
Cũng đúng, dù sao cũng phải chờ người đến đông đủ rồi mới khởi động hệ
thống hack.
Nếu không, phương án dùng hệ thống sẽ không thể cùng lúc xử lý hết tất cả bọn
họ.
Thế là hắn dứt khoát biến ra một cái ghế nằm, ngông nghênh nằm trong vòng
vây của kẻ địch.
Biểu hiện bất thường như vậy khiến đám người kia càng thêm nghi ngờ.
Tình huống gì thế này?
Bọn ta đang bao vây ngươi đấy, có thể cho bọn ta, hơn ba mươi Thiên Thần và
Thánh Tôn này một chút tôn trọng nên có được không?
Nếu như Khương Thành lúc trước không có chiến tích giết chết Hạo Đường và
Chướng Vân thì bây giờ nhất định đã có người liều mạng xông qua đó hắn rồi.
Nhưng hiện tại, chẳng có ai chịu làm người đầu tiên phá vỡ cục diện giằng co
này cả.
Người đầu tiên ra tay rất có khả năng sẽ bị cường lực nguyên thuật của Khương
Thành đưa đi.
Đến lúc đó chẳng phải sẽ giúp người khác thu hút hỏa lực, làm áo cưới sao?
Thời gian trôi qua từng chút một trong sự giằng co mãi không dứt của hai bên.
Dần dần, vòng vây bên cạnh Khương Thành càng ngày càng mở rộng, rộng đến
mức không thể nhìn thấy bờ bên kia.
Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều người nghi ngờ đây là một cái bẫy.
Cũng có người ôm ý định thừa nước đục thả câu, muốn đợi đến khi trận chiến
kết thúc, sau khi cả hai bên đều bị thương mới nhảy vào.
Suy cho cùng, giết chết Khương Thành cũng chỉ là bước đầu tiên.
Sau đó sẽ có thêm một cuộc chiến tranh đoạt đạo ấn không hồi kết.
Sau khi đợi hơn ba tiếng, số lượng Thiên Thần ở hiện trường dừng lại ở con số
bốn mươi mốt, Thánh Tôn thì là bảy.
Còn Thánh Chủ đỉnh phong và Giới Thần thì nhiều đếm không xuể.
Đội hình khủng khiếp như thế này đủ để khiến Chính Thần và Cổ Thánh chịu
không nổi rồi.
Thành ca có chút tiếc nuối, ban đầu hắn còn cho rằng ít nhất có trên trăm vị
Thiên Thần sẽ đến cơ.
Hắn cuối cùng cũng thu lại ghế nằm.
Vừa hay cũng vào lúc này, một số Thiên Thần đã không thể nhịn được nữa.
Bọn họ trực tiếp ném mấy vị Đạo Thần cao giai và Thánh Chủ bình thường ở
bên cạnh về phía Khương Thành để châm ngòi cho cuộc chiến.
Một trận đại chiến chính thức bùng nổ.
Thành ca vừa bắt đầu trận đấu đã phát huy hết thực lực, linh ý và nguyên thuật
tất cả đều dùng hết.
Mấy vị Thánh Chủ và Đạo Thần lúc đầu bị ném qua trong nháy mắt đã bị
nguyên thuật tứ bách trọng giết chết.
Sau đó, bản thân hắn cũng bị rơi vào trong biển công kích.
Bốn mươi tám cao thủ cấp Thánh Tôn và Thiên Thần liên thủ lại, cộng với
Thánh Chủ và Giới Thần số lượng không rõ bao nhiêu, cường độ công kích này
khó mà tưởng tượng nổi.
Cho dù Khương Thành đã đặc biệt chọn một nơi cách xa Thương Lan đại lục,
cho dù cấp bậc Thiên Đạo của Nguyên Tiên giới bây giờ rất cao, rất khó phá
hủy, nhưng cũng không thể ngăn nổi nhiều cường giả đỉnh cao như vậy liên thủ
lại với nhau.
Ngay cả khi đứng trên Phi Tiên môn xa xôi, cũng có thể nhìn thấy được Thôi
Xán Tinh Vân đột nhiên nổ tung trên bầu trời đêm.
Lực va chạm cực lớn khiến cho cả Thương Lan đại lục bị chấn động dữ đội.
Động đất sóng thần cùng lúc bùng nổ, cứ như thể ngày tận thế sắp đến vậy.
Tinh Vân đó bắt đầu lan nhanh ra với tốc độ chóng mặt.
Rất nhiều tiên nhân đứng gần Khương Thành cũng không thoát khỏi, đều bị
cuốn vào trong.
Ngay sau đó, tiên thể của bọn họ và kể cả thánh giới phút chốc đều hóa khí,
không hề để lại một chút dấu vết nào.
Và mục tiêu khoanh vùng là Khương Thành, đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Sau khi hoàn thành, hàng trăm triệu tiên nhân ban đầu đã giảm hơn một nửa.
Trận chiến thật sự sẽ không có khái niệm đồng đội không bị thương.
Huống hồ, những người này vẫn chưa đến mức được gọi là đồng đội.
Bọn họ vừa không phải môn phái được huấn luyện bài bản, cũng không có sự
chỉ huy hay phối hợp nào, tất cả đều chiến đấu một mình.
Ngộ thương do cố ý hay vô ý đều rất nhiều, hơn nữa sức công phá của hỏa lực
vừa rồi quá mạnh, hoàn toàn không thể kiểm soát được.
Thậm chí có sáu vị Thiên Thần và một vị Thánh Tôn bởi vì không thể rút lui kịp
thời mà đã bị thương tích nghiêm trọng.
Những người sống sót cũng không khỏi rùng mình khi nhớ lại cảnh tượng lúc
nãy.
“Khương Thành đâu?”
“Hắn chết rồi, chắn chắn là chết rồi!”
“Đáng tiếc thật, dù gì hắn cũng là một đế khí sư thiên tài, vậy mà lại ra đi như
vậy.”
“Đây thực sự là một tổn thất to lớn đối với Luyện Khí giới và cả Nguyên Tiên
giới….”
“Được rồi được rồi, đừng có giở trò mèo khóc chuột ở đây nữa, đạo ấn đâu?”
“Đúng vậy, đạo ấn sao vẫn chưa xuất hiện?”
“Đã bị ai lấy rồi sao?”
Khi những tiếng hò hét vang lên liên tục không ngừng, Khương Thành cũng
nghe thấy âm thanh cảnh báo của hệ thống như ý nguyện.
“Ting! Kí chủ đã bị giết, đang tiến hành kiểm tra thực lực của kẻ địch, sắp xếp
phương án hồi sinh.”
“Ting! Kí chủ có được một thẻ trải nghiệm nguyên thuật tam thiên trọng.”
“Ting! Kí chủ đã hồi sinh.”
Ôi vãi?
Thành ca sau khi được hồi sinh trở lại chỉ muốn nói vãi thật.
Nguyên thuật tam thiên trọng, có nhầm lẫn gì không vậy?
Mặc dù nguyên thuật của hắn hình như có thể lên rất dễ dàng, nhưng hắn tạm
thời vẫn chưa thực sự muốn lên đến mức tam thiên trọng.
Bởi vì huyền tinh dùng cho đạo quy tắc đang dần tăng lên, điểm sau đó cũng là
con số Thiên Văn.
Cũng may đây chỉ là thẻ trải nghiệm.
Nếu như để hắn tự mình phát huy thì Hồn lực đó căn bản không cần sử dụng hết
một lần.
“Tứ bách trọng đã có thể đánh cho bọn Thiên Thần không kịp trở tay.”
“Vậy uy lực của tam thiên trọng sẽ lớn đến mức nào đây?”
Hắn rất nhanh đã biết được đáp án.
Sau khi hắn được hồi sinh trở lại, không ngoài dự tính, mọi người đều không
ngừng la hét.
Phản ứng của họ tương tự như những kẻ địch lúc trước.
Thành ca cũng không rảnh dây dưa với bọn họ, hắn trực tiếp mở thẻ trải nghiệm
và bấm vào nút sử dụng